古诗词

为王病山侍郎作飞乌山馆图并题

陈曾寿

家住江源行入海,壮游昔有眉山苏。jiā zhù jiāng yuán xíng rù hǎi,zhuàng yóu xī yǒu méi shān sū。
却登金山望乡国,夜江光怪惊栖乌。què dēng jīn shān wàng xiāng guó,yè jiāng guāng guài jīng qī wū。
高才盛年世清宴,归山誓水宁非诬。gāo cái shèng nián shì qīng yàn,guī shān shì shuǐ níng fēi wū。
多难方知太平好,或出或处皆裕馀。duō nán fāng zhī tài píng hǎo,huò chū huò chù jiē yù yú。
明季流寇祸至烈,易堂尚可安琴书。míng jì liú kòu huò zhì liè,yì táng shàng kě ān qín shū。
团瓢历历七十二,即今何地容潜夫。tuán piáo lì lì qī shí èr,jí jīn hé dì róng qián fū。
天遗地孑几耆老,削迹夷市蜷穷庐。tiān yí dì jié jǐ qí lǎo,xuē jì yí shì quán qióng lú。
神州莽莽塞荆棘,三湘百粤无完区。shén zhōu mǎng mǎng sāi jīng jí,sān xiāng bǎi yuè wú wán qū。
引绳而绝必有处,激发祸始钟巴渝。yǐn shéng ér jué bì yǒu chù,jī fā huò shǐ zhōng bā yú。
势劫驯良化豺虎,闭关猛噬安逃逋。shì jié xùn liáng huà chái hǔ,bì guān měng shì ān táo bū。
中江老人发过耳,家屯与国齐疮痡。zhōng jiāng lǎo rén fā guò ěr,jiā tún yǔ guó qí chuāng fū。
十年千忧犯真宰,白头形影酬羁孤。shí nián qiān yōu fàn zhēn zǎi,bái tóu xíng yǐng chóu jī gū。
相过朱王慰朝暮,濡沫那得忘江湖。xiāng guò zhū wáng wèi cháo mù,rú mò nà dé wàng jiāng hú。
覆舟之山渺天际,??万众真为鱼。fù zhōu zhī shān miǎo tiān jì,jí jí wàn zhòng zhēn wèi yú。
千重万掩愁肺腑,溅泪惊心空友于。qiān zhòng wàn yǎn chóu fèi fǔ,jiàn lèi jīng xīn kōng yǒu yú。
眼穿望断归不得,偶观画稿疑乡闾。yǎn chuān wàng duàn guī bù dé,ǒu guān huà gǎo yí xiāng lǘ。
何时闻雁空泠峡,且视飞鸟山馆图。hé shí wén yàn kōng líng xiá,qiě shì fēi niǎo shān guǎn tú。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

来长春寓葵园中同住为苕雪夬庵及农先识先灼先弟君适表侄儿子邦直

陈曾寿

故人兄弟得连床,强半征鸿聚作行。gù rén xiōng dì dé lián chuáng,qiáng bàn zhēng hóng jù zuò xíng。
分得开颜忘戚戚,因何失志转伥伥。fēn dé kāi yán wàng qī qī,yīn hé shī zhì zhuǎn chāng chāng。
闲行不碍荒园小,旅食惟知白日长。xián xíng bù ài huāng yuán xiǎo,lǚ shí wéi zhī bái rì zhǎng。
学道无成世缘减,欲凭何事掩悲凉。xué dào wú chéng shì yuán jiǎn,yù píng hé shì yǎn bēi liáng。

梦断

陈曾寿

梦断残宵宿雨收,闲怀清冷恰无愁。mèng duàn cán xiāo sù yǔ shōu,xián huái qīng lěng qià wú chóu。
林通月色微疑曙,院绝虫声自觉秋。lín tōng yuè sè wēi yí shǔ,yuàn jué chóng shēng zì jué qiū。
不竞温凉吟羽扇,解危腰领忆羊裘。bù jìng wēn liáng yín yǔ shàn,jiě wēi yāo lǐng yì yáng qiú。
屏除闻见齐喧寂,谁识沧波不系舟。píng chú wén jiàn qí xuān jì,shuí shí cāng bō bù xì zhōu。

