古诗词

胡生写真歌

李昱

天下几人能写真,胡生年妙艺绝伦。tiān xià jǐ rén néng xiě zhēn,hú shēng nián miào yì jué lún。
自云惯识卿与相,炳炳生面图麒麟。zì yún guàn shí qīng yǔ xiāng,bǐng bǐng shēng miàn tú qí lín。
青鞋布袜春雨馀,朅来访我南湖滨。qīng xié bù wà chūn yǔ yú,qiè lái fǎng wǒ nán hú bīn。
手中银管握造化,与予拂拭霜藤新。shǒu zhōng yín guǎn wò zào huà,yǔ yǔ fú shì shuāng téng xīn。
我生本有山水癖,形容潇洒无纤尘。wǒ shēng běn yǒu shān shuǐ pǐ,xíng róng xiāo sǎ wú xiān chén。
头戴小小乌角巾,白衣宽博稳称身。tóu dài xiǎo xiǎo wū jiǎo jīn,bái yī kuān bó wěn chēng shēn。
松斋棐几坐清昼,意匠经营多苦辛。sōng zhāi fěi jǐ zuò qīng zhòu,yì jiàng jīng yíng duō kǔ xīn。
是时宾客如堵墙,眼看胡生下笔亲。shì shí bīn kè rú dǔ qiáng,yǎn kàn hú shēng xià bǐ qīn。
斯须置我雪色壁,望之宛若神仙人。sī xū zhì wǒ xuě sè bì,wàng zhī wǎn ruò shén xiān rén。
我儿见之亦大笑,阿爷胡为能出神。wǒ ér jiàn zhī yì dà xiào,ā yé hú wèi néng chū shén。
或言士者国之宝,衮衮皆充观国宾。huò yán shì zhě guó zhī bǎo,gǔn gǔn jiē chōng guān guó bīn。
先生才学世所重,曷不秉笏朝丹宸。xiān shēng cái xué shì suǒ zhòng,hé bù bǐng hù cháo dān chén。
我生出处无不可,白鸥万里谁能驯。wǒ shēng chū chù wú bù kě,bái ōu wàn lǐ shuí néng xùn。
不作宁戚悲饭牛,不作买臣行负薪。bù zuò níng qī bēi fàn niú,bù zuò mǎi chén xíng fù xīn。
今年年才四十六,居然抱道安吾贫。jīn nián nián cái sì shí liù,jū rán bào dào ān wú pín。
得君能谈帝王略,避世或与渔樵邻。dé jūn néng tán dì wáng lüè,bì shì huò yǔ yú qiáo lín。
南游天台北恒岳,东登日观西峨岷。nán yóu tiān tái běi héng yuè,dōng dēng rì guān xī é mín。
乾坤随处着杖履,此地相逢难具陈。qián kūn suí chù zhe zhàng lǚ,cǐ dì xiāng féng nán jù chén。
山中亦有似拳蕨,江上亦有如丝莼。shān zhōng yì yǒu shì quán jué,jiāng shàng yì yǒu rú sī chún。
江风萧萧日月白,与尔长歌歌隐沦。jiāng fēng xiāo xiāo rì yuè bái,yǔ ěr zhǎng gē gē yǐn lún。
胡生胡生且停手,玉壶共醉松花春。hú shēng hú shēng qiě tíng shǒu,yù hú gòng zuì sōng huā chūn。
写真何如嗜经史,五车力学须昏晨。xiě zhēn hé rú shì jīng shǐ,wǔ chē lì xué xū hūn chén。
他年生为席上珍,勿云江汉之垂纶。tā nián shēng wèi xí shàng zhēn,wù yún jiāng hàn zhī chuí lún。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

次陈世恭见寄韵

李昱

忽见新诗双眼明,暮云回首复愁生。hū jiàn xīn shī shuāng yǎn míng,mù yún huí shǒu fù chóu shēng。
杖藜不去千山隔,跃马能来半日程。zhàng lí bù qù qiān shān gé,yuè mǎ néng lái bàn rì chéng。
江上莼鲈空感兴,山中鸡黍已渝盟。jiāng shàng chún lú kōng gǎn xīng,shān zhōng jī shǔ yǐ yú méng。
友生终不如兄弟,想见开尊对紫荆。yǒu shēng zhōng bù rú xiōng dì,xiǎng jiàn kāi zūn duì zǐ jīng。

