古诗词

题春明感旧图

陈曾寿

春秋诛乱贼,其始萌一敢。chūn qiū zhū luàn zéi,qí shǐ méng yī gǎn。
改官先去礼,国本实已斩。gǎi guān xiān qù lǐ,guó běn shí yǐ zhǎn。
含生化毛角,??供猎狝。hán shēng huà máo jiǎo,jí jí gōng liè xiǎn。
是关族兴亡,岂直祚修短。shì guān zú xīng wáng,qǐ zhí zuò xiū duǎn。
根镵饰微末,张皇开礼馆。gēn chán shì wēi mò,zhāng huáng kāi lǐ guǎn。
诸老信辛勤,弥缝嗟已晚。zhū lǎo xìn xīn qín,mí fèng jiē yǐ wǎn。
旧事忍重论,有责谁可逭。jiù shì rěn zhòng lùn,yǒu zé shuí kě huàn。
惨酷人禽哀,漫托兴废感。cǎn kù rén qín āi,màn tuō xīng fèi gǎn。
后死竟何乐,熟视馀愤懑。hòu sǐ jìng hé lè,shú shì yú fèn mèn。
图中话旧人,隔世空怀缅。tú zhōng huà jiù rén,gé shì kōng huái miǎn。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

雨过山中晚步

陈曾寿

四山下黄叶,一树犹蝉音。sì shān xià huáng yè,yī shù yóu chán yīn。
天地入寒色,残阳独立心。tiān dì rù hán sè,cán yáng dú lì xīn。
风高盘隼疾,云湿挟钟沉。fēng gāo pán sǔn jí,yún shī xié zhōng chén。
物外寻归宿,萧寥悟自今。wù wài xún guī sù,xiāo liáo wù zì jīn。

寄何梅生

陈曾寿

独对梅花发,思君正此时。dú duì méi huā fā,sī jūn zhèng cǐ shí。
清宜高士传,瘦入四灵诗。qīng yí gāo shì chuán,shòu rù sì líng shī。
见月因怀友,焚香默课儿。jiàn yuè yīn huái yǒu,fén xiāng mò kè ér。
闲情竟何属,黯澹写朱丝。xián qíng jìng hé shǔ,àn dàn xiě zhū sī。

梅泉寄诗起句用义山远别长于死之句继作一首

陈曾寿

远别长于死,其如未死何。yuǎn bié zhǎng yú sǐ,qí rú wèi sǐ hé。
泪酬先友尽,恨比古人多。lèi chóu xiān yǒu jǐn,hèn bǐ gǔ rén duō。
佛地惟甘忍,虫天剩苦哦。fú dì wéi gān rěn,chóng tiān shèng kǔ ó。
驼街会再见,谈笑洗沉疴。tuó jiē huì zài jiàn,tán xiào xǐ chén kē。

次韵莘田留别

陈曾寿

同卧秋窗月,庭梧影已疏。tóng wò qiū chuāng yuè,tíng wú yǐng yǐ shū。
人生几良夜,明日是征途。rén shēng jǐ liáng yè,míng rì shì zhēng tú。
往世身如系,还山愿不殊。wǎng shì shēn rú xì,hái shān yuàn bù shū。
沉沉百年事,到此片言无。chén chén bǎi nián shì,dào cǐ piàn yán wú。

寄公渚

陈曾寿

感逝尧臣酷,伤离正字工。gǎn shì yáo chén kù,shāng lí zhèng zì gōng。
君兼天下好,还得古人穷。jūn jiān tiān xià hǎo,hái dé gǔ rén qióng。
客枕灯残后,春窗鸟语中。kè zhěn dēng cán hòu,chūn chuāng niǎo yǔ zhōng。
清尊断根矩,何法百分空。qīng zūn duàn gēn jǔ,hé fǎ bǎi fēn kōng。

辛亥八月十一日生日感赋

陈曾寿

七年留滞卧修门,一夕秋风醒梦魂。qī nián liú zhì wò xiū mén,yī xī qiū fēng xǐng mèng hún。
事与生来知未了,吾先我丧欲何存。shì yǔ shēng lái zhī wèi le,wú xiān wǒ sàng yù hé cún。
孤踪肮脏天方厌,万影凄凉月不温。gū zōng āng zàng tiān fāng yàn,wàn yǐng qī liáng yuè bù wēn。
隔岁风光惊似昨,重看愁对菊花樽。gé suì fēng guāng jīng shì zuó,zhòng kàn chóu duì jú huā zūn。

辛亥八月十一日生日感赋

陈曾寿

徒负生平友与师,心惭地下傥能知。tú fù shēng píng yǒu yǔ shī,xīn cán dì xià tǎng néng zhī。
积愁自笑蜉蝣世,逐序空吟草木诗。jī chóu zì xiào fú yóu shì,zhú xù kōng yín cǎo mù shī。
四海惊尘多难日,百年清夜独醒时。sì hǎi jīng chén duō nán rì,bǎi nián qīng yè dú xǐng shí。
劳生世味捐都尽,腐鼠相猜更不辞。láo shēng shì wèi juān dōu jǐn,fǔ shǔ xiāng cāi gèng bù cí。

