古诗词

长诗一章美韩侯也侯宰无锡多善政复以捍御有功遂升州守之秩行且有日乡人王昶会予京师能具谈侯德予辱知遇尤深弗得归预攀辕之列敬用次第昶言赋成长诗五十韵使邑人歌之窃比甘棠之咏云耳

王绂

有客黄昏来寓邸,扣门吴语知乡里。yǒu kè huáng hūn lái yù dǐ,kòu mén wú yǔ zhī xiāng lǐ。
肃容升堂再拜馀,袖出平安书一纸。sù róng shēng táng zài bài yú,xiù chū píng ān shū yī zhǐ。
上言间阔苦忧思,下叙寒温询动止。shàng yán jiān kuò kǔ yōu sī,xià xù hán wēn xún dòng zhǐ。
灯前鸡黍款客尝,品味无兼嗟客里。dēng qián jī shǔ kuǎn kè cháng,pǐn wèi wú jiān jiē kè lǐ。
酒酣询访悉乡闾,祗说韩侯政声美。jiǔ hān xún fǎng xī xiāng lǘ,zhī shuō hán hóu zhèng shēng měi。
自从侯初下车日,务敦朴厚消浮靡。zì cóng hóu chū xià chē rì,wù dūn pǔ hòu xiāo fú mí。
劝民衣食务农桑,游食咸驱业耘耔。quàn mín yī shí wù nóng sāng,yóu shí xián qū yè yún zǐ。
西风阡陌凉雨晴,黍稷盈畴光薿薿。xī fēng qiān mò liáng yǔ qíng,shǔ jì yíng chóu guāng nǐ nǐ。
日斜村巷归牛羊,霜老园林熟梨柿。rì xié cūn xiàng guī niú yáng,shuāng lǎo yuán lín shú lí shì。
每岁春秋社祭馀,亲率吾民行饮礼。měi suì chūn qiū shè jì yú,qīn lǜ wú mín xíng yǐn lǐ。
推崇有德尊高年,一一酒行躬拜跽。tuī chóng yǒu dé zūn gāo nián,yī yī jiǔ xíng gōng bài jì。
宾主从容酬献间,观感人人良有启。bīn zhǔ cóng róng chóu xiàn jiān,guān gǎn rén rén liáng yǒu qǐ。
时因公暇入庠舍,左右琴书坐凭几。shí yīn gōng xiá rù xiáng shě,zuǒ yòu qín shū zuò píng jǐ。
诸生济济趋上堂,问难执经穷至理。zhū shēng jì jì qū shàng táng,wèn nán zhí jīng qióng zhì lǐ。
遂致吾乡孝弟风,敦睦夐非他邑比。suì zhì wú xiāng xiào dì fēng,dūn mù xiòng fēi tā yì bǐ。
纵有凶顽亦革面,讼庭罕见施鞭捶。zòng yǒu xiōng wán yì gé miàn,sòng tíng hǎn jiàn shī biān chuí。
岂独强梁化柔顺,坐使妖魑绝淫祀。qǐ dú qiáng liáng huà róu shùn,zuò shǐ yāo chī jué yín sì。
寸心既正天弗违,雨旸任意如颐指。cùn xīn jì zhèng tiān fú wéi,yǔ yáng rèn yì rú yí zhǐ。
事神治民各尽心,实以一廉先律已。shì shén zhì mín gè jǐn xīn,shí yǐ yī lián xiān lǜ yǐ。
处心宽仁复明恕,皎若日星清似水。chù xīn kuān rén fù míng shù,jiǎo ruò rì xīng qīng shì shuǐ。
况复尤长捍御功,文武全才孰能拟。kuàng fù yóu zhǎng hàn yù gōng,wén wǔ quán cái shú néng nǐ。
象纬今年示灾变,天兵抵阙除奸宄。xiàng wěi jīn nián shì zāi biàn,tiān bīng dǐ quē chú jiān guǐ。
雄师百万才渡淮,败卒南奔散如蚁。xióng shī bǎi wàn cái dù huái,bài zú nán bēn sàn rú yǐ。
却来州县事劫掠,行旅道边相枕死。què lái zhōu xiàn shì jié lüè,xíng lǚ dào biān xiāng zhěn sǐ。
顿使前时革面徒,旧恶乘风亦群起。dùn shǐ qián shí gé miàn tú,jiù è chéng fēng yì qún qǐ。
