古诗词

减字木兰花·自题画梅

孙云凤

疏窗寒色。shū chuāng hán sè。
独抱冰心谁似得。dú bào bīng xīn shuí shì dé。
瘦格玲珑。shòu gé líng lóng。
人倚珠帘第几重。rén yǐ zhū lián dì jǐ zhòng。
风多雾重。fēng duō wù zhòng。
昨夜寒香吹入梦。zuó yè hán xiāng chuī rù mèng。
检点繁枝。jiǎn diǎn fán zhī。
犹胜春前雪压时。yóu shèng chūn qián xuě yā shí。

孙云凤

清浙江仁和人,字碧梧。程懋庭妻,随园女弟子之一。工词,佳者绝似北宋人语。通音律,善画花卉。有《玉箫楼集》、《湘筠馆诗》等。 孙云凤的作品>>

猜您喜欢

登高示诸弟妹

孙云凤

九日同登百尺台,茱萸遍插菊花开。jiǔ rì tóng dēng bǎi chǐ tái,zhū yú biàn chā jú huā kāi。
渚清沙白孤帆远,露冷江空一雁来。zhǔ qīng shā bái gū fān yuǎn,lù lěng jiāng kōng yī yàn lái。
人事独悲秋渐老,少年须惜水难回。rén shì dú bēi qiū jiàn lǎo,shǎo nián xū xī shuǐ nán huí。
山川信美非吾土,欲赋《登楼》愧浅才。shān chuān xìn měi fēi wú tǔ,yù fù dēng lóu kuì qiǎn cái。

征程

孙云凤

春来江上雁知还,我尚驱车道路间。chūn lái jiāng shàng yàn zhī hái,wǒ shàng qū chē dào lù jiān。
芳草极天迷客思,白云何处是乡关。fāng cǎo jí tiān mí kè sī,bái yún hé chù shì xiāng guān。
地卑城郭多临水,县小人家半住山。dì bēi chéng guō duō lín shuǐ,xiàn xiǎo rén jiā bàn zhù shān。
闻说西行皆石径,喜无尘土扑征颜。wén shuō xī xíng jiē shí jìng,xǐ wú chén tǔ pū zhēng yán。