吕思纯见访有诗用答其意

李昱

梅雨三日溪水深,一舸来访见幽心。méi yǔ sān rì xī shuǐ shēn,yī gě lái fǎng jiàn yōu xīn。
洗杯行酒月在地,开户读书风满林。xǐ bēi xíng jiǔ yuè zài dì,kāi hù dú shū fēng mǎn lín。
子才可陈贾谊策,我醉但鼓陶潜琴。zi cái kě chén jiǎ yì cè,wǒ zuì dàn gǔ táo qián qín。
空山茅屋少供给,持此以报双南金。kōng shān máo wū shǎo gōng gěi,chí cǐ yǐ bào shuāng nán jīn。

次韵李师文见柬

李昱

无官不用焚银鱼,自分茅屋深山居。wú guān bù yòng fén yín yú,zì fēn máo wū shēn shān jū。
桐华吹处客载酒,松子落时予读书。tóng huá chuī chù kè zài jiǔ,sōng zi luò shí yǔ dú shū。
身游黄帝画野外,心到盘古开天初。shēn yóu huáng dì huà yě wài,xīn dào pán gǔ kāi tiān chū。
谩劳诗句远相问,已觉富贵浮云如。mán láo shī jù yuǎn xiāng wèn,yǐ jué fù guì fú yún rú。

次韵杨仲彰见寄

李昱

闻道草玄亭子深,杖履日日事幽寻。wén dào cǎo xuán tíng zi shēn,zhàng lǚ rì rì shì yōu xún。
酒醪每同田父饮,诗句或与山僧吟。jiǔ láo měi tóng tián fù yǐn,shī jù huò yǔ shān sēng yín。
阶前鹤啄碧苔色,篱下犬眠红杏阴。jiē qián hè zhuó bì tái sè,lí xià quǎn mián hóng xìng yīn。
几回怅望莫云远,有怀不写谁能禁。jǐ huí chàng wàng mò yún yuǎn,yǒu huái bù xiě shuí néng jìn。

蒋子宜约游义安寺不果就饮于家有诗次韵

李昱

亦知高谊重交游,投辖相欢醉未休。yì zhī gāo yì zhòng jiāo yóu,tóu xiá xiāng huān zuì wèi xiū。
别墅尊罍过永夜,上方钟磬隔清秋。bié shù zūn léi guò yǒng yè,shàng fāng zhōng qìng gé qīng qiū。
渊明岂是辞莲社,安道何须见雪舟。yuān míng qǐ shì cí lián shè,ān dào hé xū jiàn xuě zhōu。
剩水残山看不厌,杖藜还复为君留。shèng shuǐ cán shān kàn bù yàn,zhàng lí hái fù wèi jūn liú。

叶懋德过访次韵

李昱

故人相别动经岁,今日一见心颜开。gù rén xiāng bié dòng jīng suì,jīn rì yī jiàn xīn yán kāi。
五更诗梦忽生草,四月雨声初入梅。wǔ gèng shī mèng hū shēng cǎo,sì yuè yǔ shēng chū rù méi。
正须把袂论出处,底用弹铗歌归来。zhèng xū bǎ mèi lùn chū chù,dǐ yòng dàn jiá gē guī lái。
花溪水满鱼可钓,坐对青山衔酒杯。huā xī shuǐ mǎn yú kě diào,zuò duì qīng shān xián jiǔ bēi。

答陶生羽渐寄诗

李昱

青袍白发归田后,依旧山林隐者风。qīng páo bái fā guī tián hòu,yī jiù shān lín yǐn zhě fēng。
骐骥总宜肥苜蓿,凤凰终亦老梧桐。qí jì zǒng yí féi mù xu,fèng huáng zhōng yì lǎo wú tóng。
要知维翰过裴皞,未许康成别马融。yào zhī wéi hàn guò péi hào,wèi xǔ kāng chéng bié mǎ róng。
十幅蒲帆挂烟雨,江流元不限西东。shí fú pú fān guà yān yǔ,jiāng liú yuán bù xiàn xī dōng。

所思

李昱

不是春来懒赋诗,赋诗偏动故乡思。bù shì chūn lái lǎn fù shī,fù shī piān dòng gù xiāng sī。
苏公堤上看花日,西子湖头载酒时。sū gōng dī shàng kàn huā rì,xī zi hú tóu zài jiǔ shí。
三载不归生白发,几回曾梦倚乌皮。sān zài bù guī shēng bái fā,jǐ huí céng mèng yǐ wū pí。
春风锦瑟遥怜汝,夜雨青灯独对谁。chūn fēng jǐn sè yáo lián rǔ,yè yǔ qīng dēng dú duì shuí。

