古诗词

七日龙潭篇

邓云霄

佳节过天中,和风吹水面。jiā jié guò tiān zhōng,hé fēng chuī shuǐ miàn。
弦歌盈乐土,花径开芳甸。xián gē yíng lè tǔ,huā jìng kāi fāng diān。
东官芳甸湛清华,锦作晴川玉作砂。dōng guān fāng diān zhàn qīng huá,jǐn zuò qíng chuān yù zuò shā。
竹暗名园连鸟道,桃深僻坞隐人家。zhú àn míng yuán lián niǎo dào,táo shēn pì wù yǐn rén jiā。
名园僻坞蟠深奥,别敞龙潭澄碧绿。míng yuán pì wù pán shēn ào,bié chǎng lóng tán chéng bì lǜ。
榴花古渡溯沿洄,铜岭悬崖森结束。liú huā gǔ dù sù yán huí,tóng lǐng xuán yá sēn jié shù。
宛如巫峡控三巴,恍似武陵穿九曲。wǎn rú wū xiá kòng sān bā,huǎng shì wǔ líng chuān jiǔ qū。
不独山川相映带,更兼楼阁纷联属。bù dú shān chuān xiāng yìng dài,gèng jiān lóu gé fēn lián shǔ。
中有龙宫水府通,水晶院宇何玲珑。zhōng yǒu lóng gōng shuǐ fǔ tōng,shuǐ jīng yuàn yǔ hé líng lóng。
万丈阴沉含雨气,四时光怪闪腥风。wàn zhàng yīn chén hán yǔ qì,sì shí guāng guài shǎn xīng fēng。
海天风雨龙神现,水族乘潮逐飞电。hǎi tiān fēng yǔ lóng shén xiàn,shuǐ zú chéng cháo zhú fēi diàn。
晴来青镜照菱花,雨后黄涛奔竹箭。qíng lái qīng jìng zhào líng huā,yǔ hòu huáng tāo bēn zhú jiàn。
泛罢蒲觞雨渐收,倾都七日竞龙舟。fàn bà pú shāng yǔ jiàn shōu,qīng dōu qī rì jìng lóng zhōu。
金鳞火鬣腾高浪,伐鼓齐桡下急流。jīn lín huǒ liè téng gāo làng,fá gǔ qí ráo xià jí liú。
夹岸垂杨摇锦旆,窥帘少妇倚琼楼。jiā àn chuí yáng yáo jǐn pèi,kuī lián shǎo fù yǐ qióng lóu。
水龙稳睡澄潭里,木龙乱趁风涛起。shuǐ lóng wěn shuì chéng tán lǐ,mù lóng luàn chèn fēng tāo qǐ。
角胜争雄响若雷,繁弦丽曲喧于市。jiǎo shèng zhēng xióng xiǎng ruò léi,fán xián lì qū xuān yú shì。
潭中聚市沸笙歌,舟上倾杯溅绮罗。tán zhōng jù shì fèi shēng gē,zhōu shàng qīng bēi jiàn qǐ luó。
已羡鄂君骄拥被,争看洛女解凌波。yǐ xiàn è jūn jiāo yōng bèi,zhēng kàn luò nǚ jiě líng bō。
联舟士女闲游戏,菡萏芙蓉相并媚。lián zhōu shì nǚ xián yóu xì,hàn dàn fú róng xiāng bìng mèi。
万舫俄惊仙令来,双凫忽驾清风至。wàn fǎng é jīng xiān lìng lái,shuāng fú hū jià qīng fēng zhì。
人陪仙令宴仙舟,杯酒留连更唱酬。rén péi xiān lìng yàn xiān zhōu,bēi jiǔ liú lián gèng chàng chóu。
谁云郢曲压巴调,还许渔人和棹讴。shuí yún yǐng qū yā bā diào,hái xǔ yú rén hé zhào ōu。
曲终暗洒怀沙泪,明水江蓠堪寄酹。qū zhōng àn sǎ huái shā lèi,míng shuǐ jiāng lí kān jì lèi。
三闾遗韵和应希,千古骚人吾辈在。sān lǘ yí yùn hé yīng xī,qiān gǔ sāo rén wú bèi zài。
吊古悲歌起暮愁,昔年曾向楚南游。diào gǔ bēi gē qǐ mù chóu,xī nián céng xiàng chǔ nán yóu。
搴芳坐叹三湘冷,作赋平吞七泽秋。qiān fāng zuò tàn sān xiāng lěng,zuò fù píng tūn qī zé qiū。
归来已署江湖长,今日龙潭惬清赏。guī lái yǐ shǔ jiāng hú zhǎng,jīn rì lóng tán qiè qīng shǎng。
遥望烟笼杜若洲,还疑身在湘江上。yáo wàng yān lóng dù ruò zhōu,hái yí shēn zài xiāng jiāng shàng。
粤海湘江隔几重,逐臣沦落竟孤踪。yuè hǎi xiāng jiāng gé jǐ zhòng,zhú chén lún luò jìng gū zōng。
可怜古狱空沉剑,岂信高冈有卧龙。kě lián gǔ yù kōng chén jiàn,qǐ xìn gāo gāng yǒu wò lóng。
真龙画龙谁复辨,覆雨翻云谁忍见?zhēn lóng huà lóng shuí fù biàn,fù yǔ fān yún shuí rěn jiàn?
刻木虚张鳞甲威,掀波便作玄黄战。kè mù xū zhāng lín jiǎ wēi,xiān bō biàn zuò xuán huáng zhàn。
阅尽人情黯自悲,怀仙欲与白云期。yuè jǐn rén qíng àn zì bēi,huái xiān yù yǔ bái yún qī。
蓬莱弱水舟难到,愿借长房竹一枝。péng lái ruò shuǐ zhōu nán dào,yuàn jiè zhǎng fáng zhú yī zhī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

