古诗词

题节庵师崇陵种树图

陈曾寿

帝恩犹戴天,臣土无一寸。dì ēn yóu dài tiān,chén tǔ wú yī cùn。
哀哀种树辞,百尔畴能听。āi āi zhǒng shù cí,bǎi ěr chóu néng tīng。
呜呼我先皇,没世幽忧圣。wū hū wǒ xiān huáng,méi shì yōu yōu shèng。
怛恻在人心,爱护逾畏敬。dá cè zài rén xīn,ài hù yú wèi jìng。
天也实不谅,深宫落幽阱。tiān yě shí bù liàng,shēn gōng luò yōu jǐng。
群凶祸滔天,致寇九庙震。qún xiōng huò tāo tiān,zhì kòu jiǔ miào zhèn。
极乱国不亡,岂不由位定。jí luàn guó bù wáng,qǐ bù yóu wèi dìng。
呜呼我先后,投艰晚弥甚。wū hū wǒ xiān hòu,tóu jiān wǎn mí shén。
啼朝诵先君,至德成让逊。tí cháo sòng xiān jūn,zhì dé chéng ràng xùn。
经年锢南山,仓皇事未竟。jīng nián gù nán shān,cāng huáng shì wèi jìng。
内府千万资,贪人食之罄。nèi fǔ qiān wàn zī,tān rén shí zhī qìng。
露寝渴金棺,雨泣离宫殡。lù qǐn kě jīn guān,yǔ qì lí gōng bìn。
是时贼氛恶,行暴议尤横。shì shí zéi fēn è,xíng bào yì yóu héng。
尊亲谊所同,畴敢私室论。zūn qīn yì suǒ tóng,chóu gǎn sī shì lùn。
投袂起孤臣,誓衔微木徇。tóu mèi qǐ gū chén,shì xián wēi mù xùn。
不济将无归,亲知挽不瞬。bù jì jiāng wú guī,qīn zhī wǎn bù shùn。
穷冬梁格庄,康衢无人径。qióng dōng liáng gé zhuāng,kāng qú wú rén jìng。
二三老司香,世隔孰过问。èr sān lǎo sī xiāng,shì gé shú guò wèn。
减数及朔羊,守卫少馀馂。jiǎn shù jí shuò yáng,shǒu wèi shǎo yú jùn。
犯冰跫然来,惊迎泪交迸。fàn bīng qióng rán lái,jīng yíng lèi jiāo bèng。
雨露三百年,获报惟此仅。yǔ lù sān bǎi nián,huò bào wéi cǐ jǐn。
荐飨当随班,例格仍敬慎。jiàn xiǎng dāng suí bān,lì gé réng jìng shèn。
孤踪闻九重,与祭特颁令。gū zōng wén jiǔ zhòng,yǔ jì tè bān lìng。
明发趋崇阶,遥瞻黄幄映。míng fā qū chóng jiē,yáo zhān huáng wò yìng。
魄动见前和,恸哭长河亘。pò dòng jiàn qián hé,tòng kū zhǎng hé gèn。
降阶焚祭辞,天地痌孤奋。jiàng jiē fén jì cí,tiān dì tōng gū fèn。
毅力无艰难,至诚终格应。yì lì wú jiān nán,zhì chéng zhōng gé yīng。
义激将作臣,集事效速迅。yì jī jiāng zuò chén,jí shì xiào sù xùn。
合沓万灵趋,奔走百执骏。hé dá wàn líng qū,bēn zǒu bǎi zhí jùn。
哀哉苍梧葬,娥皇终袝舜。āi zāi cāng wú zàng,é huáng zhōng fù shùn。
薄海动悽怆,百国赴观临。báo hǎi dòng qī chuàng,bǎi guó fù guān lín。
坎闭空灵舆,匍匐臣力尽。kǎn bì kōng líng yú,pú fú chén lì jǐn。
璨璨翠玉珰,遗佩承懿训。càn càn cuì yù dāng,yí pèi chéng yì xùn。
岂意远小臣,宠锡绝贵近。qǐ yì yuǎn xiǎo chén,chǒng xī jué guì jìn。
嗣皇念精忠,临轩召入觐。sì huáng niàn jīng zhōng,lín xuān zhào rù jìn。
松柏旌其庐,郁律天章劲。sōng bǎi jīng qí lú,yù lǜ tiān zhāng jìn。
巍峨金粟堆,有待贞柯荫。wēi é jīn sù duī,yǒu dài zhēn kē yīn。
帝日种树职,直节惟汝称。dì rì zhǒng shù zhí,zhí jié wéi rǔ chēng。
殊恩出阽危,九死宁足殉。shū ēn chū diàn wēi,jiǔ sǐ níng zú xùn。
向来易代初,戎马率蹂躏。xiàng lái yì dài chū,róng mǎ lǜ róu lìn。
掘发理无完,遑问樵采禁。jué fā lǐ wú wán,huáng wèn qiáo cǎi jìn。
我朝秉忠厚,远驾百代胜。wǒ cháo bǐng zhōng hòu,yuǎn jià bǎi dài shèng。
监护明诸陵,备礼无缺剩。jiān hù míng zhū líng,bèi lǐ wú quē shèng。
三祖逮八宗,恭俭自天性。sān zǔ dǎi bā zōng,gōng jiǎn zì tiān xìng。
视民每如伤,何罪于百姓。shì mín měi rú shāng,hé zuì yú bǎi xìng。
土崩古未有,瓦全岂弥恨。tǔ bēng gǔ wèi yǒu,wǎ quán qǐ mí hèn。
昔人表冬青,辛苦悲至行。xī rén biǎo dōng qīng,xīn kǔ bēi zhì xíng。
今兹备荣哀,天人稍可证。jīn zī bèi róng āi,tiān rén shāo kě zhèng。
煌煌万年碑,悠悠四时运。huáng huáng wàn nián bēi,yōu yōu sì shí yùn。
拱把望参天,敢阻霜雪盛。gǒng bǎ wàng cān tiān,gǎn zǔ shuāng xuě shèng。
抱木暂未枯,长镵以为命。bào mù zàn wèi kū,zhǎng chán yǐ wèi mìng。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

