古诗词

忠樟行

陈曾寿

法相寺前枯死树,十年百过初未识。fǎ xiāng sì qián kū sǐ shù,shí nián bǎi guò chū wèi shí。
臣节一发系孤根,老僧告予三太息。chén jié yī fā xì gū gēn,lǎo sēng gào yǔ sān tài xī。
向来此樟护山门,郁郁苍云岁月积。xiàng lái cǐ zhāng hù shān mén,yù yù cāng yún suì yuè jī。
无风石坛夏严冷,不雨轩廊昼昏黑。wú fēng shí tán xià yán lěng,bù yǔ xuān láng zhòu hūn hēi。
时维玄冬亥年尾,大风一夕摧殿壁。shí wéi xuán dōng hài nián wěi,dà fēng yī xī cuī diàn bì。
晨起惊看一叶无,鹏铩龙僵神鬼泣。chén qǐ jīng kàn yī yè wú,péng shā lóng jiāng shén guǐ qì。
诘朝传闻哀痛诏,巨猾移天帝逊国。jí cháo chuán wén āi tòng zhào,jù huá yí tiān dì xùn guó。
乃知贞柯殉奇变,神物义不污盗贼。nǎi zhī zhēn kē xùn qí biàn,shén wù yì bù wū dào zéi。
纯皇当年幸六龙,山中草木生颜色。chún huáng dāng nián xìng liù lóng,shān zhōng cǎo mù shēng yán sè。
嘉树一一赐御牌,百年长养蒙恩泽。jiā shù yī yī cì yù pái,bǎi nián zhǎng yǎng méng ēn zé。
乱经洪杨毁略尽,遗此峥嵘战冰雪。luàn jīng hóng yáng huǐ lüè jǐn,yí cǐ zhēng róng zhàn bīng xuě。
气排逆刃可辟易,心蚀沉哀竟摧绝。qì pái nì rèn kě pì yì,xīn shí chén āi jìng cuī jué。
我闻此言羞至髓,反颜岂暇千官责。wǒ wén cǐ yán xiū zhì suǐ,fǎn yán qǐ xiá qiān guān zé。
偷生忍垢竟何补,蹉跎一念错铸铁。tōu shēng rěn gòu jìng hé bǔ,cuō tuó yī niàn cuò zhù tiě。
昔吟老樟穷赞叹,筑亭作记兼刻石。xī yín lǎo zhāng qióng zàn tàn,zhù tíng zuò jì jiān kè shí。
突兀灵奇失交臂,使我魂伤血沾臆。tū wù líng qí shī jiāo bì,shǐ wǒ hún shāng xuè zhān yì。
两樟生死各千古,作诗岂独惭笔力。liǎng zhāng shēng sǐ gè qiān gǔ,zuò shī qǐ dú cán bǐ lì。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

梦中见一诗

陈曾寿

往往庭花发,看看二月空。wǎng wǎng tíng huā fā,kàn kàn èr yuè kōng。
百年有春梦,春梦未能同。bǎi nián yǒu chūn mèng,chūn mèng wèi néng tóng。

与莘田夜话去后作

陈曾寿

残灯君独去,深院雨来时。cán dēng jūn dú qù,shēn yuàn yǔ lái shí。
契阔他年意,温凉竟夕思。qì kuò tā nián yì,wēn liáng jìng xī sī。

钟楼口占

陈曾寿

平生最爱钟声好,今上钟楼更看山。píng shēng zuì ài zhōng shēng hǎo,jīn shàng zhōng lóu gèng kàn shān。
楼下钟声才一杵,白云几度幻苍颜。lóu xià zhōng shēng cái yī chǔ,bái yún jǐ dù huàn cāng yán。

题画

陈曾寿

闲居兀兀自堪惊,还羼溪山缥渺情。xián jū wù wù zì kān jīng,hái chàn xī shān piāo miǎo qíng。
树石一庭皆可友,世人休问作么生。shù shí yī tíng jiē kě yǒu,shì rén xiū wèn zuò me shēng。

