古诗词

叶妇高节诗

沈周

叶家夫郎邹家妇,百年同生誓同死。yè jiā fū láng zōu jiā fù,bǎi nián tóng shēng shì tóng sǐ。
五十五日天夺之,一个孤鸾失其侣。wǔ shí wǔ rì tiān duó zhī,yī gè gū luán shī qí lǚ。
腹中顾后无男女,手中托生有机杼。fù zhōng gù hòu wú nán nǚ,shǒu zhōng tuō shēng yǒu jī zhù。
短檠长夜不敢哭,白日深沉闭房户。duǎn qíng zhǎng yè bù gǎn kū,bái rì shēn chén bì fáng hù。
老姑谓妇岁月长,新妇告姑听我语。lǎo gū wèi fù suì yuè zhǎng,xīn fù gào gū tīng wǒ yǔ。
我身聊奉姑同居,我心已与夫同土。wǒ shēn liáo fèng gū tóng jū,wǒ xīn yǐ yǔ fū tóng tǔ。
青天虽高所不欺,白发固远要自取。qīng tiān suī gāo suǒ bù qī,bái fā gù yuǎn yào zì qǔ。
忧勤患难以静制,礼义廉耻在刚主。yōu qín huàn nán yǐ jìng zhì,lǐ yì lián chǐ zài gāng zhǔ。
火来胁房我不动,委身一焚火莫苦。huǒ lái xié fáng wǒ bù dòng,wěi shēn yī fén huǒ mò kǔ。
盗来敲门我不惊,先身一刎盗何侮。dào lái qiāo mén wǒ bù jīng,xiān shēn yī wěn dào hé wǔ。
病来容药不见医,有臂可斫诊不许。bìng lái róng yào bù jiàn yī,yǒu bì kě zhuó zhěn bù xǔ。
事虽未及虑早及,口既能言身有处。shì suī wèi jí lǜ zǎo jí,kǒu jì néng yán shēn yǒu chù。
世当可重儗金玉,家不可少比稷黍。shì dāng kě zhòng nǐ jīn yù,jiā bù kě shǎo bǐ jì shǔ。
临终一著犹可竦,笑谓家中诸妪姆。lín zhōng yī zhù yóu kě sǒng,xiào wèi jiā zhōng zhū yù mǔ。
老身幸享六十馀,数尽年穷理宜去。lǎo shēn xìng xiǎng liù shí yú,shù jǐn nián qióng lǐ yí qù。
纷纷身后惜事乱,从此治时先嘱汝。fēn fēn shēn hòu xī shì luàn,cóng cǐ zhì shí xiān zhǔ rǔ。
房前指限喻如山,自我入来无出武。fáng qián zhǐ xiàn yù rú shān,zì wǒ rù lái wú chū wǔ。
房中处久于我殡,魂识依依得其所。fáng zhōng chù jiǔ yú wǒ bìn,hún shí yī yī dé qí suǒ。
生前忌接男子面,死魄毋令吊人睹。shēng qián jì jiē nán zi miàn,sǐ pò wú lìng diào rén dǔ。
人间嫠寡堪作别,始末高明越今古。rén jiān lí guǎ kān zuò bié,shǐ mò gāo míng yuè jīn gǔ。
朝廷未闻乡且颂,完德更宜加藻斧。cháo tíng wèi wén xiāng qiě sòng,wán dé gèng yí jiā zǎo fǔ。
何人有力达太史,何人有力达公府。hé rén yǒu lì dá tài shǐ,hé rén yǒu lì dá gōng fǔ。
呜呼节妇今冥冥,其身可腐名弗腐。wū hū jié fù jīn míng míng,qí shēn kě fǔ míng fú fǔ。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

谢计桃源惠孔雀毙于途以尾至

沈周

珍禽笼万里,未见意先叨。zhēn qín lóng wàn lǐ,wèi jiàn yì xiān dāo。
饮啄违尘目,文章剩俊毫。yǐn zhuó wéi chén mù,wén zhāng shèng jùn háo。
重须论马首,轻敢喻鹅毛。zhòng xū lùn mǎ shǒu,qīng gǎn yù é máo。
馀采贤郎得,留形上绣袍。yú cǎi xián láng dé,liú xíng shàng xiù páo。

与张东海别

沈周

顺便南安路,朱幡刺史舟。shùn biàn nán ān lù,zhū fān cì shǐ zhōu。
相逢惊白发,未到说黄州。xiāng féng jīng bái fā,wèi dào shuō huáng zhōu。
细雨传杯落,浮云傍席流。xì yǔ chuán bēi luò,fú yún bàng xí liú。
临岐更挥翰,不复有离忧。lín qí gèng huī hàn,bù fù yǒu lí yōu。

送程宫谕

沈周

车马出春明,雨中人独行。chē mǎ chū chūn míng,yǔ zhōng rén dú xíng。
人从今日去,雨是几时晴。rén cóng jīn rì qù,yǔ shì jǐ shí qíng。
静阁一杯酒,乱闻千树莺。jìng gé yī bēi jiǔ,luàn wén qiān shù yīng。
故山堪注《易》,天意就先生。gù shān kān zhù yì,tiān yì jiù xiān shēng。

送都元敬赴试

沈周

新科拔隐沦,蓬藋不胜春。xīn kē bá yǐn lún,péng diào bù shèng chūn。
经术必用世,山林还有人。jīng shù bì yòng shì,shān lín hái yǒu rén。
九苞看举凤,三浪促潜鳞。jiǔ bāo kàn jǔ fèng,sān làng cù qián lín。
仙桂凡千树,扳花要认真。xiān guì fán qiān shù,bān huā yào rèn zhēn。