风日襄阳破旅愁,大堤碱月竞遨游。fēng rì xiāng yáng pò lǚ chóu,dà dī jiǎn yuè jìng áo yóu。
曾依柳幕窥青眼,厌向芦花伴白头。céng yī liǔ mù kuī qīng yǎn,yàn xiàng lú huā bàn bái tóu。
肠断春光思令节,情连秋水隔芳洲。cháng duàn chūn guāng sī lìng jié,qíng lián qiū shuǐ gé fāng zhōu。
行行莫畏逢多露,汉女从来未易求。xíng xíng mò wèi féng duō lù,hàn nǚ cóng lái wèi yì qiú。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

岁岁他乡滞客星,秋深野蔓匝虚庭。suì suì tā xiāng zhì kè xīng,qiū shēn yě màn zā xū tíng。
悲风卷箨征衣薄,寒雨鸣条旅梦醒。bēi fēng juǎn tuò zhēng yī báo,hán yǔ míng tiáo lǚ mèng xǐng。
秀色正宜迷晓蝶,枯茎何意化流萤。xiù sè zhèng yí mí xiǎo dié,kū jīng hé yì huà liú yíng。
物华代谢光阴速,帘外蛩声不忍听。wù huá dài xiè guāng yīn sù,lián wài qióng shēng bù rěn tīng。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

掩卷幽窗秋气高,无端心绪折残蒿。yǎn juǎn yōu chuāng qiū qì gāo,wú duān xīn xù zhé cán hāo。
徒伤飒飒摇书带,宁复霏霏乱客袍。tú shāng sà sà yáo shū dài,níng fù fēi fēi luàn kè páo。
好制薜萝招隐士,欲芟荒秽续离骚。hǎo zhì bì luó zhāo yǐn shì,yù shān huāng huì xù lí sāo。
茅斋寄在层岩畔,木落空山猿夜号。máo zhāi jì zài céng yán pàn,mù luò kōng shān yuán yè hào。

