古诗词

徐君德裕挽歌

李昱

徐君先裔中山人,作令来字花溪民。xú jūn xiān yì zhōng shān rén,zuò lìng lái zì huā xī mín。
至元年间一大治,百里蔼蔼桑麻春。zhì yuán nián jiān yī dà zhì,bǎi lǐ ǎi ǎi sāng má chūn。
只今相去百馀载,甘棠不伐怀其仁。zhǐ jīn xiāng qù bǎi yú zài,gān táng bù fá huái qí rén。
乃知作善天降祯,衣冠后代何振振。nǎi zhī zuò shàn tiān jiàng zhēn,yī guān hòu dài hé zhèn zhèn。
其孙德裕才卓荦,壮年谈笑红莲幕。qí sūn dé yù cái zhuó luò,zhuàng nián tán xiào hóng lián mù。
逸气棱棱万里驹,高怀矫矫层霄鹤。yì qì léng léng wàn lǐ jū,gāo huái jiǎo jiǎo céng xiāo hè。
晚节无心向朝市,自识山林有真乐。wǎn jié wú xīn xiàng cháo shì,zì shí shān lín yǒu zhēn lè。
杜门不复趋权豪,竟与时流如枘凿。dù mén bù fù qū quán háo,jìng yǔ shí liú rú ruì záo。
忽朝议事忤乡童,铄金织具婴其凶。hū cháo yì shì wǔ xiāng tóng,shuò jīn zhī jù yīng qí xiōng。
凤阳阅岁殁王事,长淮浪险多蛟龙。fèng yáng yuè suì mò wáng shì,zhǎng huái làng xiǎn duō jiāo lóng。
游魂欲归道路远,梧桐叶底随秋风。yóu hún yù guī dào lù yuǎn,wú tóng yè dǐ suí qiū fēng。
有子积愤填心胸,昼夜号泣呼苍穹。yǒu zi jī fèn tián xīn xiōng,zhòu yè hào qì hū cāng qióng。
几回顿绝欲俱死,身着麻衣走千里。jǐ huí dùn jué yù jù sǐ,shēn zhe má yī zǒu qiān lǐ。
哀声欲断楚山云,血泪应添楚江水。āi shēng yù duàn chǔ shān yún,xuè lèi yīng tiān chǔ jiāng shuǐ。
艰难收骨归故乡,思欲与亲雪其耻。jiān nán shōu gǔ guī gù xiāng,sī yù yǔ qīn xuě qí chǐ。
一日思亲十二时,夜卧慈颜梦魂里。yī rì sī qīn shí èr shí,yè wò cí yán mèng hún lǐ。
卧薪尝胆仇不忘,绣衣持节来东方。wò xīn cháng dǎn chóu bù wàng,xiù yī chí jié lái dōng fāng。
挥强扶弱问民苦,白笔凛凛飞秋霜。huī qiáng fú ruò wèn mín kǔ,bái bǐ lǐn lǐn fēi qiū shuāng。
亲仇从此获一雪,魑魅魍魉何由藏。qīn chóu cóng cǐ huò yī xuě,chī mèi wǎng liǎng hé yóu cáng。
长涂赫日屋埃黄,行行械系投边方。zhǎng tú hè rì wū āi huáng,xíng xíng xiè xì tóu biān fāng。
乡中耆旧皆叹息,徐家孝子真难得。xiāng zhōng qí jiù jiē tàn xī,xú jiā xiào zi zhēn nán dé。
老夫闻之亦喜舞,为写长歌相劝激。lǎo fū wén zhī yì xǐ wǔ,wèi xiě zhǎng gē xiāng quàn jī。
我歌不独夸乡闾,要使观风达宸极。wǒ gē bù dú kuā xiāng lǘ,yào shǐ guān fēng dá chén jí。
君不见孝子即忠臣,会见簪缨继前泽。jūn bù jiàn xiào zi jí zhōng chén,huì jiàn zān yīng jì qián zé。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

题子陵钓台

李昱

汉祖龙飞日,先生钓泽中。hàn zǔ lóng fēi rì,xiān shēng diào zé zhōng。
布衣曾友道,台鼎不偿功。bù yī céng yǒu dào,tái dǐng bù cháng gōng。
七里滩头月,一丝亭上风。qī lǐ tān tóu yuè,yī sī tíng shàng fēng。
古今评论者,只作隐沦同。gǔ jīn píng lùn zhě,zhǐ zuò yǐn lún tóng。

海棠

李昱

分明守宫血,带露染初匀。fēn míng shǒu gōng xuè,dài lù rǎn chū yún。
上苑移根晚,他乡照眼新。shàng yuàn yí gēn wǎn,tā xiāng zhào yǎn xīn。
赋夸诗似锦,簪愧发如银。fù kuā shī shì jǐn,zān kuì fā rú yín。
寂寞东风里,看花忆故人。jì mò dōng fēng lǐ,kàn huā yì gù rén。

萤火

李昱

流萤何太苦,秋至乱阶前。liú yíng hé tài kǔ,qiū zhì luàn jiē qián。
傍月星偏密,随风火自然。bàng yuè xīng piān mì,suí fēng huǒ zì rán。
吟怀空夜夜,归计又年年。yín huái kōng yè yè,guī jì yòu nián nián。
纵有莼鲈兴,沧江何处船。zòng yǒu chún lú xīng,cāng jiāng hé chù chuán。

秋扇

李昱

赋性如霜洁,将形似月圆。fù xìng rú shuāng jié,jiāng xíng shì yuè yuán。
暑中谁不爱,秋后独堪怜。shǔ zhōng shuí bù ài,qiū hòu dú kān lián。
才士名难遂,佳人色易捐。cái shì míng nán suì,jiā rén sè yì juān。
清风终有在,藏箧待明年。qīng fēng zhōng yǒu zài,cáng qiè dài míng nián。

