古诗词

宿西峰禅源寺以雨甚不得登绝顶归途感赋

陈曾寿

云龙氤氲华盖天,呼吸海气回星躔。yún lóng yīn yūn huá gài tiān,hū xī hǎi qì huí xīng chán。
势尊蓄厚合茫混,神秘未许穷雕镌。shì zūn xù hòu hé máng hùn,shén mì wèi xǔ qióng diāo juān。
我来冲雨青冥上,攀援栈道空茫然。wǒ lái chōng yǔ qīng míng shàng,pān yuán zhàn dào kōng máng rán。
行行众山陷无底,雄纛始见中峰悬。xíng xíng zhòng shān xiàn wú dǐ,xióng dào shǐ jiàn zhōng fēng xuán。
昭明寺藏飞瀑杪,山门松枥知何年。zhāo míng sì cáng fēi pù miǎo,shān mén sōng lì zhī hé nián。
经台片席分宝志,千劫永度金刚禅。jīng tái piàn xí fēn bǎo zhì,qiān jié yǒng dù jīn gāng chán。
乃公布金半寰宇,天人漏果真唐捐。nǎi gōng bù jīn bàn huán yǔ,tiān rén lòu guǒ zhēn táng juān。
东峰三宿气森穆,梦魂还蹑西峰巅。dōng fēng sān sù qì sēn mù,mèng hún hái niè xī fēng diān。
缒幽出奥转平旷,时见如火霜林妍。zhuì yōu chū ào zhuǎn píng kuàng,shí jiàn rú huǒ shuāng lín yán。
莲花峰底壮坛宇,微惜混杂同市廛。lián huā fēng dǐ zhuàng tán yǔ,wēi xī hùn zá tóng shì chán。
临济宗风久衰歇,岩栖支灶馀唐砖。lín jì zōng fēng jiǔ shuāi xiē,yán qī zhī zào yú táng zhuān。
饱听僧堂一夜雨,空仰绝壁千重泉。bǎo tīng sēng táng yī yè yǔ,kōng yǎng jué bì qiān zhòng quán。
黑入太阴动鳞甲,何由致我神松前。hēi rù tài yīn dòng lín jiǎ,hé yóu zhì wǒ shén sōng qián。
还辞清都入尘世,送客起伏千蜿蜒。hái cí qīng dōu rù chén shì,sòng kè qǐ fú qiān wān yán。
劳生九死肆游览,暂获已幸遑流连。láo shēng jiǔ sǐ sì yóu lǎn,zàn huò yǐ xìng huáng liú lián。
扶舆百里一回首,九天尚爇香炉烟。fú yú bǎi lǐ yī huí shǒu,jiǔ tiān shàng ruò xiāng lú yān。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

闻苏堪作东坡生日戏赠一诗

陈曾寿

平生郑重九,还记我东坡。píng shēng zhèng zhòng jiǔ,hái jì wǒ dōng pō。
破寂残年兴,开尊令节过。pò jì cán nián xīng,kāi zūn lìng jié guò。
换羊书更好,无蝎墨常磨。huàn yáng shū gèng hǎo,wú xiē mò cháng mó。
用意荣枯外,何烦春梦婆。yòng yì róng kū wài,hé fán chūn mèng pó。

苏堪作东坡生日会饮其一

陈曾寿

千秋几丙子,绝代一东坡。qiān qiū jǐ bǐng zi,jué dài yī dōng pō。
置酒为公寿,年年逸兴多。zhì jiǔ wèi gōng shòu,nián nián yì xīng duō。
老嫌金带重,客爱紫裘歌。lǎo xián jīn dài zhòng,kè ài zǐ qiú gē。
一笑风流在,花枝发醉哦。yī xiào fēng liú zài,huā zhī fā zuì ó。

幽居

陈曾寿

北牖森苍雪,南楹罨绿天。běi yǒu sēn cāng xuě,nán yíng yǎn lǜ tiān。
安心毛颖佛,同命蠹鱼仙。ān xīn máo yǐng fú,tóng mìng dù yú xiān。
见放犹难去,非潜敢望贤。jiàn fàng yóu nán qù,fēi qián gǎn wàng xián。
秋芳淡移影,容得日高眠。qiū fāng dàn yí yǐng,róng dé rì gāo mián。

即事

陈曾寿

庭树惟栖雪,窗虚瞑色寒。tíng shù wéi qī xuě,chuāng xū míng sè hán。
息交疏茗碗,知味爱蔬盘。xī jiāo shū míng wǎn,zhī wèi ài shū pán。
未信乾坤息,宁期旦暮安。wèi xìn qián kūn xī,níng qī dàn mù ān。
冰齑兼淡粥,深愧腐儒餐。bīng jī jiān dàn zhōu,shēn kuì fǔ rú cān。

即事

陈曾寿

二月已过半,小园春未迟。èr yuè yǐ guò bàn,xiǎo yuán chūn wèi chí。
日暄冰释径,烟媚雪残枝。rì xuān bīng shì jìng,yān mèi xuě cán zhī。
弄笔忘衰老,添香转岁时。nòng bǐ wàng shuāi lǎo,tiān xiāng zhuǎn suì shí。
逡巡浑得计,留眼待芳期。qūn xún hún dé jì,liú yǎn dài fāng qī。

