古诗词

题吴瑞卿临王叔明太白山图

沈周

我家太白图,太白于焉备。wǒ jiā tài bái tú,tài bái yú yān bèi。
山既得其高,林亦得其邃。shān jì dé qí gāo,lín yì dé qí suì。
天童古佛宫,盘盘奠坤位。tiān tóng gǔ fú gōng,pán pán diàn kūn wèi。
佛为山庄严,山作佛布施。fú wèi shān zhuāng yán,shān zuò fú bù shī。
择胜启道场,佛子良多智。zé shèng qǐ dào chǎng,fú zi liáng duō zhì。
千楼络万阁,讶出毗卢技。qiān lóu luò wàn gé,yà chū pí lú jì。
飞甍揭烟霞,觚棱日星比。fēi méng jiē yān xiá,gū léng rì xīng bǐ。
金碧足辉映,时复交岚翠。jīn bì zú huī yìng,shí fù jiāo lán cuì。
重峰与复岭,附缀喻肝肺。zhòng fēng yǔ fù lǐng,fù zhuì yù gān fèi。
云去若撑天,云来若无地。yún qù ruò chēng tiān,yún lái ruò wú dì。
自天设此观,天下若无二。zì tiān shè cǐ guān,tiān xià ruò wú èr。
松行二十里,盖碧相庇。sōng xíng èr shí lǐ,gài bì xiāng bì。
方池落天影,何年万工治。fāng chí luò tiān yǐng,hé nián wàn gōng zhì。
神泉及乐石,琐细各具类。shén quán jí lè shí,suǒ xì gè jù lèi。
两溪贯其麓,梁圯锁三四。liǎng xī guàn qí lù,liáng yí suǒ sān sì。
远近群小山,趋拱左右至。yuǎn jìn qún xiǎo shān,qū gǒng zuǒ yòu zhì。
如家有严尊,为从许幼稚。rú jiā yǒu yán zūn,wèi cóng xǔ yòu zhì。
路入岐而一,宛转仍迤逦。lù rù qí ér yī,wǎn zhuǎn réng yí lǐ。
包锡走缁流,驺骑或官吏。bāo xī zǒu zī liú,zōu qí huò guān lì。
刍荛亦络绎,明灭见隔树。chú ráo yì luò yì,míng miè jiàn gé shù。
于时及高秋,众叶霜所被。yú shí jí gāo qiū,zhòng yè shuāng suǒ bèi。
青红错颜色,岩谷更增贲。qīng hóng cuò yán sè,yán gǔ gèng zēng bēn。
按图指历历,如读钴鉧记。àn tú zhǐ lì lì,rú dú gǔ mǔ jì。
引纸仅及寻,顾有千里势。yǐn zhǐ jǐn jí xún,gù yǒu qiān lǐ shì。
作者王子蒙,品高见超诣。zuò zhě wáng zi méng,pǐn gāo jiàn chāo yì。
出入右丞笔,缘踪究其自。chū rù yòu chéng bǐ,yuán zōng jiū qí zì。
想居此山中,不以岁月计。xiǎng jū cǐ shān zhōng,bù yǐ suì yuè jì。
游观稔心目,思到方位置。yóu guān rěn xīn mù,sī dào fāng wèi zhì。
乞我日卧游,不用袜紧系。qǐ wǒ rì wò yóu,bù yòng wà jǐn xì。
我藏三十年,吝客未轻示。wǒ cáng sān shí nián,lìn kè wèi qīng shì。
吴生学丹青,不但许能事。wú shēng xué dān qīng,bù dàn xǔ néng shì。
久已知此卷,未敢言借视。jiǔ yǐ zhī cǐ juǎn,wèi gǎn yán jiè shì。
我既察其色,一出厌所嗜。wǒ jì chá qí sè,yī chū yàn suǒ shì。
初见目不收,张口叹且悸。chū jiàn mù bù shōu,zhāng kǒu tàn qiě jì。
缔玩废饮食,十日得恣意。dì wán fèi yǐn shí,shí rì dé zì yì。
然后敢举毫,舒素敬一试。rán hòu gǎn jǔ háo,shū sù jìng yī shì。
搰搰迨三月,极儗加精致。hú hú dài sān yuè,jí nǐ jiā jīng zhì。
便欲无我卷,后辈岂可易。biàn yù wú wǒ juǎn,hòu bèi qǐ kě yì。
但恐有豪夺,亦有造化忌。dàn kǒng yǒu háo duó,yì yǒu zào huà jì。
我自袭我卷,子亦当自秘。wǒ zì xí wǒ juǎn,zi yì dāng zì mì。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

