古诗词

叶妇高节诗

沈周

叶家夫郎邹家妇,百年同生誓同死。yè jiā fū láng zōu jiā fù,bǎi nián tóng shēng shì tóng sǐ。
五十五日天夺之,一个孤鸾失其侣。wǔ shí wǔ rì tiān duó zhī,yī gè gū luán shī qí lǚ。
腹中顾后无男女,手中托生有机杼。fù zhōng gù hòu wú nán nǚ,shǒu zhōng tuō shēng yǒu jī zhù。
短檠长夜不敢哭,白日深沉闭房户。duǎn qíng zhǎng yè bù gǎn kū,bái rì shēn chén bì fáng hù。
老姑谓妇岁月长,新妇告姑听我语。lǎo gū wèi fù suì yuè zhǎng,xīn fù gào gū tīng wǒ yǔ。
我身聊奉姑同居,我心已与夫同土。wǒ shēn liáo fèng gū tóng jū,wǒ xīn yǐ yǔ fū tóng tǔ。
青天虽高所不欺,白发固远要自取。qīng tiān suī gāo suǒ bù qī,bái fā gù yuǎn yào zì qǔ。
忧勤患难以静制,礼义廉耻在刚主。yōu qín huàn nán yǐ jìng zhì,lǐ yì lián chǐ zài gāng zhǔ。
火来胁房我不动,委身一焚火莫苦。huǒ lái xié fáng wǒ bù dòng,wěi shēn yī fén huǒ mò kǔ。
盗来敲门我不惊,先身一刎盗何侮。dào lái qiāo mén wǒ bù jīng,xiān shēn yī wěn dào hé wǔ。
病来容药不见医,有臂可斫诊不许。bìng lái róng yào bù jiàn yī,yǒu bì kě zhuó zhěn bù xǔ。
事虽未及虑早及,口既能言身有处。shì suī wèi jí lǜ zǎo jí,kǒu jì néng yán shēn yǒu chù。
世当可重儗金玉,家不可少比稷黍。shì dāng kě zhòng nǐ jīn yù,jiā bù kě shǎo bǐ jì shǔ。
临终一著犹可竦,笑谓家中诸妪姆。lín zhōng yī zhù yóu kě sǒng,xiào wèi jiā zhōng zhū yù mǔ。
老身幸享六十馀,数尽年穷理宜去。lǎo shēn xìng xiǎng liù shí yú,shù jǐn nián qióng lǐ yí qù。
纷纷身后惜事乱,从此治时先嘱汝。fēn fēn shēn hòu xī shì luàn,cóng cǐ zhì shí xiān zhǔ rǔ。
房前指限喻如山,自我入来无出武。fáng qián zhǐ xiàn yù rú shān,zì wǒ rù lái wú chū wǔ。
房中处久于我殡,魂识依依得其所。fáng zhōng chù jiǔ yú wǒ bìn,hún shí yī yī dé qí suǒ。
生前忌接男子面,死魄毋令吊人睹。shēng qián jì jiē nán zi miàn,sǐ pò wú lìng diào rén dǔ。
人间嫠寡堪作别,始末高明越今古。rén jiān lí guǎ kān zuò bié,shǐ mò gāo míng yuè jīn gǔ。
朝廷未闻乡且颂,完德更宜加藻斧。cháo tíng wèi wén xiāng qiě sòng,wán dé gèng yí jiā zǎo fǔ。
何人有力达太史,何人有力达公府。hé rén yǒu lì dá tài shǐ,hé rén yǒu lì dá gōng fǔ。
呜呼节妇今冥冥,其身可腐名弗腐。wū hū jié fù jīn míng míng,qí shēn kě fǔ míng fú fǔ。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

