古诗词

李中麓文选藏书歌

唐顺之

中麓子,最好奇,平生苦心只自知。zhōng lù zi,zuì hǎo qí,píng shēng kǔ xīn zhǐ zì zhī。
破冢将寻姬氏籍,凿山欲出禹王碑。pò zhǒng jiāng xún jī shì jí,záo shān yù chū yǔ wáng bēi。
鸟篆蚪文焚后字,白云黄竹删前诗。niǎo zhuàn dǒu wén fén hòu zì,bái yún huáng zhú shān qián shī。
藏在阴厓及海窟,神物守护谁得窥。cáng zài yīn yá jí hǎi kū,shén wù shǒu hù shuí dé kuī。
自从掇取归君屋,但闻胡山鬼夜哭。zì cóng duō qǔ guī jūn wū,dàn wén hú shān guǐ yè kū。
汗牛讵止盈五车,插驾应知满万轴。hàn niú jù zhǐ yíng wǔ chē,chā jià yīng zhī mǎn wàn zhóu。
开函几席生云烟,五色纷纷耀人目。kāi hán jǐ xí shēng yún yān,wǔ sè fēn fēn yào rén mù。
家中绫绮割截尽,更剪朝衣作装束。jiā zhōng líng qǐ gē jié jǐn,gèng jiǎn cháo yī zuò zhuāng shù。
中麓子,几岁读书长闭门。zhōng lù zi,jǐ suì dú shū zhǎng bì mén。
自信中郎能一目,还轻左氏识三坟。zì xìn zhōng láng néng yī mù,hái qīng zuǒ shì shí sān fén。
迩来下笔作词赋,绝似先年石鼓文。ěr lái xià bǐ zuò cí fù,jué shì xiān nián shí gǔ wén。
却忆射策来京国,此时才士纷如云。què yì shè cè lái jīng guó,cǐ shí cái shì fēn rú yún。
雕龙白马争先后,一日逢君皆闭口。diāo lóng bái mǎ zhēng xiān hòu,yī rì féng jūn jiē bì kǒu。
试问䶂鼠君已知,解对黄熊谁更有。shì wèn zhuó shǔ jūn yǐ zhī,jiě duì huáng xióng shuí gèng yǒu。
共看飞腾迈等伦,早排阊阖上麒麟。gòng kàn fēi téng mài děng lún,zǎo pái chāng hé shàng qí lín。
遂令纨裤生叹息,公卿元是读书人。suì lìng wán kù shēng tàn xī,gōng qīng yuán shì dú shū rén。
老大无闻予自怜,论交多愧十年前。lǎo dà wú wén yǔ zì lián,lùn jiāo duō kuì shí nián qián。
可道壮心犹未已,时复从右乞一编。kě dào zhuàng xīn yóu wèi yǐ,shí fù cóng yòu qǐ yī biān。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

病中秋思八首

唐顺之

宿生荤血病来消,扫室焚香意自超。sù shēng hūn xuè bìng lái xiāo,sǎo shì fén xiāng yì zì chāo。
坐与蜻蜓俱歇午,吟随蟋蟀共鸣宵。zuò yǔ qīng tíng jù xiē wǔ,yín suí xī shuài gòng míng xiāo。
看云种放终疏散,嗜酒杨雄只寂寥。kàn yún zhǒng fàng zhōng shū sàn,shì jiǔ yáng xióng zhǐ jì liáo。
已觉闭关成僻性,公车□处欲相招。yǐ jué bì guān chéng pì xìng,gōng chē chù yù xiāng zhāo。

病中秋思八首

唐顺之

法宫侍从昔承恩,班列貂珰近至尊。fǎ gōng shì cóng xī chéng ēn,bān liè diāo dāng jìn zhì zūn。
字辨豕鱼翻帝录,笔回星汉注词源。zì biàn shǐ yú fān dì lù,bǐ huí xīng hàn zhù cí yuán。
献书开阁三公第,校射分朋七贵园。xiàn shū kāi gé sān gōng dì,xiào shè fēn péng qī guì yuán。
俟罪江潭今几岁,清秋回首泰阶垣。qí zuì jiāng tán jīn jǐ suì,qīng qiū huí shǒu tài jiē yuán。

