古诗词

贺新郎·元夜用顾庵学士韵赠蛟门

梁清标

双鬓和愁织。shuāng bìn hé chóu zhī。
叹几年、飓风骇浪,飘摇京国。tàn jǐ nián jù fēng hài làng,piāo yáo jīng guó。
百尺元龙楼上卧,静看荣枯得失。bǎi chǐ yuán lóng lóu shàng wò,jìng kàn róng kū dé shī。
正满目、疏烟澹日。zhèng mǎn mù shū yān dàn rì。
搔首青天频借问,奈浮云、漠漠无消息。sāo shǒu qīng tiān pín jiè wèn,nài fú yún mò mò wú xiāo xī。
俯仰事,皆陈迹。fǔ yǎng shì,jiē chén jì。
当时浪作金闺客。dāng shí làng zuò jīn guī kè。
到此际、壮怀消尽,禅心顿寂。dào cǐ jì zhuàng huái xiāo jǐn,chán xīn dùn jì。
旅雁数声沙畔冷,别浦芙蓉萧瑟。lǚ yàn shù shēng shā pàn lěng,bié pǔ fú róng xiāo sè。
但此意、谁人识得。dàn cǐ yì shuí rén shí dé。
一枕梦回残月晓,尽谈空、说有何从觅。yī zhěn mèng huí cán yuè xiǎo,jǐn tán kōng shuō yǒu hé cóng mì。
暮鼓罢,晨钟急。mù gǔ bà,chén zhōng jí。

梁清标

梁清标,字玉立,一字苍岩,号棠村,正定人。明崇祯癸未进士,改庶吉士。入国朝,官至保和殿大学士。有《蕉林集》。 梁清标的作品>>

猜您喜欢

潇湘神·春日

梁清标

春日晴。chūn rì qíng。
春日晴。chūn rì qíng。
海天回首绿烟平。hǎi tiān huí shǒu lǜ yān píng。
箫鼓千船牵锦缆,几番花醉五羊城。xiāo gǔ qiān chuán qiān jǐn lǎn,jǐ fān huā zuì wǔ yáng chéng。

潇湘神·春日

梁清标

春岫齐。chūn xiù qí。
春岫齐。chūn xiù qí。
素馨丛里鹧鸪迷。sù xīn cóng lǐ zhè gū mí。
游女踏歌花外去,双双罗袜蹴香泥。yóu nǚ tà gē huā wài qù,shuāng shuāng luó wà cù xiāng ní。

忆王孙·春雨

梁清标

寒烟暝色乱清樽。hán yān míng sè luàn qīng zūn。
呖呖虚窗旅雁闻。lì lì xū chuāng lǚ yàn wén。
暮角声催断客魂。mù jiǎo shēng cuī duàn kè hún。
一灯昏。yī dēng hūn。
细雨孤城尽闭门。xì yǔ gū chéng jǐn bì mén。

一叶落橘皮鞋灯

梁清标

莲落叶。lián luò yè。
新生月。xīn shēng yuè。
制来也伴烧灯节。zhì lái yě bàn shāo dēng jié。
红帮三寸香,芳心一星热。hóng bāng sān cùn xiāng,fāng xīn yī xīng rè。
一星热。yī xīng rè。
莫向孤眠爇。mò xiàng gū mián ruò。

甘州子夜坐

梁清标

夜凉人静小庭空。yè liáng rén jìng xiǎo tíng kōng。
花影乱,碧阴重。huā yǐng luàn,bì yīn zhòng。
披襟消受晚槐风。pī jīn xiāo shòu wǎn huái fēng。
往事叹匆匆。wǎng shì tàn cōng cōng。
贪露坐,斜月转梧桐。tān lù zuò,xié yuè zhuǎn wú tóng。

归自谣惜春

梁清标

春梦诧。chūn mèng chà。
零落乱红花卖罢。líng luò luàn hóng huā mài bà。
游丝飞絮春归乍。yóu sī fēi xù chūn guī zhà。
欲留无计眉慵画。yù liú wú jì méi yōng huà。
帘钩亚。lián gōu yà。
莺儿苦把东风骂。yīng ér kǔ bǎ dōng fēng mà。

