古诗词

次何赞府游寿山诗韵

李昱

我昔手持绿玉杖,遍观寿山寺外崒嵂之奇峰。wǒ xī shǒu chí lǜ yù zhàng,biàn guān shòu shān sì wài zú lǜ zhī qí fēng。
天风吹我衣,云气荡我胸。tiān fēng chuī wǒ yī,yún qì dàng wǒ xiōng。
峰形峙为五,烟霞有路遥相通。fēng xíng zhì wèi wǔ,yān xiá yǒu lù yáo xiāng tōng。
横秋双涧桥,影枕寒潭空。héng qiū shuāng jiàn qiáo,yǐng zhěn hán tán kōng。
上有欲落不落之怪石,下有半枯半活之欹松。shàng yǒu yù luò bù luò zhī guài shí,xià yǒu bàn kū bàn huó zhī yī sōng。
一峰凌紫霄,曙色何曈昽。yī fēng líng zǐ xiāo,shǔ sè hé tóng lóng。
金鸡唤醒海底日,绝顶尚有苍凉踪。jīn jī huàn xǐng hǎi dǐ rì,jué dǐng shàng yǒu cāng liáng zōng。
一峰翠氤氲恍如,武陵之景迷西东。yī fēng cuì yīn yūn huǎng rú,wǔ líng zhī jǐng mí xī dōng。
山泉春雨馀,流出桃花红。shān quán chūn yǔ yú,liú chū táo huā hóng。
在右一峰若覆釜,气蒸云雾秀所钟。zài yòu yī fēng ruò fù fǔ,qì zhēng yún wù xiù suǒ zhōng。
西看瀑泉吼飞雪,乃有一峰迥出倒挂虹影于晴穹。xī kàn pù quán hǒu fēi xuě,nǎi yǒu yī fēng jiǒng chū dào guà hóng yǐng yú qíng qióng。
一峰后顾复何似,屃赑俨若蟠蛟龙。yī fēng hòu gù fù hé shì,xì bì yǎn ruò pán jiāo lóng。
输青献翠千万状,并视培塿夸豪雄。shū qīng xiàn cuì qiān wàn zhuàng,bìng shì péi lǒu kuā háo xióng。
香炉紫烟远莫致,庐山谩诧金芙蓉。xiāng lú zǐ yān yuǎn mò zhì,lú shān mán chà jīn fú róng。
伊昔当年紫阳翁,二三贤俊题名同。yī xī dāng nián zǐ yáng wēng,èr sān xián jùn tí míng tóng。
嗟予寥落生苦晚,不得追陪杖履游其中。jiē yǔ liáo luò shēng kǔ wǎn,bù dé zhuī péi zhàng lǚ yóu qí zhōng。
兜率台高花雨蒙,金仙趺坐青莲宫。dōu lǜ tái gāo huā yǔ méng,jīn xiān fū zuò qīng lián gōng。
何当复约哦松公,灵岩石室幽绝处,笑挥白玉麈尾尽日相过从。hé dāng fù yuē ó sōng gōng,líng yán shí shì yōu jué chù,xiào huī bái yù zhǔ wěi jǐn rì xiāng guò cóng。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

咏史十二首始皇

李昱

刀笔区区起沛丰,经纶事业尽关中。dāo bǐ qū qū qǐ pèi fēng,jīng lún shì yè jǐn guān zhōng。
抚民为有三章法,转饷能先百战功。fǔ mín wèi yǒu sān zhāng fǎ,zhuǎn xiǎng néng xiān bǎi zhàn gōng。
汉祖难忘上林苑,韩侯谁使未央宫。hàn zǔ nán wàng shàng lín yuàn,hán hóu shuí shǐ wèi yāng gōng。
可怜一代兴王略,只与当时主吏同。kě lián yī dài xīng wáng lüè,zhǐ yǔ dāng shí zhǔ lì tóng。

咏史十二首始皇

李昱

博浪沙中亦浪谋,圯桥一变运机筹。bó làng shā zhōng yì làng móu,yí qiáo yī biàn yùn jī chóu。
岂因汉帝扶炎祚,正为韩王报世仇。qǐ yīn hàn dì fú yán zuò,zhèng wèi hán wáng bào shì chóu。
储嗣真凭紫芝曲,神仙假托赤松游。chǔ sì zhēn píng zǐ zhī qū,shén xiān jiǎ tuō chì sōng yóu。
熟知名就身还辱,故尔封侯只愿留。shú zhī míng jiù shēn hái rǔ,gù ěr fēng hóu zhǐ yuàn liú。

