古诗词

题节庵师崇陵种树图

陈曾寿

帝恩犹戴天,臣土无一寸。dì ēn yóu dài tiān,chén tǔ wú yī cùn。
哀哀种树辞,百尔畴能听。āi āi zhǒng shù cí,bǎi ěr chóu néng tīng。
呜呼我先皇,没世幽忧圣。wū hū wǒ xiān huáng,méi shì yōu yōu shèng。
怛恻在人心,爱护逾畏敬。dá cè zài rén xīn,ài hù yú wèi jìng。
天也实不谅,深宫落幽阱。tiān yě shí bù liàng,shēn gōng luò yōu jǐng。
群凶祸滔天,致寇九庙震。qún xiōng huò tāo tiān,zhì kòu jiǔ miào zhèn。
极乱国不亡,岂不由位定。jí luàn guó bù wáng,qǐ bù yóu wèi dìng。
呜呼我先后,投艰晚弥甚。wū hū wǒ xiān hòu,tóu jiān wǎn mí shén。
啼朝诵先君,至德成让逊。tí cháo sòng xiān jūn,zhì dé chéng ràng xùn。
经年锢南山,仓皇事未竟。jīng nián gù nán shān,cāng huáng shì wèi jìng。
内府千万资,贪人食之罄。nèi fǔ qiān wàn zī,tān rén shí zhī qìng。
露寝渴金棺,雨泣离宫殡。lù qǐn kě jīn guān,yǔ qì lí gōng bìn。
是时贼氛恶,行暴议尤横。shì shí zéi fēn è,xíng bào yì yóu héng。
尊亲谊所同,畴敢私室论。zūn qīn yì suǒ tóng,chóu gǎn sī shì lùn。
投袂起孤臣,誓衔微木徇。tóu mèi qǐ gū chén,shì xián wēi mù xùn。
不济将无归,亲知挽不瞬。bù jì jiāng wú guī,qīn zhī wǎn bù shùn。
穷冬梁格庄,康衢无人径。qióng dōng liáng gé zhuāng,kāng qú wú rén jìng。
二三老司香,世隔孰过问。èr sān lǎo sī xiāng,shì gé shú guò wèn。
减数及朔羊,守卫少馀馂。jiǎn shù jí shuò yáng,shǒu wèi shǎo yú jùn。
犯冰跫然来,惊迎泪交迸。fàn bīng qióng rán lái,jīng yíng lèi jiāo bèng。
雨露三百年,获报惟此仅。yǔ lù sān bǎi nián,huò bào wéi cǐ jǐn。
荐飨当随班,例格仍敬慎。jiàn xiǎng dāng suí bān,lì gé réng jìng shèn。
孤踪闻九重,与祭特颁令。gū zōng wén jiǔ zhòng,yǔ jì tè bān lìng。
明发趋崇阶,遥瞻黄幄映。míng fā qū chóng jiē,yáo zhān huáng wò yìng。
魄动见前和,恸哭长河亘。pò dòng jiàn qián hé,tòng kū zhǎng hé gèn。
降阶焚祭辞,天地痌孤奋。jiàng jiē fén jì cí,tiān dì tōng gū fèn。
毅力无艰难,至诚终格应。yì lì wú jiān nán,zhì chéng zhōng gé yīng。
义激将作臣,集事效速迅。yì jī jiāng zuò chén,jí shì xiào sù xùn。
合沓万灵趋,奔走百执骏。hé dá wàn líng qū,bēn zǒu bǎi zhí jùn。
哀哉苍梧葬,娥皇终袝舜。āi zāi cāng wú zàng,é huáng zhōng fù shùn。
薄海动悽怆,百国赴观临。báo hǎi dòng qī chuàng,bǎi guó fù guān lín。
坎闭空灵舆,匍匐臣力尽。kǎn bì kōng líng yú,pú fú chén lì jǐn。
璨璨翠玉珰,遗佩承懿训。càn càn cuì yù dāng,yí pèi chéng yì xùn。
岂意远小臣,宠锡绝贵近。qǐ yì yuǎn xiǎo chén,chǒng xī jué guì jìn。
嗣皇念精忠,临轩召入觐。sì huáng niàn jīng zhōng,lín xuān zhào rù jìn。
松柏旌其庐,郁律天章劲。sōng bǎi jīng qí lú,yù lǜ tiān zhāng jìn。
巍峨金粟堆,有待贞柯荫。wēi é jīn sù duī,yǒu dài zhēn kē yīn。
帝日种树职,直节惟汝称。dì rì zhǒng shù zhí,zhí jié wéi rǔ chēng。
殊恩出阽危,九死宁足殉。shū ēn chū diàn wēi,jiǔ sǐ níng zú xùn。
向来易代初,戎马率蹂躏。xiàng lái yì dài chū,róng mǎ lǜ róu lìn。
掘发理无完,遑问樵采禁。jué fā lǐ wú wán,huáng wèn qiáo cǎi jìn。
我朝秉忠厚,远驾百代胜。wǒ cháo bǐng zhōng hòu,yuǎn jià bǎi dài shèng。
监护明诸陵,备礼无缺剩。jiān hù míng zhū líng,bèi lǐ wú quē shèng。
三祖逮八宗,恭俭自天性。sān zǔ dǎi bā zōng,gōng jiǎn zì tiān xìng。
视民每如伤,何罪于百姓。shì mín měi rú shāng,hé zuì yú bǎi xìng。
土崩古未有,瓦全岂弥恨。tǔ bēng gǔ wèi yǒu,wǎ quán qǐ mí hèn。
昔人表冬青,辛苦悲至行。xī rén biǎo dōng qīng,xīn kǔ bēi zhì xíng。
今兹备荣哀,天人稍可证。jīn zī bèi róng āi,tiān rén shāo kě zhèng。
煌煌万年碑,悠悠四时运。huáng huáng wàn nián bēi,yōu yōu sì shí yùn。
拱把望参天,敢阻霜雪盛。gǒng bǎ wàng cān tiān,gǎn zǔ shuāng xuě shèng。
抱木暂未枯,长镵以为命。bào mù zàn wèi kū,zhǎng chán yǐ wèi mìng。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

