古诗词

题先徽录十韵

孙传庭

汉代君家盛绝伦,明时奕叶远逾新。hàn dài jūn jiā shèng jué lún,míng shí yì yè yuǎn yú xīn。
一完白璧生庭玉,两获元珠擅席珍。yī wán bái bì shēng tíng yù,liǎng huò yuán zhū shàn xí zhēn。
出应祯祥同凤览,诞繇仁厚并麟振。chū yīng zhēn xiáng tóng fèng lǎn,dàn yáo rén hòu bìng lín zhèn。
积书早信儿能读,断织尝愁母见嗔。jī shū zǎo xìn ér néng dú,duàn zhī cháng chóu mǔ jiàn chēn。
弓冶相承蒙泽永,埙篪迭奏此情真。gōng yě xiāng chéng méng zé yǒng,xūn chí dié zòu cǐ qíng zhēn。
衔鳣座上儒风古,扰雉田间吏术淳。xián zhān zuò shàng rú fēng gǔ,rǎo zhì tián jiān lì shù chún。
即墨不封翻是罪,原思何病但宜贫。jí mò bù fēng fān shì zuì,yuán sī hé bìng dàn yí pín。
瞻云洒泪悲空罍,倾日怀丹叹穫薪。zhān yún sǎ lèi bēi kōng léi,qīng rì huái dān tàn huò xīn。
丘壑尚堪容故我,耕樵总不愧前人。qiū hè shàng kān róng gù wǒ,gēng qiáo zǒng bù kuì qián rén。
天心倘在偏衡虑,世路难知漫怆神。tiān xīn tǎng zài piān héng lǜ,shì lù nán zhī màn chuàng shén。
孙传庭

孙传庭

明代州振武卫人,字伯雅,一说字百雅,号白谷。万历四十七年进士。授永城知县,以才调商丘。天启中,历吏部主事、郎中。魏忠贤乱政,乞归。崇祯八年,由验封郎中超迁顺天府丞。陕西农民军势盛,地方人谓巡抚庸懦,乃推边才用传庭。次年赴抚陕。在任严征发期会,一切以军法办事,擒杀高迎祥、蝎子块(拓养坤)等。与本兵杨嗣昌之议不合,遂相矛盾。十一年,与曹变蛟大破李自成。关中无战事。旋以清兵入畿辅,被召入卫,要求见帝面陈大计。为杨嗣昌所诬,下狱。十五年,陕督汪乔年败死,开封危急,乃起兵部侍郎,总督陕西。以朝命促战,出兵河南,败于郏县。还陕后,备战练兵。明年加尚书,称督师。复以朝命促战,不得已而出兵,败于汝州,退至潼关而死。谥忠靖。有《白谷集》、《鉴劳录》。 孙传庭的作品>>

猜您喜欢

山中杂吟

孙传庭

天畔数声钟,听之清思发。tiān pàn shù shēng zhōng,tīng zhī qīng sī fā。
独起步空阶,但见空山月。dú qǐ bù kōng jiē,dàn jiàn kōng shān yuè。

山中杂吟

孙传庭

细路何盘折,重经碧藓封。xì lù hé pán zhé,zhòng jīng bì xiǎn fēng。
钟鸣知寺近,只隔数重松。zhōng míng zhī sì jìn,zhǐ gé shù zhòng sōng。

山中杂吟

孙传庭

树起不见山,云生不见树。shù qǐ bù jiàn shān,yún shēng bù jiàn shù。
来往翠微中,衣湿非关雨。lái wǎng cuì wēi zhōng,yī shī fēi guān yǔ。

山中杂吟

孙传庭

空林寂无人,清言共谁订。kōng lín jì wú rén,qīng yán gòng shuí dìng。
流水涧中鸣,泠然动我听。liú shuǐ jiàn zhōng míng,líng rán dòng wǒ tīng。

山中杂吟

孙传庭

一片清凉石,凭余任意眠。yī piàn qīng liáng shí,píng yú rèn yì mián。
归来倘有意,不用买山钱。guī lái tǎng yǒu yì,bù yòng mǎi shān qián。

山中杂吟

孙传庭

留骖僧罢磬,肃客寺敲钟。liú cān sēng bà qìng,sù kè sì qiāo zhōng。
迎送能俱废,愿将幽意容。yíng sòng néng jù fèi,yuàn jiāng yōu yì róng。

山中杂吟

孙传庭

辍卷入山来,搜吟非自苦。chuò juǎn rù shān lái,sōu yín fēi zì kǔ。
好景携不去,只合倩诗取。hǎo jǐng xié bù qù,zhǐ hé qiàn shī qǔ。

郡城夜眺

孙传庭

立马城头月未阑,楼台新霁暮空寒。lì mǎ chéng tóu yuè wèi lán,lóu tái xīn jì mù kōng hán。
客心此际真悲壮,指点欃枪仔细看。kè xīn cǐ jì zhēn bēi zhuàng,zhǐ diǎn chán qiāng zǎi xì kàn。

送别萧武子

孙传庭

宝剑黄金赠远人,雄风万里动车尘。bǎo jiàn huáng jīn zèng yuǎn rén,xióng fēng wàn lǐ dòng chē chén。
却怜一雨添离恨,愁杀长亭酒数巡。què lián yī yǔ tiān lí hèn,chóu shā zhǎng tíng jiǔ shù xún。

白鼻騧

孙传庭

何处驰来白鼻騧,银鞍金勒总豪华。hé chù chí lái bái bí guā,yín ān jīn lēi zǒng háo huá。
笑看红袖飘飘处,道是垂杨第几家。xiào kàn hóng xiù piāo piāo chù,dào shì chuí yáng dì jǐ jiā。

赠相者

孙传庭

谁将姑布动公卿,洛下原来旧有声。shuí jiāng gū bù dòng gōng qīng,luò xià yuán lái jiù yǒu shēng。
一领青衣双碧眼,教人到处说髯生。yī lǐng qīng yī shuāng bì yǎn,jiào rén dào chù shuō rán shēng。

赠相者

孙传庭

曾闻早岁遇奇人,知汝传来骨法真。céng wén zǎo suì yù qí rén,zhī rǔ chuán lái gǔ fǎ zhēn。
不为千金轻一决,偏将物色到风尘。bù wèi qiān jīn qīng yī jué,piān jiāng wù sè dào fēng chén。

结客少年场

孙传庭

长袖翩翩白皙郎,紫骝斜控绿丝缰。zhǎng xiù piān piān bái xī láng,zǐ liú xié kòng lǜ sī jiāng。
等闲来往青齐近,为访何人是孟尝。děng xián lái wǎng qīng qí jìn,wèi fǎng hé rén shì mèng cháng。

郊行有感

孙传庭

涧底冻阴犹漠漠,岸头草色已芊芊。jiàn dǐ dòng yīn yóu mò mò,àn tóu cǎo sè yǐ qiān qiān。
袛缘物理分高下,不是春光有后先。dī yuán wù lǐ fēn gāo xià,bù shì chūn guāng yǒu hòu xiān。

许州道口仆夫偶折牡丹一枝置舆中

孙传庭

舆中忽见一枝春,带雨含烟自可人。yú zhōng hū jiàn yī zhī chūn,dài yǔ hán yān zì kě rén。
正是洛阳饶富贵,穷途也得借花神。zhèng shì luò yáng ráo fù guì,qióng tú yě dé jiè huā shén。