古诗词

题师将军寿椿堂

王绂

我闻南华老仙所谈之灵椿,长年度世殊可人。wǒ wén nán huá lǎo xiān suǒ tán zhī líng chūn,zhǎng nián dù shì shū kě rén。
尔来万有八千岁,方乃一秋兼一春。ěr lái wàn yǒu bā qiān suì,fāng nǎi yī qiū jiān yī chūn。
桓桓师将军,忠孝孰可伦。huán huán shī jiāng jūn,zhōng xiào shú kě lún。
缅思此椿寿,将以奉严君。miǎn sī cǐ chūn shòu,jiāng yǐ fèng yán jūn。
严君乃是先皇之虎臣,英姿雄略如有神。yán jūn nǎi shì xiān huáng zhī hǔ chén,yīng zī xióng lüè rú yǒu shén。
起家昔住荆溪滨,曾同周处为比邻。qǐ jiā xī zhù jīng xī bīn,céng tóng zhōu chù wèi bǐ lín。
惟将三尺剑,扫净六合尘。wéi jiāng sān chǐ jiàn,sǎo jìng liù hé chén。
先皇骑龙上苍旻,攀髯不及空逡巡。xiān huáng qí lóng shàng cāng mín,pān rán bù jí kōng qūn xún。
至今心尚赤,其奈发如银。zhì jīn xīn shàng chì,qí nài fā rú yín。
将军袭爵尤忠勤,远持节钺镇八闽。jiāng jūn xí jué yóu zhōng qín,yuǎn chí jié yuè zhèn bā mǐn。
列鼎之养何足珍,惟思种椿搆堂怡其亲。liè dǐng zhī yǎng hé zú zhēn,wéi sī zhǒng chūn gòu táng yí qí qīn。
君不见椿枝长茂椿叶重,堂前人对椿阴浓。jūn bù jiàn chūn zhī zhǎng mào chūn yè zhòng,táng qián rén duì chūn yīn nóng。
灵根盘结托厚地,高柯直上摩苍穹。líng gēn pán jié tuō hòu dì,gāo kē zhí shàng mó cāng qióng。
蟠桃见之犹屈膝,乔松并之应敛容。pán táo jiàn zhī yóu qū xī,qiáo sōng bìng zhī yīng liǎn róng。
况并颦眉杨柳低头榕,世间凡木莫与同。kuàng bìng pín méi yáng liǔ dī tóu róng,shì jiān fán mù mò yǔ tóng。
呜呼世间凡木莫与同,唯孔明庙前之老柏,千古可与相争雄。wū hū shì jiān fán mù mò yǔ tóng,wéi kǒng míng miào qián zhī lǎo bǎi,qiān gǔ kě yǔ xiāng zhēng xióng。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

题静照轩

王绂

窄窄轩居傍水开,北窗凉细梦初回。zhǎi zhǎi xuān jū bàng shuǐ kāi,běi chuāng liáng xì mèng chū huí。
南湖新涨雨声断,荷芰触风香自来。nán hú xīn zhǎng yǔ shēng duàn,hé jì chù fēng xiāng zì lái。

题静照轩

王绂

凉雨初收爽气生,竹窗灯火读书声。liáng yǔ chū shōu shuǎng qì shēng,zhú chuāng dēng huǒ dú shū shēng。
夜深掩卷忘言坐,明月满天风露清。yè shēn yǎn juǎn wàng yán zuò,míng yuè mǎn tiān fēng lù qīng。

题静照轩

王绂

寻常客不到山家,松火寒炉自煮茶。xún cháng kè bù dào shān jiā,sōng huǒ hán lú zì zhǔ chá。
风雪闭门才十日,不知春已到梅花。fēng xuě bì mén cái shí rì,bù zhī chūn yǐ dào méi huā。

读齐威王烹阿大夫事有感

王绂

齐国能强理若何,因封即墨与烹阿。qí guó néng qiáng lǐ ruò hé,yīn fēng jí mò yǔ pēng ā。
唐虞举措无过此,天下那消赏罚多。táng yú jǔ cuò wú guò cǐ,tiān xià nà xiāo shǎng fá duō。

