古诗词

十一月廿四日携女下山治疾走别散原先生

陈曾寿

入山抱忧刃,出山剸冰眸。rù shān bào yōu rèn,chū shān tuán bīng móu。
缠性万古哀,挈去半若留。chán xìng wàn gǔ āi,qiè qù bàn ruò liú。
叩门与翁别,惝恍何言酬。kòu mén yǔ wēng bié,chǎng huǎng hé yán chóu。
示我哀曾篇,涕沉湘水舟。shì wǒ āi céng piān,tì chén xiāng shuǐ zhōu。
跅弛微惜才,攒念与心雠。tuò chí wēi xī cái,zǎn niàn yǔ xīn chóu。
结邻梁居士,瞽目传诗邮。jié lín liáng jū shì,gǔ mù chuán shī yóu。
经旬不相见,倏忽殊明幽。jīng xún bù xiāng jiàn,shū hū shū míng yōu。
屏居虽人外,死丧撄天游。píng jū suī rén wài,sǐ sàng yīng tiān yóu。
烈风夔罔两,雹雪无时休。liè fēng kuí wǎng liǎng,báo xuě wú shí xiū。
埋影孑一老,上彻商声讴。mái yǐng jié yī lǎo,shàng chè shāng shēng ōu。
帝飨歌哭尊,孤噫专灵邱。dì xiǎng gē kū zūn,gū yī zhuān líng qiū。
难容一榻安,倡仄悲神州。nán róng yī tà ān,chàng zè bēi shén zhōu。
天谴予小子,殃及千悔尤。tiān qiǎn yǔ xiǎo zi,yāng jí qiān huǐ yóu。
徵声示大戒,饮戈复以矛。zhēng shēng shì dà jiè,yǐn gē fù yǐ máo。
小心谨奉受,冀以回神庥。xiǎo xīn jǐn fèng shòu,jì yǐ huí shén xiū。
凛兹一发传,绵延羲孔忧。lǐn zī yī fā chuán,mián yán xī kǒng yōu。
肩舆下危梯,兢凌滑不收。jiān yú xià wēi tī,jīng líng huá bù shōu。
直引霄汉魂,下落万丈湫。zhí yǐn xiāo hàn hún,xià luò wàn zhàng jiǎo。
阳崖硉惨澹,阴壑森飕飗。yáng yá lù cǎn dàn,yīn hè sēn sōu liú。
屑琼络磊磊,浑璞表修修。xiè qióng luò lěi lěi,hún pú biǎo xiū xiū。
有松仅自救,有竹连伛偻。yǒu sōng jǐn zì jiù,yǒu zhú lián yǔ lóu。
枝条尽臃肿,张网纷蛛蝥。zhī tiáo jǐn yōng zhǒng,zhāng wǎng fēn zhū máo。
朽枯幻大壮,照耀惊雄彪。xiǔ kū huàn dà zhuàng,zhào yào jīng xióng biāo。
便疑坚冰终,永永无春柔。biàn yí jiān bīng zhōng,yǒng yǒng wú chūn róu。
沉睡寂中峰,天半馀赘旒。chén shuì jì zhōng fēng,tiān bàn yú zhuì liú。
连冈转俄断,窥罅吐乱洲。lián gāng zhuǎn é duàn,kuī xià tǔ luàn zhōu。
蜿蜒白浩浩,荒江背天流。wān yán bái hào hào,huāng jiāng bèi tiān liú。
还想面壁翁,欠伸回白头。hái xiǎng miàn bì wēng,qiàn shēn huí bái tóu。
巉岩万遮眼,聊障江海愁。chán yán wàn zhē yǎn,liáo zhàng jiāng hǎi chóu。
栖神一峰定,飘宇孤云浮。qī shén yī fēng dìng,piāo yǔ gū yún fú。
我心万金药,终致瞑眩瘳。wǒ xīn wàn jīn yào,zhōng zhì míng xuàn chōu。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

怀人四首强甫

陈曾寿

蕴藉能工绝妙词,最难石帚与同时。yùn jí néng gōng jué miào cí,zuì nán shí zhǒu yǔ tóng shí。
枯禅未净残生泪,地变天荒剩自知。kū chán wèi jìng cán shēng lèi,dì biàn tiān huāng shèng zì zhī。

怀人四首强甫

陈曾寿

凄馨哀艳比江迟,惨绿年华黄绢词。qī xīn āi yàn bǐ jiāng chí,cǎn lǜ nián huá huáng juàn cí。
学道耆颜哀乐淡,依然泪湿落花诗。xué dào qí yán āi lè dàn,yī rán lèi shī luò huā shī。

忆阿育王寺方丈山茶

陈曾寿

四围山色霭庭花,石磴争棋至日斜。sì wéi shān sè ǎi tíng huā,shí dèng zhēng qí zhì rì xié。
最是禅心沾惹处,当窗一树白山茶。zuì shì chán xīn zhān rě chù,dāng chuāng yī shù bái shān chá。

