古诗词

赠史痴翁

沈周

我昔闻痴翁,已及三十年。wǒ xī wén chī wēng,yǐ jí sān shí nián。
不知翁为人,名痴胡其然。bù zhī wēng wèi rén,míng chī hú qí rán。
痴本性不慧,朦朣百不便。chī běn xìng bù huì,méng tóng bǎi bù biàn。
今年阖闾城,握手在市廛。jīn nián hé lǘ chéng,wò shǒu zài shì chán。
角巾摺软罗,腰带敝帛缠。jiǎo jīn zhé ruǎn luó,yāo dài bì bó chán。
短屦草猎猎,长袖云翩翩。duǎn jù cǎo liè liè,zhǎng xiù yún piān piān。
温慰未通语,辄歌沉醉篇。wēn wèi wèi tōng yǔ,zhé gē chén zuì piān。
拉翁黄公垆,买酒醉圣贤。lā wēng huáng gōng lú,mǎi jiǔ zuì shèng xián。
却杯不事饮,莫与痴为缘。què bēi bù shì yǐn,mò yǔ chī wèi yuán。
我谓痴所发,必恃酒为权。wǒ wèi chī suǒ fā,bì shì jiǔ wèi quán。
无酒痴不成,痴酒不可偏。wú jiǔ chī bù chéng,chī jiǔ bù kě piān。
云痴岂假酒,假酒痴不全。yún chī qǐ jiǎ jiǔ,jiǎ jiǔ chī bù quán。
我痴抱混沌,七窍莫我穿。wǒ chī bào hùn dùn,qī qiào mò wǒ chuān。
若谓酒使我,良马亦俟鞭。ruò wèi jiǔ shǐ wǒ,liáng mǎ yì qí biān。
人以黠教我,我自信痴蝉。rén yǐ xiá jiào wǒ,wǒ zì xìn chī chán。
人以嗤我画,我画师痴虔。rén yǐ chī wǒ huà,wǒ huà shī chī qián。
手探夹袋中,出具置我前。shǒu tàn jiā dài zhōng,chū jù zhì wǒ qián。
水墨乃从事,惨澹开云烟。shuǐ mò nǎi cóng shì,cǎn dàn kāi yún yān。
大幅及小幅,纸影弥山川。dà fú jí xiǎo fú,zhǐ yǐng mí shān chuān。
图成赘言句,草次亦及玄。tú chéng zhuì yán jù,cǎo cì yì jí xuán。
市上诸小儿,惊骇谓之仙。shì shàng zhū xiǎo ér,jīng hài wèi zhī xiān。
清虚结簪衲,莺花亦留连。qīng xū jié zān nà,yīng huā yì liú lián。
要去不掉头,急急箭脱弦。yào qù bù diào tóu,jí jí jiàn tuō xián。
无慕豪富门,脚版如铁坚。wú mù háo fù mén,jiǎo bǎn rú tiě jiān。
此翁所以痴,以故囊无钱。cǐ wēng suǒ yǐ chī,yǐ gù náng wú qián。
于人有雌黄,常在口角边。yú rén yǒu cí huáng,cháng zài kǒu jiǎo biān。
于人有孝义,记注一大编。yú rén yǒu xiào yì,jì zhù yī dà biān。
此翁不痴者,人焉得知焉。cǐ wēng bù chī zhě,rén yān dé zhī yān。
吴人多痴呆,翁岂吴人传。wú rén duō chī dāi,wēng qǐ wú rén chuán。
翁云我吴产,此病知莫痊。wēng yún wǒ wú chǎn,cǐ bìng zhī mò quán。
我生迨八旬,落魄如风颠。wǒ shēng dài bā xún,luò pò rú fēng diān。
不知人所毁,亦不求人怜。bù zhī rén suǒ huǐ,yì bù qiú rén lián。
种竹欲借地,买书常卖田。zhǒng zhú yù jiè dì,mǎi shū cháng mài tián。
蓬蓬被白发,咄咄书青天。péng péng bèi bái fā,duō duō shū qīng tiān。
我颠与翁痴,痴颠相比肩。wǒ diān yǔ wēng chī,chī diān xiāng bǐ jiān。
约为老兄弟,逍遥觅彭钱。yuē wèi lǎo xiōng dì,xiāo yáo mì péng qián。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

和张碧溪登宝峰韵二首

沈周

新醅拍拍玉光浮,挈榼提壶判醉游。xīn pēi pāi pāi yù guāng fú,qiè kē tí hú pàn zuì yóu。
高帽特寻芳树挂,清歌缓共晚云流。gāo mào tè xún fāng shù guà,qīng gē huǎn gòng wǎn yún liú。
频来信我何拘忌,大胜为官待告休。pín lái xìn wǒ hé jū jì,dà shèng wèi guān dài gào xiū。
日日乘春知未足,翠微还补菊花秋。rì rì chéng chūn zhī wèi zú,cuì wēi hái bǔ jú huā qiū。