白昼挥戈肆仇杀,阖室连村遭破燬。bái zhòu huī gē sì chóu shā,hé shì lián cūn zāo pò huǐ。
圣皇戡乱已登极,如日行空正天纪。shèng huáng kān luàn yǐ dēng jí,rú rì xíng kōng zhèng tiān jì。
诏书驰布宣至仁,此辈猖狂犹未已。zhào shū chí bù xuān zhì rén,cǐ bèi chāng kuáng yóu wèi yǐ。
侯言我职当字民,涂炭吾民能坐视。hóu yán wǒ zhí dāng zì mín,tú tàn wú mín néng zuò shì。
协谋僚寀集吏卒,爰整戈矛张弓矢。xié móu liáo cǎi jí lì zú,yuán zhěng gē máo zhāng gōng shǐ。
奋身鼓勇当众先,尽获渠魁磔诸市。fèn shēn gǔ yǒng dāng zhòng xiān,jǐn huò qú kuí zhé zhū shì。
从此居民始贴席,老稚欣欣免惊徙。cóng cǐ jū mín shǐ tiē xí,lǎo zhì xīn xīn miǎn jīng xǐ。
且今无恙共相见,不得我侯安得尔。qiě jīn wú yàng gòng xiāng jiàn,bù dé wǒ hóu ān dé ěr。
事定侯来达上闻,奏功特启宸衷喜。shì dìng hóu lái dá shàng wén,zòu gōng tè qǐ chén zhōng xǐ。
锡赉荣颁品秩尊,县令乔迁州刺史。xī lài róng bān pǐn zhì zūn,xiàn lìng qiáo qiān zhōu cì shǐ。
只今催上去有期,无计攀留嗟失恃。zhǐ jīn cuī shàng qù yǒu qī,wú jì pān liú jiē shī shì。
徒切甘棠去后思,抚字情亲恩浃髓。tú qiè gān táng qù hòu sī,fǔ zì qíng qīn ēn jiā suǐ。
我闻客言兴叹嗟,始信学优才可仕。wǒ wén kè yán xīng tàn jiē,shǐ xìn xué yōu cái kě shì。
忆予前岁初还家,旧业荒芜没荆杞。yì yǔ qián suì chū hái jiā,jiù yè huāng wú méi jīng qǐ。
亦曾修刺谒侯堂,一见下阶蒙倒屣。yì céng xiū cì yè hóu táng,yī jiàn xià jiē méng dào xǐ。
谬承奖谕勉前修,不以孤寒辄相鄙。miù chéng jiǎng yù miǎn qián xiū,bù yǐ gū hán zhé xiāng bǐ。
迩来别侯已三载,雅论洋洋犹在耳。ěr lái bié hóu yǐ sān zài,yǎ lùn yáng yáng yóu zài ěr。
会侯来京我入蜀,彼此参商乃如是。huì hóu lái jīng wǒ rù shǔ,bǐ cǐ cān shāng nǎi rú shì。
感侯知我情更深,听客之言良有以。gǎn hóu zhī wǒ qíng gèng shēn,tīng kè zhī yán liáng yǒu yǐ。
古云郎官应列宿,益信斯言非谬矣。gǔ yún láng guān yīng liè sù,yì xìn sī yán fēi miù yǐ。
百里民心有休戚,政关令佐人臧否。bǎi lǐ mín xīn yǒu xiū qī,zhèng guān lìng zuǒ rén zāng fǒu。
嗟我韩侯能惠民,政声足与龚黄齿。jiē wǒ hán hóu néng huì mín,zhèng shēng zú yǔ gōng huáng chǐ。
愿言守令皆韩侯,尧舜吾民立堪俟。yuàn yán shǒu lìng jiē hán hóu,yáo shùn wú mín lì kān qí。
侯当此去不再留,发轫青云自兹始。hóu dāng cǐ qù bù zài liú,fā rèn qīng yún zì zī shǐ。
客还为我深致辞,攀饯无繇身绊此。kè hái wèi wǒ shēn zhì cí,pān jiàn wú yáo shēn bàn cǐ。
山斗区区景仰情,作诗颂侯烦送似。shān dòu qū qū jǐng yǎng qíng,zuò shī sòng hóu fán sòng shì。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