为鹤亭作写经图题句

陈曾寿

风叶飘萧秋气深,寒柯瘦石墨如金。fēng yè piāo xiāo qiū qì shēn,hán kē shòu shí mò rú jīn。
虽然未得营丘笔,亦是山林独往心。suī rán wèi dé yíng qiū bǐ,yì shì shān lín dú wǎng xīn。

余曾梦至一寺寺旁有塘甚广青山回绕不见一人风境凄冷今至育王寺宛然梦境也

陈曾寿

丹垣一角背寒塘,日落青山迤逦长。dān yuán yī jiǎo bèi hán táng,rì luò qīng shān yí lǐ zhǎng。
到此分明徵梦境,只应梦境更萧凉。dào cǐ fēn míng zhēng mèng jìng,zhǐ yīng mèng jìng gèng xiāo liáng。

下好汉坡

陈曾寿

千步心随滑磴移,应怜赤足践冰澌。qiān bù xīn suí huá dèng yí,yīng lián chì zú jiàn bīng sī。
人生健者无壮老,但恨今无张柬之。rén shēng jiàn zhě wú zhuàng lǎo,dàn hèn jīn wú zhāng jiǎn zhī。

小楼

陈曾寿

小楼容膝亦云安,冻砚温茶伴岁阑。xiǎo lóu róng xī yì yún ān,dòng yàn wēn chá bàn suì lán。
灯火万家天尺咫,不知穷海有荒寒。dēng huǒ wàn jiā tiān chǐ zhǐ,bù zhī qióng hǎi yǒu huāng hán。