闻钟

李昱

古寺路幽深,洪钟发妙音。gǔ sì lù yōu shēn,hóng zhōng fā miào yīn。
随风传宝阁,送月出珠林。suí fēng chuán bǎo gé,sòng yuè chū zhū lín。
江海灯前耳,乾坤句里心。jiāng hǎi dēng qián ěr,qián kūn jù lǐ xīn。
人生几昏晓,勋业二毛侵。rén shēng jǐ hūn xiǎo,xūn yè èr máo qīn。

酒醒

李昱

酒醒中宵立,题诗兴转幽。jiǔ xǐng zhōng xiāo lì,tí shī xīng zhuǎn yōu。
风声吹雨歇,云气带星流。fēng shēng chuī yǔ xiē,yún qì dài xīng liú。
日月双飞鸟,乾坤不系舟。rì yuè shuāng fēi niǎo,qián kūn bù xì zhōu。
归心与潮水,常寄故乡愁。guī xīn yǔ cháo shuǐ,cháng jì gù xiāng chóu。

独客

李昱

竹里残僧寺,松边独客楼。zhú lǐ cán sēng sì,sōng biān dú kè lóu。
溪声常认雨,山气只疑秋。xī shēng cháng rèn yǔ,shān qì zhǐ yí qiū。
地僻从交绝,身闲与道谋。dì pì cóng jiāo jué,shēn xián yǔ dào móu。
如何苏季子,尘满黑貂裘。rú hé sū jì zi,chén mǎn hēi diāo qiú。

晚归

李昱

小径虽微黑,斜阳已淡红。xiǎo jìng suī wēi hēi,xié yáng yǐ dàn hóng。
吟怀方冉冉,归兴莫匆匆。yín huái fāng rǎn rǎn,guī xīng mò cōng cōng。
野寺苍茫入,山田曲折通。yě sì cāng máng rù,shān tián qū zhé tōng。
欲行犹未忍,少立石桥东。yù xíng yóu wèi rěn,shǎo lì shí qiáo dōng。

挽鲁生兰石

李昱

天育名驹骨,丹山彩凤毛。tiān yù míng jū gǔ,dān shān cǎi fèng máo。
聪明人尽许,短折尔难逃。cōng míng rén jǐn xǔ,duǎn zhé ěr nán táo。
书废尘生架,弓闲藓上?。shū fèi chén shēng jià,gōng xián xiǎn shàng。
空馀玉堂老,泪雨涨江涛。kōng yú yù táng lǎo,lèi yǔ zhǎng jiāng tāo。

夜坐

李昱

亦知今夕好,无地着尘埃。yì zhī jīn xī hǎo,wú dì zhe chén āi。
人在月下坐,风从树里来。rén zài yuè xià zuò,fēng cóng shù lǐ lái。
对巢栖鸟定,照影去萤回。duì cháo qī niǎo dìng,zhào yǐng qù yíng huí。
更道襄阳叟,清诗解品裁。gèng dào xiāng yáng sǒu,qīng shī jiě pǐn cái。

守岁

李昱

岁事虽云尽,吾生自有涯。suì shì suī yún jǐn,wú shēng zì yǒu yá。
送穷车缚柳,报喜烛生花。sòng qióng chē fù liǔ,bào xǐ zhú shēng huā。
京国当年客,山林著处家。jīng guó dāng nián kè,shān lín zhù chù jiā。
诗成犹不寐,?醉酌流霞。shī chéng yóu bù mèi,pīn zuì zhuó liú xiá。

嘲雪次胡叔敬韵

李昱

一冬无雪落,正月始花飞。yī dōng wú xuě luò,zhèng yuè shǐ huā fēi。
未足成和气,唯能作冷威。wèi zú chéng hé qì,wéi néng zuò lěng wēi。
飘飘欺雨重,淅淅弄风微。piāo piāo qī yǔ zhòng,xī xī nòng fēng wēi。
村舍多贫馁,阳春未解围。cūn shě duō pín něi,yáng chūn wèi jiě wéi。

晚作

李昱

落日红将敛,牛羊早下来。luò rì hóng jiāng liǎn,niú yáng zǎo xià lái。
好诗闲里得,幽抱静中开。hǎo shī xián lǐ dé,yōu bào jìng zhōng kāi。
已定禽栖树,无惊犬卧苔。yǐ dìng qín qī shù,wú jīng quǎn wò tái。
坐忘心似水,无地着尘埃。zuò wàng xīn shì shuǐ,wú dì zhe chén āi。

曝背

李昱

爱日经檐处,终朝曝背时。ài rì jīng yán chù,zhōng cháo pù bèi shí。
兴深随境入,情盎与春期。xīng shēn suí jìng rù,qíng àng yǔ chūn qī。
草木应同惠,乾坤亦自私。cǎo mù yīng tóng huì,qián kūn yì zì sī。
由来至人乐,未许俗流知。yóu lái zhì rén lè,wèi xǔ sú liú zhī。

魁山除夕

李昱

除夕逢今夕,驱驰感鬓华。chú xī féng jīn xī,qū chí gǎn bìn huá。
岁添新历日,身寓故人家。suì tiān xīn lì rì,shēn yù gù rén jiā。
春暖炉燃炭,更长烛剪花。chūn nuǎn lú rán tàn,gèng zhǎng zhú jiǎn huā。
从今谢拘束,诗酒作生涯。cóng jīn xiè jū shù,shī jiǔ zuò shēng yá。
4141234567»