病中秋思八首

唐顺之

寒垣万里事防秋,选将分兵出帝州。hán yuán wàn lǐ shì fáng qiū,xuǎn jiāng fēn bīng chū dì zhōu。
白马幽并游侠客,金兜肺腑冠军侯。bái mǎ yōu bìng yóu xiá kè,jīn dōu fèi fǔ guān jūn hóu。
请缨曾抱迂儒志,借箸谁当帏幄谋。qǐng yīng céng bào yū rú zhì,jiè zhù shuí dāng wéi wò móu。
己酉年来堪窃愤,翩翩胡骑入关游。jǐ yǒu nián lái kān qiè fèn,piān piān hú qí rù guān yóu。

病中秋思八首

唐顺之

液池梧月冷金沙,户绾天河织女家。yè chí wú yuè lěng jīn shā,hù wǎn tiān hé zhī nǚ jiā。
兰麝氛氲知赐浴,芙蓉撩乱觉分花。lán shè fēn yūn zhī cì yù,fú róng liāo luàn jué fēn huā。
龙舟习战铙中曲,虎旅传更马上笳。lóng zhōu xí zhàn náo zhōng qū,hǔ lǚ chuán gèng mǎ shàng jiā。
老去张骞皮骨在,秋来犹忆旧时槎。lǎo qù zhāng qiān pí gǔ zài,qiū lái yóu yì jiù shí chá。

病中秋思八首

唐顺之

学仙曾欲访王乔,中夜频将一气调。xué xiān céng yù fǎng wáng qiáo,zhōng yè pín jiāng yī qì diào。
杳杳洞房开禁钥,微微面目上清潮。yǎo yǎo dòng fáng kāi jìn yào,wēi wēi miàn mù shàng qīng cháo。
色湿灰时人莫识,梦钧天处语难描。sè shī huī shí rén mò shí,mèng jūn tiān chù yǔ nán miáo。
怅望新秋蒲柳思,尘缘犹绊鬓先凋。chàng wàng xīn qiū pú liǔ sī,chén yuán yóu bàn bìn xiān diāo。

病中秋思八首

唐顺之

何年海上入妖氛,满地楼台尽一焚。hé nián hǎi shàng rù yāo fēn,mǎn dì lóu tái jǐn yī fén。
刃露雪霜惊壮士,阵翻蛱蝶扫□军。rèn lù xuě shuāng jīng zhuàng shì,zhèn fān jiá dié sǎo jūn。
星河避影宵烽逼,砧杵停声哭巷闻。xīng hé bì yǐng xiāo fēng bī,zhēn chǔ tíng shēng kū xiàng wén。
野老无能效筹策,空弹长铗对秋云。yě lǎo wú néng xiào chóu cè,kōng dàn zhǎng jiá duì qiū yún。

病中秋思八首

唐顺之

远游当日意何如,楚越风烟一棹余。yuǎn yóu dāng rì yì hé rú,chǔ yuè fēng yān yī zhào yú。
湖斩鲸鲵先帝迹,山围龙虎异人居。hú zhǎn jīng ní xiān dì jì,shān wéi lóng hǔ yì rén jū。
闲坐清溪谈剑术,深探古穴访仙书。xián zuò qīng xī tán jiàn shù,shēn tàn gǔ xué fǎng xiān shū。
试问同行相忆否,一秋多病闭茅庐。shì wèn tóng xíng xiāng yì fǒu,yī qiū duō bìng bì máo lú。

病中秋日作四首

唐顺之

药裹牵缠岁半徂,秋风先自到江湖。yào guǒ qiān chán suì bàn cú,qiū fēng xiān zì dào jiāng hú。
荣枯草色占题鴂,深浅潮头候荻芦。róng kū cǎo sè zhàn tí jué,shēn qiǎn cháo tóu hòu dí lú。
吴地连年尽豺虎,野人何处觅莼鲈。wú dì lián nián jǐn chái hǔ,yě rén hé chù mì chún lú。
亦知不是独醒客,与世浮沉糟可酺。yì zhī bù shì dú xǐng kè,yǔ shì fú chén zāo kě pú。