书愤其二

陈曾寿

伤心鹞鲜久相持,败类谁吟芮伯诗。shāng xīn yào xiān jiǔ xiāng chí,bài lèi shuí yín ruì bó shī。
妖鸟有声愁滴血,角端无语警还师。yāo niǎo yǒu shēng chóu dī xuè,jiǎo duān wú yǔ jǐng hái shī。
不妨残局支青骨,但痛神州化赤眉。bù fáng cán jú zhī qīng gǔ,dàn tòng shén zhōu huà chì méi。
千古强梁遗辙在,滔天自孽岂能追。qiān gǔ qiáng liáng yí zhé zài,tāo tiān zì niè qǐ néng zhuī。

每日入宫内府教宗室子弟感赋

陈曾寿

朝朝适馆五云间,恰似参堂岁月闲。cháo cháo shì guǎn wǔ yún jiān,qià shì cān táng suì yuè xián。
法驾钩陈生净理,丹垣碧树想仙山。fǎ jià gōu chén shēng jìng lǐ,dān yuán bì shù xiǎng xiān shān。
许身稷契原虚语,托迹衰推亦强颜。xǔ shēn jì qì yuán xū yǔ,tuō jì shuāi tuī yì qiáng yán。
哀乐此心犹未死,穷通于世已无关。āi lè cǐ xīn yóu wèi sǐ,qióng tōng yú shì yǐ wú guān。

次韵鲤门

陈曾寿

日对秋芳灌小园,渐于人世隔悲欢。rì duì qiū fāng guàn xiǎo yuán,jiàn yú rén shì gé bēi huān。
不妨鸡雍时为帝,却笑蛙声亦属官。bù fáng jī yōng shí wèi dì,què xiào wā shēng yì shǔ guān。
画里溪山无恙在,吟边鸥鹭久盟寒。huà lǐ xī shān wú yàng zài,yín biān ōu lù jiǔ méng hán。
华予岁晚期无负,香几瓶花次第安。huá yǔ suì wǎn qī wú fù,xiāng jǐ píng huā cì dì ān。