咏史十二首始皇

李昱

冠玉平生擅美姿,已于分肉见施为。guān yù píng shēng shàn měi zī,yǐ yú fēn ròu jiàn shī wèi。
声名此日齐三杰,筹策当年用六奇。shēng míng cǐ rì qí sān jié,chóu cè dāng nián yòng liù qí。
周勃固知才不逮,王陵仍有节难移。zhōu bó gù zhī cái bù dǎi,wáng líng réng yǒu jié nán yí。
试看诸吕封王后,汉鼎端如一线危。shì kàn zhū lǚ fēng wáng hòu,hàn dǐng duān rú yī xiàn wēi。

咏史十二首始皇

李昱

皓首犹夸八尺躯,入门长揖岂豪粗。hào shǒu yóu kuā bā chǐ qū,rù mén zhǎng yī qǐ háo cū。
时人不识监门吏,英主偏知好酒徒。shí rén bù shí jiān mén lì,yīng zhǔ piān zhī hǎo jiǔ tú。
东下齐城从染镬,西开汉国未分符。dōng xià qí chéng cóng rǎn huò,xī kāi hàn guó wèi fēn fú。
虽于青史惭前箸,曾是区区一竖儒。suī yú qīng shǐ cán qián zhù,céng shì qū qū yī shù rú。

咏史十二首始皇

李昱

奉使南夷谁得隽,陆生雄辩口如澜。fèng shǐ nán yí shuí dé juàn,lù shēng xióng biàn kǒu rú lán。
直将冠带回椎结,更倚诗书化溺冠。zhí jiāng guān dài huí chuí jié,gèng yǐ shī shū huà nì guān。
好畤归来初解橐,太中推荐未酬官。hǎo zhì guī lái chū jiě tuó,tài zhōng tuī jiàn wèi chóu guān。
须知诛吕安刘计,正在深交将相欢。xū zhī zhū lǚ ān liú jì,zhèng zài shēn jiāo jiāng xiāng huān。

咏史十二首始皇

李昱

太常近侍龙头日,博士初离虎口时。tài cháng jìn shì lóng tóu rì,bó shì chū lí hǔ kǒu shí。
尚改短衣从楚制,能逃古礼杂秦仪。shàng gǎi duǎn yī cóng chǔ zhì,néng táo gǔ lǐ zá qín yí。
两生不往谁为鄙,三代相因岂在为。liǎng shēng bù wǎng shuí wèi bǐ,sān dài xiāng yīn qǐ zài wèi。
赖有忠言争易嗣,汗青传载似期期。lài yǒu zhōng yán zhēng yì sì,hàn qīng chuán zài shì qī qī。

咏史十二首始皇

李昱

忆自髡钳载柳车,鲁朱犹得解纷哗。yì zì kūn qián zài liǔ chē,lǔ zhū yóu dé jiě fēn huā。
平生任侠何须数,不死图功正足夸。píng shēng rèn xiá hé xū shù,bù sǐ tú gōng zhèng zú kuā。
楚日将军犹为主,汉廷御史必忘家。chǔ rì jiāng jūn yóu wèi zhǔ,hàn tíng yù shǐ bì wàng jiā。
千秋虽重黄金诺,老守河东谩尔嗟。qiān qiū suī zhòng huáng jīn nuò,lǎo shǒu hé dōng mán ěr jiē。

咏史十二首始皇

李昱

忆昔看羊海上居,雪寒犹是啮毡馀。yì xī kàn yáng hǎi shàng jū,xuě hán yóu shì niè zhān yú。
丐奴但识羝无乳,汉使能令雁有书。gài nú dàn shí dī wú rǔ,hàn shǐ néng lìng yàn yǒu shū。
属国不嫌恩太少,中郎若屈义全疏。shǔ guó bù xián ēn tài shǎo,zhōng láng ruò qū yì quán shū。
愿将手内清风节,贼子奸臣一示渠。yuàn jiāng shǒu nèi qīng fēng jié,zéi zi jiān chén yī shì qú。

