古诗词

百字令·春雨托兴

陈训正

冻花才破,又霏霏草背,千丝参直。dòng huā cái pò,yòu fēi fēi cǎo bèi,qiān sī cān zhí。
做了春阴曾未足,竟被余寒罗织。zuò le chūn yīn céng wèi zú,jìng bèi yú hán luó zhī。
水眼回青,山颜翠转,望里都无极。shuǐ yǎn huí qīng,shān yán cuì zhuǎn,wàng lǐ dōu wú jí。
风低烟重,料难一霎收息。fēng dī yān zhòng,liào nán yī shà shōu xī。
似向绮陌芳塍,团团密密,刺出伤心色。shì xiàng qǐ mò fāng chéng,tuán tuán mì mì,cì chū shāng xīn sè。
薄霁霤声还断续,寒翳怎能消得。báo jì liù shēng hái duàn xù,hán yì zěn néng xiāo dé。
不是牵愁,都应洗恨,日夜劳人侧。bù shì qiān chóu,dōu yīng xǐ hèn,rì yè láo rén cè。
半胧枝影,故园几处香迹。bàn lóng zhī yǐng,gù yuán jǐ chù xiāng jì。
猜您喜欢

蝶恋花·六首

陈训正

雨歇烟啼虫语放。yǔ xiē yān tí chóng yǔ fàng。
激耳无边,愁与声成浪。jī ěr wú biān,chóu yǔ shēng chéng làng。
碎碎秋容天一掌。suì suì qiū róng tiān yī zhǎng。
残阳湿遍秋芜上。cán yáng shī biàn qiū wú shàng。
衰草阴阴愁入望。shuāi cǎo yīn yīn chóu rù wàng。
西北高楼,怕有人惆怅。xī běi gāo lóu,pà yǒu rén chóu chàng。
孤泪空云千里荡。gū lèi kōng yún qiān lǐ dàng。
一城霜杵连天响。yī chéng shuāng chǔ lián tiān xiǎng。

蝶恋花·六首

陈训正

秋叶湾头秋水至。qiū yè wān tóu qiū shuǐ zhì。
淼淼愁波,目断斜阳里。miǎo miǎo chóu bō,mù duàn xié yáng lǐ。
此去关山何处是。cǐ qù guān shān hé chù shì。
弥天牢落征人意。mí tiān láo luò zhēng rén yì。
断泊芦花飞乍起。duàn pō lú huā fēi zhà qǐ。
却被西风,吹皱逢逢水。què bèi xī fēng,chuī zhòu féng féng shuǐ。
水色天光秋破碎。shuǐ sè tiān guāng qiū pò suì。
一时都摄孤帆底。yī shí dōu shè gū fān dǐ。

蝶恋花·六首

陈训正

碧汉沈沈清可念。bì hàn shěn shěn qīng kě niàn。
即目楼头,触处生幽感。jí mù lóu tóu,chù chù shēng yōu gǎn。
月挟河声天半撼。yuè xié hé shēng tiān bàn hàn。
风占雁势秋来险。fēng zhàn yàn shì qiū lái xiǎn。
苕蒂新霜人影淡。sháo dì xīn shuāng rén yǐng dàn。
满地关河,望去愁千点。mǎn dì guān hé,wàng qù chóu qiān diǎn。
道路销磨寒色渐。dào lù xiāo mó hán sè jiàn。
重重别意心知减。zhòng zhòng bié yì xīn zhī jiǎn。
1812