梅泉九日登高觞客怀伯夔赋诗寄示有「四海弥天少一人」之句次韵

陈曾寿

愁见萸囊系臂辰,萧寥孤抱与谁亲。chóu jiàn yú náng xì bì chén,xiāo liáo gū bào yǔ shuí qīn。
中央周角无净土,北斗以南还几人。zhōng yāng zhōu jiǎo wú jìng tǔ,běi dòu yǐ nán hái jǐ rén。
积惨暂欢求岂得,枯鳞相呴迹俱陈。jī cǎn zàn huān qiú qǐ dé,kū lín xiāng xǔ jì jù chén。
郢人今后何为质,四海弥天一聚尘。yǐng rén jīn hòu hé wèi zhì,sì hǎi mí tiān yī jù chén。

书梅泉今觉盦诗集后二首

陈曾寿

散原醲粹太夷巉,兼至重看今觉盦。sàn yuán nóng cuì tài yí chán,jiān zhì zhòng kàn jīn jué ān。
振古才难天不惜,百年心死味犹谙。zhèn gǔ cái nán tiān bù xī,bǎi nián xīn sǐ wèi yóu ān。
有涯何苦殉哀乐,相望几时同笑谈。yǒu yá hé kǔ xùn āi lè,xiāng wàng jǐ shí tóng xiào tán。
动地边风凄欲绝,尚吪无寐倚诗函。dòng dì biān fēng qī yù jué,shàng é wú mèi yǐ shī hán。

书梅泉今觉盦诗集后二首

陈曾寿

冷暖由来只自知,人间怪好未妨齐。lěng nuǎn yóu lái zhǐ zì zhī,rén jiān guài hǎo wèi fáng qí。
伤春有鸟惟啼血,饮酒何人解到脐。shāng chūn yǒu niǎo wéi tí xuè,yǐn jiǔ hé rén jiě dào qí。
灭性劳生言至痛,香炉古庙去仍迷。miè xìng láo shēng yán zhì tòng,xiāng lú gǔ miào qù réng mí。
平生风义陈袁郑,只与樊南作泪题。píng shēng fēng yì chén yuán zhèng,zhǐ yǔ fán nán zuò lèi tí。

梅泉重赀助刊拙集感赋

陈曾寿

蛛丝枯几度年年,息壤沉沉堕杳然。zhū sī kū jǐ dù nián nián,xī rǎng chén chén duò yǎo rán。
廷秀立朝馀结局,致尧留命岂符天。tíng xiù lì cháo yú jié jú,zhì yáo liú mìng qǐ fú tiān。
无成甘以诗人见,憎命犹为我辈怜。wú chéng gān yǐ shī rén jiàn,zēng mìng yóu wèi wǒ bèi lián。
佳处何由望端叔,幸同坡句一时编。jiā chù hé yóu wàng duān shū,xìng tóng pō jù yī shí biān。

十月廿三日夜梦节盦师来长春寓一小园中往谒语次涕泗横集呜咽而醒纪之以诗

陈曾寿

闻说高轩驻小园,急趋相见意难温。wén shuō gāo xuān zhù xiǎo yuán,jí qū xiāng jiàn yì nán wēn。
欲言石阙仍衔口,苦恋修门应怆魂。yù yán shí quē réng xián kǒu,kǔ liàn xiū mén yīng chuàng hún。
家国万端偿一泪,君臣孤注博沉冤。jiā guó wàn duān cháng yī lèi,jūn chén gū zhù bó chén yuān。
他年史笔谁能谅,丰镐遗黎倘有存。tā nián shǐ bǐ shuí néng liàng,fēng gǎo yí lí tǎng yǒu cún。

得梅泉书感赋

陈曾寿

郁郁闲居已寡欢,书来悢怅更无端。yù yù xián jū yǐ guǎ huān,shū lái liàng chàng gèng wú duān。
难言深恨空馀泪,强命诗人意已阑。nán yán shēn hèn kōng yú lèi,qiáng mìng shī rén yì yǐ lán。
世弃君平还自弃,化观康节竟何观。shì qì jūn píng hái zì qì,huà guān kāng jié jìng hé guān。
壁枯枝化浑闲事,只是难灰径寸肝。bì kū zhī huà hún xián shì,zhǐ shì nán huī jìng cùn gān。

