古诗词

十一月廿四日携女下山治疾走别散原先生

陈曾寿

入山抱忧刃,出山剸冰眸。rù shān bào yōu rèn,chū shān tuán bīng móu。
缠性万古哀,挈去半若留。chán xìng wàn gǔ āi,qiè qù bàn ruò liú。
叩门与翁别,惝恍何言酬。kòu mén yǔ wēng bié,chǎng huǎng hé yán chóu。
示我哀曾篇,涕沉湘水舟。shì wǒ āi céng piān,tì chén xiāng shuǐ zhōu。
跅弛微惜才,攒念与心雠。tuò chí wēi xī cái,zǎn niàn yǔ xīn chóu。
结邻梁居士,瞽目传诗邮。jié lín liáng jū shì,gǔ mù chuán shī yóu。
经旬不相见,倏忽殊明幽。jīng xún bù xiāng jiàn,shū hū shū míng yōu。
屏居虽人外,死丧撄天游。píng jū suī rén wài,sǐ sàng yīng tiān yóu。
烈风夔罔两,雹雪无时休。liè fēng kuí wǎng liǎng,báo xuě wú shí xiū。
埋影孑一老,上彻商声讴。mái yǐng jié yī lǎo,shàng chè shāng shēng ōu。
帝飨歌哭尊,孤噫专灵邱。dì xiǎng gē kū zūn,gū yī zhuān líng qiū。
难容一榻安,倡仄悲神州。nán róng yī tà ān,chàng zè bēi shén zhōu。
天谴予小子,殃及千悔尤。tiān qiǎn yǔ xiǎo zi,yāng jí qiān huǐ yóu。
徵声示大戒,饮戈复以矛。zhēng shēng shì dà jiè,yǐn gē fù yǐ máo。
小心谨奉受,冀以回神庥。xiǎo xīn jǐn fèng shòu,jì yǐ huí shén xiū。
凛兹一发传,绵延羲孔忧。lǐn zī yī fā chuán,mián yán xī kǒng yōu。
肩舆下危梯,兢凌滑不收。jiān yú xià wēi tī,jīng líng huá bù shōu。
直引霄汉魂,下落万丈湫。zhí yǐn xiāo hàn hún,xià luò wàn zhàng jiǎo。
阳崖硉惨澹,阴壑森飕飗。yáng yá lù cǎn dàn,yīn hè sēn sōu liú。
屑琼络磊磊,浑璞表修修。xiè qióng luò lěi lěi,hún pú biǎo xiū xiū。
有松仅自救,有竹连伛偻。yǒu sōng jǐn zì jiù,yǒu zhú lián yǔ lóu。
枝条尽臃肿,张网纷蛛蝥。zhī tiáo jǐn yōng zhǒng,zhāng wǎng fēn zhū máo。
朽枯幻大壮,照耀惊雄彪。xiǔ kū huàn dà zhuàng,zhào yào jīng xióng biāo。
便疑坚冰终,永永无春柔。biàn yí jiān bīng zhōng,yǒng yǒng wú chūn róu。
沉睡寂中峰,天半馀赘旒。chén shuì jì zhōng fēng,tiān bàn yú zhuì liú。
连冈转俄断,窥罅吐乱洲。lián gāng zhuǎn é duàn,kuī xià tǔ luàn zhōu。
蜿蜒白浩浩,荒江背天流。wān yán bái hào hào,huāng jiāng bèi tiān liú。
还想面壁翁,欠伸回白头。hái xiǎng miàn bì wēng,qiàn shēn huí bái tóu。
巉岩万遮眼,聊障江海愁。chán yán wàn zhē yǎn,liáo zhàng jiāng hǎi chóu。
栖神一峰定,飘宇孤云浮。qī shén yī fēng dìng,piāo yǔ gū yún fú。
我心万金药,终致瞑眩瘳。wǒ xīn wàn jīn yào,zhōng zhì míng xuàn chōu。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

予诗学山谷画师子久两事皆不成戏成此作

陈曾寿

人间第一一峰画,天下无双双井诗。rén jiān dì yī yī fēng huà,tiān xià wú shuāng shuāng jǐng shī。
顾我蹉跎衰日候,强希衣钵二黄师。gù wǒ cuō tuó shuāi rì hòu,qiáng xī yī bō èr huáng shī。
笔枯水剩山残里,思绝天荒地老时。bǐ kū shuǐ shèng shān cán lǐ,sī jué tiān huāng dì lǎo shí。
百虑相攻才力尽,不跻圣处坐非痴。bǎi lǜ xiāng gōng cái lì jǐn,bù jī shèng chù zuò fēi chī。

