古诗词

何侍御为予谈泰山蓬莱东海之胜令我飞动辄赋长篇

宗臣

三年不见金门客,走马相见清源陌。sān nián bù jiàn jīn mén kè,zǒu mǎ xiāng jiàn qīng yuán mò。
自言前上泰山颠,东海蓬莱皆所历。zì yán qián shàng tài shān diān,dōng hǎi péng lái jiē suǒ lì。
人传泰山高北天,层崖曲蹬路转窄。rén chuán tài shān gāo běi tiān,céng yá qū dēng lù zhuǎn zhǎi。
振衣直山最高头,恍然一啸天门白。zhèn yī zhí shān zuì gāo tóu,huǎng rán yī xiào tiān mén bái。
天门东西相对开,星斗仿佛落吾额。tiān mén dōng xī xiāng duì kāi,xīng dòu fǎng fú luò wú é。
悲风摇落吹骨寒,虽着重裘似絺绤。bēi fēng yáo luò chuī gǔ hán,suī zhe zhòng qiú shì chī xì。
三峰插入青云中,巉岩突兀倚天壁。sān fēng chā rù qīng yún zhōng,chán yán tū wù yǐ tiān bì。
日观峰头望晨日,晨日沉沉起深泽。rì guān fēng tóu wàng chén rì,chén rì chén chén qǐ shēn zé。
须臾忽上如奔马,天地四方俱色赤。xū yú hū shàng rú bēn mǎ,tiān dì sì fāng jù sè chì。
破竹裂本不可当,恍忽半空飞霹雳。pò zhú liè běn bù kě dāng,huǎng hū bàn kōng fēi pī lì。
杖策携壶行复立,一一询兹今古迹。zhàng cè xié hú xíng fù lì,yī yī xún zī jīn gǔ jì。
汉皇尚留封禅碑,秦人犹剩纪功石。hàn huáng shàng liú fēng chán bēi,qín rén yóu shèng jì gōng shí。
莲花桃花千百峰,隐隐四出如列戟。lián huā táo huā qiān bǎi fēng,yǐn yǐn sì chū rú liè jǐ。
南望吴越西望秦,万里青天起寒色。nán wàng wú yuè xī wàng qín,wàn lǐ qīng tiān qǐ hán sè。
回驾又登蓬莱山,蓬莱乃在东海侧。huí jià yòu dēng péng lái shān,péng lái nǎi zài dōng hǎi cè。
东海一去何终穷,浩荡微茫湛空碧。dōng hǎi yī qù hé zhōng qióng,hào dàng wēi máng zhàn kōng bì。
仙人共把珊瑚枝,白日观潮夜观汐。xiān rén gòng bǎ shān hú zhī,bái rì guān cháo yè guān xī。
忽然长风振天末,两仪不辨海云黑。hū rán zhǎng fēng zhèn tiān mò,liǎng yí bù biàn hǎi yún hēi。
惊波巨浪排空来,怪石奇岩怒且激。jīng bō jù làng pái kōng lái,guài shí qí yán nù qiě jī。
蛟龙奋起不可制,神鱼动尾几千尺。jiāo lóng fèn qǐ bù kě zhì,shén yú dòng wěi jǐ qiān chǐ。
左右大呼东西走,令我欲归不可得。zuǒ yòu dà hū dōng xī zǒu,lìng wǒ yù guī bù kě dé。
广陵狂客心颇雄,闻此意气满胸臆。guǎng líng kuáng kè xīn pǒ xióng,wén cǐ yì qì mǎn xiōng yì。
长剑欲摧玉女峰,短钩直下鲛人宅。zhǎng jiàn yù cuī yù nǚ fēng,duǎn gōu zhí xià jiāo rén zhái。
海中鱼龙手可搏,山中虎豹力能射。hǎi zhōng yú lóng shǒu kě bó,shān zhōng hǔ bào lì néng shè。
何时拂袖谢尘世,与君散发步天极,坐看万古乾坤自开辟。hé shí fú xiù xiè chén shì,yǔ jūn sàn fā bù tiān jí,zuò kàn wàn gǔ qián kūn zì kāi pì。
宗臣