次韵石禅

陈曾寿

护钵南来命一丝,纷纷趁众岂能移。hù bō nán lái mìng yī sī,fēn fēn chèn zhòng qǐ néng yí。
助垣无用资山鬼,对客何心拭涕洟。zhù yuán wú yòng zī shān guǐ,duì kè hé xīn shì tì tì。
虫沙猿鹤各成就,凡圣龙蛇皆住持。chóng shā yuán hè gè chéng jiù,fán shèng lóng shé jiē zhù chí。
栖皇人海一回首,流浪沧溟空所期。qī huáng rén hǎi yī huí shǒu,liú làng cāng míng kōng suǒ qī。

梦中至某寺醒记以诗

陈曾寿

寺门长带碧云开,过雨松花欲掩苔。sì mén zhǎng dài bì yún kāi,guò yǔ sōng huā yù yǎn tái。
江上峰青人不见,石头路滑我重来。jiāng shàng fēng qīng rén bù jiàn,shí tóu lù huá wǒ zhòng lái。
依然花笑曾相识,微觉经声未净哀。yī rán huā xiào céng xiāng shí,wēi jué jīng shēng wèi jìng āi。
贪近危栏凭夜色,打崖足底海潮回。tān jìn wēi lán píng yè sè,dǎ yá zú dǐ hǎi cháo huí。

书愤

陈曾寿

轻易前贤说陆沉,向来忧患岂为深。qīng yì qián xián shuō lù chén,xiàng lái yōu huàn qǐ wèi shēn。
孔无尤怨真强项,佛出人天是苦心。kǒng wú yóu yuàn zhēn qiáng xiàng,fú chū rén tiān shì kǔ xīn。
欲语无驺端可哑,得书遮眼未妨淫。yù yǔ wú zōu duān kě yǎ,dé shū zhē yǎn wèi fáng yín。
沦胥坐视稽天浸,何用偷生更惜阴。lún xū zuò shì jī tiān jìn,hé yòng tōu shēng gèng xī yīn。

九日海西庵访梁节庵师读书处

陈曾寿

孤臣泪蚀一方苔,阶下海棠今不开。gū chén lèi shí yī fāng tái,jiē xià hǎi táng jīn bù kāi。
映日窗光穿几榻,藏山诗笔拂尘埃。yìng rì chuāng guāng chuān jǐ tà,cáng shān shī bǐ fú chén āi。
读书肯负当年意,换世馀供后死哀。dú shū kěn fù dāng nián yì,huàn shì yú gōng hòu sǐ āi。
出倚天风接汹涌,还容片石作西台。chū yǐ tiān fēng jiē xiōng yǒng,hái róng piàn shí zuò xī tái。

十九日上分经台

陈曾寿

名山遗迹表萧梁,开卷犹疑贝叶香。míng shān yí jì biǎo xiāo liáng,kāi juǎn yóu yí bèi yè xiāng。
口偈澜翻原了了,人寰雾合自茫茫。kǒu jì lán fān yuán le le,rén huán wù hé zì máng máng。
孤生拳竹初宜杖,悲诵残僧已穴床。gū shēng quán zhú chū yí zhàng,bēi sòng cán sēng yǐ xué chuáng。
如此登高应不负,分经台上展重阳。rú cǐ dēng gāo yīng bù fù,fēn jīng tái shàng zhǎn zhòng yáng。

苏庵以予诗稿付刊感赋

陈曾寿

卷地秋风沸砌虫,煎愁那复计穷工。juǎn dì qiū fēng fèi qì chóng,jiān chóu nà fù jì qióng gōng。
还留一集鸣残世,何异微云滓太空。hái liú yī jí míng cán shì,hé yì wēi yún zǐ tài kōng。
弹遇知音原可废,恨当销骨尚难穷。dàn yù zhī yīn yuán kě fèi,hèn dāng xiāo gǔ shàng nán qióng。
饱蟫覆瓿浑闲事,负国馀生罪已丛。bǎo yín fù bù hún xián shì,fù guó yú shēng zuì yǐ cóng。

题王景略货畚图

陈曾寿

少贱多能只自供,风尘作苦异疏慵。shǎo jiàn duō néng zhǐ zì gōng,fēng chén zuò kǔ yì shū yōng。
卿才岂与奸雄并,贵值还惊老父逢。qīng cái qǐ yǔ jiān xióng bìng,guì zhí hái jīng lǎo fù féng。
漫笑耕田兴白水,从来织席有真龙。màn xiào gēng tián xīng bái shuǐ,cóng lái zhī xí yǒu zhēn lóng。
天人一例悲屯晦,出手犹堪贯虱胸。tiān rén yī lì bēi tún huì,chū shǒu yóu kān guàn shī xiōng。

挽曹君直

陈曾寿

校书东观共昏晨,谓是騊駼一辈人。xiào shū dōng guān gòng hūn chén,wèi shì táo tú yī bèi rén。
岂意波流沉一世,始知抗激有孤臣。qǐ yì bō liú chén yī shì,shǐ zhī kàng jī yǒu gū chén。
失君交臂吾何闇,噀血呼天迹已陈。shī jūn jiāo bì wú hé àn,xùn xuè hū tiān jì yǐ chén。
未了男儿忠孝事,盖棺遗语剧酸辛。wèi le nán ér zhōng xiào shì,gài guān yí yǔ jù suān xīn。