古诗词

李中麓文选藏书歌

唐顺之

中麓子,最好奇,平生苦心只自知。zhōng lù zi,zuì hǎo qí,píng shēng kǔ xīn zhǐ zì zhī。
破冢将寻姬氏籍,凿山欲出禹王碑。pò zhǒng jiāng xún jī shì jí,záo shān yù chū yǔ wáng bēi。
鸟篆蚪文焚后字,白云黄竹删前诗。niǎo zhuàn dǒu wén fén hòu zì,bái yún huáng zhú shān qián shī。
藏在阴厓及海窟,神物守护谁得窥。cáng zài yīn yá jí hǎi kū,shén wù shǒu hù shuí dé kuī。
自从掇取归君屋,但闻胡山鬼夜哭。zì cóng duō qǔ guī jūn wū,dàn wén hú shān guǐ yè kū。
汗牛讵止盈五车,插驾应知满万轴。hàn niú jù zhǐ yíng wǔ chē,chā jià yīng zhī mǎn wàn zhóu。
开函几席生云烟,五色纷纷耀人目。kāi hán jǐ xí shēng yún yān,wǔ sè fēn fēn yào rén mù。
家中绫绮割截尽,更剪朝衣作装束。jiā zhōng líng qǐ gē jié jǐn,gèng jiǎn cháo yī zuò zhuāng shù。
中麓子,几岁读书长闭门。zhōng lù zi,jǐ suì dú shū zhǎng bì mén。
自信中郎能一目,还轻左氏识三坟。zì xìn zhōng láng néng yī mù,hái qīng zuǒ shì shí sān fén。
迩来下笔作词赋,绝似先年石鼓文。ěr lái xià bǐ zuò cí fù,jué shì xiān nián shí gǔ wén。
却忆射策来京国,此时才士纷如云。què yì shè cè lái jīng guó,cǐ shí cái shì fēn rú yún。
雕龙白马争先后,一日逢君皆闭口。diāo lóng bái mǎ zhēng xiān hòu,yī rì féng jūn jiē bì kǒu。
试问䶂鼠君已知,解对黄熊谁更有。shì wèn zhuó shǔ jūn yǐ zhī,jiě duì huáng xióng shuí gèng yǒu。
共看飞腾迈等伦,早排阊阖上麒麟。gòng kàn fēi téng mài děng lún,zǎo pái chāng hé shàng qí lín。
遂令纨裤生叹息,公卿元是读书人。suì lìng wán kù shēng tàn xī,gōng qīng yuán shì dú shū rén。
老大无闻予自怜,论交多愧十年前。lǎo dà wú wén yǔ zì lián,lùn jiāo duō kuì shí nián qián。
可道壮心犹未已,时复从右乞一编。kě dào zhuàng xīn yóu wèi yǐ,shí fù cóng yòu qǐ yī biān。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

游龙门

唐顺之

龙门嶪巀拂云回,鲸浪漰奔动地来。lóng mén yè jié fú yún huí,jīng làng pēng bēn dòng dì lái。
一片飞泉千仞落,百重迭巘五丁开。yī piàn fēi quán qiān rèn luò,bǎi zhòng dié yǎn wǔ dīng kāi。
水同瀍涧萦天邑,山接崤函锁帝台。shuǐ tóng chán jiàn yíng tiān yì,shān jiē xiáo hán suǒ dì tái。
胜概依稀似禹穴,好奇徒愧马迁才。shèng gài yī xī shì yǔ xué,hǎo qí tú kuì mǎ qiān cái。

龙泉寺对雨

唐顺之

西山爽气朝来歇,倏忽玄阴满四陲。xī shān shuǎng qì cháo lái xiē,shū hū xuán yīn mǎn sì chuí。
云里楼台翻借色,雨中花树更多姿。yún lǐ lóu tái fān jiè sè,yǔ zhōng huā shù gèng duō zī。
飞虹弄影摇丹嶂,瀑水分流射绿池。fēi hóng nòng yǐng yáo dān zhàng,pù shuǐ fēn liú shè lǜ chí。
坐觉禅宫倍幽寂,凭栏把酒正相宜。zuò jué chán gōng bèi yōu jì,píng lán bǎ jiǔ zhèng xiāng yí。