送郑御史致仕归义门

王绂

壮年从宦老京华,历仕先朝岁月赊。zhuàng nián cóng huàn lǎo jīng huá,lì shì xiān cháo suì yuè shē。
自入宪台频揽辔,近承优诏许还家。zì rù xiàn tái pín lǎn pèi,jìn chéng yōu zhào xǔ hái jiā。
金颁内帑衣裁锦,宴锡南宫帽压花。jīn bān nèi tǎng yī cái jǐn,yàn xī nán gōng mào yā huā。
如此恩荣光阀阅,向人称说信非夸。rú cǐ ēn róng guāng fá yuè,xiàng rén chēng shuō xìn fēi kuā。

和曾侍讲对雪韵

王绂

朔风吹雪送残冬,坐拥貂裘不厌重。shuò fēng chuī xuě sòng cán dōng,zuò yōng diāo qiú bù yàn zhòng。
大地银铺千万顷,遥天玉削两三峰。dà dì yín pù qiān wàn qǐng,yáo tiān yù xuē liǎng sān fēng。
晴光掩映都城柳,晓雪苍茫禁苑钟。qíng guāng yǎn yìng dōu chéng liǔ,xiǎo xuě cāng máng jìn yuàn zhōng。
诗思逼人吟不就,漫将浊酒助衰容。shī sī bī rén yín bù jiù,màn jiāng zhuó jiǔ zhù shuāi róng。

对雪再用韵

王绂

一天风雪又深冬,添得诗人兴趣重。yī tiān fēng xuě yòu shēn dōng,tiān dé shī rén xīng qù zhòng。
压树只疑花扑地,看山无复翠为峰。yā shù zhǐ yí huā pū dì,kàn shān wú fù cuì wèi fēng。
管弦沸沸青楼酒,台殿盈盈古寺钟。guǎn xián fèi fèi qīng lóu jiǔ,tái diàn yíng yíng gǔ sì zhōng。
忽听阳春歌绝调,令人不和若为容。hū tīng yáng chūn gē jué diào,lìng rén bù hé ruò wèi róng。

送实即中之杭州都纲

王绂

自是人天说法师,新承恩命授官资。zì shì rén tiān shuō fǎ shī,xīn chéng ēn mìng shòu guān zī。
春乘短棹还山去,晓著方袍向阙辞。chūn chéng duǎn zhào hái shān qù,xiǎo zhù fāng páo xiàng quē cí。
楚甸苍茫残雪尽,海天空阔片云迟。chǔ diān cāng máng cán xuě jǐn,hǎi tiān kōng kuò piàn yún chí。
诸僧迎候知应久,共看松房偃旧枝。zhū sēng yíng hòu zhī yīng jiǔ,gòng kàn sōng fáng yǎn jiù zhī。

哭内弟赵叔平

王绂

我昔新婚子弱龄,而翁从戍适当行。wǒ xī xīn hūn zi ruò líng,ér wēng cóng shù shì dāng xíng。
别离去国不足念,生死托孤深注情。bié lí qù guó bù zú niàn,shēng sǐ tuō gū shēn zhù qíng。
万事转看皆往梦,寸心犹恐负前盟。wàn shì zhuǎn kàn jiē wǎng mèng,cùn xīn yóu kǒng fù qián méng。
别来十载不一见,老泪宁知为尔倾。bié lái shí zài bù yī jiàn,lǎo lèi níng zhī wèi ěr qīng。

送胡直秀才下第归南京胄监生

王绂

白发科场未得名,乡闾先达半诸生。bái fā kē chǎng wèi dé míng,xiāng lǘ xiān dá bàn zhū shēng。
典文深有披沙恨,失路能无抱玉情。diǎn wén shēn yǒu pī shā hèn,shī lù néng wú bào yù qíng。
夜雨灯窗归上舍,春风花柳别都城。yè yǔ dēng chuāng guī shàng shě,chūn fēng huā liǔ bié dōu chéng。
只今且让诸年少,他日鳌头属老成。zhǐ jīn qiě ràng zhū nián shǎo,tā rì áo tóu shǔ lǎo chéng。

题凝碧书房为江阴徐孟熙赋

王绂

爱尔高斋傍柳陂,绿阴长满读书帷。ài ěr gāo zhāi bàng liǔ bēi,lǜ yīn zhǎng mǎn dú shū wéi。
晚凉灯火秋声早,昼静轩窗日影迟。wǎn liáng dēng huǒ qiū shēng zǎo,zhòu jìng xuān chuāng rì yǐng chí。
略洗竹林通鹤径,远分潮水入鱼池。lüè xǐ zhú lín tōng hè jìng,yuǎn fēn cháo shuǐ rù yú chí。
何当借地相邻住,白首同为岁晚期。hé dāng jiè dì xiāng lín zhù,bái shǒu tóng wèi suì wǎn qī。

瑞应狮子诗

王绂

西戎狮子进神京,粲粲金毛映日明。xī róng shī zi jìn shén jīng,càn càn jīn máo yìng rì míng。
幸际盛时亲睹此,绝胜前史但闻名。xìng jì shèng shí qīn dǔ cǐ,jué shèng qián shǐ dàn wén míng。
万方顿使群妖息,一吼能令百兽惊。wàn fāng dùn shǐ qún yāo xī,yī hǒu néng lìng bǎi shòu jīng。
不是吾皇珍远物,远人深意慕朝廷。bù shì wú huáng zhēn yuǎn wù,yuǎn rén shēn yì mù cháo tíng。

