古诗词

同觉先询先儿子邦荣邦直游陶庄

陈曾寿

秋晶蹑屐南峰高,陶庄之胜临峰腰。qiū jīng niè jī nán fēng gāo,táo zhuāng zhī shèng lín fēng yāo。
修篁半天结一绿,万凤交舞鸣箫韶。xiū huáng bàn tiān jié yī lǜ,wàn fèng jiāo wǔ míng xiāo sháo。
缘坡剖竹走泉溜,郁律直下绵青蛟。yuán pō pōu zhú zǒu quán liū,yù lǜ zhí xià mián qīng jiāo。
阴阳咫尺异寒燠,我踵屡息忘疲劳。yīn yáng zhǐ chǐ yì hán yù,wǒ zhǒng lǚ xī wàng pí láo。
长耳老僧入禅处,潜窦细泻莹泓㘭。zhǎng ěr lǎo sēng rù chán chù,qián dòu xì xiè yíng hóng ào。
结跏一念万年去,至今幻体犹坚牢。jié jiā yī niàn wàn nián qù,zhì jīn huàn tǐ yóu jiān láo。
洪杨奇劫断金臂,飞砾飒飒天神忉。hóng yáng qí jié duàn jīn bì,fēi lì sà sà tiān shén dāo。
试升绝顶望城邑,红鳞万瓦秋阳骄。shì shēng jué dǐng wàng chéng yì,hóng lín wàn wǎ qiū yáng jiāo。
西泠当前渺一勺,隔江欲挹寒瘿瓢。xī líng dāng qián miǎo yī sháo,gé jiāng yù yì hán yǐng piáo。
当年纯皇奉文母,屡驻绛节观灵潮。dāng nián chún huáng fèng wén mǔ,lǚ zhù jiàng jié guān líng cháo。
琳宫法宇变荆棘,阴崖突壁空嶕峣。lín gōng fǎ yǔ biàn jīng jí,yīn yá tū bì kōng jiāo yáo。
百年反覆悯狂稚,净土往往污腥臊。bǎi nián fǎn fù mǐn kuáng zhì,jìng tǔ wǎng wǎng wū xīng sāo。
妖祀客魏等然耳,了知弹指灰尘消。yāo sì kè wèi děng rán ěr,le zhī dàn zhǐ huī chén xiāo。
丹墙一角馀正色,烟竿犹认钱祠遥。dān qiáng yī jiǎo yú zhèng sè,yān gān yóu rèn qián cí yáo。
清都赤城起方寸,避世何地违氛嚣。qīng dōu chì chéng qǐ fāng cùn,bì shì hé dì wéi fēn xiāo。
山僧烹泉荐绿茗,粗瓷盛玉逾名窑。shān sēng pēng quán jiàn lǜ míng,cū cí shèng yù yú míng yáo。
有梅凭岩最殊绝,雪时待访青霞娇。yǒu méi píng yán zuì shū jué,xuě shí dài fǎng qīng xiá jiāo。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

除夕

陈曾寿

未死天何意,虚生世易迁。wèi sǐ tiān hé yì,xū shēng shì yì qiān。
庖空敢忘祭,巷静不知年。páo kōng gǎn wàng jì,xiàng jìng bù zhī nián。
薄酒聊成醉,寒梅故作妍。báo jiǔ liáo chéng zuì,hán méi gù zuò yán。
一花能慰我,破涕与周旋。yī huā néng wèi wǒ,pò tì yǔ zhōu xuán。

甲申元旦

陈曾寿

拥衾迎晓日,开眼见梅花。yōng qīn yíng xiǎo rì,kāi yǎn jiàn méi huā。
喜噪晴檐鹊,香留昨夜茶。xǐ zào qíng yán què,xiāng liú zuó yè chá。
老年便好语,秃颖写妍华。lǎo nián biàn hǎo yǔ,tū yǐng xiě yán huá。
愿遂南游兴,春回沪渎车。yuàn suì nán yóu xīng,chūn huí hù dú chē。

闻病树近甚憔悴鬓发皆白沪寓为居停所逼行将北迁寄此奉问

陈曾寿

无地托鲲鹏,何时徙北溟。wú dì tuō kūn péng,hé shí xǐ běi míng。
少陵头易白,阮籍眼谁青。shǎo líng tóu yì bái,ruǎn jí yǎn shuí qīng。
多病且相待,不期能合并。duō bìng qiě xiāng dài,bù qī néng hé bìng。
思君话秋夜,风露坐微馨。sī jūn huà qiū yè,fēng lù zuò wēi xīn。

艰屯

陈曾寿

艰屯终不厌,珍重百年中。jiān tún zhōng bù yàn,zhēn zhòng bǎi nián zhōng。
饿有乡堪老,穷惟道可通。è yǒu xiāng kān lǎo,qióng wéi dào kě tōng。
晴檐坐初日,蠹简入春风。qíng yán zuò chū rì,dù jiǎn rù chūn fēng。
寂寞观生理,谁能佳兴同。jì mò guān shēng lǐ,shuí néng jiā xīng tóng。

苦寒

陈曾寿

沟壑行看尽,相淩更苦寒。gōu hè xíng kàn jǐn,xiāng líng gèng kǔ hán。
凶飙摧墐塞,冰狱罩坤乾。xiōng biāo cuī jìn sāi,bīng yù zhào kūn qián。
日驭何攀及,天心欲见难。rì yù hé pān jí,tiān xīn yù jiàn nán。
添炉温斗室,泚颡一身安。tiān lú wēn dòu shì,cǐ sǎng yī shēn ān。