永年公馆夜宿

唐顺之

栖迟异域南冠客,嘹唳长风北雁声。qī chí yì yù nán guān kè,liáo lì zhǎng fēng běi yàn shēng。
静院无朋休对酒,高楼有女独鸣筝。jìng yuàn wú péng xiū duì jiǔ,gāo lóu yǒu nǚ dú míng zhēng。
霞光晓伴银河落,露气宵含玉树清。xiá guāng xiǎo bàn yín hé luò,lù qì xiāo hán yù shù qīng。
古往今来成怅望,丛台孤月向人明。gǔ wǎng jīn lái chéng chàng wàng,cóng tái gū yuè xiàng rén míng。

龙泉寺怀顾南田使君顾以公事不至复惠酒助看山之兴

唐顺之

琳宫窈窕碧峰隈,历尽巉岩更上台。lín gōng yǎo tiǎo bì fēng wēi,lì jǐn chán yán gèng shàng tái。
不见踏花骢焉至,虚看送酒白衣来。bù jiàn tà huā cōng yān zhì,xū kàn sòng jiǔ bái yī lái。
山中泉石谁相赏,天末烟云望屡回。shān zhōng quán shí shuí xiāng shǎng,tiān mò yān yún wàng lǚ huí。
闻道使君能爱客,习池还拟接仙杯。wén dào shǐ jūn néng ài kè,xí chí hái nǐ jiē xiān bēi。

咏崔后渠书屋

唐顺之

碧山学士隐墙东,丛菊萧萧卷幔中。bì shān xué shì yǐn qiáng dōng,cóng jú xiāo xiāo juǎn màn zhōng。
开径自须同蒋诩,著书元不愧杨雄。kāi jìng zì xū tóng jiǎng xǔ,zhù shū yuán bù kuì yáng xióng。
分畦粳稻清溪注,对户峰峦翠霭通。fēn qí jīng dào qīng xī zhù,duì hù fēng luán cuì ǎi tōng。
未许栖迟三亩宅,还应密勿五云宫。wèi xǔ qī chí sān mǔ zhái,hái yīng mì wù wǔ yún gōng。

题张学士仰宸楼楼藏赐书

唐顺之

瀛洲别馆切清虚,诏赐绨缃出石渠。yíng zhōu bié guǎn qiè qīng xū,zhào cì tí xiāng chū shí qú。
秘典自惊坟索上,祥光遥映壁奎余。mì diǎn zì jīng fén suǒ shàng,xiáng guāng yáo yìng bì kuí yú。
檐前鸟下疑翻字,草际萤来为照书。yán qián niǎo xià yí fān zì,cǎo jì yíng lái wèi zhào shū。
借问邺侯三万卷,何如今日沐恩殊。jiè wèn yè hóu sān wàn juǎn,hé rú jīn rì mù ēn shū。

题张学士阳峰卷

唐顺之

阳山秀色满南州,薜荔丛生楚客游。yáng shān xiù sè mǎn nán zhōu,bì lì cóng shēng chǔ kè yóu。
三峡猿声偏入夜,千岩枫叶早知秋。sān xiá yuán shēng piān rù yè,qiān yán fēng yè zǎo zhī qiū。
仙人结宅云烟近,太史藏书洞壑幽。xiān rén jié zhái yún yān jìn,tài shǐ cáng shū dòng hè yōu。
便欲焚鱼应未得,共言明主待谟谋。biàn yù fén yú yīng wèi dé,gòng yán míng zhǔ dài mó móu。

送张学士归蜀省亲

唐顺之

曳履暂违金马署,承欢遥入锦官城。yè lǚ zàn wéi jīn mǎ shǔ,chéng huān yáo rù jǐn guān chéng。
欲从狄相云间望,却向王阳道上行。yù cóng dí xiāng yún jiān wàng,què xiàng wáng yáng dào shàng xíng。
旌转层峰朝雨色,舟回极浦夜猿声。jīng zhuǎn céng fēng cháo yǔ sè,zhōu huí jí pǔ yè yuán shēng。
到家已是初冬候,闻道林中笋又生。dào jiā yǐ shì chū dōng hòu,wén dào lín zhōng sǔn yòu shēng。

潞河别林汝雨提学浙江

唐顺之

君去会稽何日到,诸生湖上待花骢。jūn qù huì jī hé rì dào,zhū shēng hú shàng dài huā cōng。
定因立雪知游酢,不独传经似马融。dìng yīn lì xuě zhī yóu cù,bù dú chuán jīng shì mǎ róng。
行载图书邀海月,坐移帆舸信江风。xíng zài tú shū yāo hǎi yuè,zuò yí fān gě xìn jiāng fēng。
剡溪见说好山水,苦欲相从柰转蓬。shàn xī jiàn shuō hǎo shān shuǐ,kǔ yù xiāng cóng nài zhuǎn péng。

