古诗词

浪淘沙·有所思

董俞

露重叶无声。lù zhòng yè wú shēng。
微雨秋灯。wēi yǔ qiū dēng。
情深不见更分明。qíng shēn bù jiàn gèng fēn míng。
想得焚香垂手立,绣被寒轻。xiǎng dé fén xiāng chuí shǒu lì,xiù bèi hán qīng。
雁柱不飞筝。yàn zhù bù fēi zhēng。
锦字谁凭。jǐn zì shuí píng。
梦中犹记彩云名。mèng zhōng yóu jì cǎi yún míng。
桂影半窗人寂寂,依约三更。guì yǐng bàn chuāng rén jì jì,yī yuē sān gèng。

董俞

清江苏华亭人,字苍水,号樗亭。董含弟。顺治十七年举人。康熙十八年举博学鸿词,未中。诗文与含齐名,时称“二董”。著有《樗亭集》、《浮湘集》、《度岭集》。 董俞的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·别恨

董俞

南屏已作三年别。nán píng yǐ zuò sān nián bié。
倦游相对花如雪。juàn yóu xiāng duì huā rú xuě。
行到画桥边。xíng dào huà qiáo biān。
斜阳正可怜。xié yáng zhèng kě lián。
绿蓑香雨小。lǜ suō xiāng yǔ xiǎo。
横笛孤山晓。héng dí gū shān xiǎo。
同泛鄂君舟。tóng fàn è jūn zhōu。
湖烟淡不收。hú yān dàn bù shōu。

减字木兰花·羁游

董俞

去年寒食。qù nián hán shí。
滕王阁上吹横笛。téng wáng gé shàng chuī héng dí。
今岁清明。jīn suì qīng míng。
邓尉峰头听早莺。dèng wèi fēng tóu tīng zǎo yīng。
几回欲去。jǐ huí yù qù。
却被春山留我住。què bèi chūn shān liú wǒ zhù。
羁思茫茫。jī sī máng máng。
且对繁华醉一场。qiě duì fán huá zuì yī chǎng。

谒金门·山寺

董俞

山欲暝。shān yù míng。
山半一声孤磬。shān bàn yī shēng gū qìng。
两两野猿攀绝磴。liǎng liǎng yě yuán pān jué dèng。
寒潭落日净。hán tán luò rì jìng。
帘内老僧入定。lián nèi lǎo sēng rù dìng。
帘外松花满径。lián wài sōng huā mǎn jìng。
古殿石灯金粟影。gǔ diàn shí dēng jīn sù yǐng。
心珠常自莹。xīn zhū cháng zì yíng。

阮郎归·风情

董俞

绿蕉残梦雨丝丝。lǜ jiāo cán mèng yǔ sī sī。
黄莺飞去迟。huáng yīng fēi qù chí。
玉郎偷影入罗帏。yù láng tōu yǐng rù luó wéi。
巫山路不迷。wū shān lù bù mí。
湘簟滑,翠钿欹。xiāng diàn huá,cuì diàn yī。
灯花双穗垂。dēng huā shuāng suì chuí。
凭肩密约两心知。píng jiān mì yuē liǎng xīn zhī。
香唇暗啮时。xiāng chún àn niè shí。

山花子·春情

董俞

脉脉柔情怯晓风。mài mài róu qíng qiè xiǎo fēng。
茜裙双带绾芙蓉。qiàn qún shuāng dài wǎn fú róng。
僻径遇人羞背立,柳阴中。pì jìng yù rén xiū bèi lì,liǔ yīn zhōng。
几度暗颦眉黛绿,一回微笑粉痕红。jǐ dù àn pín méi dài lǜ,yī huí wēi xiào fěn hén hóng。
愿作翠堤芳草软,衬鞋弓。yuàn zuò cuì dī fāng cǎo ruǎn,chèn xié gōng。

清平乐·早行

董俞

荒亭古驿。huāng tíng gǔ yì。
雨送疏钟湿。yǔ sòng shū zhōng shī。
饥鼠衔花灯下立。jī shǔ xián huā dēng xià lì。
驴背一声觱篥。lǘ bèi yī shēng bì lì。
缁麈白帢堪悲。zī zhǔ bái qià kān bēi。
澹云芳草萋迷。dàn yún fāng cǎo qī mí。
谁把玉箫轻按,离人正是愁时。shuí bǎ yù xiāo qīng àn,lí rén zhèng shì chóu shí。

清平乐·早行

董俞

酒醒何处。jiǔ xǐng hé chù。
月落溪光曙。yuè luò xī guāng shǔ。
窗外子规啼不住。chuāng wài zi guī tí bù zhù。
真个不如归去。zhēn gè bù rú guī qù。
莫言身后虚名。mò yán shēn hòu xū míng。
难忘菰饭莼羹。nán wàng gū fàn chún gēng。
契阔山中茅舍,恐他鹤怨猿惊。qì kuò shān zhōng máo shě,kǒng tā hè yuàn yuán jīng。

眼儿媚·重过维扬

董俞

乱蝉衰柳泣邗沟。luàn chán shuāi liǔ qì hán gōu。
舴艋是重游。zé měng shì zhòng yóu。
青山不改,红蕖将吐,白了人头。qīng shān bù gǎi,hóng qú jiāng tǔ,bái le rén tóu。
数声画角残阳里,羁客易悲秋。shù shēng huà jiǎo cán yáng lǐ,jī kè yì bēi qiū。
多应惹起,十年旧梦,一片闲愁。duō yīng rě qǐ,shí nián jiù mèng,yī piàn xián chóu。

