古诗词

百字令自题七十五岁小像

杨玉衔

头颅如此,幸本来面目,差能依旧。tóu lú rú cǐ,xìng běn lái miàn mù,chà néng yī jiù。
故我今吾形问影,媚骨几时消透。gù wǒ jīn wú xíng wèn yǐng,mèi gǔ jǐ shí xiāo tòu。
客路栖皇,僧邻拣买,猿鹤窥空臼。kè lù qī huáng,sēng lín jiǎn mǎi,yuán hè kuī kōng jiù。
江湖满地,水乡仍傍云岫。jiāng hú mǎn dì,shuǐ xiāng réng bàng yún xiù。
有涯生遣何凭,庄严七宝,倾倒修楼手。yǒu yá shēng qiǎn hé píng,zhuāng yán qī bǎo,qīng dào xiū lóu shǒu。
举似苏辛羌柳派,鱼掌两难兼有。jǔ shì sū xīn qiāng liǔ pài,yú zhǎng liǎng nán jiān yǒu。
梦境迷离,神山缥缈,风受来舟否。mèng jìng mí lí,shén shān piāo miǎo,fēng shòu lái zhōu fǒu。
碧窗凌乱,夕阳红恋衰草。bì chuāng líng luàn,xī yáng hóng liàn shuāi cǎo。
猜您喜欢

虞美人·许直臣县长示我感时长歌,读毕书后,却寄

杨玉衔

虹霓壮吐胸中气。hóng ní zhuàng tǔ xiōng zhōng qì。
血泪斑斓字。xuè lèi bān lán zì。
哀弦变徵不成声。āi xián biàn zhēng bù chéng shēng。
莫认转移别调学风筝。mò rèn zhuǎn yí bié diào xué fēng zhēng。
鸡长风雨天如晦。jī zhǎng fēng yǔ tiān rú huì。
魑魅逢人侮。chī mèi féng rén wǔ。
世间醒醉尽由他。shì jiān xǐng zuì jǐn yóu tā。
奈我肝肠得酒露槎枒。nài wǒ gān cháng dé jiǔ lù chá yā。

秋思耗

杨玉衔

吟帽当檐侧。yín mào dāng yán cè。
辄南山雷起,破轰晨色。zhé nán shān léi qǐ,pò hōng chén sè。
云路散花,玉壶投矢,天地都窄。yún lù sàn huā,yù hú tóu shǐ,tiān dì dōu zhǎi。
看眉蹙青山。kàn méi cù qīng shān。

芳草渡·依清真四声和伯越还乡之作

杨玉衔

息故里。xī gù lǐ。
怅倦鹤归来,暮天无侣。chàng juàn hè guī lái,mù tiān wú lǚ。
乍觅巢痕梦,飘摇又委风雨。zhà mì cháo hén mèng,piāo yáo yòu wěi fēng yǔ。
为旅情味苦。wèi lǚ qíng wèi kǔ。
思园莺能诉。sī yuán yīng néng sù。
谢送我、夜半潮生,一棹归去。xiè sòng wǒ yè bàn cháo shēng,yī zhào guī qù。
回顾。huí gù。
岭云望远,草绿清明墦祭路。lǐng yún wàng yuǎn,cǎo lǜ qīng míng fán jì lù。
漫虚拟、支茅傍冢,墟烟凝窗户。màn xū nǐ zhī máo bàng zhǒng,xū yān níng chuāng hù。
松楸抚遍,乱撩起、絮泥闲绪。sōng qiū fǔ biàn,luàn liāo qǐ xù ní xián xù。
但注目,似蝶钱灰倦舞。dàn zhù mù,shì dié qián huī juàn wǔ。