媚香楼歌

孙云凤

秦淮烟月板桥春,宿粉残脂腻水滨。qín huái yān yuè bǎn qiáo chūn,sù fěn cán zhī nì shuǐ bīn。
翠黛红裙竞妆裹,垂杨句惹看花人。cuì dài hóng qún jìng zhuāng guǒ,chuí yáng jù rě kàn huā rén。
香君生长貌无双,新筑红楼唤媚香。xiāng jūn shēng zhǎng mào wú shuāng,xīn zhù hóng lóu huàn mèi xiāng。
春影乱时花弄月,风帘开处燕归梁。chūn yǐng luàn shí huā nòng yuè,fēng lián kāi chù yàn guī liáng。
盈盈十五春无主,阿母偏怜小儿女。yíng yíng shí wǔ chūn wú zhǔ,ā mǔ piān lián xiǎo ér nǚ。
弄玉虽居引凤台,萧郎未遇吹箫侣。nòng yù suī jū yǐn fèng tái,xiāo láng wèi yù chuī xiāo lǚ。
公子侯生求燕好,输金欲买红儿笑。gōng zi hóu shēng qiú yàn hǎo,shū jīn yù mǎi hóng ér xiào。
桃花春水引渔人,门前系住游仙棹。táo huā chūn shuǐ yǐn yú rén,mén qián xì zhù yóu xiān zhào。
奄党纤儿相纳交,缠头故遣狡童招。yǎn dǎng xiān ér xiāng nà jiāo,chán tóu gù qiǎn jiǎo tóng zhāo。
那知西子含颦拒,更比东林结社高。nà zhī xī zi hán pín jù,gèng bǐ dōng lín jié shè gāo。
楼中刚耀双星色,无奈风波生顷刻。lóu zhōng gāng yào shuāng xīng sè,wú nài fēng bō shēng qǐng kè。
易服悲离阿软行,重房难把台卿匿。yì fú bēi lí ā ruǎn xíng,zhòng fáng nán bǎ tái qīng nì。
天涯从此别情浓,锦字书凭若个通。tiān yá cóng cǐ bié qíng nóng,jǐn zì shū píng ruò gè tōng。
桐树已曾栖彩凤,绣帏争肯放游蜂。tóng shù yǐ céng qī cǎi fèng,xiù wéi zhēng kěn fàng yóu fēng。
因愁久已抛歌扇,教坊忽报君王选。yīn chóu jiǔ yǐ pāo gē shàn,jiào fāng hū bào jūn wáng xuǎn。
啼眉拥髻下妆楼,从今风月凭谁管。tí méi yōng jì xià zhuāng lóu,cóng jīn fēng yuè píng shuí guǎn。
柘枝旧谱唱当筵,部曲新翻《燕子笺》。zhè zhī jiù pǔ chàng dāng yán,bù qū xīn fān yàn zi jiān。
总为圣情怜腼觍,桃花宫扇赐帘前。zǒng wèi shèng qíng lián miǎn tiǎn,táo huā gōng shàn cì lián qián。
天子不知征战苦,风前且击催花鼓。tiān zi bù zhī zhēng zhàn kǔ,fēng qián qiě jī cuī huā gǔ。
阿监潜传铁锁开,美人犹在琼台舞。ā jiān qián chuán tiě suǒ kāi,měi rén yóu zài qióng tái wǔ。
银箭声残火尚温,君王匹马出宫门。yín jiàn shēng cán huǒ shàng wēn,jūn wáng pǐ mǎ chū gōng mén。
西陵空自宫人泣,南内谁招帝子魂。xī líng kōng zì gōng rén qì,nán nèi shuí zhāo dì zi hún。
最是秦淮古渡头,伤心无复媚香楼。zuì shì qín huái gǔ dù tóu,shāng xīn wú fù mèi xiāng lóu。
可怜一片清溪水,犹向门前呜唈流。kě lián yī piàn qīng xī shuǐ,yóu xiàng mén qián wū yì liú。

和简斋夫子自挽诗

孙云凤

今春湖碧山萦绿,问字车来傍林麓。jīn chūn hú bì shān yíng lǜ,wèn zì chē lái bàng lín lù。
丁令才欣化鹤归,剡溪又怅回舟速。dīng lìng cái xīn huà hè guī,shàn xī yòu chàng huí zhōu sù。
小病先徵挽句看,先生怀抱海天宽。xiǎo bìng xiān zhēng wǎn jù kàn,xiān shēng huái bào hǎi tiān kuān。
渊明歌与司空墓,旷达千秋鼎足观。yuān míng gē yǔ sī kōng mù,kuàng dá qiān qiū dǐng zú guān。
玉堂宴罢归山早,著书万卷传梨枣。yù táng yàn bà guī shān zǎo,zhù shū wàn juǎn chuán lí zǎo。
我是门墙听讲人,残膏剩馥沾多少。wǒ shì mén qiáng tīng jiǎng rén,cán gāo shèng fù zhān duō shǎo。
几番鱼素逐江潮,知往莺花廿四桥。jǐ fān yú sù zhú jiāng cháo,zhī wǎng yīng huā niàn sì qiáo。
春酒不曾辞酩酊,玄言方且赋逍遥。chūn jiǔ bù céng cí mǐng dīng,xuán yán fāng qiě fù xiāo yáo。
才人物外多游戏,自云化蝶遥传示。cái rén wù wài duō yóu xì,zì yún huà dié yáo chuán shì。
欲为今日眼前欢,预借他年身后事。yù wèi jīn rì yǎn qián huān,yù jiè tā nián shēn hòu shì。
自有人间不朽文,下为河岳上卿云。zì yǒu rén jiān bù xiǔ wén,xià wèi hé yuè shàng qīng yún。
即今绛帐攀辕者,笔当戈挥返夕曛。jí jīn jiàng zhàng pān yuán zhě,bǐ dāng gē huī fǎn xī xūn。