夜起

陈曾寿

往来思想任腾腾,已证禅天第一乘。wǎng lái sī xiǎng rèn téng téng,yǐ zhèng chán tiān dì yī chéng。
康济自家馀瀹茗,昭明一室且回灯。kāng jì zì jiā yú yuè míng,zhāo míng yī shì qiě huí dēng。
晨趋却曲门多客,夜入萧寥院似僧。chén qū què qū mén duō kè,yè rù xiāo liáo yuàn shì sēng。
咫尺不殊心境异,懒将公案问南能。zhǐ chǐ bù shū xīn jìng yì,lǎn jiāng gōng àn wèn nán néng。

书玉溪诗集后

陈曾寿

几多惆怅负华年,恩怨纷纭只惘然。jǐ duō chóu chàng fù huá nián,ēn yuàn fēn yún zhǐ wǎng rán。
尽托门庭夸彩笔,终迷阊阖误钧天。jǐn tuō mén tíng kuā cǎi bǐ,zhōng mí chāng hé wù jūn tiān。
私书约后忘机否,好梦成时枕手眠。sī shū yuē hòu wàng jī fǒu,hǎo mèng chéng shí zhěn shǒu mián。
能使柳枝惊问讯,不妨幽忆写黄泉。néng shǐ liǔ zhī jīng wèn xùn,bù fáng yōu yì xiě huáng quán。

九逝

陈曾寿

寒拾长廊开口笑,璧琳古寺倚松吟。hán shí zhǎng láng kāi kǒu xiào,bì lín gǔ sì yǐ sōng yín。
八风淩谇不到处,九逝蹉跎馀此心。bā fēng líng suì bù dào chù,jiǔ shì cuō tuó yú cǐ xīn。
同难故人皆丧逝,积年蓄念费消沉。tóng nán gù rén jiē sàng shì,jī nián xù niàn fèi xiāo chén。
夜来月色清如水,照我绳床百感侵。yè lái yuè sè qīng rú shuǐ,zhào wǒ shéng chuáng bǎi gǎn qīn。

惯听

陈曾寿

惯听熹微鸟语喧,百年心事几凉温。guàn tīng xī wēi niǎo yǔ xuān,bǎi nián xīn shì jǐ liáng wēn。
强知家国疑无赖,能外身名傥有存。qiáng zhī jiā guó yí wú lài,néng wài shēn míng tǎng yǒu cún。
蹇习逡巡聊半数,冬郎惨戚为深恩。jiǎn xí qūn xún liáo bàn shù,dōng láng cǎn qī wèi shēn ēn。
愁闻消息如云幻,苍狗难期变灭痕。chóu wén xiāo xī rú yún huàn,cāng gǒu nán qī biàn miè hén。

过颐和园宿香山旅馆

陈曾寿

当年绚烂极西郊,咫尺宸居雨露饶。dāng nián xuàn làn jí xī jiāo,zhǐ chǐ chén jū yǔ lù ráo。
供帐曹司纷百局,传呼灯火接三霄。gōng zhàng cáo sī fēn bǎi jú,chuán hū dēng huǒ jiē sān xiāo。
何时秋梦惊铜辇,剩有春风到柳条。hé shí qiū mèng jīng tóng niǎn,shèng yǒu chūn fēng dào liǔ tiáo。
承直小臣今白首,聊堪闲客此闲谣。chéng zhí xiǎo chén jīn bái shǒu,liáo kān xián kè cǐ xián yáo。

妙峰山娘娘殿进香

陈曾寿

秀绝中天第一峰,凤冠高簇翠芙蓉。xiù jué zhōng tiān dì yī fēng,fèng guān gāo cù cuì fú róng。
潜心迥出孤云表,善眼仙留满月容。qián xīn jiǒng chū gū yún biǎo,shàn yǎn xiān liú mǎn yuè róng。
石作围屏张锦幄,道排严卫肃虬松。shí zuò wéi píng zhāng jǐn wò,dào pái yán wèi sù qiú sōng。
青山独往容闲逸,神傥愁予正直胸。qīng shān dú wǎng róng xián yì,shén tǎng chóu yǔ zhèng zhí xiōng。

九日同季馥巩庵勉甫桐君及强志贻先弟约立之至香山作登高之会

陈曾寿

秋光全为一山浓,磊落嵚㟢十万松。qiū guāng quán wèi yī shān nóng,lěi luò qīn qí shí wàn sōng。
未远雍乾明圣世,犹馀林壑帝王容。wèi yuǎn yōng qián míng shèng shì,yóu yú lín hè dì wáng róng。
时危强兴成佳会,地胜逢辰起旧慵。shí wēi qiáng xīng chéng jiā huì,dì shèng féng chén qǐ jiù yōng。
断雁分飞天万里,何当放眼最高峰。duàn yàn fēn fēi tiān wàn lǐ,hé dāng fàng yǎn zuì gāo fēng。