和吴允兆秋草诗十二首

邓云霄

有客如痴又似狂,忧生怀国两茫茫。yǒu kè rú chī yòu shì kuáng,yōu shēng huái guó liǎng máng máng。
羁栖更忆仙人种,飘泊难寻不死乡。jī qī gèng yì xiān rén zhǒng,piāo pō nán xún bù sǐ xiāng。
温对黄花悲九日,何时绿野转三阳?wēn duì huáng huā bēi jiǔ rì,hé shí lǜ yě zhuǎn sān yáng?
谁知寸草心偏苦,未报春晖意倍长。shuí zhī cùn cǎo xīn piān kǔ,wèi bào chūn huī yì bèi zhǎng。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

大堤迢递接平沙,树影萧条冷万家。dà dī tiáo dì jiē píng shā,shù yǐng xiāo tiáo lěng wàn jiā。
密叶昔时啼好鸟,悲风此夕噪寒鸦。mì yè xī shí tí hǎo niǎo,bēi fēng cǐ xī zào hán yā。
残妆尚结三春恨,微霰如飘二月花。cán zhuāng shàng jié sān chūn hèn,wēi xiàn rú piāo èr yuè huā。
寄谢白家新宠妾,莫将颜色向人夸。jì xiè bái jiā xīn chǒng qiè,mò jiāng yán sè xiàng rén kuā。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

驿舍旗亭各渺漫,临风踠地倩人看。yì shě qí tíng gè miǎo màn,lín fēng wǎn dì qiàn rén kàn。
阳关唱后多伤别,长笛吹来不耐寒。yáng guān chàng hòu duō shāng bié,zhǎng dí chuī lái bù nài hán。
逝水遥怜随落叶,柔条谁复系离鞍。shì shuǐ yáo lián suí luò yè,róu tiáo shuí fù xì lí ān。
天涯岁晏乡心苦,折赠空嗟道路难。tiān yá suì yàn xiāng xīn kǔ,zhé zèng kōng jiē dào lù nán。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

弱缕凋零绕画楹,青楼绾结若为情。ruò lǚ diāo líng rào huà yíng,qīng lóu wǎn jié ruò wèi qíng。
愁深巧黛难长好,寒入纤腰暗自惊。chóu shēn qiǎo dài nán zhǎng hǎo,hán rù xiān yāo àn zì jīng。
半幅征衫司马泪,数声残角亚夫营。bàn fú zhēng shān sī mǎ lèi,shù shēng cán jiǎo yà fū yíng。
年年惆怅封侯事,少妇深闺怨未平。nián nián chóu chàng fēng hóu shì,shǎo fù shēn guī yuàn wèi píng。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

忆昔隋家骋逸游,曾将锦缆系龙舟。yì xī suí jiā chěng yì yóu,céng jiāng jǐn lǎn xì lóng zhōu。
春流汴树通淮水,秋色芜城对古邱。chūn liú biàn shù tōng huái shuǐ,qiū sè wú chéng duì gǔ qiū。
十二雕栏忘御道,三千红粉失迷楼。shí èr diāo lán wàng yù dào,sān qiān hóng fěn shī mí lóu。
更闻桥上箫声急,一夜征人尽白头。gèng wén qiáo shàng xiāo shēng jí,yī yè zhēng rén jǐn bái tóu。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

走马章台问故枝,秋原宿莽正离离。zǒu mǎ zhāng tái wèn gù zhī,qiū yuán sù mǎng zhèng lí lí。
和风淡日还无力,凉露清霜岂自持。hé fēng dàn rì hái wú lì,liáng lù qīng shuāng qǐ zì chí。
旧苑腰肢非昔态,暮天云雨到今疑。jiù yuàn yāo zhī fēi xī tài,mù tiān yún yǔ dào jīn yí。
含情欲向湘江咽,江水东流无尽时。hán qíng yù xiàng xiāng jiāng yàn,jiāng shuǐ dōng liú wú jǐn shí。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