育王寺豆粥甚美与西山戒坛寺稷粥可称双绝

陈曾寿

育王寺里分豆粥,何似戒坛风味新。yù wáng sì lǐ fēn dòu zhōu,hé shì jiè tán fēng wèi xīn。
傥入山中径披薙,真能康济自家身。tǎng rù shān zhōng jìng pī tì,zhēn néng kāng jì zì jiā shēn。

春日早起

陈曾寿

晓日朦胧闻竹鸡,杂花写影石栏西。xiǎo rì méng lóng wén zhú jī,zá huā xiě yǐng shí lán xī。
竹苞才吐青青节,穿径杨花踏作泥。zhú bāo cái tǔ qīng qīng jié,chuān jìng yáng huā tà zuò ní。

湖庐听雨

陈曾寿

四围檐瀑泻淋浪,万偈澜翻作道场。sì wéi yán pù xiè lín làng,wàn jì lán fān zuò dào chǎng。
省识劳生滋味了,湖斋听雨最清凉。shěng shí láo shēng zī wèi le,hú zhāi tīng yǔ zuì qīng liáng。

朔风

陈曾寿

金戈铁马气如虎,愁听北窗风撼沙。jīn gē tiě mǎ qì rú hǔ,chóu tīng běi chuāng fēng hàn shā。
不见白衣且高卧,两三黄菊义熙花。bù jiàn bái yī qiě gāo wò,liǎng sān huáng jú yì xī huā。

七月初四日夜直时复园寥志正游焦山杂忆山中诸胜小诗寄之

陈曾寿

扰扰争窠蜂世界,劳劳旋磨蚁生涯。rǎo rǎo zhēng kē fēng shì jiè,láo láo xuán mó yǐ shēng yá。
凭谁更问山中事,玉树无心几度花。píng shuí gèng wèn shān zhōng shì,yù shù wú xīn jǐ dù huā。

七月初四日夜直时复园寥志正游焦山杂忆山中诸胜小诗寄之

陈曾寿

夜槛凭江万象冥,崩雷忽遣睡龙惊。yè kǎn píng jiāng wàn xiàng míng,bēng léi hū qiǎn shuì lóng jīng。
飙轮驰过久无影,才有潮回浪打声。biāo lún chí guò jiǔ wú yǐng,cái yǒu cháo huí làng dǎ shēng。

七月初四日夜直时复园寥志正游焦山杂忆山中诸胜小诗寄之

陈曾寿

江天漠漠化空烟,半榻容身真自闲。jiāng tiān mò mò huà kōng yān,bàn tà róng shēn zhēn zì xián。
咫尺不知帆在水,百年安得雨藏山。zhǐ chǐ bù zhī fān zài shuǐ,bǎi nián ān dé yǔ cáng shān。

七月初四日夜直时复园寥志正游焦山杂忆山中诸胜小诗寄之

陈曾寿

背负明霞叶叶舟,靴文万顷夕风柔。bèi fù míng xiá yè yè zhōu,xuē wén wàn qǐng xī fēng róu。
闲看落日平生事,不待山僧更苦留。xián kàn luò rì píng shēng shì,bù dài shān sēng gèng kǔ liú。

七月初四日夜直时复园寥志正游焦山杂忆山中诸胜小诗寄之

陈曾寿

駴耳滔滔万派东,百年惊浪压孤蓬。hài ěr tāo tāo wàn pài dōng,bǎi nián jīng làng yā gū péng。
何时栖息焦山去,卧看斜阳自打钟。hé shí qī xī jiāo shān qù,wò kàn xié yáng zì dǎ zhōng。

送魏刚长之官滇南

陈曾寿

剑叟蒲团梦未回,九衢车马殷成雷。jiàn sǒu pú tuán mèng wèi huí,jiǔ qú chē mǎ yīn chéng léi。
魏南刘北天万里,长昼断无剥啄来。wèi nán liú běi tiān wàn lǐ,zhǎng zhòu duàn wú bō zhuó lái。

寄莘田

陈曾寿

无复心情羡暮鸦,晚菘陈酒共年华。wú fù xīn qíng xiàn mù yā,wǎn sōng chén jiǔ gòng nián huá。
故人天末如相梦,秋雨荒园种菊花。gù rén tiān mò rú xiāng mèng,qiū yǔ huāng yuán zhǒng jú huā。