古诗词

望湘人·题张哕丹女弟自绘芍药图,和贺方回

杨玉衔

际擎盘捧出,照烛烧余,美人醒醉刚半。jì qíng pán pěng chū,zhào zhú shāo yú,měi rén xǐng zuì gāng bàn。
盛露渲颜,殿春婪尾,尚觉寻芳非晚。shèng lù xuàn yán,diàn chūn lán wěi,shàng jué xún fāng fēi wǎn。
舞罢西施,延来娇客,连天晴暖。wǔ bà xī shī,yán lái jiāo kè,lián tiān qíng nuǎn。
记移从上苑,说到将离,苦忆荼薇良伴。jì yí cóng shàng yuàn,shuō dào jiāng lí,kǔ yì tú wēi liáng bàn。
勿谓愁肠欲断。wù wèi chóu cháng yù duàn。
拟采兰同赠,伤高怀远。nǐ cǎi lán tóng zèng,shāng gāo huái yuǎn。
尽一幅生绡,绘出红情深浅。jǐn yī fú shēng xiāo,huì chū hóng qíng shēn qiǎn。
衣裳想倚,沉香亭畔。yī shang xiǎng yǐ,chén xiāng tíng pàn。
易误玄都仙观,今学得、道服黄装,免被沾泥衔燕。yì wù xuán dōu xiān guān,jīn xué dé dào fú huáng zhuāng,miǎn bèi zhān ní xián yàn。
猜您喜欢

虞美人·许直臣县长示我感时长歌,读毕书后,却寄

杨玉衔

虹霓壮吐胸中气。hóng ní zhuàng tǔ xiōng zhōng qì。
血泪斑斓字。xuè lèi bān lán zì。
哀弦变徵不成声。āi xián biàn zhēng bù chéng shēng。
莫认转移别调学风筝。mò rèn zhuǎn yí bié diào xué fēng zhēng。
鸡长风雨天如晦。jī zhǎng fēng yǔ tiān rú huì。
魑魅逢人侮。chī mèi féng rén wǔ。
世间醒醉尽由他。shì jiān xǐng zuì jǐn yóu tā。
奈我肝肠得酒露槎枒。nài wǒ gān cháng dé jiǔ lù chá yā。

秋思耗

杨玉衔

吟帽当檐侧。yín mào dāng yán cè。
辄南山雷起,破轰晨色。zhé nán shān léi qǐ,pò hōng chén sè。
云路散花,玉壶投矢,天地都窄。yún lù sàn huā,yù hú tóu shǐ,tiān dì dōu zhǎi。
看眉蹙青山。kàn méi cù qīng shān。

芳草渡·依清真四声和伯越还乡之作

杨玉衔

息故里。xī gù lǐ。
怅倦鹤归来,暮天无侣。chàng juàn hè guī lái,mù tiān wú lǚ。
乍觅巢痕梦,飘摇又委风雨。zhà mì cháo hén mèng,piāo yáo yòu wěi fēng yǔ。
为旅情味苦。wèi lǚ qíng wèi kǔ。
思园莺能诉。sī yuán yīng néng sù。
谢送我、夜半潮生,一棹归去。xiè sòng wǒ yè bàn cháo shēng,yī zhào guī qù。
回顾。huí gù。
岭云望远,草绿清明墦祭路。lǐng yún wàng yuǎn,cǎo lǜ qīng míng fán jì lù。
漫虚拟、支茅傍冢,墟烟凝窗户。màn xū nǐ zhī máo bàng zhǒng,xū yān níng chuāng hù。
松楸抚遍,乱撩起、絮泥闲绪。sōng qiū fǔ biàn,luàn liāo qǐ xù ní xián xù。
但注目,似蝶钱灰倦舞。dàn zhù mù,shì dié qián huī juàn wǔ。