古诗词

为王病山侍郎作飞乌山馆图并题

陈曾寿

家住江源行入海,壮游昔有眉山苏。jiā zhù jiāng yuán xíng rù hǎi,zhuàng yóu xī yǒu méi shān sū。
却登金山望乡国,夜江光怪惊栖乌。què dēng jīn shān wàng xiāng guó,yè jiāng guāng guài jīng qī wū。
高才盛年世清宴,归山誓水宁非诬。gāo cái shèng nián shì qīng yàn,guī shān shì shuǐ níng fēi wū。
多难方知太平好,或出或处皆裕馀。duō nán fāng zhī tài píng hǎo,huò chū huò chù jiē yù yú。
明季流寇祸至烈,易堂尚可安琴书。míng jì liú kòu huò zhì liè,yì táng shàng kě ān qín shū。
团瓢历历七十二,即今何地容潜夫。tuán piáo lì lì qī shí èr,jí jīn hé dì róng qián fū。
天遗地孑几耆老,削迹夷市蜷穷庐。tiān yí dì jié jǐ qí lǎo,xuē jì yí shì quán qióng lú。
神州莽莽塞荆棘,三湘百粤无完区。shén zhōu mǎng mǎng sāi jīng jí,sān xiāng bǎi yuè wú wán qū。
引绳而绝必有处,激发祸始钟巴渝。yǐn shéng ér jué bì yǒu chù,jī fā huò shǐ zhōng bā yú。
势劫驯良化豺虎,闭关猛噬安逃逋。shì jié xùn liáng huà chái hǔ,bì guān měng shì ān táo bū。
中江老人发过耳,家屯与国齐疮痡。zhōng jiāng lǎo rén fā guò ěr,jiā tún yǔ guó qí chuāng fū。
十年千忧犯真宰,白头形影酬羁孤。shí nián qiān yōu fàn zhēn zǎi,bái tóu xíng yǐng chóu jī gū。
相过朱王慰朝暮,濡沫那得忘江湖。xiāng guò zhū wáng wèi cháo mù,rú mò nà dé wàng jiāng hú。
覆舟之山渺天际,??万众真为鱼。fù zhōu zhī shān miǎo tiān jì,jí jí wàn zhòng zhēn wèi yú。
千重万掩愁肺腑,溅泪惊心空友于。qiān zhòng wàn yǎn chóu fèi fǔ,jiàn lèi jīng xīn kōng yǒu yú。
眼穿望断归不得,偶观画稿疑乡闾。yǎn chuān wàng duàn guī bù dé,ǒu guān huà gǎo yí xiāng lǘ。
何时闻雁空泠峡,且视飞鸟山馆图。hé shí wén yàn kōng líng xiá,qiě shì fēi niǎo shān guǎn tú。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

去岁牵牛花雪青一种今秋复发

陈曾寿

一箭比琼华,娟娟凉露斜。yī jiàn bǐ qióng huá,juān juān liáng lù xié。
窥庭惟皓月,贻佩是青霞。kuī tíng wéi hào yuè,yí pèi shì qīng xiá。
往事沉沉去,新悰念念差。wǎng shì chén chén qù,xīn cóng niàn niàn chà。
相思得相见,犹有去年花。xiāng sī dé xiāng jiàn,yóu yǒu qù nián huā。

去岁牵牛花雪青一种今秋复发

陈曾寿

向夕巡篱落,侵晨汲井华。xiàng xī xún lí luò,qīn chén jí jǐng huá。
微添经外课,不断佛前花。wēi tiān jīng wài kè,bù duàn fú qián huā。
晓梦连凄艳,炉烟拥翠霞。xiǎo mèng lián qī yàn,lú yān yōng cuì xiá。
未须托禅悦,冷淡足生涯。wèi xū tuō chán yuè,lěng dàn zú shēng yá。

去岁牵牛花雪青一种今秋复发

陈曾寿

长是无人见,惟馀残月斜。zhǎng shì wú rén jiàn,wéi yú cán yuè xié。
新承九秋露,出浴五更花。xīn chéng jiǔ qiū lù,chū yù wǔ gèng huā。
淅沥轻寒袭,凄迷宿雾遮。xī lì qīng hán xí,qī mí sù wù zhē。
霎时最清绝,寂寂未啼鸦。shà shí zuì qīng jué,jì jì wèi tí yā。

去岁牵牛花雪青一种今秋复发

陈曾寿

衰白馀生事,沉冥遣有涯。shuāi bái yú shēng shì,chén míng qiǎn yǒu yá。
无心呈妙色,破涕向幽花。wú xīn chéng miào sè,pò tì xiàng yōu huā。
自识优昙瑞,宁为大耋嗟。zì shí yōu tán ruì,níng wèi dà dié jiē。
秋光散庭宇,真作野人家。qiū guāng sàn tíng yǔ,zhēn zuò yě rén jiā。

请急之析津君任自沪来会将更往旧京视散原先生殡所

陈曾寿

三年还得见,一念万苍森。sān nián hái dé jiàn,yī niàn wàn cāng sēn。
惟有风尘色,不知天地心。wéi yǒu fēng chén sè,bù zhī tiān dì xīn。
欢经世乱尽,情以类孤深。huān jīng shì luàn jǐn,qíng yǐ lèi gū shēn。
凄断春明梦,伤君欲重寻。qī duàn chūn míng mèng,shāng jūn yù zhòng xún。