书床屏

沈周

譬算一百年,三万六千日。pì suàn yī bǎi nián,sān wàn liù qiān rì。
人莫算其夜,数亦与日一。rén mò suàn qí yè,shù yì yǔ rì yī。
日夜循大环,吾身处环中。rì yè xún dà huán,wú shēn chù huán zhōng。
日作夜以息,补作在息功。rì zuò yè yǐ xī,bǔ zuò zài xī gōng。
致息乃有床,有床息有位。zhì xī nǎi yǒu chuáng,yǒu chuáng xī yǒu wèi。
休休一奠枕,梦见无怀氏。xiū xiū yī diàn zhěn,mèng jiàn wú huái shì。

长安桃李花

沈周

长安桃李花,下有万人行。zhǎng ān táo lǐ huā,xià yǒu wàn rén xíng。
人人各有役,一人牵一情。rén rén gè yǒu yì,yī rén qiān yī qíng。
孜孜彼因利,汲汲此为名。zī zī bǐ yīn lì,jí jí cǐ wèi míng。
相逢不相通,飞尘暗春城。xiāng féng bù xiāng tōng,fēi chén àn chūn chéng。
白日夜还晓,青春歇复荣。bái rì yè hái xiǎo,qīng chūn xiē fù róng。
黑发倏皓首,绝迹迨无生。hēi fā shū hào shǒu,jué jì dài wú shēng。

少年吟

沈周

气血驾少年,作事躁鲜谋。qì xuè jià shǎo nián,zuò shì zào xiān móu。
任情每败度,惘惘无省修。rèn qíng měi bài dù,wǎng wǎng wú shěng xiū。
岁月自推移,砻世若一磨。suì yuè zì tuī yí,lóng shì ruò yī mó。
与人砻气血,和平始寡过。yǔ rén lóng qì xuè,hé píng shǐ guǎ guò。
人智发多历,禽性驯久笼。rén zhì fā duō lì,qín xìng xùn jiǔ lóng。
甫及造就时,乃知岁月功。fǔ jí zào jiù shí,nǎi zhī suì yuè gōng。

枕头曲

沈周

少女重青鬓,膏掠不停手。shǎo nǚ zhòng qīng bìn,gāo lüè bù tíng shǒu。
临镜时再三,呼人问妍丑。lín jìng shí zài sān,hū rén wèn yán chǒu。
西家有寡妻,日日待白首。xī jiā yǒu guǎ qī,rì rì dài bái shǒu。

门前有垂杨

沈周

门前有垂杨,枝叶何靡靡。mén qián yǒu chuí yáng,zhī yè hé mí mí。
飘花欲及地,忽复因风起。piāo huā yù jí dì,hū fù yīn fēng qǐ。
摇荡少妇心,天涯念游子。yáo dàng shǎo fù xīn,tiān yá niàn yóu zi。
愁多肌肉消,不敢临流水。chóu duō jī ròu xiāo,bù gǎn lín liú shuǐ。

风吹枝上花

沈周

风吹枝上花,嫣然发春红。fēng chuī zhī shàng huā,yān rán fā chūn hóng。
吹落忽在地,利害同一风。chuī luò hū zài dì,lì hài tóng yī fēng。
妾初托君爱,谓妾如花容。qiè chū tuō jūn ài,wèi qiè rú huā róng。
容在爱先弛,不能保其终。róng zài ài xiān chí,bù néng bǎo qí zhōng。
妾愿化为金,亦愿化为石。qiè yuàn huà wèi jīn,yì yuàn huà wèi shí。
坚久保君心,贞固保君德。jiān jiǔ bǎo jūn xīn,zhēn gù bǎo jūn dé。
百年在恩爱,莫以妾颜色。bǎi nián zài ēn ài,mò yǐ qiè yán sè。