归田

李昱

老病归来荷主恩,田园芜矣未须论。lǎo bìng guī lái hé zhǔ ēn,tián yuán wú yǐ wèi xū lùn。
一经有在堪传子,百事无为且抱孙。yī jīng yǒu zài kān chuán zi,bǎi shì wú wèi qiě bào sūn。
当午邻鸡啼屋上,常时乳犬吠篱根。dāng wǔ lín jī tí wū shàng,cháng shí rǔ quǎn fèi lí gēn。
武陵谩说渔郎棹,须信桃源本是村。wǔ líng mán shuō yú láng zhào,xū xìn táo yuán běn shì cūn。

游寿山

李昱

双涧桥西见五峰,分明朵朵翠芙蓉。shuāng jiàn qiáo xī jiàn wǔ fēng,fēn míng duǒ duǒ cuì fú róng。
半空绝壁开金像,百道飞泉喷玉龙。bàn kōng jué bì kāi jīn xiàng,bǎi dào fēi quán pēn yù lóng。
怪石坐来斜听鸟,曲阑凭处倒看松。guài shí zuò lái xié tīng niǎo,qū lán píng chù dào kàn sōng。
平生自倚凌云笔,不愧山僧饭后钟。píng shēng zì yǐ líng yún bǐ,bù kuì shān sēng fàn hòu zhōng。

夜回三界

李昱

官事匆匆敢计程,微躯辛苦为苍生。guān shì cōng cōng gǎn jì chéng,wēi qū xīn kǔ wèi cāng shēng。
雨寒转觉篮舆重,月黑全凭火炬明。yǔ hán zhuǎn jué lán yú zhòng,yuè hēi quán píng huǒ jù míng。
路转松林多虎迹,夜投茅屋少鸡声。lù zhuǎn sōng lín duō hǔ jì,yè tóu máo wū shǎo jī shēng。
五更又过清风岭,不费推敲句已成。wǔ gèng yòu guò qīng fēng lǐng,bù fèi tuī qiāo jù yǐ chéng。

观潮

李昱

江上秋风八月潮,浪花吹雪过山椒。jiāng shàng qiū fēng bā yuè cháo,làng huā chuī xuě guò shān jiāo。
雄吞越徼声喧杂,高蹴吴天影动摇。xióng tūn yuè jiǎo shēng xuān zá,gāo cù wú tiān yǐng dòng yáo。
铁箭事闻今尚在,鸱夷魂远有谁招。tiě jiàn shì wén jīn shàng zài,chī yí hún yuǎn yǒu shuí zhāo。
滔滔无限朝宗意,夜久鱼龙漫寂寥。tāo tāo wú xiàn cháo zōng yì,yè jiǔ yú lóng màn jì liáo。

郊外

李昱

暖云过日不作雨,客子郊外寻春光。nuǎn yún guò rì bù zuò yǔ,kè zi jiāo wài xún chūn guāng。
野花朵朵红间白,堤柳丝丝青尚黄。yě huā duǒ duǒ hóng jiān bái,dī liǔ sī sī qīng shàng huáng。
不贪马上得新句,正忆天涯非故乡。bù tān mǎ shàng dé xīn jù,zhèng yì tiān yá fēi gù xiāng。
流莺飞燕自来往,底事归途芳草长。liú yīng fēi yàn zì lái wǎng,dǐ shì guī tú fāng cǎo zhǎng。

宿山庵

李昱

初夏日长夜渐短,客子颇爱青莲庵。chū xià rì zhǎng yè jiàn duǎn,kè zi pǒ ài qīng lián ān。
明月皎皎鹤在树,凉风萧萧龙起潭。míng yuè jiǎo jiǎo hè zài shù,liáng fēng xiāo xiāo lóng qǐ tán。
小簟琅玕破幽梦,深杯琥珀凝馀酣。xiǎo diàn láng gān pò yōu mèng,shēn bēi hǔ pò níng yú hān。
关河千里暗芳草,与尔一曲歌江南。guān hé qiān lǐ àn fāng cǎo,yǔ ěr yī qū gē jiāng nán。

晚兴

李昱

晚林归鸦栖未定,客子看馀吟且行。wǎn lín guī yā qī wèi dìng,kè zi kàn yú yín qiě xíng。
青山缺处残日落,碧海尽头明月生。qīng shān quē chù cán rì luò,bì hǎi jǐn tóu míng yuè shēng。
流光欺人老将至,拙学笑我名无成。liú guāng qī rén lǎo jiāng zhì,zhuō xué xiào wǒ míng wú chéng。
草阁柴扉已安分,金马石渠空复情。cǎo gé chái fēi yǐ ān fēn,jīn mǎ shí qú kōng fù qíng。