和袁明府枚留别杭州

孙云凤

扑帘飞絮一春终,太史归来去又匆。pū lián fēi xù yī chūn zhōng,tài shǐ guī lái qù yòu cōng。
抱菊昔为三径客,盟鸥今作五湖翁。bào jú xī wèi sān jìng kè,méng ōu jīn zuò wǔ hú wēng。
囊中有句皆成锦,闺里闻名未识公。náng zhōng yǒu jù jiē chéng jǐn,guī lǐ wén míng wèi shí gōng。
遥忆花间挥手别,片帆天外挂长风。yáo yì huā jiān huī shǒu bié,piàn fān tiān wài guà zhǎng fēng。
未曾折柳倍留连,纵得重来又隔年。wèi céng zhé liǔ bèi liú lián,zòng dé zhòng lái yòu gé nián。
远水夕阳青雀舫,新蒲春雨白鸥天。yuǎn shuǐ xī yáng qīng què fǎng,xīn pú chūn yǔ bái ōu tiān。
三千歌管归花县,十二因缘属散仙。sān qiān gē guǎn guī huā xiàn,shí èr yīn yuán shǔ sàn xiān。
安得讲筵为弟子,名山随处执吟鞭。ān dé jiǎng yán wèi dì zi,míng shān suí chù zhí yín biān。

再游飞云洞

孙云凤

倦客欲休息,驱车问灵境。juàn kè yù xiū xī,qū chē wèn líng jìng。
谷口采樵人,指是飞云岭。gǔ kǒu cǎi qiáo rén,zhǐ shì fēi yún lǐng。
古洞响寒泉,高峰明返景。gǔ dòng xiǎng hán quán,gāo fēng míng fǎn jǐng。
松涛从空来,感此动清警。sōng tāo cóng kōng lái,gǎn cǐ dòng qīng jǐng。
昔我登此山,垂发始覆颈。xī wǒ dēng cǐ shān,chuí fā shǐ fù jǐng。
杯底吸霞光,溪边捉云影。bēi dǐ xī xiá guāng,xī biān zhuō yún yǐng。
当时虽无知,脉脉心已领。dāng shí suī wú zhī,mài mài xīn yǐ lǐng。
抚树发长叹,岁月直俄顷。fǔ shù fā zhǎng tàn,suì yuè zhí é qǐng。
俯仰心豁然,天风磬声冷。fǔ yǎng xīn huō rán,tiān fēng qìng shēng lěng。

山行

孙云凤

晚从春山行,残月挂高树。wǎn cóng chūn shān xíng,cán yuè guà gāo shù。
钟声出烟林,人语隔溪雾。zhōng shēng chū yān lín,rén yǔ gé xī wù。
幽壑多奇花,绝壁飞瀑布。yōu hè duō qí huā,jué bì fēi pù bù。
今来秋已深,木叶杂风雨。jīn lái qiū yǐ shēn,mù yè zá fēng yǔ。
鸡啼似有村,云深不辨路。jī tí shì yǒu cūn,yún shēn bù biàn lù。
风景回不同,阴晴亦有数。fēng jǐng huí bù tóng,yīn qíng yì yǒu shù。
去去路正遥,悠悠岁云暮。qù qù lù zhèng yáo,yōu yōu suì yún mù。

晚溪

孙云凤

日落烟霏霏,渡头行客少。rì luò yān fēi fēi,dù tóu xíng kè shǎo。
山月出林迟,幽禽归树早。shān yuè chū lín chí,yōu qín guī shù zǎo。
水面清风来,微波动荇藻。shuǐ miàn qīng fēng lái,wēi bō dòng xìng zǎo。
余欲弄扁舟,悠然学垂钓。yú yù nòng biǎn zhōu,yōu rán xué chuí diào。
83123456