悼邻叟

沈周

八旬筋力在,举止后生然。bā xún jīn lì zài,jǔ zhǐ hòu shēng rán。
灌稻畦烟里,拨蔬园雪边。guàn dào qí yān lǐ,bō shū yuán xuě biān。
生无息肩日,死有到头年。shēng wú xī jiān rì,sǐ yǒu dào tóu nián。
尚嘱诸孙辈,成家莫懒田。shàng zhǔ zhū sūn bèi,chéng jiā mò lǎn tián。

挽如公

沈周

如老身无著,将来典醉乡。rú lǎo shēn wú zhù,jiāng lái diǎn zuì xiāng。
号他酒布袋,是个臭皮囊。hào tā jiǔ bù dài,shì gè chòu pí náng。
积祸必自发,为生安可量。jī huò bì zì fā,wèi shēng ān kě liàng。
长眠当不醒,殊莫悟存亡。zhǎng mián dāng bù xǐng,shū mò wù cún wáng。

哭金怀用表兄

沈周

奔波那觉病,但见吐车茵。bēn bō nà jué bìng,dàn jiàn tǔ chē yīn。
一顿可缺食,百年无到人。yī dùn kě quē shí,bǎi nián wú dào rén。
何膏起其死,有泪出于亲。hé gāo qǐ qí sǐ,yǒu lèi chū yú qīn。
听雨秋堂夜,茕茕剩老身。tīng yǔ qiū táng yè,qióng qióng shèng lǎo shēn。

哭金怀用表兄

沈周

近哭孟光死,伤多病有因。jìn kū mèng guāng sǐ,shāng duō bìng yǒu yīn。
不堪衰族里,顿失老成人。bù kān shuāi zú lǐ,dùn shī lǎo chéng rén。
生气不借谷,冥羞空荐蘋。shēng qì bù jiè gǔ,míng xiū kōng jiàn píng。
桥头思健步,已负野梅春。qiáo tóu sī jiàn bù,yǐ fù yě méi chūn。

哭金怀用表兄

沈周

处世多存厚,眼前谁似君。chù shì duō cún hòu,yǎn qián shuí shì jūn。
老年兄弟行,一泪死生分。lǎo nián xiōng dì xíng,yī lèi sǐ shēng fēn。
故宅迷秋水,新阡拥暮云。gù zhái mí qiū shuǐ,xīn qiān yōng mù yún。
勒碑吾自任,未敢谢无文。lēi bēi wú zì rèn,wèi gǎn xiè wú wén。

哭金怀用表兄

沈周

南亩垫秋水,忧怀萦老穷。nán mǔ diàn qiū shuǐ,yōu huái yíng lǎo qióng。
劳生百不足,到死一成空。láo shēng bǎi bù zú,dào sǐ yī chéng kōng。
身脆如残叶,病来加朔风。shēn cuì rú cán yè,bìng lái jiā shuò fēng。
昨宵谈笑是,暂落梦魂中。zuó xiāo tán xiào shì,zàn luò mèng hún zhōng。

挽虎丘简书记

沈周

诗折病中身,苦吟终损神。shī zhé bìng zhōng shēn,kǔ yín zhōng sǔn shén。
青山见在世,白发过头人。qīng shān jiàn zài shì,bái fā guò tóu rén。
花落三泉雨,云荒万顷春。huā luò sān quán yǔ,yún huāng wàn qǐng chūn。
惟馀石上竹,消瘦似清真。wéi yú shí shàng zhú,xiāo shòu shì qīng zhēn。

经故人墓

沈周

故人于此墓,石乱水潺潺。gù rén yú cǐ mù,shí luàn shuǐ chán chán。
忙尽剩白骨,闲来投碧山。máng jǐn shèng bái gǔ,xián lái tóu bì shān。
雨崩封未厚,地瘠树犹悭。yǔ bēng fēng wèi hòu,dì jí shù yóu qiān。
可柰牛羊笛,闻之泪一潸。kě nài niú yáng dí,wén zhī lèi yī shān。

挽韦大年

沈周

孝义更文章,山林隐德光。xiào yì gèng wén zhāng,shān lín yǐn dé guāng。
青春贤者短,白发鄙夫长。qīng chūn xián zhě duǎn,bái fā bǐ fū zhǎng。
无后心不死,有琴人并亡。wú hòu xīn bù sǐ,yǒu qín rén bìng wáng。
润州如少润,玉树殒新霜。rùn zhōu rú shǎo rùn,yù shù yǔn xīn shuāng。

题李太白像

沈周

风骨神仙品,文章浩宕人。fēng gǔ shén xiān pǐn,wén zhāng hào dàng rén。
世间金鸑鷟,天上玉麒麟。shì jiān jīn yuè zhuó,tiān shàng yù qí lín。
江月狂歌夜,宫花醉眼春。jiāng yuè kuáng gē yè,gōng huā zuì yǎn chūn。
独输萧颖士,不见永王璘。dú shū xiāo yǐng shì,bù jiàn yǒng wáng lín。

题小景

沈周

江山入吾兴,随笔散清华。jiāng shān rù wú xīng,suí bǐ sàn qīng huá。
峰影分斜日,波容写落霞。fēng yǐng fēn xié rì,bō róng xiě luò xiá。
恶桥通市迹,喜树隐人家。è qiáo tōng shì jì,xǐ shù yǐn rén jiā。
此地如堪买,分畦拟种瓜。cǐ dì rú kān mǎi,fēn qí nǐ zhǒng guā。
9481234567»