古诗词

迎云楼为秦检讨赋

曹义

迎云楼,迎云楼,远在越山之东头。yíng yún lóu,yíng yún lóu,yuǎn zài yuè shān zhī dōng tóu。
绮窗晴瞰鉴湖水,缃帘暮卷娥江秋。qǐ chuāng qíng kàn jiàn hú shuǐ,xiāng lián mù juǎn é jiāng qiū。
波光云影相辉映,雕甍画栋凌斗牛。bō guāng yún yǐng xiāng huī yìng,diāo méng huà dòng líng dòu niú。
楼中之子人莫俦,结构不为景物谋。lóu zhōng zhī zi rén mò chóu,jié gòu bù wèi jǐng wù móu。
高堂有亲垂鹤发,别来几载生离忧。gāo táng yǒu qīn chuí hè fā,bié lái jǐ zài shēng lí yōu。
音问疏兮甘旨缺,梦魂长向庭闱游。yīn wèn shū xī gān zhǐ quē,mèng hún zhǎng xiàng tíng wéi yóu。
凭阑日夕纵高望,望中惟见云飘浮。píng lán rì xī zòng gāo wàng,wàng zhōng wéi jiàn yún piāo fú。
白云无心自舒卷,游子有意徒绸缪。bái yún wú xīn zì shū juǎn,yóu zi yǒu yì tú chóu móu。
目断飞云心杯休,思亲之意何悠悠。mù duàn fēi yún xīn bēi xiū,sī qīn zhī yì hé yōu yōu。
羡均自是儒者流,读书明道遵孔周。xiàn jūn zì shì rú zhě liú,dú shū míng dào zūn kǒng zhōu。
他年移孝事君王,令名应与怀英侔。tā nián yí xiào shì jūn wáng,lìng míng yīng yǔ huái yīng móu。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

村居效陶体四首

曹义

嗟予小子,才无寸长。jiē yǔ xiǎo zi,cái wú cùn zhǎng。
寤寐周孔,坠绪茫茫。wù mèi zhōu kǒng,zhuì xù máng máng。
譬彼沧海,欲涉无梁。pì bǐ cāng hǎi,yù shè wú liáng。
何以自释,尽我壶觞。hé yǐ zì shì,jǐn wǒ hú shāng。

戏书严译小扇

曹义

数点山凝晚翠,几家门掩秋晴。shù diǎn shān níng wǎn cuì,jǐ jiā mén yǎn qiū qíng。
断续林间鸟韵,吾伊树底书声。duàn xù lín jiān niǎo yùn,wú yī shù dǐ shū shēng。

山水

曹义

雨过溪桥路滑,云深茆屋人闲。yǔ guò xī qiáo lù huá,yún shēn máo wū rén xián。
门掩半林黄叶,窗涵几点青山。mén yǎn bàn lín huáng yè,chuāng hán jǐ diǎn qīng shān。

山水图为赵辅作本学教谕克通之子也

曹义

曲曲溪回洲渚,重重树掩人家。qū qū xī huí zhōu zhǔ,zhòng zhòng shù yǎn rén jiā。
落日数声啼鸟,春风几度山花。luò rì shù shēng tí niǎo,chūn fēng jǐ dù shān huā。