春尽后又二十日见海棠一株妍媚绝世约治芗同赋

陈曾寿

历尽冰霜惨澹晨,眼明初见内妆新。lì jǐn bīng shuāng cǎn dàn chén,yǎn míng chū jiàn nèi zhuāng xīn。
三年刻画寒林影,一笑平反故国春。sān nián kè huà hán lín yǐng,yī xiào píng fǎn gù guó chūn。
独荐东皇谁分妒,乍回宫体已含颦。dú jiàn dōng huáng shuí fēn dù,zhà huí gōng tǐ yǐ hán pín。
按歌一世空衔雨,珍重今番点绛唇。àn gē yī shì kōng xián yǔ,zhēn zhòng jīn fān diǎn jiàng chún。

明妃

陈曾寿

光影徘徊别汉宫,胡沙万里入春风。guāng yǐng pái huái bié hàn gōng,hú shā wàn lǐ rù chūn fēng。
丰容绝世身难赎,一顾惊天遇未穷。fēng róng jué shì shēn nán shú,yī gù jīng tiān yù wèi qióng。
沥血苌弘空化碧,蔽谗正则枉怀忠。lì xuè cháng hóng kōng huà bì,bì chán zhèng zé wǎng huái zhōng。
贞臣正色蒙知少,欺隐何须怨画工。zhēn chén zhèng sè méng zhī shǎo,qī yǐn hé xū yuàn huà gōng。

戴文节公遗砚刻梅花一树萦绕四周左侧镌鹿床居士制五字微有损文予以廉价得之铭其背曰质损而神完犹取义而仁全世皆弃而苍虬所专昔文节以书有破体不为宣宗所喜又为穆相彰阿画山水便面未设色穆以为轻己遭谗斥退后居杭州殉粤匪之难予有感于公之遗事为作此诗

陈曾寿

鹿床自制梅花砚,铁石风流宋广平。lù chuáng zì zhì méi huā yàn,tiě shí fēng liú sòng guǎng píng。
只合随身玉堂直,岂期沦劫锦衣城。zhǐ hé suí shēn yù táng zhí,qǐ qī lún jié jǐn yī chéng。
书耽破体原臣罪,画爱寒山不世情。shū dān pò tǐ yuán chén zuì,huà ài hán shān bù shì qíng。
润饰承平让公等,终然退斥出孤贞。rùn shì chéng píng ràng gōng děng,zhōng rán tuì chì chū gū zhēn。

雨歇

陈曾寿

雨歇空阶入薄寒,旧书欹枕百回看。yǔ xiē kōng jiē rù báo hán,jiù shū yī zhěn bǎi huí kàn。
睡魔尽遣茗功德,曙色微侵灯涅槃。shuì mó jǐn qiǎn míng gōng dé,shǔ sè wēi qīn dēng niè pán。
林弄啁啾纷自悦,壁缘跂脉可能安。lín nòng zhāo jiū fēn zì yuè,bì yuán qí mài kě néng ān。
自家功课未渠了,拭涕何心问懒残。zì jiā gōng kè wèi qú le,shì tì hé xīn wèn lǎn cán。

寄怀散原先生

陈曾寿

灵光卌载返修门,回首匡庐万雪痕。líng guāng xì zài fǎn xiū mén,huí shǒu kuāng lú wàn xuě hén。
马祖去因山鬼敬,老聃居益镐京尊。mǎ zǔ qù yīn shān guǐ jìng,lǎo dān jū yì gǎo jīng zūn。
决流浸轴终趋海,忍死攀天馀断魂。jué liú jìn zhóu zhōng qū hǎi,rěn sǐ pān tiān yú duàn hún。
便欲从翁屏闻见,都忘物变信乾坤。biàn yù cóng wēng píng wén jiàn,dōu wàng wù biàn xìn qián kūn。

次韵君任风雨见怀

陈曾寿

老耽文字慰衰迟,孤往如君夙所期。lǎo dān wén zì wèi shuāi chí,gū wǎng rú jūn sù suǒ qī。
永叔深濡马迁笔,简斋轻了少陵诗。yǒng shū shēn rú mǎ qiān bǐ,jiǎn zhāi qīng le shǎo líng shī。
世间何好能相易,岁晚归墟更不疑。shì jiān hé hǎo néng xiāng yì,suì wǎn guī xū gèng bù yí。
一夕秋风感离索,寥怀惟有塞鸿知。yī xī qiū fēng gǎn lí suǒ,liáo huái wéi yǒu sāi hóng zhī。

和史文甫寄怀

陈曾寿

故人万里寄诗篇,回感前悰损夜眠。gù rén wàn lǐ jì shī piān,huí gǎn qián cóng sǔn yè mián。
未致贤才真负主,全疏人事敢贪天。wèi zhì xián cái zhēn fù zhǔ,quán shū rén shì gǎn tān tiān。
久要渐蚀平生意,有腼难酬未尽年。jiǔ yào jiàn shí píng shēng yì,yǒu miǎn nán chóu wèi jǐn nián。
把酒重逢何日是,只愁相见益凄然。bǎ jiǔ zhòng féng hé rì shì,zhǐ chóu xiāng jiàn yì qī rán。

八月余送亡室柩至旧京获见散原先生年八十有二别六年所矣君任北游已倦将南归闻余来止不行伯夔自上海扶病来会立之亦自津来文酒过从无虚日数年来不易得之会合也雨夜不寐感赋一首呈散原先生并邀诸君子和

