古诗词

宿西峰禅源寺以雨甚不得登绝顶归途感赋

陈曾寿

云龙氤氲华盖天,呼吸海气回星躔。yún lóng yīn yūn huá gài tiān,hū xī hǎi qì huí xīng chán。
势尊蓄厚合茫混,神秘未许穷雕镌。shì zūn xù hòu hé máng hùn,shén mì wèi xǔ qióng diāo juān。
我来冲雨青冥上,攀援栈道空茫然。wǒ lái chōng yǔ qīng míng shàng,pān yuán zhàn dào kōng máng rán。
行行众山陷无底,雄纛始见中峰悬。xíng xíng zhòng shān xiàn wú dǐ,xióng dào shǐ jiàn zhōng fēng xuán。
昭明寺藏飞瀑杪,山门松枥知何年。zhāo míng sì cáng fēi pù miǎo,shān mén sōng lì zhī hé nián。
经台片席分宝志,千劫永度金刚禅。jīng tái piàn xí fēn bǎo zhì,qiān jié yǒng dù jīn gāng chán。
乃公布金半寰宇,天人漏果真唐捐。nǎi gōng bù jīn bàn huán yǔ,tiān rén lòu guǒ zhēn táng juān。
东峰三宿气森穆,梦魂还蹑西峰巅。dōng fēng sān sù qì sēn mù,mèng hún hái niè xī fēng diān。
缒幽出奥转平旷,时见如火霜林妍。zhuì yōu chū ào zhuǎn píng kuàng,shí jiàn rú huǒ shuāng lín yán。
莲花峰底壮坛宇,微惜混杂同市廛。lián huā fēng dǐ zhuàng tán yǔ,wēi xī hùn zá tóng shì chán。
临济宗风久衰歇,岩栖支灶馀唐砖。lín jì zōng fēng jiǔ shuāi xiē,yán qī zhī zào yú táng zhuān。
饱听僧堂一夜雨,空仰绝壁千重泉。bǎo tīng sēng táng yī yè yǔ,kōng yǎng jué bì qiān zhòng quán。
黑入太阴动鳞甲,何由致我神松前。hēi rù tài yīn dòng lín jiǎ,hé yóu zhì wǒ shén sōng qián。
还辞清都入尘世,送客起伏千蜿蜒。hái cí qīng dōu rù chén shì,sòng kè qǐ fú qiān wān yán。
劳生九死肆游览,暂获已幸遑流连。láo shēng jiǔ sǐ sì yóu lǎn,zàn huò yǐ xìng huáng liú lián。
扶舆百里一回首,九天尚爇香炉烟。fú yú bǎi lǐ yī huí shǒu,jiǔ tiān shàng ruò xiāng lú yān。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

牵牛花

陈曾寿

光华妙似帝青宝,身世略同优钵昙。guāng huá miào shì dì qīng bǎo,shēn shì lüè tóng yōu bō tán。
万相庄严一弹指,请君回向此中参。wàn xiāng zhuāng yán yī dàn zhǐ,qǐng jūn huí xiàng cǐ zhōng cān。

小立

陈曾寿

阴阴凉翠掩轩楹,小立方知露气清。yīn yīn liáng cuì yǎn xuān yíng,xiǎo lì fāng zhī lù qì qīng。
斜月半庭花半吐,一虫满意作秋声。xié yuè bàn tíng huā bàn tǔ,yī chóng mǎn yì zuò qiū shēng。

十四岁除夕有句云「诗成两岁乘除里春在万家欢喜中」先师关季华先生极为叹赏以为他日立朝事业所在也今老矣一无所成感赋一绝

陈曾寿

诗成两岁乘除里,春在万家欢喜中。shī chéng liǎng suì chéng chú lǐ,chūn zài wàn jiā huān xǐ zhōng。
回首髫年真是梦,雪灯影里一衰翁。huí shǒu tiáo nián zhēn shì mèng,xuě dēng yǐng lǐ yī shuāi wēng。

庚辰三月至旧京下榻治芗斋中窗前藤花一架极盛

陈曾寿

如海春花懒去寻,伤心极目怯登临。rú hǎi chūn huā lǎn qù xún,shāng xīn jí mù qiè dēng lín。
竭来自笑何闻见,成就藤萝一架阴。jié lái zì xiào hé wén jiàn,chéng jiù téng luó yī jià yīn。