江南春闺情

梁清标

风摵摵,漏沉沉。fēng shè shè,lòu chén chén。
眉横螺子绿,鬓压辟寒金。méi héng luó zi lǜ,bìn yā pì hán jīn。
梅英一瓣飞香雪,引起春愁到翠衾。méi yīng yī bàn fēi xiāng xuě,yǐn qǐ chūn chóu dào cuì qīn。

如梦令·秋夜

梁清标

露下秋宵方永。lù xià qiū xiāo fāng yǒng。
睡起残妆犹靓。shuì qǐ cán zhuāng yóu jìng。
携手步虚檐,人面月华相映。xié shǒu bù xū yán,rén miàn yuè huá xiāng yìng。
绝胜。jué shèng。
绝胜。jué shèng。
小立满身花影。xiǎo lì mǎn shēn huā yǐng。

如梦令·秋夜

梁清标

一夜西风轻剪。yī yè xī fēng qīng jiǎn。
小院幽花初绽。xiǎo yuàn yōu huā chū zhàn。
芳沼立蜻蜓,掠水飞来庭畔。fāng zhǎo lì qīng tíng,lüè shuǐ fēi lái tíng pàn。
闲盼。xián pàn。
闲盼。xián pàn。
秋到江南深浅。qiū dào jiāng nán shēn qiǎn。

如梦令·秋夜

梁清标

翡翠衾寒拖逗。fěi cuì qīn hán tuō dòu。
恼煞鸡声偏骤。nǎo shā jī shēng piān zhòu。
带得御香归,犹喜晓妆才就。dài dé yù xiāng guī,yóu xǐ xiǎo zhuāng cái jiù。
生受。shēng shòu。
生受。shēng shòu。
正是画眉时候。zhèng shì huà méi shí hòu。

如梦令·秋夜

梁清标

蝴蝶东家交映。hú dié dōng jiā jiāo yìng。
捉送蕉林三径。zhuō sòng jiāo lín sān jìng。
惊醒老庄周,来弄碧阴晴景。jīng xǐng lǎo zhuāng zhōu,lái nòng bì yīn qíng jǐng。
偏胜。piān shèng。
偏胜。piān shèng。
点缀竹篱秋影。diǎn zhuì zhú lí qiū yǐng。

如梦令·秋夜

梁清标

清簟琅玕初展。qīng diàn láng gān chū zhǎn。
残角数声风断。cán jiǎo shù shēng fēng duàn。
不寐检新诗,雨打芭蕉零乱。bù mèi jiǎn xīn shī,yǔ dǎ bā jiāo líng luàn。
人倦。rén juàn。
人倦。rén juàn。
一夕荷花缸满。yī xī hé huā gāng mǎn。

如梦令·秋夜

梁清标

屋角银涛千顷。wū jiǎo yín tāo qiān qǐng。
纤手携将修绠。xiān shǒu xié jiāng xiū gěng。
素足傍清流,溅湿凌波不整。sù zú bàng qīng liú,jiàn shī líng bō bù zhěng。
矶冷。jī lěng。
矶冷。jī lěng。
风动半江花影。fēng dòng bàn jiāng huā yǐng。

望江怨·题画扇

梁清标

阑干小。lán gàn xiǎo。
几处金银花绽了。jǐ chù jīn yín huā zhàn le。
香入兰闺晓。xiāng rù lán guī xiǎo。
东家蝴蝶飞来早。dōng jiā hú dié fēi lái zǎo。
奁镜悄。lián jìng qiāo。
莫使扑轻罗,留伴秋光好。mò shǐ pū qīng luó,liú bàn qiū guāng hǎo。

连理枝闺情

梁清标

暮霭生虚幌。mù ǎi shēng xū huǎng。
雪片飘如掌。xuě piàn piāo rú zhǎng。
蝉鬓微松,水沉香冷,帘旌休敞。chán bìn wēi sōng,shuǐ chén xiāng lěng,lián jīng xiū chǎng。
望远游孤客。wàng yuǎn yóu gū kè。
蜡媒消尽,金钗坠响。là méi xiāo jǐn,jīn chāi zhuì xiǎng。
3401234567»