忆昨

李昱

家住西湖湖水湾,开门日日见青山。jiā zhù xī hú hú shuǐ wān,kāi mén rì rì jiàn qīng shān。
晚风蝴蝶疏帘外,春雨鹧鸪深竹间。wǎn fēng hú dié shū lián wài,chūn yǔ zhè gū shēn zhú jiān。
舣棹门生移酒至,入城童子借书还。yǐ zhào mén shēng yí jiǔ zhì,rù chéng tóng zi jiè shū hái。
而今清事何由再,阻绝天涯鬓欲斑。ér jīn qīng shì hé yóu zài,zǔ jué tiān yá bìn yù bān。

草阁

李昱

草阁正在江之滨,白沙翠竹便为邻。cǎo gé zhèng zài jiāng zhī bīn,bái shā cuì zhú biàn wèi lín。
家鸡避客飞上屋,野鸭成群来近人。jiā jī bì kè fēi shàng wū,yě yā chéng qún lái jìn rén。
石渠翰墨非无地,锦里桑麻却甚真。shí qú hàn mò fēi wú dì,jǐn lǐ sāng má què shén zhēn。
目送渔舟行浩荡,一川烟雨渺丝纶。mù sòng yú zhōu xíng hào dàng,yī chuān yān yǔ miǎo sī lún。

石井山中

李昱

石井山中云绕门,题诗不减浣花村。shí jǐng shān zhōng yún rào mén,tí shī bù jiǎn huàn huā cūn。
已知子可为宗武,更愿孙能继审言。yǐ zhī zi kě wèi zōng wǔ,gèng yuàn sūn néng jì shěn yán。
照眼椒花工取媚,向人梅蕊故开繁。zhào yǎn jiāo huā gōng qǔ mèi,xiàng rén méi ruǐ gù kāi fán。
老来自信生涯好,乞与春风日讨论。lǎo lái zì xìn shēng yá hǎo,qǐ yǔ chūn fēng rì tǎo lùn。

咏史十二首始皇

李昱

六国雄吞似建瓴,皂斿从此任严刑。liù guó xióng tūn shì jiàn líng,zào yóu cóng cǐ rèn yán xíng。
南巡禹穴功虽刻,东度蓬莱术不灵。nán xún yǔ xué gōng suī kè,dōng dù péng lái shù bù líng。
持璧先知祖龙死,载车难掩鲍鱼腥。chí bì xiān zhī zǔ lóng sǐ,zài chē nán yǎn bào yú xīng。
骊山草木同衰朽,万古依然自六经。lí shān cǎo mù tóng shuāi xiǔ,wàn gǔ yī rán zì liù jīng。

咏史十二首始皇

李昱

瓮牖绳枢一陇夫,棘矜谈笑奋雄图。wèng yǒu shéng shū yī lǒng fū,jí jīn tán xiào fèn xióng tú。
始从闾左追秦鹿,更向祠中托楚狐。shǐ cóng lǘ zuǒ zhuī qín lù,gèng xiàng cí zhōng tuō chǔ hú。
日者既来徒党集,夥颐才剪腹心孤。rì zhě jì lái tú dǎng jí,huǒ yí cái jiǎn fù xīn gū。
回看三尺风云会,曾有朱防等辈无。huí kàn sān chǐ fēng yún huì,céng yǒu zhū fáng děng bèi wú。

咏史十二首始皇

李昱

驰车霸上语张良,舞剑鸿门却项庄。chí chē bà shàng yǔ zhāng liáng,wǔ jiàn hóng mén què xiàng zhuāng。
交友恩深虽可报,君臣义重忍相忘。jiāo yǒu ēn shēn suī kě bào,jūn chén yì zhòng rěn xiāng wàng。
楚歌自此闻垓下,汉爵徒能得射阳。chǔ gē zì cǐ wén gāi xià,hàn jué tú néng dé shè yáng。
若识五文龙虎气,丁公遭戮独堪伤。ruò shí wǔ wén lóng hǔ qì,dīng gōng zāo lù dú kān shāng。

咏史十二首始皇

李昱

过人才气更重瞳,惯与神骓立战功。guò rén cái qì gèng zhòng tóng,guàn yǔ shén zhuī lì zhàn gōng。
三户亡秦知气数,诸侯朝楚属英雄。sān hù wáng qín zhī qì shù,zhū hóu cháo chǔ shǔ yīng xióng。
孤忠亚父头空白,扶义怀王血尚红。gū zhōng yà fù tóu kōng bái,fú yì huái wáng xuè shàng hóng。
俯仰君臣多愧色,岂唯无面见江东。fǔ yǎng jūn chén duō kuì sè,qǐ wéi wú miàn jiàn jiāng dōng。