古诗词

端午赐观骑射击毬侍宴

王绂

葵榴花开蒲艾香,都城佳节逢端阳。kuí liú huā kāi pú ài xiāng,dōu chéng jiā jié féng duān yáng。
龙舟竞渡不足尚,诏令禁籞开毬场。lóng zhōu jìng dù bù zú shàng,zhào lìng jìn yù kāi qiú chǎng。
毬场新开向东苑,一望晴烟绿莎软。qiú chǎng xīn kāi xiàng dōng yuàn,yī wàng qíng yān lǜ shā ruǎn。
万马骞腾鼓吹喧,五云缭绕旌旗展。wàn mǎ qiān téng gǔ chuī xuān,wǔ yún liáo rào jīng qí zhǎn。
羽林年少青纶巾,秀眉丰脸如神人。yǔ lín nián shǎo qīng lún jīn,xiù méi fēng liǎn rú shén rén。
锦袍窄袖巧结束,金鞍宝勒红缨新。jǐn páo zhǎi xiù qiǎo jié shù,jīn ān bǎo lēi hóng yīng xīn。
纷纭来往尤迅速,马上时看藏马腹。fēn yún lái wǎng yóu xùn sù,mǎ shàng shí kàn cáng mǎ fù。
背挽雕弓金镞鸣,一剪柔条碎新绿。bèi wǎn diāo gōng jīn zú míng,yī jiǎn róu tiáo suì xīn lǜ。
忽闻有诏命分朋,毬先到手人夸能。hū wén yǒu zhào mìng fēn péng,qiú xiān dào shǒu rén kuā néng。
马蹄四合云雾集,骊珠落地蛟龙争。mǎ tí sì hé yún wù jí,lí zhū luò dì jiāo lóng zhēng。
彩色毬门不盈尺,巧中由来如破的。cǎi sè qiú mén bù yíng chǐ,qiǎo zhōng yóu lái rú pò de。
剨然一击电光飞,平地风云轰霹雳。huō rán yī jī diàn guāng fēi,píng dì fēng yún hōng pī lì。
不知何以能尔为,人人武勇张天威。bù zhī hé yǐ néng ěr wèi,rén rén wǔ yǒng zhāng tiān wēi。
鬼神变化妙莫测,此技乃知聊尔嬉。guǐ shén biàn huà miào mò cè,cǐ jì nǎi zhī liáo ěr xī。
圣心举此重阅武,逸不忘劳在戎伍。shèng xīn jǔ cǐ zhòng yuè wǔ,yì bù wàng láo zài róng wǔ。
帑币鲜华夹道陈,驰骋许教便捷取。tǎng bì xiān huá jiā dào chén,chí chěng xǔ jiào biàn jié qǔ。
自矜得隽意气粗,万夫夸羡声喧呼。zì jīn dé juàn yì qì cū,wàn fū kuā xiàn shēng xuān hū。
摐金伐鼓助喜色,共言此乐人间无。chuāng jīn fá gǔ zhù xǐ sè,gòng yán cǐ lè rén jiān wú。
銮舆临幸天颜喜,宴赐千官醉蒲醑。luán yú lín xìng tiān yán xǐ,yàn cì qiān guān zuì pú xǔ。
光禄尊开北斗傍,箫韶乐奏南薰里。guāng lù zūn kāi běi dòu bàng,xiāo sháo lè zòu nán xūn lǐ。
微臣何幸遭盛明,清光日近多恩荣。wēi chén hé xìng zāo shèng míng,qīng guāng rì jìn duō ēn róng。
呈诗敢拟长杨赋,万岁千秋颂太平。chéng shī gǎn nǐ zhǎng yáng fù,wàn suì qiān qiū sòng tài píng。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

和董校书秋香十咏种菊

王绂

浊酒几番醉,黄花千古秋。zhuó jiǔ jǐ fān zuì,huáng huā qiān gǔ qiū。
酒香花正好,不必漫生愁。jiǔ xiāng huā zhèng hǎo,bù bì màn shēng chóu。

