古诗词

丑奴儿(1)送春

费墨娟

无情春色难留住,雨又终宵,风又连朝,怕见飞花过板桥。wú qíng chūn sè nán liú zhù,yǔ yòu zhōng xiāo,fēng yòu lián cháo,pà jiàn fēi huā guò bǎn qiáo。
重门深掩人憔悴,冷了诗瓢,瘦了吟腰,鹦鹉帘前说寂寥。zhòng mén shēn yǎn rén qiáo cuì,lěng le shī piáo,shòu le yín yāo,yīng wǔ lián qián shuō jì liáo。

费墨娟

费墨娟,幼名绳绳,女,阳新县湋源口镇尧治村人,阳新晚清时期著名女诗人。生于1869年1月(清代同治七年十二月),殁于1915年9月3日(民国四年七月二十四日),有《二如阁诗抄》手抄本传世。1915年(中华民国4年),费墨娟因病逝于家中,享年46岁。 费墨娟的作品>>

猜您喜欢

秋夜不寐二首

费墨娟

连朝暑气已全收,转瞬驹光不可留。lián cháo shǔ qì yǐ quán shōu,zhuǎn shùn jū guāng bù kě liú。
篱菊花开知换节,庭梧叶落又临秋。lí jú huā kāi zhī huàn jié,tíng wú yè luò yòu lín qiū。
真情伤我惟离别,俗事劳人是应酬。zhēn qíng shāng wǒ wéi lí bié,sú shì láo rén shì yīng chóu。
况值沧桑今世局,我心日日只萦愁。kuàng zhí cāng sāng jīn shì jú,wǒ xīn rì rì zhǐ yíng chóu。

秋日遣怀

费墨娟

消磨气概鬓成丝,况遇年荒岁歉时。xiāo mó qì gài bìn chéng sī,kuàng yù nián huāng suì qiàn shí。
积恨已深何日遣?jī hèn yǐ shēn hé rì qiǎn?
怀愁难诉别人知。huái chóu nán sù bié rén zhī。
携壶漫醉将完酒,搦管闲抄未定诗。xié hú màn zuì jiāng wán jiǔ,nuò guǎn xián chāo wèi dìng shī。
愧我御穷无善策,典衣卖画强支持。kuì wǒ yù qióng wú shàn cè,diǎn yī mài huà qiáng zhī chí。

和陈怡萱女史忆梅原韵二首

费墨娟

去年离别陇头东,芳信而今总未通。qù nián lí bié lǒng tóu dōng,fāng xìn ér jīn zǒng wèi tōng。
玉萼应开冰雪里,香魂常驻水云中。yù è yīng kāi bīng xuě lǐ,xiāng hún cháng zhù shuǐ yún zhōng。
灞桥吟兴豪犹在,庾岭行踪梦已空。bà qiáo yín xīng háo yóu zài,yǔ lǐng xíng zōng mèng yǐ kōng。
不识窗前春到否,江南江北问飞鸿。bù shí chuāng qián chūn dào fǒu,jiāng nán jiāng běi wèn fēi hóng。

和陈怡萱女史忆梅原韵二首

费墨娟

几度相思系梦魂,黄昏伫立倚柴门。jǐ dù xiāng sī xì mèng hún,huáng hūn zhù lì yǐ chái mén。
月明深院怜清影,香断孤山认旧痕。yuè míng shēn yuàn lián qīng yǐng,xiāng duàn gū shān rèn jiù hén。
独有寒枝依曲槛,却无芳讯到荒园。dú yǒu hán zhī yī qū kǎn,què wú fāng xùn dào huāng yuán。
信知鹤亦添惆怅,尔我幽怀孰共论?xìn zhī hè yì tiān chóu chàng,ěr wǒ yōu huái shú gòng lùn?

秋日漫题

费墨娟

年荒莫谓少馀资,蔬水家风乐自宜。nián huāng mò wèi shǎo yú zī,shū shuǐ jiā fēng lè zì yí。
破倦拂笺临晋帖,消闲倚枕诵唐诗。pò juàn fú jiān lín jìn tiē,xiāo xián yǐ zhěn sòng táng shī。
向人羞说愁盐米,任命何须问筮龟。xiàng rén xiū shuō chóu yán mǐ,rèn mìng hé xū wèn shì guī。
且喜一窗秋色好,橙香橘绿菊黄时。qiě xǐ yī chuāng qiū sè hǎo,chéng xiāng jú lǜ jú huáng shí。

和陈怡萱女史冬兴原韵四首

费墨娟

纵观世界起长愁,物换星移恨且悠。zòng guān shì jiè qǐ zhǎng chóu,wù huàn xīng yí hèn qiě yōu。
便是有心多感慨,那堪开口问沉浮?biàn shì yǒu xīn duō gǎn kǎi,nà kān kāi kǒu wèn chén fú?
茫茫大陆如棋局,耿耿私怀抱杞忧。máng máng dà lù rú qí jú,gěng gěng sī huái bào qǐ yōu。
理乱不闻时不晓,闲情让与水中鸥。lǐ luàn bù wén shí bù xiǎo,xián qíng ràng yǔ shuǐ zhōng ōu。

和陈怡萱女史冬兴原韵四首

费墨娟

千林落叶舞婆娑,冬景无聊可奈何?qiān lín luò yè wǔ pó suō,dōng jǐng wú liáo kě nài hé?
几处冰花摧草木,数声腊鼓动星河。jǐ chù bīng huā cuī cǎo mù,shù shēng là gǔ dòng xīng hé。
避寒今我常垂幕,为国谁人肯执戈?bì hán jīn wǒ cháng chuí mù,wèi guó shuí rén kěn zhí gē?
天子无愁终有福,承平转瞬播讴歌。tiān zi wú chóu zhōng yǒu fú,chéng píng zhuǎn shùn bō ōu gē。