除夕

陈曾寿

酒薄还刚制,梅寒只淡妆。jiǔ báo hái gāng zhì,méi hán zhǐ dàn zhuāng。
持身差得忍,与世渐相忘。chí shēn chà dé rěn,yǔ shì jiàn xiāng wàng。
濩落天犹相,衰慵道且长。huò luò tiān yóu xiāng,shuāi yōng dào qiě zhǎng。
远书深慰藉,诸弟赖扶将。yuǎn shū shēn wèi jí,zhū dì lài fú jiāng。

春日杂述

陈曾寿

世攘坤舆隘,天游斗室宽。shì rǎng kūn yú ài,tiān yóu dòu shì kuān。
经香生梵呗,梅态出春寒。jīng xiāng shēng fàn bei,méi tài chū chūn hán。
长啜双弓美,深惭一榻安。zhǎng chuài shuāng gōng měi,shēn cán yī tà ān。
积闲筋力弛,空倚旧书看。jī xián jīn lì chí,kōng yǐ jiù shū kàn。

春日杂述

陈曾寿

臆想惊非幻,身经误是真。yì xiǎng jīng fēi huàn,shēn jīng wù shì zhēn。
神伤旧游地,心稳暂时人。shén shāng jiù yóu dì,xīn wěn zàn shí rén。
尚慕幽栖适,难求古德邻。shàng mù yōu qī shì,nán qiú gǔ dé lín。
南游倘成事,无著倚天亲。nán yóu tǎng chéng shì,wú zhù yǐ tiān qīn。

春日杂述

陈曾寿

读易方知惧,吟诗乃识忧。dú yì fāng zhī jù,yín shī nǎi shí yōu。
栋挠凶有辅,泉浸忾宗周。dòng náo xiōng yǒu fǔ,quán jìn kài zōng zhōu。
铸错成同茧,将何置缀旒。zhù cuò chéng tóng jiǎn,jiāng hé zhì zhuì liú。
艰屯望文史,无泪洒千秋。jiān tún wàng wén shǐ,wú lèi sǎ qiān qiū。

春日杂述

陈曾寿

卓矣吾强志,天乎遂永辞。zhuó yǐ wú qiáng zhì,tiān hū suì yǒng cí。
无言存至爱,攻错胜严师。wú yán cún zhì ài,gōng cuò shèng yán shī。
援救人心溺,扶持圣域危。yuán jiù rén xīn nì,fú chí shèng yù wēi。
遗书易亡佚,一发欲传谁。yí shū yì wáng yì,yī fā yù chuán shuí。

春日杂述

陈曾寿

发兴不妨孤,斯文密自娱。fā xīng bù fáng gū,sī wén mì zì yú。
口占春帖子,笔试岁朝图。kǒu zhàn chūn tiē zi,bǐ shì suì cháo tú。
忆弟同坡老,怀人似达夫。yì dì tóng pō lǎo,huái rén shì dá fū。
孙雏相慰伴,剪䰂覆瓠壶。sūn chú xiāng wèi bàn,jiǎn cài fù hù hú。

已幸

陈曾寿

已幸蝇蚊去,还看凛冽来。yǐ xìng yíng wén qù,hái kàn lǐn liè lái。
除瓜馀蒂苦,折蔓强花开。chú guā yú dì kǔ,zhé màn qiáng huā kāi。
流转惭元量,神通羡万回。liú zhuǎn cán yuán liàng,shén tōng xiàn wàn huí。
时危观校猎,千古杜陵哀。shí wēi guān xiào liè,qiān gǔ dù líng āi。

何坚庐夫人赠菊

陈曾寿

爱菊畴如我,衰迟迹已陈。ài jú chóu rú wǒ,shuāi chí jì yǐ chén。
难寻少年梦,悽绝旧京人。nán xún shǎo nián mèng,qī jué jiù jīng rén。
严酷冬还夏,萧寥暝复晨。yán kù dōng hái xià,xiāo liáo míng fù chén。
霜华忽明眼,冷绪暂能新。shuāng huá hū míng yǎn,lěng xù zàn néng xīn。

何坚庐夫人赠菊

陈曾寿

赠比瑶华重,还浓一室秋。zèng bǐ yáo huá zhòng,hái nóng yī shì qiū。
遗芳成远负,晚节若为酬。yí fāng chéng yuǎn fù,wǎn jié ruò wèi chóu。
大漠妖氛豁,冰天雁影收。dà mò yāo fēn huō,bīng tiān yàn yǐng shōu。
我魂招未得,对酒怅淹留。wǒ hún zhāo wèi dé,duì jiǔ chàng yān liú。

除夕感愤

陈曾寿

隐忍十年事,仓皇五国行。yǐn rěn shí nián shì,cāng huáng wǔ guó xíng。
不曾辞玉碎,所惜抵毛轻。bù céng cí yù suì,suǒ xī dǐ máo qīng。
曦景何攀及,葵心枉自倾。xī jǐng hé pān jí,kuí xīn wǎng zì qīng。
未能求死所,宁遂尽生平。wèi néng qiú sǐ suǒ,níng suì jǐn shēng píng。