古诗词

结客少年场行

唐顺之

长安少年胆气粗,生来耻作辕下驹。zhǎng ān shǎo nián dǎn qì cū,shēng lái chǐ zuò yuán xià jū。
买交不惜千金产,使气能?七尺躯。mǎi jiāo bù xī qiān jīn chǎn,shǐ qì néng pīn qī chǐ qū。
探丸夜入平陵郭,走狗时过渭水隅。tàn wán yè rù píng líng guō,zǒu gǒu shí guò wèi shuǐ yú。
朱门倾盖争言晚,白首同心不愿余。zhū mén qīng gài zhēng yán wǎn,bái shǒu tóng xīn bù yuàn yú。
侠士由来重然诺,一言妻子堪相托。xiá shì yóu lái zhòng rán nuò,yī yán qī zi kān xiāng tuō。
鲁国朱家不学儒,洛阳剧孟偏能博。lǔ guó zhū jiā bù xué rú,luò yáng jù mèng piān néng bó。
别有侯王势绝伦,甍甍甲第接天闉。bié yǒu hóu wáng shì jué lún,méng méng jiǎ dì jiē tiān yīn。
萧朱自倚金貂贵,班许元称肺腑亲。xiāo zhū zì yǐ jīn diāo guì,bān xǔ yuán chēng fèi fǔ qīn。
青牛翠幰朝朝合,锦瑟朱弦夜夜陈。qīng niú cuì xiǎn cháo cháo hé,jǐn sè zhū xián yè yè chén。
门下俱为惊座客,堂中皆是报恩人。mén xià jù wèi jīng zuò kè,táng zhōng jiē shì bào ēn rén。
当时顾盻生光彩,自矜意气长无改。dāng shí gù xì shēng guāng cǎi,zì jīn yì qì zhǎng wú gǎi。
何言荣耀有沉销,云散星分在一朝。hé yán róng yào yǒu chén xiāo,yún sàn xīng fēn zài yī cháo。
旧客谁过窦车骑,新知尽入霍嫖姚。jiù kè shuí guò dòu chē qí,xīn zhī jǐn rù huò piáo yáo。
始知富贵多亲故,始知贫贱常辛苦。shǐ zhī fù guì duō qīn gù,shǐ zhī pín jiàn cháng xīn kǔ。
他年北阙竞弹冠,今日南山空射虎。tā nián běi quē jìng dàn guān,jīn rì nán shān kōng shè hǔ。
积薪前后递相逾,一死一生交态殊。jī xīn qián hòu dì xiāng yú,yī sǐ yī shēng jiāo tài shū。
独有子云甘寂寞,闭门自草太玄书。dú yǒu zi yún gān jì mò,bì mén zì cǎo tài xuán shū。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

周莲渠以诗问病次韵

唐顺之

诗书能作祟,齿发自多愁。shī shū néng zuò suì,chǐ fā zì duō chóu。
且效漆园放,还同莲社投。qiě xiào qī yuán fàng,hái tóng lián shè tóu。
樗材非世用,药石拙身谋。chū cái fēi shì yòng,yào shí zhuō shēn móu。
脉脉淹时序,空贻知已忧。mài mài yān shí xù,kōng yí zhī yǐ yōu。

答陈澄江佥事村居韵八首

唐顺之

番嫌结社闹,独往筑秋场。fān xián jié shè nào,dú wǎng zhù qiū chǎng。
已谢二千石,何须八百桑。yǐ xiè èr qiān shí,hé xū bā bǎi sāng。
站站夕时鸟,欣欣雨后秧。zhàn zhàn xī shí niǎo,xīn xīn yǔ hòu yāng。
感时聊一适,不是阮生狂。gǎn shí liáo yī shì,bù shì ruǎn shēng kuáng。

答陈澄江佥事村居韵八首

唐顺之

昔岁理人术,今朝种树书。xī suì lǐ rén shù,jīn cháo zhǒng shù shū。
太恩番是累,非种亦须锄。tài ēn fān shì lèi,fēi zhǒng yì xū chú。
身老兼栽药,家贫待畜鱼。shēn lǎo jiān zāi yào,jiā pín dài chù yú。
求羊还愧我,肯许叩精庐。qiú yáng hái kuì wǒ,kěn xǔ kòu jīng lú。

答陈澄江佥事村居韵八首

唐顺之

酒隐君能惯,青天白眼宽。jiǔ yǐn jūn néng guàn,qīng tiān bái yǎn kuān。
貌肥占道胜,禄去易身安。mào féi zhàn dào shèng,lù qù yì shēn ān。
鸟迹携书对,藤花倚树看。niǎo jì xié shū duì,téng huā yǐ shù kàn。
枋榆非不乐,何用羡扶抟。fāng yú fēi bù lè,hé yòng xiàn fú tuán。

答陈澄江佥事村居韵八首

唐顺之

君往惬幽意,吾留厌市声。jūn wǎng qiè yōu yì,wú liú yàn shì shēng。
园庐本相接,諠寂不同情。yuán lú běn xiāng jiē,xuān jì bù tóng qíng。
褊心违请谒,病骨废耘耕。biǎn xīn wéi qǐng yè,bìng gǔ fèi yún gēng。
出处两无着,空惭大隐名。chū chù liǎng wú zhe,kōng cán dà yǐn míng。

