古诗词

纪姚给事归葬

沈周

惟昔永乐初,皇帝治明堂。wéi xī yǒng lè chū,huáng dì zhì míng táng。
取材苍梧野,在楩楠豫章。qǔ cái cāng wú yě,zài pián nán yù zhāng。
督以给事臣,若曰伯善行。dū yǐ gěi shì chén,ruò yuē bó shàn xíng。
公素侃察闻,百辟得激扬。gōng sù kǎn chá wén,bǎi pì dé jī yáng。
譬如公输子,材悉良不良。pì rú gōng shū zi,cái xī liáng bù liáng。
此行固天简,公亦喜自当。cǐ xíng gù tiān jiǎn,gōng yì xǐ zì dāng。
握节指八桂,伐鼓官舲扬。wò jié zhǐ bā guì,fá gǔ guān líng yáng。
惟木弥万山,计材不计章。wéi mù mí wàn shān,jì cái bù jì zhāng。
昂霄及耸壑,乃适于栋梁。áng xiāo jí sǒng hè,nǎi shì yú dòng liáng。
此处瘴疠地,气候日不常。cǐ chù zhàng lì dì,qì hòu rì bù cháng。
公病即不治,骨肉悬江东。gōng bìng jí bù zhì,gǔ ròu xuán jiāng dōng。
无人事绥复,其魂怅彷徨。wú rén shì suí fù,qí hún chàng páng huáng。
枯藤束木函,一殡六十霜。kū téng shù mù hán,yī bìn liù shí shuāng。
嗟嗟榛鹤辈,祖死而后生。jiē jiē zhēn hè bèi,zǔ sǐ ér hòu shēng。
但知彼有殡,不知在何方。dàn zhī bǐ yǒu bìn,bù zhī zài hé fāng。
坐辄向西南,行亦西南望。zuò zhé xiàng xī nán,xíng yì xī nán wàng。
虽剧返葬心,日月何茫茫。suī jù fǎn zàng xīn,rì yuè hé máng máng。
无财亦无时,犹盲者无相。wú cái yì wú shí,yóu máng zhě wú xiāng。
天实使汤公,官广得其详。tiān shí shǐ tāng gōng,guān guǎng dé qí xiáng。
书报在全州,湘山寺之旁。shū bào zài quán zhōu,xiāng shān sì zhī páng。
如因曼父母,始知墓在防。rú yīn màn fù mǔ,shǐ zhī mù zài fáng。
二子读书毕,哭踊如初丧。èr zi dú shū bì,kū yǒng rú chū sàng。
榛行不择日,即日裹糇粮。zhēn xíng bù zé rì,jí rì guǒ hóu liáng。
鹤云兄当住,小弟力颇强。hè yún xiōng dāng zhù,xiǎo dì lì pǒ qiáng。
此榇所不返,不复载见兄。cǐ chèn suǒ bù fǎn,bù fù zài jiàn xiōng。
出门当严冬,雨雪满大荒。chū mén dāng yán dōng,yǔ xuě mǎn dà huāng。
九溪多鼍鳄,鼓涛播舟航。jiǔ xī duō tuó è,gǔ tāo bō zhōu háng。
五岭饶虎豹,磨牙引饥吭。wǔ lǐng ráo hǔ bào,mó yá yǐn jī kēng。
鹤行无恐怖,孝至胆气刚。hè xíng wú kǒng bù,xiào zhì dǎn qì gāng。
达彼全州境,入寺悲荒凉。dá bǐ quán zhōu jìng,rù sì bēi huāng liáng。
宛然三门侧,有垤记其藏。wǎn rán sān mén cè,yǒu dié jì qí cáng。
拜之号三绕,闻者痛肝肠。bài zhī hào sān rào,wén zhě tòng gān cháng。
发幽升輀车,奉还万里乡。fā yōu shēng ér chē,fèng hái wàn lǐ xiāng。
白骨犹载肉,乐归所自生。bái gǔ yóu zài ròu,lè guī suǒ zì shēng。
蔼蔼桑梓里,郁郁楸梧冈。ǎi ǎi sāng zǐ lǐ,yù yù qiū wú gāng。
得从先人兆,如齐返周葬。dé cóng xiān rén zhào,rú qí fǎn zhōu zàng。
况与元配合,孤雌成鸳鸯。kuàng yǔ yuán pèi hé,gū cí chéng yuān yāng。
剑适合延平,璧不滞咸阳。jiàn shì hé yán píng,bì bù zhì xián yáng。
剑璧不自能,良藉人所将。jiàn bì bù zì néng,liáng jí rén suǒ jiāng。
呜呼二子者,生死有耿光。wū hū èr zi zhě,shēng sǐ yǒu gěng guāng。
呜呼二子者,古义行于今。wū hū èr zi zhě,gǔ yì xíng yú jīn。
呜呼二子者,颓俗亦可兴。wū hū èr zi zhě,tuí sú yì kě xīng。
虞山若增高,琴川若增长。yú shān ruò zēng gāo,qín chuān ruò zēng zhǎng。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

