古诗词

八月十三日渡海

陈曾寿

飘飖江海身,南北随所缘。piāo yáo jiāng hǎi shēn,nán běi suí suǒ yuán。
胡今尽室行,别恨翻牵连。hú jīn jǐn shì xíng,bié hèn fān qiān lián。
故人重我行,置酒酬诗篇。gù rén zhòng wǒ xíng,zhì jiǔ chóu shī piān。
杂杳集旅舍,伴我共不眠。zá yǎo jí lǚ shě,bàn wǒ gòng bù mián。
侵晨犯宿雾,冲雨寒江壖。qīn chén fàn sù wù,chōng yǔ hán jiāng ruán。
登舟不忍去,惜此俄顷延。dēng zhōu bù rěn qù,xī cǐ é qǐng yán。
最念弱小弟,糊口委吏间。zuì niàn ruò xiǎo dì,hú kǒu wěi lì jiān。
分寸不失步,世好无一缠。fēn cùn bù shī bù,shì hǎo wú yī chán。
寒暑不假息,后罢往必先。hán shǔ bù jiǎ xī,hòu bà wǎng bì xiān。
自为无母儿,万劫无人怜。zì wèi wú mǔ ér,wàn jié wú rén lián。
顾彼下船影,使我泪迸泉。gù bǐ xià chuán yǐng,shǐ wǒ lèi bèng quán。
四海复四海,行李叠股肩。sì hǎi fù sì hǎi,xíng lǐ dié gǔ jiān。
童稚恣欢呼,岸景移当前。tóng zhì zì huān hū,àn jǐng yí dāng qián。
申江百万户,倏忽迷空烟。shēn jiāng bǎi wàn hù,shū hū mí kōng yān。
长风动地至,大波起轩然。zhǎng fēng dòng dì zhì,dà bō qǐ xuān rán。
房房深闭置,床床困拘挛。fáng fáng shēn bì zhì,chuáng chuáng kùn jū luán。
排荡群足跛,轰轕众器掀。pái dàng qún zú bǒ,hōng gé zhòng qì xiān。
披衣起中夜,坚立据船舷。pī yī qǐ zhōng yè,jiān lì jù chuán xián。
如山度黑影,猛溅蛟龙涎。rú shān dù hēi yǐng,měng jiàn jiāo lóng xián。
高桅插象纬,森若宝网悬。gāo wéi chā xiàng wěi,sēn ruò bǎo wǎng xuán。
三星及北斗,左右相周旋。sān xīng jí běi dòu,zuǒ yòu xiāng zhōu xuán。
扶摇挟噫气,肃杀盈大千。fú yáo xié yī qì,sù shā yíng dà qiān。
万灵诉冤痌,帝所惊喧阗。wàn líng sù yuān tōng,dì suǒ jīng xuān tián。
东方漏微白,晃漾日影穿。dōng fāng lòu wēi bái,huǎng yàng rì yǐng chuān。
黝铁喷千花,金银忽相宣。yǒu tiě pēn qiān huā,jīn yín hū xiāng xuān。
炉镕不祥冶,腾踔颠坤乾。lú róng bù xiáng yě,téng chuō diān kūn qián。
荒荒忍终古,冥冥人世迁。huāng huāng rěn zhōng gǔ,míng míng rén shì qiān。
记我初北征,奉母虱朝官。jì wǒ chū běi zhēng,fèng mǔ shī cháo guān。
袖手视陆沉,未衔寸木填。xiù shǒu shì lù chén,wèi xián cùn mù tián。
辛亥出国门,梦落西泠边。xīn hài chū guó mén,mèng luò xī líng biān。
晨昏不努力,遗恨存高阡。chén hūn bù nǔ lì,yí hèn cún gāo qiān。
君亲已两负,性命仍苟全。jūn qīn yǐ liǎng fù,xìng mìng réng gǒu quán。
安知二十载,孤光回故躔。ān zhī èr shí zài,gū guāng huí gù chán。
臣精实销亡,志事何有焉。chén jīng shí xiāo wáng,zhì shì hé yǒu yān。
岂有尺寸报,酬兹沟壑年。qǐ yǒu chǐ cùn bào,chóu zī gōu hè nián。
赠行慰好语,予友情邈绵。zèng xíng wèi hǎo yǔ,yǔ yǒu qíng miǎo mián。
恐无南归意,诸弟语尤酸。kǒng wú nán guī yì,zhū dì yǔ yóu suān。
起伏乱方寸,眼底轻波澜。qǐ fú luàn fāng cùn,yǎn dǐ qīng bō lán。
海水不尽地,我意真弥天。hǎi shuǐ bù jǐn dì,wǒ yì zhēn mí tiān。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