复刘龙洲墓

沈周

龙洲先生非腐儒,胸中义气存壮图。lóng zhōu xiān shēng fēi fǔ rú,xiōng zhōng yì qì cún zhuàng tú。
重华请过补缺典,一疏抗天肝胆粗。zhòng huá qǐng guò bǔ quē diǎn,yī shū kàng tiān gān dǎn cū。
中原丧失国破碎,终日愤懑夜起呼。zhōng yuán sàng shī guó pò suì,zhōng rì fèn mèn yè qǐ hū。
往筹恢复诣公衮,论矛听盾事大殊。wǎng chóu huī fù yì gōng gǔn,lùn máo tīng dùn shì dà shū。
芒鞋破袜世途涩,蒯缑短剑秋风孤。máng xié pò wà shì tú sè,kuǎi gōu duǎn jiàn qiū fēng gū。
登高聊且赋感慨,江山故在英雄无。dēng gāo liáo qiě fù gǎn kǎi,jiāng shān gù zài yīng xióng wú。
权门欲招脚版硬,顾逐诗朋兼酒徒。quán mén yù zhāo jiǎo bǎn yìng,gù zhú shī péng jiān jiǔ tú。
寻常一饮空百壶,卖文赎劵黄公垆。xún cháng yī yǐn kōng bǎi hú,mài wén shú juàn huáng gōng lú。
酒豪欲便蹈东海,故人留昆亦须臾。jiǔ háo yù biàn dǎo dōng hǎi,gù rén liú kūn yì xū yú。
玉山固是埋玉地,岁惟三百骨已枯。yù shān gù shì mái yù dì,suì wéi sān bǎi gǔ yǐ kū。
三朝封树载起废,人重风节非人驱。sān cháo fēng shù zài qǐ fèi,rén zhòng fēng jié fēi rén qū。
呜呼人重风节非人驱,龙洲龙洲真丈夫。wū hū rén zhòng fēng jié fēi rén qū,lóng zhōu lóng zhōu zhēn zhàng fū。

曹廷仪哭其师陈味芝墓

沈周

方寸千里心,三年存义丧。fāng cùn qiān lǐ xīn,sān nián cún yì sàng。
淮阳一掬泪,不顾吴云长。huái yáng yī jū lèi,bù gù wú yún zhǎng。
此泪久不落,自子忽浪浪。cǐ lèi jiǔ bù luò,zì zi hū làng làng。
嗟哉弯弓辈,掩面在道傍。jiē zāi wān gōng bèi,yǎn miàn zài dào bàng。

谒银瓶圣女祠

沈周

兰槁花不活,松拆枝亦伤。lán gǎo huā bù huó,sōng chāi zhī yì shāng。
阿女爷所生,还有爷心肠。ā nǚ yé suǒ shēng,hái yǒu yé xīn cháng。
爷亡女即死,女死家亦亡。yé wáng nǚ jí sǐ,nǚ sǐ jiā yì wáng。
银瓶本完物,随女井中藏。yín píng běn wán wù,suí nǚ jǐng zhōng cáng。
井水夜夜飞虹光,千年不没银瓶娘。jǐng shuǐ yè yè fēi hóng guāng,qiān nián bù méi yín píng niáng。
君不见赵家楼船海南破,孤儿又向波中堕。jūn bù jiàn zhào jiā lóu chuán hǎi nán pò,gū ér yòu xiàng bō zhōng duò。

庆乐园

沈周

太师本是椒房亲,窃弄何忧天子嗔。tài shī běn shì jiāo fáng qīn,qiè nòng hé yōu tiān zi chēn。
喜把贰卿酬佞客,怒张一网打宗臣。xǐ bǎ èr qīng chóu nìng kè,nù zhāng yī wǎng dǎ zōng chén。
台喉给舌不敢劾,桃李无言尽门客。tái hóu gěi shé bù gǎn hé,táo lǐ wú yán jǐn mén kè。
珠翠夫人杂内嫔,烟花甲第齐宫掖。zhū cuì fū rén zá nèi pín,yān huā jiǎ dì qí gōng yē。
转服豪华一梦惊,葡萄零落犬无声。zhuǎn fú háo huá yī mèng jīng,pú táo líng luò quǎn wú shēng。
也知竿首甘心死,得与朝廷谢北兵。yě zhī gān shǒu gān xīn sǐ,dé yǔ cháo tíng xiè běi bīng。

泛月辞

沈周

川之迥兮澹无风,月初出兮露横空。chuān zhī jiǒng xī dàn wú fēng,yuè chū chū xī lù héng kōng。
泛楼船兮川上弄,明月兮川中鼓兰。fàn lóu chuán xī chuān shàng nòng,míng yuè xī chuān zhōng gǔ lán。
桨兮扬彼素波光,出没兮复见星河。jiǎng xī yáng bǐ sù bō guāng,chū méi xī fù jiàn xīng hé。
清歌激兮觞屡进,夜未央兮欢乐多。qīng gē jī xī shāng lǚ jìn,yè wèi yāng xī huān lè duō。
欢乐多兮百忧释,百忧释兮除疢疾。huān lè duō xī bǎi yōu shì,bǎi yōu shì xī chú chèn jí。
除疢疾兮安吾亲,忘岁年兮游无极。chú chèn jí xī ān wú qīn,wàng suì nián xī yóu wú jí。