病中挽周桐村

沈周

药物兼旬兀病身,挽輀独后北邙尘。yào wù jiān xún wù bìng shēn,wǎn ér dú hòu běi máng chén。
江湖隔眼灯前泪,生死通心梦里人。jiāng hú gé yǎn dēng qián lèi,shēng sǐ tōng xīn mèng lǐ rén。
古谊高怀留健羡,遒文细字忆精神。gǔ yì gāo huái liú jiàn xiàn,qiú wén xì zì yì jīng shén。
他时容展孤坟拜,风雨桐村宿草春。tā shí róng zhǎn gū fén bài,fēng yǔ tóng cūn sù cǎo chūn。

挽沈东林廷佐

沈周

乌纱天与老为容,白发知因病未笼。wū shā tiān yǔ lǎo wèi róng,bái fā zhī yīn bìng wèi lóng。
西序有攒俄殡雨,东林无树不悲风。xī xù yǒu zǎn é bìn yǔ,dōng lín wú shù bù bēi fēng。
酒边伛偻思遗象,诗里推敲失此翁。jiǔ biān yǔ lóu sī yí xiàng,shī lǐ tuī qiāo shī cǐ wēng。
独剩吾家旧题竹,一般潇洒月明中。dú shèng wú jiā jiù tí zhú,yī bān xiāo sǎ yuè míng zhōng。

挽范老

沈周

双目冥冥与气沉,有何牵挂子孙心。shuāng mù míng míng yǔ qì chén,yǒu hé qiān guà zi sūn xīn。
解骖谁补无从泪,就布聊为不足衾。jiě cān shuí bǔ wú cóng lèi,jiù bù liáo wèi bù zú qīn。
破屋秋风茅把尽,孤坟落日水声深。pò wū qiū fēng máo bǎ jǐn,gū fén luò rì shuǐ shēng shēn。
老奴封土辞归后,安得松楸作树林。lǎo nú fēng tǔ cí guī hòu,ān dé sōng qiū zuò shù lín。

悼张静之黄门

沈周

先皇深宠死难忘,魂识还依玉案傍。xiān huáng shēn chǒng sǐ nán wàng,hún shí hái yī yù àn bàng。
沧海莫知归有鸟,白云谁谓去无乡。cāng hǎi mò zhī guī yǒu niǎo,bái yún shuí wèi qù wú xiāng。
念终在子天终吝,世自存诗人自亡。niàn zhōng zài zi tiān zhōng lìn,shì zì cún shī rén zì wáng。
忆得西湖觞咏地,岂胜清泪月微茫。yì dé xī hú shāng yǒng dì,qǐ shèng qīng lèi yuè wēi máng。

哭文温州宗儒

沈周

向来作郡梦非祥,远大功名寿未遑。xiàng lái zuò jùn mèng fēi xiáng,yuǎn dà gōng míng shòu wèi huáng。
造化小儿俄柳肘,乾坤遗爱有桐乡。zào huà xiǎo ér é liǔ zhǒu,qián kūn yí ài yǒu tóng xiāng。
丈夫气节存人表,老友肝肠剩泪行。zhàng fū qì jié cún rén biǎo,lǎo yǒu gān cháng shèng lèi xíng。
还信天公著馀福,当家分付寡辞郎。hái xìn tiān gōng zhù yú fú,dāng jiā fēn fù guǎ cí láng。

挽程宫詹

沈周

高官博学何辞諻,顷疾长殂可悼嗟。gāo guān bó xué hé cí huáng,qǐng jí zhǎng cú kě dào jiē。
君子不知蝇有恶,小人安信玉无瑕。jūn zi bù zhī yíng yǒu è,xiǎo rén ān xìn yù wú xiá。
圣明浩浩汤除网,睽极茫茫鬼载车。shèng míng hào hào tāng chú wǎng,kuí jí máng máng guǐ zài chē。
归把遗文殉深葬,看从地下发光华。guī bǎ yí wén xùn shēn zàng,kàn cóng dì xià fā guāng huá。

挽沈明德二首

沈周

青袍落魄众堪怜,每每科场让少年。qīng páo luò pò zhòng kān lián,měi měi kē chǎng ràng shǎo nián。
原宪长贫还有病,渊明一火竟无廛。yuán xiàn zhǎng pín hái yǒu bìng,yuān míng yī huǒ jìng wú chán。
小篇绝笔留孤邸,半纸虚名付冷毡。xiǎo piān jué bǐ liú gū dǐ,bàn zhǐ xū míng fù lěng zhān。
魂忆西湖是归路,梅花月色尚依然。hún yì xī hú shì guī lù,méi huā yuè sè shàng yī rán。

