古诗词

浣溪沙

黄节

争奈魂消未死前。zhēng nài hún xiāo wèi sǐ qián。
死前仍不悔缠绵。sǐ qián réng bù huǐ chán mián。
为他辛苦是前缘。wèi tā xīn kǔ shì qián yuán。
未到别离先有恨。wèi dào bié lí xiān yǒu hèn。
并无愁病也相怜。bìng wú chóu bìng yě xiāng lián。
两心同处总凄然。liǎng xīn tóng chù zǒng qī rán。
猜您喜欢

中秋夜集小画航斋与陈述叔谈诗

黄节

连年望月今宵意,兹地兹游略可寻。lián nián wàng yuè jīn xiāo yì,zī dì zī yóu lüè kě xún。
人与沧桑同一醉,江随凫苇日相深。rén yǔ cāng sāng tóng yī zuì,jiāng suí fú wěi rì xiāng shēn。
歌声隐隐城西路,巢语喁喁露底禽。gē shēng yǐn yǐn chéng xī lù,cháo yǔ yóng yóng lù dǐ qín。
似为谈诗接寥寂,更无秋思到清砧。shì wèi tán shī jiē liáo jì,gèng wú qiū sī dào qīng zhēn。

送人

黄节

我归三载君初宦,见促旋离会日长。wǒ guī sān zài jūn chū huàn,jiàn cù xuán lí huì rì zhǎng。
江上莼鲈秋正熟,樽前霜露晚逾苍。jiāng shàng chún lú qiū zhèng shú,zūn qián shuāng lù wǎn yú cāng。
别缘万族宁堪赋,酒到无言且尽觞。bié yuán wàn zú níng kān fù,jiǔ dào wú yán qiě jǐn shāng。
至恐苕华终悟晚,昏昏灯火为徊徨。zhì kǒng sháo huá zhōng wù wǎn,hūn hūn dēng huǒ wèi huái huáng。

邻鸡

黄节

小楼乱点杀残更,又听邻鸡咿喔鸣。xiǎo lóu luàn diǎn shā cán gèng,yòu tīng lín jī yī ō míng。
岂有恶声来午夜,欲持一寐了吾生。qǐ yǒu è shēng lái wǔ yè,yù chí yī mèi le wú shēng。
梦中噫气垂垂觉,霜下归飞纂纂惊。mèng zhōng yī qì chuí chuí jué,shuāng xià guī fēi zuǎn zuǎn jīng。
长被蒙头还起坐,纷纭何待到天明。zhǎng bèi méng tóu hái qǐ zuò,fēn yún hé dài dào tiān míng。

春尽日,戴翰峰、朱湘帆、谭少沅、邓君寿、恭叔昆仲过访湖舠,泛棹泮塘,晚饮小画舫斋,听曲送春

黄节

因循一醉看春过,近忆朝来荡桨时。yīn xún yī zuì kàn chūn guò,jìn yì cháo lái dàng jiǎng shí。
侵岸野蒲蛙欲王,展桑丛簇茧初丝。qīn àn yě pú wā yù wáng,zhǎn sāng cóng cù jiǎn chū sī。
平亭万汇原多暇,过从群贤岂所期。píng tíng wàn huì yuán duō xiá,guò cóng qún xián qǐ suǒ qī。
还是水滨好风日,夜深闻曲只增悲。hái shì shuǐ bīn hǎo fēng rì,yè shēn wén qū zhǐ zēng bēi。

题广雅书院

黄节

绝业催人过壮年,再来林木亦参天。jué yè cuī rén guò zhuàng nián,zài lái lín mù yì cān tiān。
棠梨半落春将晚,祠屋长虚草漫沿。táng lí bàn luò chūn jiāng wǎn,cí wū zhǎng xū cǎo màn yán。
曾见讲堂屯马队,坐闻幽鸟语寒烟。céng jiàn jiǎng táng tún mǎ duì,zuò wén yōu niǎo yǔ hán yān。
闲闲且了区中事,池上黄淤已种莲。xián xián qiě le qū zhōng shì,chí shàng huáng yū yǐ zhǒng lián。

雨中与陈树人同坐湖舠

黄节

十年为别经旬晤,相对林泉各老苍。shí nián wèi bié jīng xún wù,xiāng duì lín quán gè lǎo cāng。
一雨化云春似海,早潮添洑水周堂。yī yǔ huà yún chūn shì hǎi,zǎo cháo tiān fú shuǐ zhōu táng。
幽禽自戢飞腾意,密树时搴窈窕光。yōu qín zì jí fēi téng yì,mì shù shí qiān yǎo tiǎo guāng。
已办晓行成久滞,隔江游屐正淋浪。yǐ bàn xiǎo xíng chéng jiǔ zhì,gé jiāng yóu jī zhèng lín làng。

晚过岭学祠

黄节

老成凋谢我才来,后有千秋亦足哀。lǎo chéng diāo xiè wǒ cái lái,hòu yǒu qiān qiū yì zú āi。
盛雨断樽陈发酵,覆茅中霤坏生苔。shèng yǔ duàn zūn chén fā jiào,fù máo zhōng liù huài shēng tái。
不奇天下殚残尽,独对林花寂寞开。bù qí tiān xià dān cán jǐn,dú duì lín huā jì mò kāi。
孤抱向人无可说,晚祠香火自萦回。gū bào xiàng rén wú kě shuō,wǎn cí xiāng huǒ zì yíng huí。