小圃

陈曾寿

小圃宜初夏,朝朝众绿还。xiǎo pǔ yí chū xià,cháo cháo zhòng lǜ hái。
新凉阶似水,薄雾树疑山。xīn liáng jiē shì shuǐ,báo wù shù yí shān。
饱饭残生愧,关门一味闲。bǎo fàn cán shēng kuì,guān mén yī wèi xián。
终难闻见灭,犹羡石能顽。zhōng nán wén jiàn miè,yóu xiàn shí néng wán。

牵牛花中雪青一种幽冶绝世日开一花闲居无俚若相慰藉者为赋一诗

陈曾寿

惨绝人间世,衰馀药裹身。cǎn jué rén jiān shì,shuāi yú yào guǒ shēn。
不妨秋气冽,犹及晚芳新。bù fáng qiū qì liè,yóu jí wǎn fāng xīn。
病叶邀寒雨,幽花属恨人。bìng yè yāo hán yǔ,yōu huā shǔ hèn rén。
娟然共迟暮,采撷莫辞频。juān rán gòng chí mù,cǎi xié mò cí pín。

书杜集后

陈曾寿

狼狈国风手,飘飖黄屋忧。láng bèi guó fēng shǒu,piāo yáo huáng wū yōu。
致君终不遂,为客竟长休。zhì jūn zhōng bù suì,wèi kè jìng zhǎng xiū。
衣钵三宗在,江河万古流。yī bō sān zōng zài,jiāng hé wàn gǔ liú。
神方谁检得,撼树任蚍蜉。shén fāng shuí jiǎn dé,hàn shù rèn pí fú。

毅夫同年挽诗

陈曾寿

梁傅堂堂后,斯人重海南。liáng fù táng táng hòu,sī rén zhòng hǎi nán。
名垂朱鸟影,心托杜鹃盦。míng chuí zhū niǎo yǐng,xīn tuō dù juān ān。
事往披遗疏,情深积寸函。shì wǎng pī yí shū,qíng shēn jī cùn hán。
后中伤敝席,惘惘岂能甘。hòu zhōng shāng bì xí,wǎng wǎng qǐ néng gān。

毅夫同年挽诗

陈曾寿

予谥昭臣节,书官限本朝。yǔ shì zhāo chén jié,shū guān xiàn běn cháo。
向隅灵可慰,赍志恨难消。xiàng yú líng kě wèi,jī zhì hèn nán xiāo。
危涕乘衰暮,同心委沆寥。wēi tì chéng shuāi mù,tóng xīn wěi hàng liáo。
兵尘昏岭表,惨淡若为招。bīng chén hūn lǐng biǎo,cǎn dàn ruò wèi zhāo。

梅泉

陈曾寿

独立曾无想,孤踪亦可哀。dú lì céng wú xiǎng,gū zōng yì kě āi。
故人俄异路,老泪滴寒灰。gù rén é yì lù,lǎo lèi dī hán huī。
道丧文安托,名逃世尚猜。dào sàng wén ān tuō,míng táo shì shàng cāi。
谁知仲长统,雄志郁雄才。shuí zhī zhòng zhǎng tǒng,xióng zhì yù xióng cái。

书愤其一

陈曾寿

不自我先后,神州末劫来。bù zì wǒ xiān hòu,shén zhōu mò jié lái。
人为普同塔,地即一堆灰。rén wèi pǔ tóng tǎ,dì jí yī duī huī。
历历昭戎首,沉沉积祸胎。lì lì zhāo róng shǒu,chén chén jī huò tāi。
斯须留眼在,天网岂恢恢。sī xū liú yǎn zài,tiān wǎng qǐ huī huī。

梅泉寄近诗来有「闭门只合死前休」之句悲其孤愤寄怀二首

陈曾寿

旷代谁知己,真才匪斗量。kuàng dài shuí zhī jǐ,zhēn cái fěi dòu liàng。
只缘诗愈好,遂与世相忘。zhǐ yuán shī yù hǎo,suì yǔ shì xiāng wàng。
无竞仍逢嫉,纯真或误狂。wú jìng réng féng jí,chún zhēn huò wù kuáng。
悠悠从满目,柴立独中央。yōu yōu cóng mǎn mù,chái lì dú zhōng yāng。

梅泉寄近诗来有「闭门只合死前休」之句悲其孤愤寄怀二首

陈曾寿

情岂生前见,交从别后深。qíng qǐ shēng qián jiàn,jiāo cóng bié hòu shēn。
冰霜何惨烈,魂梦与萧森。bīng shuāng hé cǎn liè,hún mèng yǔ xiāo sēn。
药老惟遮眼,涪翁悟死心。yào lǎo wéi zhē yǎn,fú wēng wù sǐ xīn。
言休休未得,犹复此孤吟。yán xiū xiū wèi dé,yóu fù cǐ gū yín。

陈曾寿

独犯巫闾雪,来销楚国魂。dú fàn wū lǘ xuě,lái xiāo chǔ guó hún。
乍看梦相似,一笑格犹存。zhà kàn mèng xiāng shì,yī xiào gé yóu cún。
缥缈青霞意,凄凉旧月痕。piāo miǎo qīng xiá yì,qī liáng jiù yuè hén。
分明来去迹,应感后皇恩。fēn míng lái qù jì,yīng gǎn hòu huáng ēn。