除夕歌示子侄

沈周

去之岁,来之年,一迎一送灯火边。qù zhī suì,lái zhī nián,yī yíng yī sòng dēng huǒ biān。
迎新送旧大家事,觉与老者偏无缘。yíng xīn sòng jiù dà jiā shì,jué yǔ lǎo zhě piān wú yuán。
黄鸡未号霜满天,一心百感惟愀然。huáng jī wèi hào shuāng mǎn tiān,yī xīn bǎi gǎn wéi qiǎo rán。
小儿自喜时节至,催理靴服夸新鲜。xiǎo ér zì xǐ shí jié zhì,cuī lǐ xuē fú kuā xīn xiān。
固知老者已异趣,青春似因儿女妍。gù zhī lǎo zhě yǐ yì qù,qīng chūn shì yīn ér nǚ yán。
青春悬老不多地,白发红颜俱眼前。qīng chūn xuán lǎo bù duō dì,bái fā hóng yán jù yǎn qián。
去之岁,来之年,譬如传马相络绎,又如车轮相回旋。qù zhī suì,lái zhī nián,pì rú chuán mǎ xiāng luò yì,yòu rú chē lún xiāng huí xuán。
谁从个里饶不死,咽气苦苦修神仙。shuí cóng gè lǐ ráo bù sǐ,yàn qì kǔ kǔ xiū shén xiān。
我于所去已五十,其来百岁亦倘焉。wǒ yú suǒ qù yǐ wǔ shí,qí lái bǎi suì yì tǎng yān。
使我五十不为天,使我百岁不为延。shǐ wǒ wǔ shí bù wèi tiān,shǐ wǒ bǎi suì bù wèi yán。
尚有大而去者与来者,在我先后计万不计千。shàng yǒu dà ér qù zhě yǔ lái zhě,zài wǒ xiān hòu jì wàn bù jì qiān。
其间豪杰梦幻耳,冥冥漠漠真堪怜。qí jiān háo jié mèng huàn ěr,míng míng mò mò zhēn kān lián。
惟有青竹数行墨,待来追去各可传。wéi yǒu qīng zhú shù xíng mò,dài lái zhuī qù gè kě chuán。
劝儿必读床头编,莫惜买读吾无钱。quàn ér bì dú chuáng tóu biān,mò xī mǎi dú wú wú qián。
男儿所立须及早,老夫代尔耕春田。nán ér suǒ lì xū jí zǎo,lǎo fū dài ěr gēng chūn tián。

古木群乌示鸿儿

沈周

群乌小笔聊耳尔,岂足贻谋为儿子。qún wū xiǎo bǐ liáo ěr ěr,qǐ zú yí móu wèi ér zi。
汝今装袭亦自好,泛多题辞大夫士。rǔ jīn zhuāng xí yì zì hǎo,fàn duō tí cí dà fū shì。
我家孝悌仍力田,自此相传逾百年。wǒ jiā xiào tì réng lì tián,zì cǐ xiāng chuán yú bǎi nián。
门前大树已合抱,今有此鸟巢其颠。mén qián dà shù yǐ hé bào,jīn yǒu cǐ niǎo cháo qí diān。
人云乌来不易得,他家岂无树千尺。rén yún wū lái bù yì dé,tā jiā qǐ wú shù qiān chǐ。
北平乃见猫相乳,江洲亦闻犬同食。běi píng nǎi jiàn māo xiāng rǔ,jiāng zhōu yì wén quǎn tóng shí。
我惭何有于乌乎,我自我兮乌自乌。wǒ cán hé yǒu yú wū hū,wǒ zì wǒ xī wū zì wū。
汝当力行为己事,毋但区区重画图。rǔ dāng lì xíng wèi jǐ shì,wú dàn qū qū zhòng huà tú。