大觉寺迟立之不至

陈曾寿

当门树色非前度,绕沏泉声似旧时。dāng mén shù sè fēi qián dù,rào qī quán shēng shì jiù shí。
一笑僧房那易得,故人期会莫教迟。yī xiào sēng fáng nà yì dé,gù rén qī huì mò jiào chí。

大觉寺迟立之不至

陈曾寿

风泉声里残蛩语,松栝阴中碎月明。fēng quán shēng lǐ cán qióng yǔ,sōng guā yīn zhōng suì yuè míng。
永夜不眠清欲绝,何人与会此时情。yǒng yè bù mián qīng yù jué,hé rén yǔ huì cǐ shí qíng。

偶作

陈曾寿

苍水湖边占一丘,石斋江底有高楼。cāng shuǐ hú biān zhàn yī qiū,shí zhāi jiāng dǐ yǒu gāo lóu。
始知经略乾坤者,尚是人间第二流。shǐ zhī jīng lüè qián kūn zhě,shàng shì rén jiān dì èr liú。

病目初愈

陈曾寿

张玄岂遂蒙真解,冯信何时目即清。zhāng xuán qǐ suì méng zhēn jiě,féng xìn hé shí mù jí qīng。
且喜天遗读书眼,依然夜对短灯檠。qiě xǐ tiān yí dú shū yǎn,yī rán yè duì duǎn dēng qíng。

少壮

陈曾寿

少壮同心老护持,与君暂别亦何悲。shǎo zhuàng tóng xīn lǎo hù chí,yǔ jūn zàn bié yì hé bēi。
拖泥带水人间世,修到天空海阔时。tuō ní dài shuǐ rén jiān shì,xiū dào tiān kōng hǎi kuò shí。

读史二首

陈曾寿

晚节扶持仗友生,切偲每见古人情。wǎn jié fú chí zhàng yǒu shēng,qiè cāi měi jiàn gǔ rén qíng。
题门一日丝犹络,仰屋无常语可惊。tí mén yī rì sī yóu luò,yǎng wū wú cháng yǔ kě jīng。

读史二首

陈曾寿

林宗伦鉴蔚宗疑,从古惟人不易知。lín zōng lún jiàn wèi zōng yí,cóng gǔ wéi rén bù yì zhī。
苦向钟山辩心迹,多情犹觉惠卿痴。kǔ xiàng zhōng shān biàn xīn jì,duō qíng yóu jué huì qīng chī。

梦与娟净居士同移居于西山之麓精舍幽深红叶满阶下醒记以诗并邀娟净同作

陈曾寿

修到西山共一龛,阶前红叶醉霜酣。xiū dào xī shān gòng yī kān,jiē qián hóng yè zuì shuāng hān。
投边垂老心枯绝,那得高人落木庵。tóu biān chuí lǎo xīn kū jué,nà dé gāo rén luò mù ān。

梦与娟净居士同移居于西山之麓精舍幽深红叶满阶下醒记以诗并邀娟净同作

陈曾寿

旧约逡巡践未能,煮茶相对一枝藤。jiù yuē qūn xún jiàn wèi néng,zhǔ chá xiāng duì yī zhī téng。
天身衰相休辞避,合署霜龛红叶僧。tiān shēn shuāi xiāng xiū cí bì,hé shǔ shuāng kān hóng yè sēng。

怀人四首强甫

陈曾寿

后村集内方孚若,介甫诗中王广陵。hòu cūn jí nèi fāng fú ruò,jiè fǔ shī zhōng wáng guǎng líng。
愧我天泉空彻泪,千秋谁识有嘉兴。kuì wǒ tiān quán kōng chè lèi,qiān qiū shuí shí yǒu jiā xīng。

怀人四首强甫

陈曾寿

平生四海论交后,耐久方知谢复园。píng shēng sì hǎi lùn jiāo hòu,nài jiǔ fāng zhī xiè fù yuán。
苦忆深谈共群季,百年老屋一灯昏。kǔ yì shēn tán gòng qún jì,bǎi nián lǎo wū yī dēng hūn。