残菊次韵立之

陈曾寿

小楼残菊伴淹留,卧起都忘岁月遒。xiǎo lóu cán jú bàn yān liú,wò qǐ dōu wàng suì yuè qiú。
自笑后时容爱晚,早成相负敢矜秋。zì xiào hòu shí róng ài wǎn,zǎo chéng xiāng fù gǎn jīn qiū。
青霞郁意回馀绮,冷月招魂淡一钩。qīng xiá yù yì huí yú qǐ,lěng yuè zhāo hún dàn yī gōu。
解道孤芳擅天地,骚怀端合付冥搜。jiě dào gū fāng shàn tiān dì,sāo huái duān hé fù míng sōu。

次韵立之

陈曾寿

敛手忍言天下事,孤怀犹吐眼中人。liǎn shǒu rěn yán tiān xià shì,gū huái yóu tǔ yǎn zhōng rén。
容还赵璧无秦政,不卖卢龙独子春。róng hái zhào bì wú qín zhèng,bù mài lú lóng dú zi chūn。
失柁浮槎真到海,负恩何计可收身。shī duò fú chá zhēn dào hǎi,fù ēn hé jì kě shōu shēn。
未须皂荚相料理,珍重寒宵语达晨。wèi xū zào jiá xiāng liào lǐ,zhēn zhòng hán xiāo yǔ dá chén。

辽阳道中见红梅以重价购得之

陈曾寿

来作人间第一春,故应惨澹见凋晨。lái zuò rén jiān dì yī chūn,gù yīng cǎn dàn jiàn diāo chén。
梦投暗记青霞佩,酒晕微赪缟袂人。mèng tóu àn jì qīng xiá pèi,jiǔ yūn wēi chēng gǎo mèi rén。
沧海泪乾回一笑,冰天镜冷对孤颦。cāng hǎi lèi qián huí yī xiào,bīng tiān jìng lěng duì gū pín。
自伤自媚空尘想,未管啁啾翠羽嗔。zì shāng zì mèi kōng chén xiǎng,wèi guǎn zhāo jiū cuì yǔ chēn。

壬申除夕

陈曾寿

去年荒海层楼夜,危苦心情黯向晨。qù nián huāng hǎi céng lóu yè,wēi kǔ xīn qíng àn xiàng chén。
坐送流光一弹指,事违初意几由旬。zuò sòng liú guāng yī dàn zhǐ,shì wéi chū yì jǐ yóu xún。
迎春爆竹除宵禁,破萼唐花逼岁新。yíng chūn bào zhú chú xiāo jìn,pò è táng huā bī suì xīn。
冷暖分明今昔异,就中知味定谁真。lěng nuǎn fēn míng jīn xī yì,jiù zhōng zhī wèi dìng shuí zhēn。

寄立之

陈曾寿

山情粥味两无厌,舒卷惟君道可兼。shān qíng zhōu wèi liǎng wú yàn,shū juǎn wéi jūn dào kě jiān。
横览共悲人落落,高谈犹起我奄奄。héng lǎn gòng bēi rén luò luò,gāo tán yóu qǐ wǒ yǎn yǎn。
意中龙象神如接,膜外鸡虫事已纤。yì zhōng lóng xiàng shén rú jiē,mó wài jī chóng shì yǐ xiān。
但惜自身足康济,策勋空守戒香严。dàn xī zì shēn zú kāng jì,cè xūn kōng shǒu jiè xiāng yán。

学道

陈曾寿

学道原知万事轻,无心宁复起心兵。xué dào yuán zhī wàn shì qīng,wú xīn níng fù qǐ xīn bīng。
花时啼鸟非常乐,雨后晴窗分外明。huā shí tí niǎo fēi cháng lè,yǔ hòu qíng chuāng fēn wài míng。
半上帘钩悬海色,小安茶鼎引松声。bàn shàng lián gōu xuán hǎi sè,xiǎo ān chá dǐng yǐn sōng shēng。
眼前已是羲皇世,只要先生了死生。yǎn qián yǐ shì xī huáng shì,zhǐ yào xiān shēng le sǐ shēng。

王病山先生见予近诗微惜其枯实中予痼因成此作

陈曾寿

复复孤行不自疑,悠悠轻负百年期。fù fù gū xíng bù zì yí,yōu yōu qīng fù bǎi nián qī。
波臣何计逝东海,蜩甲犹然留故枝。bō chén hé jì shì dōng hǎi,tiáo jiǎ yóu rán liú gù zhī。
孤月此心心蚀后,倾河比泪泪乾时。gū yuè cǐ xīn xīn shí hòu,qīng hé bǐ lèi lèi qián shí。
寒岩枯木成滋味,聊感先生圣得知。hán yán kū mù chéng zī wèi,liáo gǎn xiān shēng shèng dé zhī。

同勉甫子玉觉先吉林松花江边晚眺

陈曾寿

沄沄波涌玉鲂流,写影云山两岸秋。yún yún bō yǒng yù fáng liú,xiě yǐng yún shān liǎng àn qiū。
高柳城坊疑白下,晚江鼓角似黄州。gāo liǔ chéng fāng yí bái xià,wǎn jiāng gǔ jiǎo shì huáng zhōu。
气佳势胜无南北,地转天回感去留。qì jiā shì shèng wú nán běi,dì zhuǎn tiān huí gǎn qù liú。
风景不孤穷塞主,经纶谁任富民侯。fēng jǐng bù gū qióng sāi zhǔ,jīng lún shuí rèn fù mín hóu。