麒麟诗

王绂

华夏同春海宇清,麒麟先后进瑶京。huá xià tóng chūn hǎi yǔ qīng,qí lín xiān hòu jìn yáo jīng。
信知和气多祥瑞,喜见遐方仰圣明。xìn zhī hé qì duō xiáng ruì,xǐ jiàn xiá fāng yǎng shèng míng。
声协箫韶金殿奏,步循规矩玉阶行。shēng xié xiāo sháo jīn diàn zòu,bù xún guī jǔ yù jiē xíng。
四灵称首昭仁瑞,万岁千秋享太平。sì líng chēng shǒu zhāo rén ruì,wàn suì qiān qiū xiǎng tài píng。

挽胡母吴宜人

王绂

身膺五福介期颐,出自名门众所知。shēn yīng wǔ fú jiè qī yí,chū zì míng mén zhòng suǒ zhī。
井臼相夫成显宦,诗书教子达明时。jǐng jiù xiāng fū chéng xiǎn huàn,shī shū jiào zi dá míng shí。
恩荣已拜宜人诰,懿行当为女士师。ēn róng yǐ bài yí rén gào,yì xíng dāng wèi nǚ shì shī。
妇道母仪俱不泯,文光辉赫墓前碑。fù dào mǔ yí jù bù mǐn,wén guāng huī hè mù qián bēi。

题医训张良用全安堂卷

王绂

医名犹得动侯王,为写全安墨有光。yī míng yóu dé dòng hóu wáng,wèi xiě quán ān mò yǒu guāng。
种德岂惟烧药劵,传家都是活人方。zhǒng dé qǐ wéi shāo yào juàn,chuán jiā dōu shì huó rén fāng。
阶庭雨后添生意,箧笼风前散异香。jiē tíng yǔ hòu tiān shēng yì,qiè lóng fēng qián sàn yì xiāng。
共喜拜官沾宠渥,圣心端欲万民康。gòng xǐ bài guān zhān chǒng wò,shèng xīn duān yù wàn mín kāng。

送陈吏部再赴交趾安抚

王绂

炎荒万里喜班师,又奉纶音向阙辞。yán huāng wàn lǐ xǐ bān shī,yòu fèng lún yīn xiàng quē cí。
蛮地既平为郡县,圣心尤欲抚创痍。mán dì jì píng wèi jùn xiàn,shèng xīn yóu yù fǔ chuàng yí。
山川瘴尽风霆肃,雨露恩深草木滋。shān chuān zhàng jǐn fēng tíng sù,yǔ lù ēn shēn cǎo mù zī。
遥想旌旄重到日,姓名先慰远人思。yáo xiǎng jīng máo zhòng dào rì,xìng míng xiān wèi yuǎn rén sī。

送周经历之广东神电卫

王绂

落落襟怀自不羁,客边相见即相知。luò luò jīn huái zì bù jī,kè biān xiāng jiàn jí xiāng zhī。
几番官舍同谈笑,千里云帆远别离。jǐ fān guān shě tóng tán xiào,qiān lǐ yún fān yuǎn bié lí。
拜命正当初夏日,到官应值早秋时。bài mìng zhèng dāng chū xià rì,dào guān yīng zhí zǎo qiū shí。
年来戎幕应无事,对酒投壶日咏诗。nián lái róng mù yīng wú shì,duì jiǔ tóu hú rì yǒng shī。

赠别经馆诸僧

王绂

诏集高僧馆石渠,得陪清论半年馀。zhào jí gāo sēng guǎn shí qú,dé péi qīng lùn bàn nián yú。
太官饭设天厨供,法藏文编贝叶书。tài guān fàn shè tiān chú gōng,fǎ cáng wén biān bèi yè shū。
柳外香来知仗近,花阴日转退朝初。liǔ wài xiāng lái zhī zhàng jìn,huā yīn rì zhuǎn tuì cháo chū。
告成又复东西别,目送飞云渺碧虚。gào chéng yòu fù dōng xī bié,mù sòng fēi yún miǎo bì xū。

题风雨竹

王绂

杨柳情怀得似渠,望秋先已影萧疏。yáng liǔ qíng huái dé shì qú,wàng qiū xiān yǐ yǐng xiāo shū。
狂风怪雨从教横,直节贞心只自如。kuáng fēng guài yǔ cóng jiào héng,zhí jié zhēn xīn zhǐ zì rú。
昔遇轩辕调六吕,曾同毛颖作中书。xī yù xuān yuán diào liù lǚ,céng tóng máo yǐng zuò zhōng shū。
年来虽是无知己,志抱冰霜自有馀。nián lái suī shì wú zhī jǐ,zhì bào bīng shuāng zì yǒu yú。