谁道春宫宠爱新,恩波已落玉河滨。shuí dào chūn gōng chǒng ài xīn,ēn bō yǐ luò yù hé bīn。
应同团扇凄凉影,共伴长门寂寞身。yīng tóng tuán shàn qī liáng yǐng,gòng bàn zhǎng mén jì mò shēn。
舞罢夜怜罗袖薄,眠多朝惜翠眉颦。wǔ bà yè lián luó xiù báo,mián duō cháo xī cuì méi pín。
素娥有意还相照,青女何心更妒人。sù é yǒu yì hái xiāng zhào,qīng nǚ hé xīn gèng dù rén。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

物色关心天一方,临堤秋望浩茫茫。wù sè guān xīn tiān yī fāng,lín dī qiū wàng hào máng máng。
徒伤白日偏催岁,怪尔青丝亦带霜。tú shāng bái rì piān cuī suì,guài ěr qīng sī yì dài shuāng。
门径萧森怀靖节,锻炉凉冷忆嵇康。mén jìng xiāo sēn huái jìng jié,duàn lú liáng lěng yì jī kāng。
谁能更作江南赋?shuí néng gèng zuò jiāng nán fù?
此夜思归意倍长。cǐ yè sī guī yì bèi zhǎng。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

广幕阴阴嫩绿齐,荒郊早已报莎鸡。guǎng mù yīn yīn nèn lǜ qí,huāng jiāo zǎo yǐ bào shā jī。
根连杜若寒江落,影入蒹葭返照低。gēn lián dù ruò hán jiāng luò,yǐng rù jiān jiā fǎn zhào dī。
自有烟鬟留客醉,何须露脸向人啼。zì yǒu yān huán liú kè zuì,hé xū lù liǎn xiàng rén tí。
闲来指点伤心处,渭水城边灞岸西。xián lái zhǐ diǎn shāng xīn chù,wèi shuǐ chéng biān bà àn xī。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

试问愁心近若何,淮南木落洞庭波。shì wèn chóu xīn jìn ruò hé,huái nán mù luò dòng tíng bō。
倚楼不见回风舞,隔水如闻蹋地歌。yǐ lóu bù jiàn huí fēng wǔ,gé shuǐ rú wén tà dì gē。
浪作丰容矜窈窕,空令岁月易蹉跎。làng zuò fēng róng jīn yǎo tiǎo,kōng lìng suì yuè yì cuō tuó。
谁家叹息秋衿薄?shuí jiā tàn xī qiū jīn báo?
曲卷砧声向晚多。qū juǎn zhēn shēng xiàng wǎn duō。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

暮暮朝朝怨未消,汉南人去路迢遥。mù mù cháo cháo yuàn wèi xiāo,hàn nán rén qù lù tiáo yáo。
不同青桂争秋色,却向丹枫映暮潮。bù tóng qīng guì zhēng qiū sè,què xiàng dān fēng yìng mù cháo。
宾雁掠枝惊断线,寒蝉失翳欲辞条。bīn yàn lüè zhī jīng duàn xiàn,hán chán shī yì yù cí tiáo。
行行试上台城望,一片残烟锁六朝。xíng xíng shì shàng tái chéng wàng,yī piàn cán yān suǒ liù cháo。

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

伯劳东去燕西飞。bó láo dōng qù yàn xī fēi。
转眼容华有是非。zhuǎn yǎn róng huá yǒu shì fēi。
月浸白门孤枕冷,树迎乌榜几人归。yuè jìn bái mén gū zhěn lěng,shù yíng wū bǎng jǐ rén guī。
盈盈波上骄罗袜,脉脉江干换绿衣。yíng yíng bō shàng jiāo luó wà,mài mài jiāng gàn huàn lǜ yī。
不记别离今近远,请看旧植渐成围。bù jì bié lí jīn jìn yuǎn,qǐng kàn jiù zhí jiàn chéng wéi。