暗纺词

沈周

贫家纺妇夜妨纱,无油点火暗摇车。pín jiā fǎng fù yè fáng shā,wú yóu diǎn huǒ àn yáo chē。
纺多手熟不劳力,眼虽不见手明白。fǎng duō shǒu shú bù láo lì,yǎn suī bù jiàn shǒu míng bái。
车摇摇兮夜迢迢,今夜不作无明朝。chē yáo yáo xī yè tiáo tiáo,jīn yè bù zuò wú míng cháo。
来图织布且换米,早粥在锅浑舍喜。lái tú zhī bù qiě huàn mǐ,zǎo zhōu zài guō hún shě xǐ。
富家烧蜡满堂红,弹丝调竹喧春风。fù jiā shāo là mǎn táng hóng,dàn sī diào zhú xuān chūn fēng。
纺车嘈嘈只隔壁,苦乐两声何不同。fǎng chē cáo cáo zhǐ gé bì,kǔ lè liǎng shēng hé bù tóng。

扊扅歌

沈周

折扊扅,扼伏雌,是妾与君相别时。zhé yǎn yí,è fú cí,shì qiè yǔ jūn xiāng bié shí。
凤为炰,桂为炊,君方宴乐妾正悲。fèng wèi páo,guì wèi chuī,jūn fāng yàn lè qiè zhèng bēi。
百里奚,知不知。bǎi lǐ xī,zhī bù zhī。

思远

沈周

露下芳草歇,寒气薄重帏。lù xià fāng cǎo xiē,hán qì báo zhòng wéi。
幽处心独惊,行念君子衣。yōu chù xīn dú jīng,xíng niàn jūn zi yī。
君子别既久,嗣音亦已稀。jūn zi bié jì jiǔ,sì yīn yì yǐ xī。
愁来不成织,空对流黄机。chóu lái bù chéng zhī,kōng duì liú huáng jī。
挥泪如泉水,明烛无光辉。huī lèi rú quán shuǐ,míng zhú wú guāng huī。

薄命妾

沈周

妇人原附人,以貌结君子。fù rén yuán fù rén,yǐ mào jié jūn zi。
愿言百年内,相生复相死。yuàn yán bǎi nián nèi,xiāng shēng fù xiāng sǐ。
宛宛梁间燕,双双同一垒。wǎn wǎn liáng jiān yàn,shuāng shuāng tóng yī lěi。
一朝顾新欢,分飞别离此。yī cháo gù xīn huān,fēn fēi bié lí cǐ。
新欢如新花,比妾真可怜。xīn huān rú xīn huā,bǐ qiè zhēn kě lián。
君本不弃妾,自无长少年。jūn běn bù qì qiè,zì wú zhǎng shǎo nián。

盒子会辞

沈周

平乐灯宵闹如沸,灯火烘春笑声内。píng lè dēng xiāo nào rú fèi,dēng huǒ hōng chūn xiào shēng nèi。
盒奁来往斗芳邻,手帕绸缪通姊妹。hé lián lái wǎng dòu fāng lín,shǒu pà chóu móu tōng zǐ mèi。
东家西家百络盛,妆殽钉核春满檠。dōng jiā xī jiā bǎi luò shèng,zhuāng xiáo dīng hé chūn mǎn qíng。
豹胎间挟鳇冰脆,乌揽分搀椰玉生。bào tāi jiān xié huáng bīng cuì,wū lǎn fēn chān yē yù shēng。
不论多同较奇有,品里输无例陪酒。bù lùn duō tóng jiào qí yǒu,pǐn lǐ shū wú lì péi jiǔ。
呈丝逞竹会心欢,褒钞裨金走情友。chéng sī chěng zhú huì xīn huān,bāo chāo bì jīn zǒu qíng yǒu。
哄堂一月自春风,酒香人语百花中。hǒng táng yī yuè zì chūn fēng,jiǔ xiāng rén yǔ bǎi huā zhōng。
一般桃李三千户,亦有愁人隔墙住。yī bān táo lǐ sān qiān hù,yì yǒu chóu rén gé qiáng zhù。

迎新送旧曲

沈周

鼍鼓击,龙笛吹,阿婆接宝新人来。tuó gǔ jī,lóng dí chuī,ā pó jiē bǎo xīn rén lái。
新人来,旧人去,迎新送旧门前路。xīn rén lái,jiù rén qù,yíng xīn sòng jiù mén qián lù。
门前路,有曲直,门前树,有短长,傍人未说新人彊。mén qián lù,yǒu qū zhí,mén qián shù,yǒu duǎn zhǎng,bàng rén wèi shuō xīn rén jiàng。
新人绣罗郁金香,旧人綀布秋风凉。xīn rén xiù luó yù jīn xiāng,jiù rén shū bù qiū fēng liáng。
初将生死托末路,受尽糟糠还下堂。chū jiāng shēng sǐ tuō mò lù,shòu jǐn zāo kāng hái xià táng。
下堂畏踏来时路,啼鸟飞花撩断肠。xià táng wèi tà lái shí lù,tí niǎo fēi huā liāo duàn cháng。
鸟啼怪道呼姑恶,花飞怪道似郎狂。niǎo tí guài dào hū gū è,huā fēi guài dào shì láng kuáng。
寄语新人保恩爱,三年五年当见郎。jì yǔ xīn rén bǎo ēn ài,sān nián wǔ nián dāng jiàn láng。