梦中得与鹤共青天之句因足成之

陈曾寿

高处不知年,纵横万象前。gāo chù bù zhī nián,zòng héng wàn xiàng qián。
惟琴分片席,与鹤共青天。wéi qín fēn piàn xí,yǔ hè gòng qīng tiān。
煨芋留深火,烹茶汲远泉。wēi yù liú shēn huǒ,pēng chá jí yuǎn quán。
布毛吹不起,亦自有深禅。bù máo chuī bù qǐ,yì zì yǒu shēn chán。

君任五十初度

陈曾寿

穷为天下独,乐亦世间无。qióng wèi tiān xià dú,lè yì shì jiān wú。
奉母希山谷,吟诗和小苏。fèng mǔ xī shān gǔ,yín shī hé xiǎo sū。
高谈起沉滞,奇气出艰虞。gāo tán qǐ chén zhì,qí qì chū jiān yú。
宜并刘姚寿,斯文长自娱。yí bìng liú yáo shòu,sī wén zhǎng zì yú。

辛巳除夕

陈曾寿

汉腊隆年祭,无嫌跪起迟。hàn là lóng nián jì,wú xián guì qǐ chí。
岂能劳益健,聊藉礼扶衰。qǐ néng láo yì jiàn,liáo jí lǐ fú shuāi。
压祟钱堆枕,迎神灶满饴。yā suì qián duī zhěn,yíng shén zào mǎn yí。
拜多从脱膝,真是羡儿时。bài duō cóng tuō xī,zhēn shì xiàn ér shí。

辛巳除夕

陈曾寿

活计残经少,心情旧井枯。huó jì cán jīng shǎo,xīn qíng jiù jǐng kū。
机输灵照捷,诗祭浪仙无。jī shū líng zhào jié,shī jì làng xiān wú。
天地弥新鬼,汤燖虱腐儒。tiān dì mí xīn guǐ,tāng xún shī fǔ rú。
无成虚老至,后饮愧屠苏。wú chéng xū lǎo zhì,hòu yǐn kuì tú sū。

天心

陈曾寿

天心正冥漠,吾道属艰虞。tiān xīn zhèng míng mò,wú dào shǔ jiān yú。
不得蹈海死,还成黏壁枯。bù dé dǎo hǎi sǐ,hái chéng nián bì kū。
契丹劳辅晋,勾践久臣吴。qì dān láo fǔ jìn,gōu jiàn jiǔ chén wú。
自哂腼人面,怀哉范大夫。zì shěn miǎn rén miàn,huái zāi fàn dà fū。

春尽始见新荑

陈曾寿

洗眼见新荑,空阶细雨时。xǐ yǎn jiàn xīn tí,kōng jiē xì yǔ shí。
可怜三月好,已负十年期。kě lián sān yuè hǎo,yǐ fù shí nián qī。
冷地花难种,东风柳不知。lěng dì huā nán zhǒng,dōng fēng liǔ bù zhī。
满庭萧瑟意,稍稍点春姿。mǎn tíng xiāo sè yì,shāo shāo diǎn chūn zī。

梦觉

陈曾寿

亦知无可住,却待欲何之。yì zhī wú kě zhù,què dài yù hé zhī。
梦觉空初愿,途穷忆本师。mèng jué kōng chū yuàn,tú qióng yì běn shī。
蝇惟钻故纸,鲲合徙天池。yíng wéi zuān gù zhǐ,kūn hé xǐ tiān chí。
变化何常理,凭君一转时。biàn huà hé cháng lǐ,píng jūn yī zhuǎn shí。

陈曾寿

何处非华表,凄凉旧姓丁。hé chù fēi huá biǎo,qī liáng jiù xìng dīng。
亦知归计好,无奈故巢腥。yì zhī guī jì hǎo,wú nài gù cháo xīng。
早闭鸣皋口,仍残带箭翎。zǎo bì míng gāo kǒu,réng cán dài jiàn líng。
十年共飘泊,犹自忍伶俜。shí nián gòng piāo pō,yóu zì rěn líng pīng。

寥落

陈曾寿

岁晚知寥落,身衰悔惰慵。suì wǎn zhī liáo luò,shēn shuāi huǐ duò yōng。
欲寻残岁侣,竟绝一僧逢。yù xún cán suì lǚ,jìng jué yī sēng féng。
步冷空阶叶,心沉古寺钟。bù lěng kōng jiē yè,xīn chén gǔ sì zhōng。
焚香完日课,清绝觊无悰。fén xiāng wán rì kè,qīng jué jì wú cóng。

除夕

陈曾寿

检点一年事,沉沉到此宵。jiǎn diǎn yī nián shì,chén chén dào cǐ xiāo。
所添惟药物,虚耗且箪瓢。suǒ tiān wéi yào wù,xū hào qiě dān piáo。
身废家何有,心寒恨未消。shēn fèi jiā hé yǒu,xīn hán hèn wèi xiāo。
梅开旧标格,聊得我魂招。méi kāi jiù biāo gé,liáo dé wǒ hún zhāo。