花上白头翁

王绂

欲诉芳心未肯休,不知春色去难留。yù sù fāng xīn wèi kěn xiū,bù zhī chūn sè qù nán liú。
东君亦是无情物,莫向花间怨白头。dōng jūn yì shì wú qíng wù,mò xiàng huā jiān yuàn bái tóu。

墨蒲萄

王绂

马乳累累满架秋,晚凉曾剪荐新篘。mǎ rǔ lèi lèi mǎn jià qiū,wǎn liáng céng jiǎn jiàn xīn chōu。
几番月上人归院,珠帐高悬夜不收。jǐ fān yuè shàng rén guī yuàn,zhū zhàng gāo xuán yè bù shōu。

双梧草堂图

王绂

花落莺啼春复深,双梧交映昼沈沈。huā luò yīng tí chūn fù shēn,shuāng wú jiāo yìng zhòu shěn shěn。
烦君为扫亭前石,待我归来看绿阴。fán jūn wèi sǎo tíng qián shí,dài wǒ guī lái kàn lǜ yīn。

峡中杂咏

王绂

两岸青山夹去程,一江秋水片帆轻。liǎng àn qīng shān jiā qù chéng,yī jiāng qiū shuǐ piàn fān qīng。
寻常对画曾看此,今日分明画里行。xún cháng duì huà céng kàn cǐ,jīn rì fēn míng huà lǐ xíng。

峡中杂咏

王绂

峭壁一重还一重,江流曲折乱山中。qiào bì yī zhòng hái yī zhòng,jiāng liú qū zhé luàn shān zhōng。
船头直望路疑断,才到转湾船又通。chuán tóu zhí wàng lù yí duàn,cái dào zhuǎn wān chuán yòu tōng。

峡中杂咏

王绂

平生颇得江山趣,肯信江山亦有情。píng shēng pǒ dé jiāng shān qù,kěn xìn jiāng shān yì yǒu qíng。
自我客行千里远,船头无日不相迎。zì wǒ kè xíng qiān lǐ yuǎn,chuán tóu wú rì bù xiāng yíng。

峡中杂咏

王绂

怒浪卷花滩上滩,一重山掩一重山。nù làng juǎn huā tān shàng tān,yī zhòng shān yǎn yī zhòng shān。
无端入峡添狂态,日日题诗未肯闲。wú duān rù xiá tiān kuáng tài,rì rì tí shī wèi kěn xián。

峡中杂咏

王绂

崦里山高多昼阴,未昏烟景暗秋林。yān lǐ shān gāo duō zhòu yīn,wèi hūn yān jǐng àn qiū lín。
停舟晚饭舵楼底,犹有夕阳明远岑。tíng zhōu wǎn fàn duò lóu dǐ,yóu yǒu xī yáng míng yuǎn cén。

峡中杂咏

王绂

峡里江山总奇绝,推篷不厌去帆迟。xiá lǐ jiāng shān zǒng qí jué,tuī péng bù yàn qù fān chí。
重来恐忘经行处,一处经行一处诗。zhòng lái kǒng wàng jīng xíng chù,yī chù jīng xíng yī chù shī。

峡中杂咏

王绂

险固山河几战争,阵图犹自列分明。xiǎn gù shān hé jǐ zhàn zhēng,zhèn tú yóu zì liè fēn míng。
至今江水抱遗恨,呜咽古今无限情。zhì jīn jiāng shuǐ bào yí hèn,wū yàn gǔ jīn wú xiàn qíng。

峡中杂咏

王绂

石转狂湍吼怒声,客怀清夜梦魂惊。shí zhuǎn kuáng tuān hǒu nù shēng,kè huái qīng yè mèng hún jīng。
篙师着力挽舟上,挟向湍流平处行。gāo shī zhe lì wǎn zhōu shàng,xié xiàng tuān liú píng chù xíng。