伥伥

陈曾寿

伥伥兀兀是家常,虐雪饕风夜正长。chāng chāng wù wù shì jiā cháng,nüè xuě tāo fēng yè zhèng zhǎng。
惯少睡眠仍点茗,了无知见独焚香。guàn shǎo shuì mián réng diǎn míng,le wú zhī jiàn dú fén xiāng。
担寻榔枥心犹在,井渫寒泉意已凉。dān xún láng lì xīn yóu zài,jǐng xiè hán quán yì yǐ liáng。
传舍萧颓鱼少水,不应归路尚茫茫。chuán shě xiāo tuí yú shǎo shuǐ,bù yīng guī lù shàng máng máng。

悲凉

陈曾寿

不曾萧瑟叹平生,绝世悲凉亦可惊。bù céng xiāo sè tàn píng shēng,jué shì bēi liáng yì kě jīng。
时至则行原不恪,死而后已竟何成。shí zhì zé xíng yuán bù kè,sǐ ér hòu yǐ jìng hé chéng。
冬郎解笑东方朔,汉武能知马长卿。dōng láng jiě xiào dōng fāng shuò,hàn wǔ néng zhī mǎ zhǎng qīng。
漫效实斋书感遇,负恩深处涕先倾。màn xiào shí zhāi shū gǎn yù,fù ēn shēn chù tì xiān qīng。

闭口

陈曾寿

年来闭口废吟呻,竹罄辞穷但受辛。nián lái bì kǒu fèi yín shēn,zhú qìng cí qióng dàn shòu xīn。
小乘固应无实语,昌期端合有真人。xiǎo chéng gù yīng wú shí yǔ,chāng qī duān hé yǒu zhēn rén。
枯枰柯烂馀残劫,本愿香寒忏宿因。kū píng kē làn yú cán jié,běn yuàn xiāng hán chàn sù yīn。
占谢灵氛忍终古,回风悲煞楚灵均。zhàn xiè líng fēn rěn zhōng gǔ,huí fēng bēi shā chǔ líng jūn。

书杜集后

陈曾寿

风骚而后此英灵,飘泊江湖一客星。fēng sāo ér hòu cǐ yīng líng,piāo pō jiāng hú yī kè xīng。
犹有精诚动天地,虚蒙记识到朝廷。yóu yǒu jīng chéng dòng tiān dì,xū méng jì shí dào cháo tíng。
奄奄枥骥宁辞辱,的的高鸿不易冥。yǎn yǎn lì jì níng cí rǔ,de de gāo hóng bù yì míng。
幕府身容托疏放,谁知心苦忍伶俜。mù fǔ shēn róng tuō shū fàng,shuí zhī xīn kǔ rěn líng pīng。

赠别元初

陈曾寿

缱绻师门谊最隆,无如坡老说欧公。qiǎn quǎn shī mén yì zuì lóng,wú rú pō lǎo shuō ōu gōng。
与君共事梁夫子,感遇何殊六一翁。yǔ jūn gòng shì liáng fū zi,gǎn yù hé shū liù yī wēng。
并坐春风馀几在,追随寒日复谁同。bìng zuò chūn fēng yú jǐ zài,zhuī suí hán rì fù shuí tóng。
十年趋走伤心地,剩有孤吟望断鸿。shí nián qū zǒu shāng xīn dì,shèng yǒu gū yín wàng duàn hóng。

众异寄和予曩岁张园海棠诗次韵答之

陈曾寿

难藉年芳遣有涯,几番夜雨峭寒加。nán jí nián fāng qiǎn yǒu yá,jǐ fān yè yǔ qiào hán jiā。
春怜归路迷芳草,佛待修成是落花。chūn lián guī lù mí fāng cǎo,fú dài xiū chéng shì luò huā。
绝艳海棠真一梦,香栖燕子定谁家。jué yàn hǎi táng zhēn yī mèng,xiāng qī yàn zi dìng shuí jiā。
枯禅且入橐驼坐,不问歧途万里沙。kū chán qiě rù tuó tuó zuò,bù wèn qí tú wàn lǐ shā。