弃妇辞

沈周

弃妇下堂去,六亲尽彷徨。qì fù xià táng qù,liù qīn jǐn páng huáng。
弃妇无所弃,弃之家不祥。qì fù wú suǒ qì,qì zhī jiā bù xiáng。
忆初来嫁时,惟家以为庆。yì chū lái jià shí,wéi jiā yǐ wèi qìng。
搰搰理乱丝,为君事流黄。hú hú lǐ luàn sī,wèi jūn shì liú huáng。
札札把长线,为君补衣裳。zhá zhá bǎ zhǎng xiàn,wèi jūn bǔ yī shang。
虽劳不敢辞,虽工不敢扬。suī láo bù gǎn cí,suī gōng bù gǎn yáng。
竭力奉君欢,群小亦莫容。jié lì fèng jūn huān,qún xiǎo yì mò róng。
君心岂不谅,背憎由舌长。jūn xīn qǐ bù liàng,bèi zēng yóu shé zhǎng。
黄金亦销铄,礼义安足防。huáng jīn yì xiāo shuò,lǐ yì ān zú fáng。
去去出君门,落日照大荒。qù qù chū jūn mén,luò rì zhào dà huāng。
辐脱难复行,弦绝难更张。fú tuō nán fù xíng,xián jué nán gèng zhāng。
事乖理当去,但念未分明。shì guāi lǐ dāng qù,dàn niàn wèi fēn míng。
割皮以为纸,沥血以为浆。gē pí yǐ wèi zhǐ,lì xuè yǐ wèi jiāng。
前书柏舟篇,后书绿衣章。qián shū bǎi zhōu piān,hòu shū lǜ yī zhāng。
进君期为悟,视听付茫茫。jìn jūn qī wèi wù,shì tīng fù máng máng。
复书于太空,愿助日月光。fù shū yú tài kōng,yuàn zhù rì yuè guāng。
万古丽元气,上下流无方。wàn gǔ lì yuán qì,shàng xià liú wú fāng。
倘或沦君心,他时省糟糠。tǎng huò lún jūn xīn,tā shí shěng zāo kāng。

王明妃

沈周

妾颜美如花,正可事和亲。qiè yán měi rú huā,zhèng kě shì hé qīn。
宫中胜花者,留为君侧人。gōng zhōng shèng huā zhě,liú wèi jūn cè rén。
君王欲偃武,贱妾岂惜身。jūn wáng yù yǎn wǔ,jiàn qiè qǐ xī shēn。
扬扬双蛾眉,万里扫胡尘。yáng yáng shuāng é méi,wàn lǐ sǎo hú chén。
将军叹白发,翘首空麒麟。jiāng jūn tàn bái fā,qiào shǒu kōng qí lín。
功当赏画师,重在画不真。gōng dāng shǎng huà shī,zhòng zài huà bù zhēn。

北邙行

沈周

北邙山下哭声苦,洛阳城中沸歌舞。běi máng shān xià kū shēng kǔ,luò yáng chéng zhōng fèi gē wǔ。
昨日歌舞城中人,今日凄凉山下土。zuó rì gē wǔ chéng zhōng rén,jīn rì qī liáng shān xià tǔ。
山下土,无今古。shān xià tǔ,wú jīn gǔ。
白狐寒啸髑髅烟,青燐夜灼蓬科雨。bái hú hán xiào dú lóu yān,qīng lín yè zhuó péng kē yǔ。
英雄异代不知名,高封大树如掌平。yīng xióng yì dài bù zhī míng,gāo fēng dà shù rú zhǎng píng。
丧车辚辚日不绝,后人来葬前人穴。sàng chē lín lín rì bù jué,hòu rén lái zàng qián rén xué。
后来葬者还更多,可怜歌舞何日歇。hòu lái zàng zhě hái gèng duō,kě lián gē wǔ hé rì xiē。