画堂春·咏美人足,和友人韵

董俞

凤头低落画裙边。fèng tóu dī luò huà qún biān。
绣帮三寸花鲜。xiù bāng sān cùn huā xiān。
凌波何幸遇婵娟。líng bō hé xìng yù chán juān。
瓣瓣生莲。bàn bàn shēng lián。
怪杀夜来狂甚,温香一捻堪怜。guài shā yè lái kuáng shén,wēn xiāng yī niǎn kān lián。
玉趺褪尽软行缠。yù fū tuì jǐn ruǎn xíng chán。
被底灯前。bèi dǐ dēng qián。

画堂春·咏美人足,和友人韵

董俞

销魂全在眼波秋。xiāo hún quán zài yǎn bō qiū。
盈盈怕见春愁。yíng yíng pà jiàn chūn chóu。
暮江人去正凝眸。mù jiāng rén qù zhèng níng móu。
粉泪难收。fěn lèi nán shōu。
密意灯前频送,幽情扇底微钩。mì yì dēng qián pín sòng,yōu qíng shàn dǐ wēi gōu。
绣帏斜睨半含羞。xiù wéi xié nì bàn hán xiū。
别样风流。bié yàng fēng liú。

桃源忆故人别愁

董俞

玉骢肯住人难住。yù cōng kěn zhù rén nán zhù。
漠漠征尘何处。mò mò zhēng chén hé chù。
只有芳魂似絮。zhǐ yǒu fāng hún shì xù。
飞向阳关路。fēi xiàng yáng guān lù。
绿蕉影里双鬟语。lǜ jiāo yǐng lǐ shuāng huán yǔ。
梦断风流无据。mèng duàn fēng liú wú jù。
屈指凤城人去。qū zhǐ fèng chéng rén qù。
几度纱窗雨。jǐ dù shā chuāng yǔ。

三字令·重过燕山

董俞

燕市客,怅重游。yàn shì kè,chàng zhòng yóu。
又深秋。yòu shēn qiū。
凉月小,暮山愁。liáng yuè xiǎo,mù shān chóu。
玉蟾蜍,金腰袅,醉红楼。yù chán chú,jīn yāo niǎo,zuì hóng lóu。
人如玉,倚香篝。rén rú yù,yǐ xiāng gōu。
拨箜篌。bō kōng hóu。
红蜡下,锦缠头。hóng là xià,jǐn chán tóu。
眼波横,眉黛浅,最风流。yǎn bō héng,méi dài qiǎn,zuì fēng liú。

江城子·咏柳

董俞

谁将羌管奏离筵。shuí jiāng qiāng guǎn zòu lí yán。
画桥边。huà qiáo biān。
酒旗前。jiǔ qí qián。
细剪春风,莺语自年年。xì jiǎn chūn fēng,yīng yǔ zì nián nián。
最是青青愁不了,常泣露,更啼烟。zuì shì qīng qīng chóu bù le,cháng qì lù,gèng tí yān。
隋堤残月影翩跹。suí dī cán yuè yǐng piān xiān。
吐香绵。tǔ xiāng mián。
暮春天。mù chūn tiān。
飞入玉楼,常伴玉人眠。fēi rù yù lóu,cháng bàn yù rén mián。
不信柔腰刚一捻,能禁得,许多怜。bù xìn róu yāo gāng yī niǎn,néng jìn dé,xǔ duō lián。

青玉案·滕王阁

董俞

萍踪又踏章门路。píng zōng yòu tà zhāng mén lù。
正高阁、斜阳暮。zhèng gāo gé xié yáng mù。
寂寞一尊空吊古。jì mò yī zūn kōng diào gǔ。
秋水长天,落霞孤鹜,端的才人句。qiū shuǐ zhǎng tiān,luò xiá gū wù,duān de cái rén jù。
云帆极目纷来去。yún fān jí mù fēn lái qù。
槛外江流自吞吐。kǎn wài jiāng liú zì tūn tǔ。
试问昔人高会处。shì wèn xī rén gāo huì chù。
渔歌四起,藕花萧瑟,依旧西山雨。yú gē sì qǐ,ǒu huā xiāo sè,yī jiù xī shān yǔ。

青玉案·滕王阁

董俞

东风吹绽丁香树。dōng fēng chuī zhàn dīng xiāng shù。
又陌上、飘残絮。yòu mò shàng piāo cán xù。
肠断画桥门掩处。cháng duàn huà qiáo mén yǎn chù。
莺啼蝶舞。yīng tí dié wǔ。
小楼曲榭,记是秋娘住。xiǎo lóu qū xiè,jì shì qiū niáng zhù。
而今楚峡行云去。ér jīn chǔ xiá xíng yún qù。
目断鸿笺春又暮。mù duàn hóng jiān chūn yòu mù。
寂寞西陵松柏路。jì mò xī líng sōng bǎi lù。
桃花旧院,春风如笑,悔把佳期误。táo huā jiù yuàn,chūn fēng rú xiào,huǐ bǎ jiā qī wù。
1031234567