题山水

王绂

路缘清涧转,门对白云闲。lù yuán qīng jiàn zhuǎn,mén duì bái yún xián。
每每看图画,令人忆故山。měi měi kàn tú huà,lìng rén yì gù shān。

题邹园十咏容春阁

王绂

一醉更无事,四时长有花。yī zuì gèng wú shì,sì shí zhǎng yǒu huā。
谁知春去尽,却独在君家。shuí zhī chūn qù jǐn,què dú zài jūn jiā。

题邹园十咏容春阁

王绂

人生贵自适,于焉乐所遇。rén shēng guì zì shì,yú yān lè suǒ yù。
开轩水石间,无限湖山趣。kāi xuān shuǐ shí jiān,wú xiàn hú shān qù。

题邹园十咏容春阁

王绂

亭前竹色好,亭下池水宽。tíng qián zhú sè hǎo,tíng xià chí shuǐ kuān。
平波浸寒影,古镜飞青鸾。píng bō jìn hán yǐng,gǔ jìng fēi qīng luán。

题邹园十咏容春阁

王绂

米老拜为丈,我复结为友。mǐ lǎo bài wèi zhàng,wǒ fù jié wèi yǒu。
坚贞太古心,天地同不朽。jiān zhēn tài gǔ xīn,tiān dì tóng bù xiǔ。

题邹园十咏容春阁

王绂

斋前凿方池,聊以供涤砚。zhāi qián záo fāng chí,liáo yǐ gōng dí yàn。
云影与天光,波静时时见。yún yǐng yǔ tiān guāng,bō jìng shí shí jiàn。

题邹园十咏容春阁

王绂

疑是广寒物,金翠何灿灿。yí shì guǎng hán wù,jīn cuì hé càn càn。
香风四面围,经霜犹不散。xiāng fēng sì miàn wéi,jīng shuāng yóu bù sàn。

题邹园十咏容春阁

王绂

香叶多攀结,铜柯巧屈蟠。xiāng yè duō pān jié,tóng kē qiǎo qū pán。
苍龙倚檐外,翠壁耸高寒。cāng lóng yǐ yán wài,cuì bì sǒng gāo hán。

题邹园十咏容春阁

王绂

结盖多川产,盘根盛吴中。jié gài duō chuān chǎn,pán gēn shèng wú zhōng。
清风记赋笔,允矣欧阳公。qīng fēng jì fù bǐ,yǔn yǐ ōu yáng gōng。

题邹园十咏容春阁

王绂

柔条架低屋,紫心开玉团。róu tiáo jià dī wū,zǐ xīn kāi yù tuán。
摘花酿芳醑,清香入肺肝。zhāi huā niàng fāng xǔ,qīng xiāng rù fèi gān。

题邹园十咏容春阁

王绂

爱此九节蒲,托根一拳石。ài cǐ jiǔ jié pú,tuō gēn yī quán shí。
晴窗风日妍,相看眼逾碧。qíng chuāng fēng rì yán,xiāng kàn yǎn yú bì。

松溪书屋

王绂

一榻半书卷,主翁如此清。yī tà bàn shū juǎn,zhǔ wēng rú cǐ qīng。
松风与溪水,夜夜作秋声。sōng fēng yǔ xī shuǐ,yè yè zuò qiū shēng。

题画

王绂

繁露陨黄叶,西风起白蘋。fán lù yǔn huáng yè,xī fēng qǐ bái píng。
一声新雁过,惊却未归人。yī shēng xīn yàn guò,jīng què wèi guī rén。

晚节

王绂

不独宜烟雨,尤能傲雪霜。bù dú yí yān yǔ,yóu néng ào xuě shuāng。
隆冬残腊里,相伴野梅芳。lóng dōng cán là lǐ,xiāng bàn yě méi fāng。