山行

沈周

云壑风泉处处宜,诗囊酒榼大家嬉。yún hè fēng quán chù chù yí,shī náng jiǔ kē dà jiā xī。
人来人往春无主,日短日长天有时。rén lái rén wǎng chūn wú zhǔ,rì duǎn rì zhǎng tiān yǒu shí。
堕胾林亭看蚁竞,插花山轿爱蜂随。duò zì lín tíng kàn yǐ jìng,chā huā shān jiào ài fēng suí。
野僧未识登临乐,静自关门笑客痴。yě sēng wèi shí dēng lín lè,jìng zì guān mén xiào kè chī。

岳麓秋清为西涯李阁老题

沈周

荡摩云汉觉乔然,形势雄看岳势连。dàng mó yún hàn jué qiáo rán,xíng shì xióng kàn yuè shì lián。
赤帝奠灵天立极,紫阳宏道地生贤。chì dì diàn líng tiān lì jí,zǐ yáng hóng dào dì shēng xián。
人凌灏气攀珠斗,峰落清湘见玉莲。rén líng hào qì pān zhū dòu,fēng luò qīng xiāng jiàn yù lián。
上相旧游今不忘,写怀还复事图传。shàng xiāng jiù yóu jīn bù wàng,xiě huái hái fù shì tú chuán。

楚江秋晓卷三首

沈周

天连湘汉水悠悠,水色微茫接素秋。tiān lián xiāng hàn shuǐ yōu yōu,shuǐ sè wēi máng jiē sù qiū。
残月已沈三国恨,乱云初散九疑愁。cán yuè yǐ shěn sān guó hèn,luàn yún chū sàn jiǔ yí chóu。
南方流落身将老,西候萧条客倦游。nán fāng liú luò shēn jiāng lǎo,xī hòu xiāo tiáo kè juàn yóu。
欲采蘋花恨无伴,美人迢递隔沧洲。yù cǎi píng huā hèn wú bàn,měi rén tiáo dì gé cāng zhōu。

楚江秋晓卷三首

沈周

葭菼苍苍白露时,萧条江色带微晖。jiā tǎn cāng cāng bái lù shí,xiāo tiáo jiāng sè dài wēi huī。
平沙雁逐寒潮起,野树鸦随乱叶飞。píng shā yàn zhú hán cháo qǐ,yě shù yā suí luàn yè fēi。
渐见九溪如练净,尚怜三户似星稀。jiàn jiàn jiǔ xī rú liàn jìng,shàng lián sān hù shì xīng xī。
不堪昨夜南游客,愁向西风忆授衣。bù kān zuó yè nán yóu kè,chóu xiàng xī fēng yì shòu yī。

楚江秋晓卷三首

沈周

梦回江上算秋程,水影迢迢积渐明。mèng huí jiāng shàng suàn qiū chéng,shuǐ yǐng tiáo tiáo jī jiàn míng。
落木西风连鄂渚,乱山高浪隐湓城。luò mù xī fēng lián è zhǔ,luàn shān gāo làng yǐn pén chéng。
钟边野寺经僧起,霜里孤帆估客行。zhōng biān yě sì jīng sēng qǐ,shuāng lǐ gū fān gū kè xíng。
往事独悲前席误,不从贾谊问苍生。wǎng shì dú bēi qián xí wù,bù cóng jiǎ yì wèn cāng shēng。

天柱晴云

沈周

一柱巍巍万象超,切台接斗见岧峣。yī zhù wēi wēi wàn xiàng chāo,qiè tái jiē dòu jiàn tiáo yáo。
命惟说用金为砺,天许姚擎玉作标。mìng wéi shuō yòng jīn wèi lì,tiān xǔ yáo qíng yù zuò biāo。
森列宸枫均湛露,夤缘野竹上青霄。sēn liè chén fēng jūn zhàn lù,yín yuán yě zhú shàng qīng xiāo。
文章变化成何似,更倚云霞看写描。wén zhāng biàn huà chéng hé shì,gèng yǐ yún xiá kàn xiě miáo。

暮春登虎丘

沈周

独信微吟人不知,山花满地悔来迟。dú xìn wēi yín rén bù zhī,shān huā mǎn dì huǐ lái chí。
久支绿树阴中杖,仰辨丹崖缺处诗。jiǔ zhī lǜ shù yīn zhōng zhàng,yǎng biàn dān yá quē chù shī。
日有闲缘游始胜,老无健步出非宜。rì yǒu xián yuán yóu shǐ shèng,lǎo wú jiàn bù chū fēi yí。
一回到此一回少,怕近清泉见鬓丝。yī huí dào cǐ yī huí shǎo,pà jìn qīng quán jiàn bìn sī。