四月出关道中感赋

陈曾寿

次第看花已作尘,出关烟景似初春。cì dì kàn huā yǐ zuò chén,chū guān yān jǐng shì chū chūn。
东风又绿先畴土,血染谁哀让畔人。dōng fēng yòu lǜ xiān chóu tǔ,xuè rǎn shuí āi ràng pàn rén。

梅泉诗来引用唐昭宗谓韩渥朕左右无人之语偶有所感遂成一绝句

陈曾寿

朱梁跋扈异阴柔,分手君臣泪暗流。zhū liáng bá hù yì yīn róu,fēn shǒu jūn chén lèi àn liú。
强断股肱心未夺,濮州犹觉胜忠州。qiáng duàn gǔ gōng xīn wèi duó,pú zhōu yóu jué shèng zhōng zhōu。

尤物

陈曾寿

诗中尤物成双绝,惟有冬郎及玉溪。shī zhōng yóu wù chéng shuāng jué,wéi yǒu dōng láng jí yù xī。
癖爱神交相感应,故应往往亦凄凄。pǐ ài shén jiāo xiāng gǎn yīng,gù yīng wǎng wǎng yì qī qī。

闻近日求人书者以进士为贵戏作一绝

陈曾寿

北江著论妙机锋,院体山癯本不同。běi jiāng zhù lùn miào jī fēng,yuàn tǐ shān qú běn bù tóng。
树倒已无堪蚀叶,书空犹自觅青虫。shù dào yǐ wú kān shí yè,shū kōng yóu zì mì qīng chóng。

五月二十六日夜雨

陈曾寿

人间一夜潇潇雨,埋骨伤神我与君。rén jiān yī yè xiāo xiāo yǔ,mái gǔ shāng shén wǒ yǔ jūn。
万悔千尤来枕上,何如地下泯知闻。wàn huǐ qiān yóu lái zhěn shàng,hé rú dì xià mǐn zhī wén。

六月廿六夕梦至诒重家告以强志死矣诒重哭余亦哭醒后旋复入梦则诒重他出唯强志在与余相向哭岂两人地下果相聚耶

陈曾寿

梦与英灵地下游,不知欢乐抑沉忧。mèng yǔ yīng líng dì xià yóu,bù zhī huān lè yì chén yōu。
只遗后死栖惶泪,痴绝还从枕上流。zhǐ yí hòu sǐ qī huáng lèi,chī jué hái cóng zhěn shàng liú。

梦回

陈曾寿

梦回馀味剩凄凉,回首平生半渺茫。mèng huí yú wèi shèng qī liáng,huí shǒu píng shēng bàn miǎo máng。
领取当前真实境,窗前疏雨几前香。lǐng qǔ dāng qián zhēn shí jìng,chuāng qián shū yǔ jǐ qián xiāng。

病树馈苦瓜豆豉风味甚美口占一绝

陈曾寿

了无蹄迹蹴园蔬,风味清严胜旨腴。le wú tí jì cù yuán shū,fēng wèi qīng yán shèng zhǐ yú。
解识苦瓜连蒂苦,当前无用见文殊。jiě shí kǔ guā lián dì kǔ,dāng qián wú yòng jiàn wén shū。

小窗

陈曾寿

小窗秋晚绿阴凉,寂历疏花作淡妆。xiǎo chuāng qiū wǎn lǜ yīn liáng,jì lì shū huā zuò dàn zhuāng。
长日可关人己事,自家磨墨自焚香。zhǎng rì kě guān rén jǐ shì,zì jiā mó mò zì fén xiāng。

牵牛花

陈曾寿

绝胜帘波与幔纱,叶间恰可一窗花。jué shèng lián bō yǔ màn shā,yè jiān qià kě yī chuāng huā。
张机织锦犹难拟,好似蓝天间碧霞。zhāng jī zhī jǐn yóu nán nǐ,hǎo shì lán tiān jiān bì xiá。

牵牛花

陈曾寿

睡起朦胧晓色偏,镜中花映已嫣然。shuì qǐ méng lóng xiǎo sè piān,jìng zhōng huā yìng yǐ yān rán。
未明秉烛凝妆坐,旧梦消沉五十年。wèi míng bǐng zhú níng zhuāng zuò,jiù mèng xiāo chén wǔ shí nián。