和陈怡萱女史冬兴原韵四首

费墨娟

难将消长问阳阴,举目金瓯感莫禁。nán jiāng xiāo zhǎng wèn yáng yīn,jǔ mù jīn ōu gǎn mò jìn。
除弊恨无三尺剑,纾怀聊借一张琴。chú bì hèn wú sān chǐ jiàn,shū huái liáo jiè yī zhāng qín。
普天谁献平戎策,绮阁犹怀报国心。pǔ tiān shuí xiàn píng róng cè,qǐ gé yóu huái bào guó xīn。
身是女流空有志,出师二表且长吟。shēn shì nǚ liú kōng yǒu zhì,chū shī èr biǎo qiě zhǎng yín。

和陈怡萱女史冬兴原韵四首

费墨娟

韶光弹指岁将阑,霜染枫林树树丹。sháo guāng dàn zhǐ suì jiāng lán,shuāng rǎn fēng lín shù shù dān。
梅影参差分外瘦,竹枝黯淡个中寒。méi yǐng cān chà fēn wài shòu,zhú zhī àn dàn gè zhōng hán。
数行锦字传来易,一曲阳春和到难。shù xíng jǐn zì chuán lái yì,yī qū yáng chūn hé dào nán。
安得湖山佳胜地,与君事业寄鱼竿。ān dé hú shān jiā shèng dì,yǔ jūn shì yè jì yú gān。

重九和韵

费墨娟

登高纵览蹑龙岗,到此开怀万虑忘。dēng gāo zòng lǎn niè lóng gǎng,dào cǐ kāi huái wàn lǜ wàng。
胜地清游嫌日短,芳辰雅会寄情长。shèng dì qīng yóu xián rì duǎn,fāng chén yǎ huì jì qíng zhǎng。
千林红叶堪描画,三径黄花可泛觞。qiān lín hóng yè kān miáo huà,sān jìng huáng huā kě fàn shāng。
愧我才疏如袜线,强承佳韵报诗囊。kuì wǒ cái shū rú wà xiàn,qiáng chéng jiā yùn bào shī náng。

吊武候

费墨娟

灭魏吞吴志岂灰,此身本为报恩来。miè wèi tūn wú zhì qǐ huī,cǐ shēn běn wèi bào ēn lái。
可怜天定三分国,空负先生盖世才。kě lián tiān dìng sān fēn guó,kōng fù xiān shēng gài shì cái。
两代忠勤难尽述,千秋想象不胜哀。liǎng dài zhōng qín nán jǐn shù,qiān qiū xiǎng xiàng bù shèng āi。
中原恢复成虚愿,长使英雄泪满腮。zhōng yuán huī fù chéng xū yuàn,zhǎng shǐ yīng xióng lèi mǎn sāi。

重阳叠韵(1)二首

费墨娟

光阴虚度几重阳,历历回思付故乡。guāng yīn xū dù jǐ zhòng yáng,lì lì huí sī fù gù xiāng。
霜逼枫林千树赤,风催菊蕊一篱黄。shuāng bī fēng lín qiān shù chì,fēng cuī jú ruǐ yī lí huáng。
诗情不管人情乱,游兴聊同酒兴狂。shī qíng bù guǎn rén qíng luàn,yóu xīng liáo tóng jiǔ xīng kuáng。
此日登高临绝顶,尘寰俗虑已全忘。cǐ rì dēng gāo lín jué dǐng,chén huán sú lǜ yǐ quán wàng。

重阳叠韵(1)二首

费墨娟

一天秋讯又重阳,无限羁愁客念乡。yī tiān qiū xùn yòu zhòng yáng,wú xiàn jī chóu kè niàn xiāng。
满径翻飞枫叶赤,半篱灿烂菊花黄。mǎn jìng fān fēi fēng yè chì,bàn lí càn làn jú huā huáng。
白衣送酒人何在,乌帽随风兴太狂。bái yī sòng jiǔ rén hé zài,wū mào suí fēng xīng tài kuáng。
折得茱萸频眺望,家山故事未能忘。zhé dé zhū yú pín tiào wàng,jiā shān gù shì wèi néng wàng。

送阿兄归里

费墨娟

话到归期百感煎,欲留无计意缠绵。huà dào guī qī bǎi gǎn jiān,yù liú wú jì yì chán mián。
魂销玉笛离亭外,泪洒孤帆古渡前。hún xiāo yù dí lí tíng wài,lèi sǎ gū fān gǔ dù qián。
飒飒西风黄叶地,蒙蒙寒雨暗云天。sà sà xī fēng huáng yè dì,méng méng hán yǔ àn yún tiān。
不知此别何时会,目断乡山隔野烟。bù zhī cǐ bié hé shí huì,mù duàn xiāng shān gé yě yān。

春草

费墨娟

光阴荏苒似飞梭,草色青青又满坡。guāng yīn rěn rǎn shì fēi suō,cǎo sè qīng qīng yòu mǎn pō。
梦绕池塘春独早,雨侵庭院绿偏多。mèng rào chí táng chūn dú zǎo,yǔ qīn tíng yuàn lǜ piān duō。
一群飞鸟撩黄犊,几处轻烟拥翠螺。yī qún fēi niǎo liāo huáng dú,jǐ chù qīng yān yōng cuì luó。
到眼无非生意趣,为谁南浦唱离歌?dào yǎn wú fēi shēng yì qù,wèi shuí nán pǔ chàng lí gē?