古诗词

南吕·骂玉郎带感皇恩采茶歌·鏖兵

无名氏

牛羊犹恐他惊散,我子索手不住紧遮拦。niú yáng yóu kǒng tā jīng sàn,wǒ zi suǒ shǒu bù zhù jǐn zhē lán。
恰才见枪刀军马无边岸,吓的我无人处走,走到浅草里听,听罢也向高阜处偷睛看。qià cái jiàn qiāng dāo jūn mǎ wú biān àn,xià de wǒ wú rén chù zǒu,zǒu dào qiǎn cǎo lǐ tīng,tīng bà yě xiàng gāo fù chù tōu jīng kàn。
【感皇恩】吸力力振动地户天关,吓的我扑扑的胆战心寒。gǎn huáng ēn xī lì lì zhèn dòng dì hù tiān guān,xià de wǒ pū pū de dǎn zhàn xīn hán。
那枪忽地早剌中彪躯,那刀亨地掘倒战马,那汉扑地抢下征鞍。nà qiāng hū dì zǎo lá zhōng biāo qū,nà dāo hēng dì jué dào zhàn mǎ,nà hàn pū dì qiǎng xià zhēng ān。
俺牛羊散失,您可甚人马平安。ǎn niú yáng sàn shī,nín kě shén rén mǎ píng ān。
把一座介休县,生扭做枉死城,却翻做鬼门关。bǎ yī zuò jiè xiū xiàn,shēng niǔ zuò wǎng sǐ chéng,què fān zuò guǐ mén guān。
【采茶歌】败残军受魔障,得胜将马奔顽,子见他歪剌剌赶过饮牛湾。cǎi chá gē bài cán jūn shòu mó zhàng,dé shèng jiāng mǎ bēn wán,zi jiàn tā wāi lá lá gǎn guò yǐn niú wān。
荡的那卒律律红尘遮望眼,振的这滴溜溜红叶落空山。dàng de nà zú lǜ lǜ hóng chén zhē wàng yǎn,zhèn de zhè dī liū liū hóng yè luò kōng shān。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。