古诗词

松庭对雪

沈周

三白触眼喜欲颠,天王继统新改年。sān bái chù yǎn xǐ yù diān,tiān wáng jì tǒng xīn gǎi nián。
岂天厌恶下土浊,以此雪之同皎然。qǐ tiān yàn è xià tǔ zhuó,yǐ cǐ xuě zhī tóng jiǎo rán。
光照明堂纳祥瑞,一平天下知其权。guāng zhào míng táng nà xiáng ruì,yī píng tiān xià zhī qí quán。
疾而蒙藏能过厚,卑而令高如进贤。jí ér méng cáng néng guò hòu,bēi ér lìng gāo rú jìn xián。
先时上帑宝珠玉,今恣四野开琼田。xiān shí shàng tǎng bǎo zhū yù,jīn zì sì yě kāi qióng tián。
何须聚敛自委积,过而不拾贪夫悛。hé xū jù liǎn zì wěi jī,guò ér bù shí tān fū quān。
先时豺虎横食人,空山忍饥今可怜。xiān shí chái hǔ héng shí rén,kōng shān rěn jī jīn kě lián。
威能挟天已阘茸,势可炙手还?蜷。wēi néng xié tiān yǐ dá rōng,shì kě zhì shǒu hái lián quán。
老夫忍冻亦惯事,草庐安抱牛衣眠。lǎo fū rěn dòng yì guàn shì,cǎo lú ān bào niú yī mián。
庭前孤松有喜色,要与老夫相作缘。tíng qián gū sōng yǒu xǐ sè,yào yǔ lǎo fū xiāng zuò yuán。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

题玉兰

沈周

翠条多力引风长,点破银花玉雪香。cuì tiáo duō lì yǐn fēng zhǎng,diǎn pò yín huā yù xuě xiāng。
韵友自知人意好,隔帘轻解白霓裳。yùn yǒu zì zhī rén yì hǎo,gé lián qīng jiě bái ní shang。

咏得落花诗

沈周

芳菲死日是生时,李妹桃娘尽欲儿。fāng fēi sǐ rì shì shēng shí,lǐ mèi táo niáng jǐn yù ér。
人散酒阑春亦去,红消绿长物无私。rén sàn jiǔ lán chūn yì qù,hóng xiāo lǜ zhǎng wù wú sī。
青山可惜文章丧,黄土何堪锦绣施。qīng shān kě xī wén zhāng sàng,huáng tǔ hé kān jǐn xiù shī。
空记少年簪舞处,飘零今已鬓如丝。kōng jì shǎo nián zān wǔ chù,piāo líng jīn yǐ bìn rú sī。

并蒂莲花

沈周

耶溪新绿露娇痴,两面红妆倚一枝。yé xī xīn lǜ lù jiāo chī,liǎng miàn hóng zhuāng yǐ yī zhī。
水月精魂同结愿,风花情性合相思。shuǐ yuè jīng hún tóng jié yuàn,fēng huā qíng xìng hé xiāng sī。
赵家阿妹春眠起,杨氏诸姨晚浴时。zhào jiā ā mèi chūn mián qǐ,yáng shì zhū yí wǎn yù shí。
今日六郎顦顇尽,为渠还赋断肠诗。jīn rì liù láng qiáo cuì jǐn,wèi qú hái fù duàn cháng shī。