宗臣

宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。 宗臣的作品>>

猜您喜欢

伤春四首

宗臣

岁华何荏苒,芳草又参差。suì huá hé rěn rǎn,fāng cǎo yòu cān chà。
云断关河色,烽连杨柳枝。yún duàn guān hé sè,fēng lián yáng liǔ zhī。
羽书千里急,鼓角万山悲。yǔ shū qiān lǐ jí,gǔ jiǎo wàn shān bēi。
紫陌纷相问,黄尘失所之。zǐ mò fēn xiāng wèn,huáng chén shī suǒ zhī。
羯胡频聚散,大将总安危。jié hú pín jù sàn,dà jiāng zǒng ān wēi。
多少关心事,空将涕泗垂。duō shǎo guān xīn shì,kōng jiāng tì sì chuí。

伤春四首

宗臣

雁塞烧焚后,孤城水旱余。yàn sāi shāo fén hòu,gū chéng shuǐ hàn yú。
荒凉自戎马,战伐且阎闾。huāng liáng zì róng mǎ,zhàn fá qiě yán lǘ。
赤子疮痍满,黄金贡赋虚。chì zi chuāng yí mǎn,huáng jīn gòng fù xū。
星辰开将垒,风雨急军储。xīng chén kāi jiāng lěi,fēng yǔ jí jūn chǔ。
圣主忧方切,群公计莫疏。shèng zhǔ yōu fāng qiè,qún gōng jì mò shū。
振衣空太息,惭愧贾生书。zhèn yī kōng tài xī,cán kuì jiǎ shēng shū。

伤春四首

宗臣

北阙平临汉,西山迥接秦。běi quē píng lín hàn,xī shān jiǒng jiē qín。
风尘偏作吏,梅柳畏逢春。fēng chén piān zuò lì,méi liǔ wèi féng chūn。
盗贼沧江起,征输赤县频。dào zéi cāng jiāng qǐ,zhēng shū chì xiàn pín。
生涯俱浩荡,世路正艰辛。shēng yá jù hào dàng,shì lù zhèng jiān xīn。
日月余愁鬓,乾坤有病身。rì yuè yú chóu bìn,qián kūn yǒu bìng shēn。
何能遂倚剑,只自失垂纶。hé néng suì yǐ jiàn,zhǐ zì shī chuí lún。

伤春四首

宗臣

野阔时仍鸟,山寒昼不花。yě kuò shí réng niǎo,shān hán zhòu bù huā。
最怜簪冕客,何事管弦家。zuì lián zān miǎn kè,hé shì guǎn xián jiā。
驰马去朝日,登楼起暮霞。chí mǎ qù cháo rì,dēng lóu qǐ mù xiá。
青门悬万里,白发阻三巴。qīng mén xuán wàn lǐ,bái fā zǔ sān bā。
天地方戎服,江湖况使槎。tiān dì fāng róng fú,jiāng hú kuàng shǐ chá。
独将留滞色,惆怅对春华。dú jiāng liú zhì sè,chóu chàng duì chūn huá。

送朱郎中使浙

宗臣

凤书天上至,龙节日边催。fèng shū tiān shàng zhì,lóng jié rì biān cuī。
两越乘槎使,三都作赋才。liǎng yuè chéng chá shǐ,sān dōu zuò fù cái。
路人傍树断,心逐暮江回。lù rén bàng shù duàn,xīn zhú mù jiāng huí。
绿水樵人宅,青蘋钓客台。lǜ shuǐ qiáo rén zhái,qīng píng diào kè tái。
山寒金粟落,岩静玉华开。shān hán jīn sù luò,yán jìng yù huá kāi。
月照方穷谷,春深已劫灰。yuè zhào fāng qióng gǔ,chūn shēn yǐ jié huī。
观风寻禹穴,题石面天台。guān fēng xún yǔ xué,tí shí miàn tiān tái。
多少长安侣,看君奏草来。duō shǎo zhǎng ān lǚ,kàn jūn zòu cǎo lái。

午日同李于鳞游天宁寺

宗臣

得尔逃名者,今辰又少林。dé ěr táo míng zhě,jīn chén yòu shǎo lín。
山高杨柳细,路险薜萝深。shān gāo yáng liǔ xì,lù xiǎn bì luó shēn。
古塔已凋翠,祗园曾布金。gǔ tǎ yǐ diāo cuì,zhī yuán céng bù jīn。
谈经群鸟下,听法一龙吟。tán jīng qún niǎo xià,tīng fǎ yī lóng yín。
舍利光难灭,菩提迹岂沉。shě lì guāng nán miè,pú tí jì qǐ chén。
空虚能悟性,情净不依心。kōng xū néng wù xìng,qíng jìng bù yī xīn。
云竹窥禅相,风皇度梵音。yún zhú kuī chán xiāng,fēng huáng dù fàn yīn。
僧来看果结,酒至对蒲斟。sēng lái kàn guǒ jié,jiǔ zhì duì pú zhēn。
世事形骸苦,浮生日夜侵。shì shì xíng hái kǔ,fú shēng rì yè qīn。
慈航如可渡,同此谢朝簪。cí háng rú kě dù,tóng cǐ xiè cháo zān。