大连山中雨夜寄立之

陈曾寿

小楼一别无谈处,鄙吝填胸不可消。xiǎo lóu yī bié wú tán chù,bǐ lìn tián xiōng bù kě xiāo。
何日更酬高世论,我魂重得故人招。hé rì gèng chóu gāo shì lùn,wǒ hún zhòng dé gù rén zhāo。
功名太岳同尘刹,事业姚江本寂寥。gōng míng tài yuè tóng chén shā,shì yè yáo jiāng běn jì liáo。
吾见未能闻语断,空山寒雨坐秋宵。wú jiàn wèi néng wén yǔ duàn,kōng shān hán yǔ zuò qiū xiāo。

寄君任

陈曾寿

太傅当年序赠欧,桐城风义足绸缪。tài fù dāng nián xù zèng ōu,tóng chéng fēng yì zú chóu móu。
斯文谁任中流柱,家学重看太乙舟。sī wén shuí rèn zhōng liú zhù,jiā xué zhòng kàn tài yǐ zhōu。
此事百年关丧乱,瞀儒几辈堕沟犹。cǐ shì bǎi nián guān sàng luàn,mào rú jǐ bèi duò gōu yóu。
功言一手湘乡盛,莫遣虫鱼徇白头。gōng yán yī shǒu xiāng xiāng shèng,mò qiǎn chóng yú xùn bái tóu。

九日和愔仲兼寄寥志强志贻先询先

陈曾寿

了无风雨负重阳,剩有清愁染鬓霜。le wú fēng yǔ fù zhòng yáng,shèng yǒu qīng chóu rǎn bìn shuāng。
心著遥天云不散,秋高穷塞气先凉。xīn zhù yáo tiān yún bù sàn,qiū gāo qióng sāi qì xiān liáng。
但教寄语称无恙,便抵相看对举觞。dàn jiào jì yǔ chēng wú yàng,biàn dǐ xiāng kàn duì jǔ shāng。
人事茫茫信抟控,何时真似雁成行。rén shì máng máng xìn tuán kòng,hé shí zhēn shì yàn chéng xíng。

密之来自荆州除夕共饮感赠

陈曾寿

十年契阔同今夕,万里间关共一卮。shí nián qì kuò tóng jīn xī,wàn lǐ jiān guān gòng yī zhī。
各已形容成老丑,尚馀臭味未差池。gè yǐ xíng róng chéng lǎo chǒu,shàng yú chòu wèi wèi chà chí。
襄阳何处寻耆旧,荆楚无心记岁时。xiāng yáng hé chù xún qí jiù,jīng chǔ wú xīn jì suì shí。
万事推排难自料,白山邂逅岂前期。wàn shì tuī pái nán zì liào,bái shān xiè hòu qǐ qián qī。

苕雪治芗作诸葛武侯诗余有感于当时人才之乏亦拟一首

陈曾寿

英彦乘时各有投,酬知晚出佐残刘。yīng yàn chéng shí gè yǒu tóu,chóu zhī wǎn chū zuǒ cán liú。
同心傥可关张并,替手难为费蒋俦。tóng xīn tǎng kě guān zhāng bìng,tì shǒu nán wèi fèi jiǎng chóu。
狼狈东行思孝直,艰难上士得凉州。láng bèi dōng xíng sī xiào zhí,jiān nán shàng shì dé liáng zhōu。
擎天孤柱终何济,遗恨悲凉泪不收。qíng tiān gū zhù zhōng hé jì,yí hèn bēi liáng lèi bù shōu。

寄伯夔君任

陈曾寿

吞声不复忆江南,渺渺余怀馀二三。tūn shēng bù fù yì jiāng nán,miǎo miǎo yú huái yú èr sān。
蜍志何人分奄忽,方姚而后此沉酣。chú zhì hé rén fēn yǎn hū,fāng yáo ér hòu cǐ chén hān。
感君契阔轻千里,于世畸零暖一函。gǎn jūn qì kuò qīng qiān lǐ,yú shì jī líng nuǎn yī hán。
冰雪千山万山阻,梦魂无著卧荒庵。bīng xuě qiān shān wàn shān zǔ,mèng hún wú zhù wò huāng ān。

春色

陈曾寿

春色乍逢三月尽,柳眉才吐杏微嫣。chūn sè zhà féng sān yuè jǐn,liǔ méi cái tǔ xìng wēi yān。
渐离冰雪侵凌候,又入风沙莽荡天。jiàn lí bīng xuě qīn líng hòu,yòu rù fēng shā mǎng dàng tiān。
谁使托根高的的,可知含怨一年年。shuí shǐ tuō gēn gāo de de,kě zhī hán yuàn yī nián nián。
我来暂赏旋惆怅,小逗芳情已化烟。wǒ lái zàn shǎng xuán chóu chàng,xiǎo dòu fāng qíng yǐ huà yān。