答陈澄江佥事村居韵八首

唐顺之

城市终当徙,开轩向绿畴。chéng shì zhōng dāng xǐ,kāi xuān xiàng lǜ chóu。
老知学稼好,穷带著书愁。lǎo zhī xué jià hǎo,qióng dài zhù shū chóu。
野燕登蚕箔,山鸡雊麦秋。yě yàn dēng cán bó,shān jī gòu mài qiū。
村氓无曲调,出口自成讴。cūn máng wú qū diào,chū kǒu zì chéng ōu。

答陈澄江佥事村居韵八首

唐顺之

南国频饥后,餐麸胜酪酥。nán guó pín jī hòu,cān fū shèng lào sū。
比闾虽麦穗,盗贼尚萑蒲。bǐ lǘ suī mài suì,dào zéi shàng huán pú。
阖室供锁茧,分沟竞辘轳。hé shì gōng suǒ jiǎn,fēn gōu jìng lù lú。
田家莫厌苦,试看荷戈夫。tián jiā mò yàn kǔ,shì kàn hé gē fū。

答陈澄江佥事村居韵八首

唐顺之

樗散甘为笑,逢迎已觉迷。chū sàn gān wèi xiào,féng yíng yǐ jué mí。
渐能谙豕牧,宁复舞鸡啼。jiàn néng ān shǐ mù,níng fù wǔ jī tí。
村居邻北郭,野语学东齐。cūn jū lín běi guō,yě yǔ xué dōng qí。
此是潜夫宅,吾将为子题。cǐ shì qián fū zhái,wú jiāng wèi zi tí。

答陈澄江佥事村居韵八首

唐顺之

葺屋才支漏,新茅不用添。qì wū cái zhī lòu,xīn máo bù yòng tiān。
风清田叟鼓,雨应社神签。fēng qīng tián sǒu gǔ,yǔ yīng shè shén qiān。
野荫炎还冷,村醪酸亦甜。yě yīn yán hái lěng,cūn láo suān yì tián。
高人方对卷,晒麦也能兼。gāo rén fāng duì juǎn,shài mài yě néng jiān。

宪副饶湖田见过陈渡草堂赋此为赠

唐顺之

皂帽栖迟日,掩扉方灌园。zào mào qī chí rì,yǎn fēi fāng guàn yuán。
岂知绣斧客,还过雀罗门。qǐ zhī xiù fǔ kè,hái guò què luó mén。
丝茧东南急,羽书边徼繁。sī jiǎn dōng nán jí,yǔ shū biān jiǎo fán。
忧时在君辈,野老复何言。yōu shí zài jūn bèi,yě lǎo fù hé yán。

赠山阴陈千户病卧毗陵三首

唐顺之

问子来何处,云从剡水阴。wèn zi lái hé chù,yún cóng shàn shuǐ yīn。
越吟多病客,吴语故乡心。yuè yín duō bìng kè,wú yǔ gù xiāng xīn。
尺牍人争羡,一言余所钦。chǐ dú rén zhēng xiàn,yī yán yú suǒ qīn。
由来绝弦意,今日为知音。yóu lái jué xián yì,jīn rì wèi zhī yīn。

赠山阴陈千户病卧毗陵三首

唐顺之

到处能惊座,知君是姓陈。dào chù néng jīng zuò,zhī jūn shì xìng chén。
小言工作赋,大隐不违亲。xiǎo yán gōng zuò fù,dà yǐn bù wéi qīn。
倒箧酬寒士,投书绝贵人。dào qiè chóu hán shì,tóu shū jué guì rén。
吾将从汝去,共醉若耶春。wú jiāng cóng rǔ qù,gòng zuì ruò yé chūn。

赠山阴陈千户病卧毗陵三首

唐顺之

高牙将门子,何事老蓬蒿。gāo yá jiāng mén zi,hé shì lǎo péng hāo。
坦荡从吾好,浮沉任所遭。tǎn dàng cóng wú hǎo,fú chén rèn suǒ zāo。
行穷五名岳,家住一渔舠。xíng qióng wǔ míng yuè,jiā zhù yī yú dāo。
尚觉雄心在,逢人脱宝刀。shàng jué xióng xīn zài,féng rén tuō bǎo dāo。

赠郡倅纲运

唐顺之

之子从王事,秋江晓问津。zhī zi cóng wáng shì,qiū jiāng xiǎo wèn jīn。
泛舟千里役,行箧一官贫。fàn zhōu qiān lǐ yì,xíng qiè yī guān pín。
淮海雄畿服,瑶琨贡国珍。huái hǎi xióng jī fú,yáo kūn gòng guó zhēn。
圣明如有问,正可绘流民。shèng míng rú yǒu wèn,zhèng kě huì liú mín。

载迭前韵二首赠莲渠

唐顺之

十年不入市,一饮复何愁。shí nián bù rù shì,yī yǐn fù hé chóu。
秘箓时堪展,华簪久已投。mì lù shí kān zhǎn,huá zān jiǔ yǐ tóu。
只有归田赋,钿无问舍谋。zhǐ yǒu guī tián fù,diàn wú wèn shě móu。
营营怜俗子,得失尽成忧。yíng yíng lián sú zi,dé shī jǐn chéng yōu。