溪上

沈周

春日熙熙百鸟鸣,东溪试步觉芒轻。chūn rì xī xī bǎi niǎo míng,dōng xī shì bù jué máng qīng。
闲来闲往曾无为,时笑时歌自有情。xián lái xián wǎng céng wú wèi,shí xiào shí gē zì yǒu qíng。
止水触风微起縠,过云生雨略搀晴。zhǐ shuǐ chù fēng wēi qǐ hú,guò yún shēng yǔ lüè chān qíng。
邻翁偶揖还相泛,道是先生底独行。lín wēng ǒu yī hái xiāng fàn,dào shì xiān shēng dǐ dú xíng。

登金山

沈周

龙宫涌出玉嶙峋,乍眼来看极悚神。lóng gōng yǒng chū yù lín xún,zhà yǎn lái kàn jí sǒng shén。
满地莫论无坐处,中流真见不羁人。mǎn dì mò lùn wú zuò chù,zhōng liú zhēn jiàn bù jī rén。
墙低树少多容月,石瘦花悭晏得春。qiáng dī shù shǎo duō róng yuè,shí shòu huā qiān yàn dé chūn。
舟楫一江名利路,烟波谁谓不生尘。zhōu jí yī jiāng míng lì lù,yān bō shuí wèi bù shēng chén。

史明古曾约同游今已化去

沈周

胡翁久忆金焦胜,感慨来登独老身。hú wēng jiǔ yì jīn jiāo shèng,gǎn kǎi lái dēng dú lǎo shēn。
生死隔尘空旧约,江山如此欠斯人。shēng sǐ gé chén kōng jiù yuē,jiāng shān rú cǐ qiàn sī rén。
强留诗酒聊三日,愁送莺花又一春。qiáng liú shī jiǔ liáo sān rì,chóu sòng yīng huā yòu yī chūn。
浩荡烟波莽回首,漫将行乐与谁论。hào dàng yān bō mǎng huí shǒu,màn jiāng xíng lè yǔ shuí lùn。

和西厓李阁老韵留题金山

沈周

尽有风波怯往还,又因名胜使人攀。jǐn yǒu fēng bō qiè wǎng hái,yòu yīn míng shèng shǐ rén pān。
天将白玉浮诸水,谁以黄金姓此山。tiān jiāng bái yù fú zhū shuǐ,shuí yǐ huáng jīn xìng cǐ shān。
欲就一竿渔浩荡,更凭双足弄潺湲。yù jiù yī gān yú hào dàng,gèng píng shuāng zú nòng chán yuán。
老僧莫作谁何问,只借中泠洗醉颜。lǎo sēng mò zuò shuí hé wèn,zhǐ jiè zhōng líng xǐ zuì yán。

妙高台望江

沈周

一源万里势成三,截地分明限北南。yī yuán wàn lǐ shì chéng sān,jié dì fēn míng xiàn běi nán。
长堑悠悠天所设,奔流浩浩海相函。zhǎng qiàn yōu yōu tiān suǒ shè,bēn liú hào hào hǎi xiāng hán。
独怜击楫存遗誓,可笑投鞭是漫谈。dú lián jī jí cún yí shì,kě xiào tóu biān shì màn tán。
头白妙高方纵目,落霞孤鹜晚犹贪。tóu bái miào gāo fāng zòng mù,luò xiá gū wù wǎn yóu tān。

水闷

沈周

破屋如舟只浮住,茫茫鱼鳖是比邻。pò wū rú zhōu zhǐ fú zhù,máng máng yú biē shì bǐ lín。
频年大块无乾土,何处巢居著老身。pín nián dà kuài wú qián tǔ,hé chù cháo jū zhù lǎo shēn。
万顷汞田春涝富,数声雷腹晓餐贫。wàn qǐng gǒng tián chūn lào fù,shù shēng léi fù xiǎo cān pín。
诗书不饱还堪遣,开卷时时感昔人。shī shū bù bǎo hái kān qiǎn,kāi juǎn shí shí gǎn xī rén。

谢顾天祥送将乐石

沈周

一拳奇骨胜仇池,落眼真看玉雪姿。yī quán qí gǔ shèng chóu chí,luò yǎn zhēn kàn yù xuě zī。
急扫秋轩容突兀,更栽野竹与扶持。jí sǎo qiū xuān róng tū wù,gèng zāi yě zhú yǔ fú chí。
已藏东海从深袖,便卷沧波答小诗。yǐ cáng dōng hǎi cóng shēn xiù,biàn juǎn cāng bō dá xiǎo shī。
莫道空言尚加拜,此怀还托米颠知。mò dào kōng yán shàng jiā bài,cǐ huái hái tuō mǐ diān zhī。