病中二首

宗臣

浮世岂非昔,长愁直至今。fú shì qǐ fēi xī,zhǎng chóu zhí zhì jīn。
风尘游子病,药草故人心。fēng chén yóu zi bìng,yào cǎo gù rén xīn。
白日销危坐,青山入苦吟。bái rì xiāo wēi zuò,qīng shān rù kǔ yín。
帘窥新竹细,台惜落花深。lián kuī xīn zhú xì,tái xī luò huā shēn。
畏路甘名隐,浮生肯陆沉。wèi lù gān míng yǐn,fú shēng kěn lù chén。
独将酬主念,久矣负投簪。dú jiāng chóu zhǔ niàn,jiǔ yǐ fù tóu zān。

病中二首

宗臣

茂陵消渴夜,汉圃倦游年。mào líng xiāo kě yè,hàn pǔ juàn yóu nián。
日月愁中惜,形骸病后怜。rì yuè chóu zhōng xī,xíng hái bìng hòu lián。
乡心时万折,客泪晚双悬。xiāng xīn shí wàn zhé,kè lèi wǎn shuāng xuán。
人老犹西蜀,春归向北燕。rén lǎo yóu xī shǔ,chūn guī xiàng běi yàn。
音书嗟白雁,岁序怪玄蝉。yīn shū jiē bái yàn,suì xù guài xuán chán。
独抱无穷事,徘徊玉漏前。dú bào wú qióng shì,pái huái yù lòu qián。

赋得边马有归心

宗臣

万骑下青海,三军赋紫荆。wàn qí xià qīng hǎi,sān jūn fù zǐ jīng。
浮云朝出塞,细柳夜归营。fú yún cháo chū sāi,xì liǔ yè guī yíng。
汉剑繁星坠,胡笳落月惊。hàn jiàn fán xīng zhuì,hú jiā luò yuè jīng。
千金投笔吏,百战弃繻生。qiān jīn tóu bǐ lì,bǎi zhàn qì xū shēng。
骏骨凄烽火,雄心老甲兵。jùn gǔ qī fēng huǒ,xióng xīn lǎo jiǎ bīng。
长堤遍芳草,何处识咸京。zhǎng dī biàn fāng cǎo,hé chù shí xián jīng。

病中茂秦见过

宗臣

两月文园病,千门落叶声。liǎng yuè wén yuán bìng,qiān mén luò yè shēng。
客能携杖至,谁复倒衣迎。kè néng xié zhàng zhì,shuí fù dào yī yíng。
日月朱颜失,行藏短发生。rì yuè zhū yán shī,xíng cáng duǎn fā shēng。
芙蓉消渴采,蟋蟀向愁鸣。fú róng xiāo kě cǎi,xī shuài xiàng chóu míng。
几上分芝木,江间忆杜蘅。jǐ shàng fēn zhī mù,jiāng jiān yì dù héng。
青编妨吏事,白雪损时名。qīng biān fáng lì shì,bái xuě sǔn shí míng。
久卧知朋好,何才答圣明。jiǔ wò zhī péng hǎo,hé cái dá shèng míng。
未应沧海路,终负野鸥盟。wèi yīng cāng hǎi lù,zhōng fù yě ōu méng。

寄魏山人

宗臣

谁识忘机者,当年削迹人。shuí shí wàng jī zhě,dāng nián xuē jì rén。
羊裘宁负汉,龙剑不游秦。yáng qiú níng fù hàn,lóng jiàn bù yóu qín。
明月青藜杖,秋风白鹭巾。míng yuè qīng lí zhàng,qiū fēng bái lù jīn。
江华能自主,世故久相宾。jiāng huá néng zì zhǔ,shì gù jiǔ xiāng bīn。
玄发三千丈,浮生六十春。xuán fā sān qiān zhàng,fú shēng liù shí chūn。
少微久寂寞,今复在垂纶。shǎo wēi jiǔ jì mò,jīn fù zài chuí lún。