喜芾奎二侄延师教子

沈周

俗习务浅鄙,养子多昩教。sú xí wù qiǎn bǐ,yǎng zi duō mò jiào。
且云粗识姓,便是学之要。qiě yún cū shí xìng,biàn shì xué zhī yào。
学岂止识字,要在知人道。xué qǐ zhǐ shí zì,yào zài zhī rén dào。
人道重纲常,文艺稍加膏。rén dào zhòng gāng cháng,wén yì shāo jiā gāo。
爱子若不教,护病不医疗。ài zi ruò bù jiào,hù bìng bù yī liáo。
往往岁月后,历历见狠傲。wǎng wǎng suì yuè hòu,lì lì jiàn hěn ào。
孝悌莽无知,礼义蔑循蹈。xiào tì mǎng wú zhī,lǐ yì miè xún dǎo。
辱父辱门第,至此徒悔懊。rǔ fù rǔ mén dì,zhì cǐ tú huǐ ào。
此过不在子,在父长其暴。cǐ guò bù zài zi,zài fù zhǎng qí bào。
能教始为爱,教成自有效。néng jiào shǐ wèi ài,jiào chéng zì yǒu xiào。
不可吝鞭挞,不可恕幼少。bù kě lìn biān tà,bù kě shù yòu shǎo。
今年贺美事,二侄改俗调。jīn nián hè měi shì,èr zhí gǎi sú diào。
令子从师儒,诗书发蒙冒。lìng zi cóng shī rú,shī shū fā méng mào。
此举足高尚,先绪喜可绍。cǐ jǔ zú gāo shàng,xiān xù xǐ kě shào。
譬谷既历舂,白粲脱黄糙。pì gǔ jì lì chōng,bái càn tuō huáng cāo。
又譬金溷沙,披汰金乃耀。yòu pì jīn hùn shā,pī tài jīn nǎi yào。
愿言勿中画,进进有远到。yuàn yán wù zhōng huà,jìn jìn yǒu yuǎn dào。

徐甥子修童赘

沈周

吴人多男效秦赘,赘男与人如接树。wú rén duō nán xiào qín zhuì,zhuì nán yǔ rén rú jiē shù。
抱他根本作春色,为荣为枯信天赋。bào tā gēn běn zuò chūn sè,wèi róng wèi kū xìn tiān fù。
小儿拜我下堂行,双丱垂疏绣襦裤。xiǎo ér bài wǒ xià táng xíng,shuāng guàn chuí shū xiù rú kù。
欣欣何省傍人门,离家苦动爷娘虑。xīn xīn hé shěng bàng rén mén,lí jiā kǔ dòng yé niáng lǜ。
老夫为渠且莞尔,儿债眼前宽一步。lǎo fū wèi qú qiě guǎn ěr,ér zhài yǎn qián kuān yī bù。

正月四日喜许氏女得甥

沈周

汝寡无丁男,托命惟一女。rǔ guǎ wú dīng nán,tuō mìng wéi yī nǚ。
活世真废人,盲喑无乃是。huó shì zhēn fèi rén,máng yīn wú nǎi shì。
今年女有育,正月利弧矢。jīn nián nǚ yǒu yù,zhèng yuè lì hú shǐ。
乃是四日生,六日方闻喜。nǎi shì sì rì shēng,liù rì fāng wén xǐ。
得报讶其迟,隔县本非迩。dé bào yà qí chí,gé xiàn běn fēi ěr。
老夫笑满面,贺汝似得子。lǎo fū xiào mǎn miàn,hè rǔ shì dé zi。
他人视则甥,在汝则子比。tā rén shì zé shēng,zài rǔ zé zi bǐ。
缘情遂亡分,慰眼并遗氏。yuán qíng suì wáng fēn,wèi yǎn bìng yí shì。
在我固称弥,因汝喜切已。zài wǒ gù chēng mí,yīn rǔ xǐ qiè yǐ。
妇人曷持家,嫠茕粗有恃。fù rén hé chí jiā,lí qióng cū yǒu shì。
身后飨粢盛,其气尚有以。shēn hòu xiǎng zī shèng,qí qì shàng yǒu yǐ。
汝夫在地下,不为敖氏鬼。rǔ fū zài dì xià,bù wèi áo shì guǐ。
譬如委霜草,今为春风起。pì rú wěi shuāng cǎo,jīn wèi chūn fēng qǐ。
复如涸沟鱼,一夜漫春水。fù rú hé gōu yú,yī yè màn chūn shuǐ。
只忧不曾生,既生长易矣。zhǐ yōu bù céng shēng,jì shēng zhǎng yì yǐ。
便须买书本,教自孩提始。biàn xū mǎi shū běn,jiào zì hái tí shǐ。
成人无他图,读书而已耳。chéng rén wú tā tú,dú shū ér yǐ ěr。