和苏堪夜饮三首

陈曾寿

一世难逢了了人,尊前说饼最清新。yī shì nán féng le le rén,zūn qián shuō bǐng zuì qīng xīn。
韭黄生菜兼冰雪,便与平章作好春。jiǔ huáng shēng cài jiān bīng xuě,biàn yǔ píng zhāng zuò hǎo chūn。

和苏堪夜饮三首

陈曾寿

往往闻歌鼓市中,朝朝入直对哦松。wǎng wǎng wén gē gǔ shì zhōng,cháo cháo rù zhí duì ó sōng。
不须更说同光事,风味行园可再逢。bù xū gèng shuō tóng guāng shì,fēng wèi xíng yuán kě zài féng。

和苏堪夜饮三首

陈曾寿

刘张沈李想神姿,从事谁知老更奇。liú zhāng shěn lǐ xiǎng shén zī,cóng shì shuí zhī lǎo gèng qí。
不恨古人吾不见,稼轩妙语故堪思。bù hèn gǔ rén wú bù jiàn,jià xuān miào yǔ gù kān sī。

与苏堪苕雪治芗夜饮各成三首

陈曾寿

朋比薰炉怯酒尊,寒林相对耿朝昏。péng bǐ xūn lú qiè jiǔ zūn,hán lín xiāng duì gěng cháo hūn。
看看雪霁三月暮,辛苦春工换小园。kàn kàn xuě jì sān yuè mù,xīn kǔ chūn gōng huàn xiǎo yuán。

与苏堪苕雪治芗夜饮各成三首

陈曾寿

宫禁扫除甘冗散,归来面壁却如僧。gōng jìn sǎo chú gān rǒng sàn,guī lái miàn bì què rú sēng。
多君挽出纵谈笑,亦似东风来引绳。duō jūn wǎn chū zòng tán xiào,yì shì dōng fēng lái yǐn shéng。

与苏堪苕雪治芗夜饮各成三首

陈曾寿

不欠鱼羹未拂衣,端平心事付谁知。bù qiàn yú gēng wèi fú yī,duān píng xīn shì fù shuí zhī。
瓮齑食籍同寒士,犹是希文画粥时。wèng jī shí jí tóng hán shì,yóu shì xī wén huà zhōu shí。

酷暑寄立之山中

陈曾寿

虐雪饕风作道场,那知世有汗如浆。nüè xuě tāo fēng zuò dào chǎng,nà zhī shì yǒu hàn rú jiāng。
剩持塞外寒林影,来淡楼头酷日光。shèng chí sāi wài hán lín yǐng,lái dàn lóu tóu kù rì guāng。

酷暑寄立之山中

陈曾寿

知君凉纳五更时,蒲苇冥冥月影微。zhī jūn liáng nà wǔ gèng shí,pú wěi míng míng yuè yǐng wēi。
转过山阴更幽绝,小舟撑出乍添衣。zhuǎn guò shān yīn gèng yōu jué,xiǎo zhōu chēng chū zhà tiān yī。

旧京见黄芍药

陈曾寿

廿年负尽看花事,来趁残春亦可欷。niàn nián fù jǐn kàn huā shì,lái chèn cán chūn yì kě xī。
万紫千红浑意倦,一枝愁对柘黄衣。wàn zǐ qiān hóng hún yì juàn,yī zhī chóu duì zhè huáng yī。

咏花瓶

陈曾寿

生来长是供花枝,净几添泉好护持。shēng lái zhǎng shì gōng huā zhī,jìng jǐ tiān quán hǎo hù chí。
几度湘帘春日影,今番相对梦回时。jǐ dù xiāng lián chūn rì yǐng,jīn fān xiāng duì mèng huí shí。

丁丑三月至旧京与立之伯夔君任羹梅及心畬叔明两王孙聚晤常至夜分始散心畬园中花正开以诗纪之

陈曾寿

十分春色在鸾枝,老去逢迎恰未宜。shí fēn chūn sè zài luán zhī,lǎo qù féng yíng qià wèi yí。
惟有墙阴一株雪,疏疏淡冶最相思。wéi yǒu qiáng yīn yī zhū xuě,shū shū dàn yě zuì xiāng sī。

丁丑三月至旧京与立之伯夔君任羹梅及心畬叔明两王孙聚晤常至夜分始散心畬园中花正开以诗纪之

陈曾寿

妆迟睡欠试猩唇,帘外馀寒怯暮春。zhuāng chí shuì qiàn shì xīng chún,lián wài yú hán qiè mù chūn。
不借东风夸烂漫,只应身分是天人。bù jiè dōng fēng kuā làn màn,zhǐ yīng shēn fēn shì tiān rén。