七夕寄海绡楼

黄节

剪彩能令万态新,笑看儿女度星晨。jiǎn cǎi néng lìng wàn tài xīn,xiào kàn ér nǚ dù xīng chén。
明河忽断中宵雨,秋色都忙未嫁人。míng hé hū duàn zhōng xiāo yǔ,qiū sè dōu máng wèi jià rén。
灯火尚繁休放晓,机丝重轧又经春。dēng huǒ shàng fán xiū fàng xiǎo,jī sī zhòng yà yòu jīng chūn。
本无情感关吾辈,禁得歌声彻近邻。běn wú qíng gǎn guān wú bèi,jìn dé gē shēng chè jìn lín。

中秋宴集黄园与述叔谭诗并寄树人日本

黄节

去年今夕谭诗地,明月高楼世已遥。qù nián jīn xī tán shī dì,míng yuè gāo lóu shì yǐ yáo。
万影接天惟自俯,一舟临水不堪招。wàn yǐng jiē tiān wéi zì fǔ,yī zhōu lín shuǐ bù kān zhāo。
故人颜色疑秋梦,往事凄迷有落潮。gù rén yán sè yí qiū mèng,wǎng shì qī mí yǒu luò cháo。
剩欲缄愁寄东海,露深回雁正萧萧。shèng yù jiān chóu jì dōng hǎi,lù shēn huí yàn zhèng xiāo xiāo。

十二月望后雨中过罗岗洞探梅有寄

黄节

连朝晴日报梅开,一雨村原晚又催。lián cháo qíng rì bào méi kāi,yī yǔ cūn yuán wǎn yòu cuī。
湖上记曾携手处,袖间谁为忍寒来。hú shàng jì céng xié shǒu chù,xiù jiān shuí wèi rěn hán lái。
残年不抵花先落,万径相寻水更回。cán nián bù dǐ huā xiān luò,wàn jìng xiāng xún shuǐ gèng huí。
江国正愁吹欲尽,却留春在海南隈。jiāng guó zhèng chóu chuī yù jǐn,què liú chūn zài hǎi nán wēi。

北游将发,夜中读张筱峰寄诗,有:“我效紫阳论荀彧,与君不负廿年交”句,既感其意,赋此谢之

黄节

东风吹雨意迟迟,为忍春寒读寄诗。dōng fēng chuī yǔ yì chí chí,wèi rěn chūn hán dú jì shī。
妇哭远村闻竟夜,乌飞庭树叹无枝。fù kū yuǎn cūn wén jìng yè,wū fēi tíng shù tàn wú zhī。
堙江一掌吾犹弱,亲突三年世未知。yīn jiāng yī zhǎng wú yóu ruò,qīn tū sān nián shì wèi zhī。
惭愧故人论出处,平生文若讵同时。cán kuì gù rén lùn chū chù,píng shēng wén ruò jù tóng shí。

李茗柯属题《寒夜听琴图》,三年未答,春夜雨中成句

黄节

积雨犹深春尚迟,灯前事事足逶迤。jī yǔ yóu shēn chūn shàng chí,dēng qián shì shì zú wēi yí。
漫寻一诺题诗约,已负三年入海期。màn xún yī nuò tí shī yuē,yǐ fù sān nián rù hǎi qī。
动壁哀弦支独夜,罢机邻妇泣残丝。dòng bì āi xián zhī dú yè,bà jī lín fù qì cán sī。
沈妍薛满都零落,肠断龟年正此时。shěn yán xuē mǎn dōu líng luò,cháng duàn guī nián zhèng cǐ shí。

四月十二日,登舟北发,同里诸子远送江干,留别一首

黄节

分携各有中年感,欲别仍留到海隈。fēn xié gè yǒu zhōng nián gǎn,yù bié réng liú dào hǎi wēi。
一水乍明初日上,晚春才了早荷开。yī shuǐ zhà míng chū rì shàng,wǎn chūn cái le zǎo hé kāi。
故园风物寻常过,别梦江湖取次回。gù yuán fēng wù xún cháng guò,bié mèng jiāng hú qǔ cì huí。
揽辔不须期孟博,试论天下可无哀。lǎn pèi bù xū qī mèng bó,shì lùn tiān xià kě wú āi。

宣南秋夜过胡夔文明日简赠

黄节

再来京国未成诗,握手看君气自奇。zài lái jīng guó wèi chéng shī,wò shǒu kàn jūn qì zì qí。
灌树拂车回曲巷,疏窗传烛校残碑。guàn shù fú chē huí qū xiàng,shū chuāng chuán zhú xiào cán bēi。
千秋挂壁支持计,一雨归驮跅弛时。qiān qiū guà bì zhī chí jì,yī yǔ guī tuó tuò chí shí。
坐令不眠过夜分,宣南秋思只如斯。zuò lìng bù mián guò yè fēn,xuān nán qiū sī zhǐ rú sī。

七夕

黄节

今宵何与寡欢人,壮岁回头意尚新。jīn xiāo hé yǔ guǎ huān rén,zhuàng suì huí tóu yì shàng xīn。
坐叹秋光殊汲汲,起看银汉独沦沦。zuò tàn qiū guāng shū jí jí,qǐ kàn yín hàn dú lún lún。
有怀并作凄其望,天道疑无往者亲。yǒu huái bìng zuò qī qí wàng,tiān dào yí wú wǎng zhě qīn。
自数塞书感归雁,别缘探病过怡春。zì shù sāi shū gǎn guī yàn,bié yuán tàn bìng guò yí chūn。