闻陆子携家之金陵感而有赋

宗臣

闻君栖海上,何意赴江东。wén jūn qī hǎi shàng,hé yì fù jiāng dōng。
况复青袍旧,其如白发穷。kuàng fù qīng páo jiù,qí rú bái fā qióng。
龙蟠天府壮,凤去古台空。lóng pán tiān fǔ zhuàng,fèng qù gǔ tái kōng。
日月悲歌里,关山涕泪中。rì yuè bēi gē lǐ,guān shān tì lèi zhōng。
赋成三楚远,名并两都雄。fù chéng sān chǔ yuǎn,míng bìng liǎng dōu xióng。
书已留怀袖,春难问雁鸿。shū yǐ liú huái xiù,chūn nán wèn yàn hóng。
相思南去苦,多难向来同。xiāng sī nán qù kǔ,duō nán xiàng lái tóng。
汉苑摛词者,看君慰转蓬。hàn yuàn chī cí zhě,kàn jūn wèi zhuǎn péng。

送王中丞巡抚山东

宗臣

圣主开皇极,明公翊帝谟。shèng zhǔ kāi huáng jí,míng gōng yì dì mó。
朱衣持节苦,紫诏锡恩殊。zhū yī chí jié kǔ,zǐ zhào xī ēn shū。
涕泪思酬国,艰难在备胡。tì lèi sī chóu guó,jiān nán zài bèi hú。
兵戈千岭急,保障一身孤。bīng gē qiān lǐng jí,bǎo zhàng yī shēn gū。
豹略雄三辅,鸿声照八区。bào lüè xióng sān fǔ,hóng shēng zhào bā qū。
燕幽方整辔,齐鲁复长驱。yàn yōu fāng zhěng pèi,qí lǔ fù zhǎng qū。
地入关河迥,春回草木枯。dì rù guān hé jiǒng,chūn huí cǎo mù kū。
云霄迎剑舄,日月拥师徒。yún xiāo yíng jiàn xì,rì yuè yōng shī tú。
台静惟闻鸟,山空不见狐。tái jìng wéi wén niǎo,shān kōng bù jiàn hú。
功名怀吕尚,道术陋夷吾。gōng míng huái lǚ shàng,dào shù lòu yí wú。
海外宁干羽,天边望斗枢。hǎi wài níng gàn yǔ,tiān biān wàng dòu shū。
还看麟阁上,早晚列新图。hái kàn lín gé shàng,zǎo wǎn liè xīn tú。

送宗四王相南归

宗臣

如何避世者,对此蓟门烟。rú hé bì shì zhě,duì cǐ jì mén yān。
贾谊浮湘日,长卿授简年。jiǎ yì fú xiāng rì,zhǎng qīng shòu jiǎn nián。
畏途殊惨淡,末路遂迍邅。wèi tú shū cǎn dàn,mò lù suì zhūn zhān。
双鬓莽垂白,孤悰惟问玄。shuāng bìn mǎng chuí bái,gū cóng wéi wèn xuán。
逍遥疑悟道,清净类逃禅。xiāo yáo yí wù dào,qīng jìng lèi táo chán。
迹岂渔樵隐,名将鹿豕全。jì qǐ yú qiáo yǐn,míng jiāng lù shǐ quán。
紫霞随意好,明月向人员。zǐ xiá suí yì hǎo,míng yuè xiàng rén yuán。
不得从君去,羁愁倍可怜。bù dé cóng jūn qù,jī chóu bèi kě lián。

送胡比部之留都

宗臣

吾忆同游日,君今独往悲。wú yì tóng yóu rì,jūn jīn dú wǎng bēi。
朱华聿云暮,绿酒不堪持。zhū huá yù yún mù,lǜ jiǔ bù kān chí。
双剑看星动,孤槎卧雨迟。shuāng jiàn kàn xīng dòng,gū chá wò yǔ chí。
才名青琐客,吏隐白云司。cái míng qīng suǒ kè,lì yǐn bái yún sī。
凤去仙台古,龙蟠帝宇垂。fèng qù xiān tái gǔ,lóng pán dì yǔ chuí。
三山天浩荡,六代草参差。sān shān tiān hào dàng,liù dài cǎo cān chà。
思昔张衡赋,澄江谢眺词。sī xī zhāng héng fù,chéng jiāng xiè tiào cí。
芳兰如可所,千里慰相思。fāng lán rú kě suǒ,qiān lǐ wèi xiāng sī。