挽沈明德二首

沈周

贫图斗禄老仍驱,以醉为生以醉殂。pín tú dòu lù lǎo réng qū,yǐ zuì wèi shēng yǐ zuì cú。
地下酒垆那复有,人间诗鬼不能无。dì xià jiǔ lú nà fù yǒu,rén jiān shī guǐ bù néng wú。
千年未信归辽鸟,三匝空怜绕树雏。qiān nián wèi xìn guī liáo niǎo,sān zā kōng lián rào shù chú。
寄我诗篇成故物,每因开读便长吁。jì wǒ shī piān chéng gù wù,měi yīn kāi dú biàn zhǎng xū。

登小雅堂哭史明古

沈周

筑台高住似神仙,恰好堂成及已年。zhù tái gāo zhù shì shén xiān,qià hǎo táng chéng jí yǐ nián。
歌哭于斯人忽耳,死生无度事茫然。gē kū yú sī rén hū ěr,sǐ shēng wú dù shì máng rán。
青山底处寻遗史,白雪从今付绝弦。qīng shān dǐ chù xún yí shǐ,bái xuě cóng jīn fù jué xián。
此夜独登惟见月,清光依旧石阑前。cǐ yè dú dēng wéi jiàn yuè,qīng guāng yī jiù shí lán qián。

哭刘邦彦二首

沈周

五十年来托故知,只酬两会便长辞。wǔ shí nián lái tuō gù zhī,zhǐ chóu liǎng huì biàn zhǎng cí。
湖山好在无人物,风雨空令有涕洟。hú shān hǎo zài wú rén wù,fēng yǔ kōng lìng yǒu tì tì。
松下骨埋宗长锸,梅边魂和老逋诗。sōng xià gǔ mái zōng zhǎng chā,méi biān hún hé lǎo bū shī。
瓣香在手身违病,月落斜窗起坐时。bàn xiāng zài shǒu shēn wéi bìng,yuè luò xié chuāng qǐ zuò shí。

哭刘邦彦二首

沈周

天教行乐住杭州,今日湖船似旧不。tiān jiào xíng lè zhù háng zhōu,jīn rì hú chuán shì jiù bù。
桃怪刘郎来不再,诗怜杜甫死方休。táo guài liú láng lái bù zài,shī lián dù fǔ sǐ fāng xiū。
风流山水仍红拂,富贵壶觞到白头。fēng liú shān shuǐ réng hóng fú,fù guì hú shāng dào bái tóu。
最是竹东听雨夜,而今空有梦追游。zuì shì zhú dōng tīng yǔ yè,ér jīn kōng yǒu mèng zhuī yóu。

读吴文定公御祭文

沈周

德望文章称科甲,官阶寿考更兼之。dé wàng wén zhāng chēng kē jiǎ,guān jiē shòu kǎo gèng jiān zhī。
呜呼今日延陵墓,不愧当年有道碑。wū hū jīn rì yán líng mù,bù kuì dāng nián yǒu dào bēi。
天子重伤麟丧鲁,吴人私幸凤生岐。tiān zi zhòng shāng lín sàng lǔ,wú rén sī xìng fèng shēng qí。
白头野老宜先死,翻向秋风泣所知。bái tóu yě lǎo yí xiān sǐ,fān xiàng qiū fēng qì suǒ zhī。

挽徐母马氏

沈周

徐家阿母多慈训,懿德何惭白石刊。xú jiā ā mǔ duō cí xùn,yì dé hé cán bái shí kān。
针眼未漫衣上线,胆膏犹腻手中丸。zhēn yǎn wèi màn yī shàng xiàn,dǎn gāo yóu nì shǒu zhōng wán。
秋阴月掩都房橘,香木霜凋古畹兰。qiū yīn yuè yǎn dōu fáng jú,xiāng mù shuāng diāo gǔ wǎn lán。
淀紫山头埋玉地,贤郎陟著泪汍澜。diàn zǐ shān tóu mái yù dì,xián láng zhì zhù lèi wán lán。

闻陈白沙先生讣

沈周

生知只藉两诗酬,死惜曾无半面由。shēng zhī zhǐ jí liǎng shī chóu,sǐ xī céng wú bàn miàn yóu。
坦坦德从周道往,冥冥心与葛天游。tǎn tǎn dé cóng zhōu dào wǎng,míng míng xīn yǔ gé tiān yóu。
讲论语托门人录,封禅书违使者求。jiǎng lùn yǔ tuō mén rén lù,fēng chán shū wéi shǐ zhě qiú。
万里白沙何处是,独临残月水西楼。wàn lǐ bái shā hé chù shì,dú lín cán yuè shuǐ xī lóu。

闻陈白沙先生讣

沈周

尧夫情性林宗行,薄世之师天吝之。yáo fū qíng xìng lín zōng xíng,báo shì zhī shī tiān lìn zhī。
此老不亡名自在,斯文欲铸我何为。cǐ lǎo bù wáng míng zì zài,sī wén yù zhù wǒ hé wèi。
天长岭海无从涕,地老台山有道碑。tiān zhǎng lǐng hǎi wú cóng tì,dì lǎo tái shān yǒu dào bēi。
拟把瓣香身莫达,绋前空寄助劳辞。nǐ bǎ bàn xiāng shēn mò dá,fú qián kōng jì zhù láo cí。