陈曾寿

无成真负远离别,得见初怜有语言。wú chéng zhēn fù yuǎn lí bié,dé jiàn chū lián yǒu yǔ yán。
倦世残年仍此会,弥天一老重相存。juàn shì cán nián réng cǐ huì,mí tiān yī lǎo zhòng xiāng cún。
雨风故近重阳节,尊酒难回九逝魂。yǔ fēng gù jìn zhòng yáng jié,zūn jiǔ nán huí jiǔ shì hún。
不学早衰虚志事,沉灰犹藉瓣香温。bù xué zǎo shuāi xū zhì shì,chén huī yóu jí bàn xiāng wēn。

雨中夜起时寥志二弟自上海来强志三弟询先七弟自天津来同住农先六弟寓中

陈曾寿

收身何晚悔应迟,峻坂瓯臾自不知。shōu shēn hé wǎn huǐ yīng chí,jùn bǎn ōu yú zì bù zhī。
无泪人间甚滋味,梦亲地下尚婴儿。wú lèi rén jiān shén zī wèi,mèng qīn dì xià shàng yīng ér。
苦空法喜孰真幻,无著天亲深护持。kǔ kōng fǎ xǐ shú zhēn huàn,wú zhù tiān qīn shēn hù chí。
不断思量还起坐,悲哉秋气雨来时。bù duàn sī liàng hái qǐ zuò,bēi zāi qiū qì yǔ lái shí。

苕雪六十初度其二

陈曾寿

谈论渊渊无尽藏,龙蛇谁信道东方。tán lùn yuān yuān wú jǐn cáng,lóng shé shuí xìn dào dōng fāng。
忠思元直能无惑,通介徐公自有常。zhōng sī yuán zhí néng wú huò,tōng jiè xú gōng zì yǒu cháng。
严钥回车迟夜漏,深檐弄笔映曦光。yán yào huí chē chí yè lòu,shēn yán nòng bǐ yìng xī guāng。
蹉跎束缚殊臣甫,雨露恩深岁月长。cuō tuó shù fù shū chén fǔ,yǔ lù ēn shēn suì yuè zhǎng。

周孝怀六十初度

陈曾寿

与人家国岂区区,瘏口哓音旅顺书。yǔ rén jiā guó qǐ qū qū,tú kǒu xiāo yīn lǚ shùn shū。
四海难忘惟此老,三年不见想高居。sì hǎi nán wàng wéi cǐ lǎo,sān nián bù jiàn xiǎng gāo jū。
自身物外能康济,豪气樽前未扫除。zì shēn wù wài néng kāng jì,háo qì zūn qián wèi sǎo chú。
玩易闭门忘岁月,相从便拟赋归欤。wán yì bì mén wàng suì yuè,xiāng cóng biàn nǐ fù guī yú。

甲戌除夕

陈曾寿

云净风微自悄寒,焚香无语对椒盘。yún jìng fēng wēi zì qiāo hán,fén xiāng wú yǔ duì jiāo pán。
乐非君实还成独,诗远梅翁却带酸。lè fēi jūn shí hái chéng dú,shī yuǎn méi wēng què dài suān。
早识殊途分壮罔,晚知有味说金兰。zǎo shí shū tú fēn zhuàng wǎng,wǎn zhī yǒu wèi shuō jīn lán。
神伤帷幄枫香好,梦想扶摇万里抟。shén shāng wéi wò fēng xiāng hǎo,mèng xiǎng fú yáo wàn lǐ tuán。

与治芗夜话

陈曾寿

霜风着意撼凋林,拥褐寒窗苦语深。shuāng fēng zhe yì hàn diāo lín,yōng hè hán chuāng kǔ yǔ shēn。
剩有险巇供晚悟,忍游寥阔洗初心。shèng yǒu xiǎn xī gōng wǎn wù,rěn yóu liáo kuò xǐ chū xīn。
祀舆高趣曾无与,禽向遗踪不可寻。sì yú gāo qù céng wú yǔ,qín xiàng yí zōng bù kě xún。
羁绪鳏鳏同此夜,荒栖难稳等惊禽。jī xù guān guān tóng cǐ yè,huāng qī nán wěn děng jīng qín。

题心畬秋园杂卉册子

陈曾寿

采香径里目初成,露浥霜淩各有情。cǎi xiāng jìng lǐ mù chū chéng,lù yì shuāng líng gè yǒu qíng。
微悴未关虫蠹事,闲愁偏向玉阶生。wēi cuì wèi guān chóng dù shì,xián chóu piān xiàng yù jiē shēng。
凄迷旧色难为写,冷冽奇芬不可名。qī mí jiù sè nán wèi xiě,lěng liè qí fēn bù kě míng。
荪壁兰疏曾梦到,灵修遗恨苦难平。sūn bì lán shū céng mèng dào,líng xiū yí hèn kǔ nán píng。