病中秋日作四首

唐顺之

扁舟系缆且休徂,秋旱川流未灌湖。biǎn zhōu xì lǎn qiě xiū cú,qiū hàn chuān liú wèi guàn hú。
衰齿病多诸品药,贫家薪少半圩芦。shuāi chǐ bìng duō zhū pǐn yào,pín jiā xīn shǎo bàn wéi lú。
稍能鄙事催孳豕,偶戏仙方看钓鲈。shāo néng bǐ shì cuī zī shǐ,ǒu xì xiān fāng kàn diào lú。
自署醉侯常是醉,君王不待赐恩酺。zì shǔ zuì hóu cháng shì zuì,jūn wáng bù dài cì ēn pú。

病中秋日作四首

唐顺之

一身之外不知谋,若道谋身病未瘳。yī shēn zhī wài bù zhī móu,ruò dào móu shēn bìng wèi chōu。
居并野僧方结夏,身随稿叶又经秋。jū bìng yě sēng fāng jié xià,shēn suí gǎo yè yòu jīng qiū。
肥犹似鬼臞何状,少不如人老合休。féi yóu shì guǐ qú hé zhuàng,shǎo bù rú rén lǎo hé xiū。
忽报吴门兵燹尽,古来佳丽说南州。hū bào wú mén bīng xiǎn jǐn,gǔ lái jiā lì shuō nán zhōu。

病中秋日作四首

唐顺之

愚公本自拙于谋,癖在烟霞况未瘳。yú gōng běn zì zhuō yú móu,pǐ zài yān xiá kuàng wèi chōu。
蝉响蛩鸣分昼夜,寒灰稿木混春秋。chán xiǎng qióng míng fēn zhòu yè,hán huī gǎo mù hùn chūn qiū。
医方百试增身病,藿食终年与世休。yī fāng bǎi shì zēng shēn bìng,huò shí zhōng nián yǔ shì xiū。
责守一无聊自慰,且忘倭寇过苏州。zé shǒu yī wú liáo zì wèi,qiě wàng wō kòu guò sū zhōu。

陈渡草堂二首

唐顺之

皂衣非复汉庭郎,蔽缊深冬卧草堂。zào yī fēi fù hàn tíng láng,bì yūn shēn dōng wò cǎo táng。
贫薄不羞畜牸计,沉浮也逐斗鸡行。pín báo bù xiū chù zì jì,chén fú yě zhú dòu jī xíng。
残书阁尽经旬病,异味尝来百草香。cán shū gé jǐn jīng xún bìng,yì wèi cháng lái bǎi cǎo xiāng。
独愧顽心犹未化,十年学道几亡羊。dú kuì wán xīn yóu wèi huà,shí nián xué dào jǐ wáng yáng。

陈渡草堂二首

唐顺之

近市偏逢食有鱼,闭门不问出无车。jìn shì piān féng shí yǒu yú,bì mén bù wèn chū wú chē。
牛衣聊自对妻子,蜡酒时将洽里闾。niú yī liáo zì duì qī zi,là jiǔ shí jiāng qià lǐ lǘ。
世网幸疏如野马,微名犹在愧山樗。shì wǎng xìng shū rú yě mǎ,wēi míng yóu zài kuì shān chū。
亦知农圃真吾事,春至频翻种树书。yì zhī nóng pǔ zhēn wú shì,chūn zhì pín fān zhǒng shù shū。

庄中作

唐顺之

带郭顷田屋一寻,归耕自许力能任。dài guō qǐng tián wū yī xún,guī gēng zì xǔ lì néng rèn。
浮沉袁盎嗤驱狗,廉侈王阳讶化金。fú chén yuán àng chī qū gǒu,lián chǐ wáng yáng yà huà jīn。
贮麦旧庾将易谷,行鞭新禾渐成林。zhù mài jiù yǔ jiāng yì gǔ,xíng biān xīn hé jiàn chéng lín。
计然七策皆无用,小试经纶底似今。jì rán qī cè jiē wú yòng,xiǎo shì jīng lún dǐ shì jīn。

小楼宴坐二首

唐顺之

不入名山不世间,嗒然隐几置遗编。bù rù míng shān bù shì jiān,dā rán yǐn jǐ zhì yí biān。
身名瓦砾宜居后,人事蚊䖟任过前。shēn míng wǎ lì yí jū hòu,rén shì wén mǎng rèn guò qián。
抱树蜕蝉司化运,隔窗风竹发真诠。bào shù tuì chán sī huà yùn,gé chuāng fēng zhú fā zhēn quán。
未登道域终难罢,微管还须学测天。wèi dēng dào yù zhōng nán bà,wēi guǎn hái xū xué cè tiān。