立之山居养疴寄赠

陈曾寿

一丘一壑养生主,听松听水逍遥游。yī qiū yī hè yǎng shēng zhǔ,tīng sōng tīng shuǐ xiāo yáo yóu。
本来无病维摩诘,长惯单栖许散愁。běn lái wú bìng wéi mó jí,zhǎng guàn dān qī xǔ sàn chóu。
世上荣名仇晚节,山中风物媚清秋。shì shàng róng míng chóu wǎn jié,shān zhōng fēng wù mèi qīng qiū。
高寒夜夜月明好,与子相期最上头。gāo hán yè yè yuè míng hǎo,yǔ zi xiāng qī zuì shàng tóu。

立之山居养疴寄赠

陈曾寿

寒宵深坐对龛灯,信是前生粥饭僧。hán xiāo shēn zuò duì kān dēng,xìn shì qián shēng zhōu fàn sēng。
山水清缘几两屐,乾坤长物一枝藤。shān shuǐ qīng yuán jǐ liǎng jī,qián kūn zhǎng wù yī zhī téng。
龙钟忍事真人杰,獦獠参禅没技能。lóng zhōng rěn shì zhēn rén jié,gé liáo cān chán méi jì néng。
无用扶衰资大药,半空鸾啸访孙登。wú yòng fú shuāi zī dà yào,bàn kōng luán xiào fǎng sūn dēng。

书广雅诗集后

陈曾寿

吾生犹及范希文,画牍忧时每夜分。wú shēng yóu jí fàn xī wén,huà dú yōu shí měi yè fēn。
晚节艰难诗愈好,遗音哀惋世宁闻。wǎn jié jiān nán shī yù hǎo,yí yīn āi wǎn shì níng wén。
长沙久镇人谁替,元祐重来日已曛。zhǎng shā jiǔ zhèn rén shuí tì,yuán yòu zhòng lái rì yǐ xūn。
辛苦与人家国事,调停术尽欲何云。xīn kǔ yǔ rén jiā guó shì,diào tíng shù jǐn yù hé yún。

书广雅诗集后

陈曾寿

永叔穷工语不刊,达官容易废雕镌。yǒng shū qióng gōng yǔ bù kān,dá guān róng yì fèi diāo juān。
曲江感遇微言绝,绿野灰心五字传。qū jiāng gǎn yù wēi yán jué,lǜ yě huī xīn wǔ zì chuán。
老去恩深前席对,梦回愁绝帝京篇。lǎo qù ēn shēn qián xí duì,mèng huí chóu jué dì jīng piān。
忧伤小雅繁霜后,此卷千秋合让专。yōu shāng xiǎo yǎ fán shuāng hòu,cǐ juǎn qiān qiū hé ràng zhuān。

荆公

陈曾寿

荆公六艺冠群伦,鼎足清风如贱贫。jīng gōng liù yì guān qún lún,dǐng zú qīng fēng rú jiàn pín。
直以仔肩付天地,最难遇合极君臣。zhí yǐ zǎi jiān fù tiān dì,zuì nán yù hé jí jūn chén。
论评世远犹难定,宗社根披遂不振。lùn píng shì yuǎn yóu nán dìng,zōng shè gēn pī suì bù zhèn。
间气高文容可遇,从来晓事几何人。jiān qì gāo wén róng kě yù,cóng lái xiǎo shì jǐ hé rén。

次韵立之夜话

陈曾寿

等闲名节易轻肥,扰扰谁参第一机。děng xián míng jié yì qīng féi,rǎo rǎo shuí cān dì yī jī。
薪胆同仇歧路隔,辈流洗眼廿年非。xīn dǎn tóng chóu qí lù gé,bèi liú xǐ yǎn niàn nián fēi。
空经丧乱丹心破,未有江湖白发归。kōng jīng sàng luàn dān xīn pò,wèi yǒu jiāng hú bái fā guī。
接膝寒窗灯影畔,久要残菊尚成围。jiē xī hán chuāng dēng yǐng pàn,jiǔ yào cán jú shàng chéng wéi。