送黄参政赴陕右

唐顺之

黄子风流世绝伦,翩翩江海谪仙人。huáng zi fēng liú shì jué lún,piān piān jiāng hǎi zhé xiān rén。
紫薇开府劳分陕,白马乘春远入秦。zǐ wēi kāi fǔ láo fēn shǎn,bái mǎ chéng chūn yuǎn rù qín。
三辅烟花迎使节,五陵讷杰望行尘。sān fǔ yān huā yíng shǐ jié,wǔ líng nè jié wàng xíng chén。
丈夫得意应如此,谁笑蹉跎白发新。zhàng fū dé yì yīng rú cǐ,shuí xiào cuō tuó bái fā xīn。

送项膳部迁之南行兼呈刘祠部

唐顺之

春流弥弥碧波深,送远其如南浦心。chūn liú mí mí bì bō shēn,sòng yuǎn qí rú nán pǔ xīn。
魏阙几年叨结绶,江皋千里惜分襟。wèi quē jǐ nián dāo jié shòu,jiāng gāo qiān lǐ xī fēn jīn。
君游白下贪云卧,予滞金门笑陆沉。jūn yóu bái xià tān yún wò,yǔ zhì jīn mén xiào lù chén。
郎署故交如问讯,迩来惟有越人吟。láng shǔ gù jiāo rú wèn xùn,ěr lái wéi yǒu yuè rén yín。

送高行人使琉球

唐顺之

天王玉册颁三殿,汉使星槎下百蛮。tiān wáng yù cè bān sān diàn,hàn shǐ xīng chá xià bǎi mán。
鬼国至今通象贡,楼船何处度龙关。guǐ guó zhì jīn tōng xiàng gòng,lóu chuán hé chù dù lóng guān。
海迷南北惟凭日,云起蓬壶忽见山。hǎi mí nán běi wéi píng rì,yún qǐ péng hú hū jiàn shān。
壮志不愁经岁去,安流应是计程还。zhuàng zhì bù chóu jīng suì qù,ān liú yīng shì jì chéng hái。

送王侍读赴南都

唐顺之

玉堂学士赋南征,跃马鸣驺出上京。yù táng xué shì fù nán zhēng,yuè mǎ míng zōu chū shàng jīng。
奉诏明光新佩印,校书天禄早知名。fèng zhào míng guāng xīn pèi yìn,xiào shū tiān lù zǎo zhī míng。
石头城下春流满,白鹭洲边芳草生。shí tóu chéng xià chūn liú mǎn,bái lù zhōu biān fāng cǎo shēng。
此去周南异留滞,看君到处即蓬瀛。cǐ qù zhōu nán yì liú zhì,kàn jūn dào chù jí péng yíng。

送樊大夫会朝长至

唐顺之

中宵缇室吹葭管,候晓玄堂驾铁骖。zhōng xiāo tí shì chuī jiā guǎn,hòu xiǎo xuán táng jià tiě cān。
天子迎阳疏玉户,群方献寿拜金函。tiān zi yíng yáng shū yù hù,qún fāng xiàn shòu bài jīn hán。
预占黄道卿云见,渐觉朱城淑气含。yù zhàn huáng dào qīng yún jiàn,jiàn jué zhū chéng shū qì hán。
拟欲从君观盛典,使星犹自滞周南。nǐ yù cóng jūn guān shèng diǎn,shǐ xīng yóu zì zhì zhōu nán。

送周云卿之任通山

唐顺之

湖南此去意何如,绿浦清枫万里余。hú nán cǐ qù yì hé rú,lǜ pǔ qīng fēng wàn lǐ yú。
地僻且看衡岳雁,官贫岂食武昌鱼。dì pì qiě kàn héng yuè yàn,guān pín qǐ shí wǔ chāng yú。
千家凿井分江水,几处开田傍石渠。qiān jiā záo jǐng fēn jiāng shuǐ,jǐ chù kāi tián bàng shí qú。
由来抚字惟良牧,天子他年有赐书。yóu lái fǔ zì wéi liáng mù,tiān zi tā nián yǒu cì shū。