哭亲

沈周

不见堂上亲,遗我堂下身。bù jiàn táng shàng qīn,yí wǒ táng xià shēn。
有身如枯桑,不复知青春。yǒu shēn rú kū sāng,bù fù zhī qīng chūn。
人皆依父母,我是无依人。rén jiē yī fù mǔ,wǒ shì wú yī rén。
感恩等天地,徒然抱涓尘。gǎn ēn děng tiān dì,tú rán bào juān chén。
报养已不迨,此身何用存。bào yǎng yǐ bù dài,cǐ shēn hé yòng cún。
欲死顾有托,欲活无精神。yù sǐ gù yǒu tuō,yù huó wú jīng shén。
杲杲白日下,冥冥与死邻。gǎo gǎo bái rì xià,míng míng yǔ sǐ lín。
痛抚心肝肠,崩裂不可纫。tòng fǔ xīn gān cháng,bēng liè bù kě rèn。

雅士吟

沈周

雅士居乡党,平易以为德。yǎ shì jū xiāng dǎng,píng yì yǐ wèi dé。
口惟无妄语,貌有和乐色。kǒu wéi wú wàng yǔ,mào yǒu hé lè sè。
温恭一座上,四隅皆敬饬。wēn gōng yī zuò shàng,sì yú jiē jìng chì。
他日偶虚位,嚣嚣众狂忒。tā rì ǒu xū wèi,xiāo xiāo zhòng kuáng tè。
如冠在人首,寒暖初何益。rú guān zài rén shǒu,hán nuǎn chū hé yì。
便去若无妨,但觉仪观失。biàn qù ruò wú fáng,dàn jué yí guān shī。
君子无异人,无之无以式。jūn zi wú yì rén,wú zhī wú yǐ shì。

贫女吟

沈周

贫女勿多怨,怨多乱心思。pín nǚ wù duō yuàn,yuàn duō luàn xīn sī。
慕富不知分,厌贫不知时。mù fù bù zhī fēn,yàn pín bù zhī shí。
折荆聊约发,金钗同一施。zhé jīng liáo yuē fā,jīn chāi tóng yī shī。
练布与锦段,适暖同一宜。liàn bù yǔ jǐn duàn,shì nuǎn tóng yī yí。
贫者岂长贫,时至会有期。pín zhě qǐ zhǎng pín,shí zhì huì yǒu qī。
在时不在贫,嫁德不嫁姿。zài shí bù zài pín,jià dé bù jià zī。
请看臼头女,终为王者妃。qǐng kàn jiù tóu nǚ,zhōng wèi wáng zhě fēi。

牧童谣

沈周

朝牧牛,暮牧牛,朝朝暮暮牛放收。cháo mù niú,mù mù niú,cháo cháo mù mù niú fàng shōu。
骑牛吃草抱牛睡,牛若渡水我亦泅。qí niú chī cǎo bào niú shuì,niú ruò dù shuǐ wǒ yì qiú。
牛东信东西信西,我弗强牛牛自由。niú dōng xìn dōng xī xìn xī,wǒ fú qiáng niú niú zì yóu。
不劳不饥肥且长,背肉秋来平似掌。bù láo bù jī féi qiě zhǎng,bèi ròu qiū lái píng shì zhǎng。
逢春耕田牛得力,大凡要用先须养。féng chūn gēng tián niú dé lì,dà fán yào yòng xiān xū yǎng。
家中大哥气力无,一春筑城夏凿渠。jiā zhōng dà gē qì lì wú,yī chūn zhù chéng xià záo qú。
交秋又点征匈奴,我为大哥鼓龙胡。jiāo qiū yòu diǎn zhēng xiōng nú,wǒ wèi dà gē gǔ lóng hú。

从军词

沈周

屋资无告故人散,草中五亩愁荒烟。wū zī wú gào gù rén sàn,cǎo zhōng wǔ mǔ chóu huāng yān。
面卢骨立牙齿脱,短褐曼胡菅屦穿。miàn lú gǔ lì yá chǐ tuō,duǎn hè màn hú jiān jù chuān。
逢人欲歌豪或在,声吞苦泪秋涟涟。féng rén yù gē háo huò zài,shēng tūn kǔ lèi qiū lián lián。
老人勿悲此世态,富贵贫贱本相县。lǎo rén wù bēi cǐ shì tài,fù guì pín jiàn běn xiāng xiàn。
薄徒勉强狃势物,聚散茫茫云霎然。báo tú miǎn qiáng niǔ shì wù,jù sàn máng máng yún shà rán。
但愿老人有钱复年少,此辈明朝还拍肩。dàn yuàn lǎo rén yǒu qián fù nián shǎo,cǐ bèi míng cháo hái pāi jiān。