古诗词

慈护属题洗儿图

陈曾寿

昔闻我师官京曹,盘餍苜蓿衣缊袍。xī wén wǒ shī guān jīng cáo,pán yàn mù xu yī yūn páo。
珠巢街南数间屋,索租人至常喧嚣。zhū cháo jiē nán shù jiān wū,suǒ zū rén zhì cháng xuān xiāo。
时鲜上市风味美,竭力堂上奉甘旨。shí xiān shàng shì fēng wèi měi,jié lì táng shàng fèng gān zhǐ。
退食作画披小纸,丘壑绝胜慈颜喜。tuì shí zuò huà pī xiǎo zhǐ,qiū hè jué shèng cí yán xǐ。
飞腾暮景投时艰,春晖已邈难追攀。fēi téng mù jǐng tóu shí jiān,chūn huī yǐ miǎo nán zhuī pān。
白头祭拜尚朝服,爇香在几戚在颜。bái tóu jì bài shàng cháo fú,ruò xiāng zài jǐ qī zài yán。
我时肃观生感叹,七十犹慕今罕见。wǒ shí sù guān shēng gǎn tàn,qī shí yóu mù jīn hǎn jiàn。
奕世清德旧家风,遗泽绵延传祖砚。yì shì qīng dé jiù jiā fēng,yí zé mián yán chuán zǔ yàn。
深根固蒂枝叶荣,重阶兰玉诧宁馨。shēn gēn gù dì zhī yè róng,zhòng jiē lán yù chà níng xīn。
作图洗儿志家庆,报本裕昆后先映。zuò tú xǐ ér zhì jiā qìng,bào běn yù kūn hòu xiān yìng。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

为苏堪作夜起图即祝其七十初度

陈曾寿

任重吾道远,才老天心奇。rèn zhòng wú dào yuǎn,cái lǎo tiān xīn qí。
沉吟鬓未霜,忽巳七十时。chén yín bìn wèi shuāng,hū sì qī shí shí。
主忧臣分辱,锡嘏惟逊辞。zhǔ yōu chén fēn rǔ,xī gǔ wéi xùn cí。
愧彼惜涓埃,妄徼非分施。kuì bǐ xī juān āi,wàng jiǎo fēi fēn shī。
竭来慰朋旧,婉娈花前卮。jié lái wèi péng jiù,wǎn luán huā qián zhī。
云天需宴乐,贞吉符爻词。yún tiān xū yàn lè,zhēn jí fú yáo cí。
严整性所耽,鸡鸣日孳孳。yán zhěng xìng suǒ dān,jī míng rì zī zī。
属作夜起图,此意谁能知。shǔ zuò yè qǐ tú,cǐ yì shuí néng zhī。
精金淬百鍊,事会无穷期。jīng jīn cuì bǎi liàn,shì huì wú qióng qī。
夜衣不遑寝,逆旅真吾师。yè yī bù huáng qǐn,nì lǚ zhēn wú shī。

阿育王寺舍利殿

陈曾寿

我昔讽经大涅槃,悲涕震动惊人天。wǒ xī fěng jīng dà niè pán,bēi tì zhèn dòng jīng rén tiān。
津梁欲倦不得倦,说法示寂真能贤。jīn liáng yù juàn bù dé juàn,shuō fǎ shì jì zhēn néng xián。
金刚体碎舍利出,化身为塔周大千。jīn gāng tǐ suì shě lì chū,huà shēn wèi tǎ zhōu dà qiān。
惜哉争宝八国主,食嗔一念森戈鋋。xī zāi zhēng bǎo bā guó zhǔ,shí chēn yī niàn sēn gē chán。
滔天业力极阿育,忏悔回向终洗湔。tāo tiān yè lì jí ā yù,chàn huǐ huí xiàng zhōng xǐ jiān。
役神渡海福震旦,光芒涌地生青莲。yì shén dù hǎi fú zhèn dàn,guāng máng yǒng dì shēng qīng lián。
我今来游育王寺,重逢龙藏惊前缘。wǒ jīn lái yóu yù wáng sì,zhòng féng lóng cáng jīng qián yuán。
涂金构架庋舍利,殿中一塔光巍然。tú jīn gòu jià guǐ shě lì,diàn zhōng yī tǎ guāng wēi rán。
后方横卧涅槃佛,广榻大被凝香烟。hòu fāng héng wò niè pán fú,guǎng tà dà bèi níng xiāng yān。
支颐曲肘示安隐,眼光欲坠仍依连。zhī yí qū zhǒu shì ān yǐn,yǎn guāng yù zhuì réng yī lián。
龛灯夜寂暂趺坐,静中至听奔雷泉。kān dēng yè jì zàn fū zuò,jìng zhōng zhì tīng bēn léi quán。
尘劳八万四千劫,深恐扰佛清净眠。chén láo bā wàn sì qiān jié,shēn kǒng rǎo fú qīng jìng mián。
山僧精诚贯智勇,开径营造空后前。shān sēng jīng chéng guàn zhì yǒng,kāi jìng yíng zào kōng hòu qián。
庄严华美相具足,孰云漏果成唐捐。zhuāng yán huá měi xiāng jù zú,shú yún lòu guǒ chéng táng juān。
顶礼百拜者谁子,欲以肉眼窥牢坚。dǐng lǐ bǎi bài zhě shuí zi,yù yǐ ròu yǎn kuī láo jiān。
非真非幻漫参想,谁知舍利在汝边。fēi zhēn fēi huàn màn cān xiǎng,shuí zhī shě lì zài rǔ biān。

天童寺

陈曾寿

昨遇天童僧,遂至天童寺。zuó yù tiān tóng sēng,suì zhì tiān tóng sì。
天风塔铃语,行行度岭次。tiān fēng tǎ líng yǔ,xíng xíng dù lǐng cì。
有松万株竹万竿,到眼先识天童山。yǒu sōng wàn zhū zhú wàn gān,dào yǎn xiān shí tiān tóng shān。
苍龙起立高秉笏,翠凤绕护飞鸣环。cāng lóng qǐ lì gāo bǐng hù,cuì fèng rào hù fēi míng huán。
寺前潭蛟睡不醒,千年忽改山门影。sì qián tán jiāo shuì bù xǐng,qiān nián hū gǎi shān mén yǐng。
古衲强被茀林装,设教谁能分象景。gǔ nà qiáng bèi fú lín zhuāng,shè jiào shuí néng fēn xiàng jǐng。
高殿广庑为稻场,户牖处处开蜂房。gāo diàn guǎng wǔ wèi dào chǎng,hù yǒu chù chù kāi fēng fáng。
枯眉时遇骆驼坐,小几独焚知见香。kū méi shí yù luò tuó zuò,xiǎo jǐ dú fén zhī jiàn xiāng。
见佛良易见僧难,永嘉难参一宿禅。jiàn fú liáng yì jiàn sēng nán,yǒng jiā nán cān yī sù chán。
诸天龙象不可致,邂逅胜地空流连。zhū tiān lóng xiàng bù kě zhì,xiè hòu shèng dì kōng liú lián。
沧流浩浩无归处,维提绝纽谁龙树。cāng liú hào hào wú guī chù,wéi tí jué niǔ shuí lóng shù。
未暇盛衰论佛门,早惊溃决摧天柱。wèi xiá shèng shuāi lùn fú mén,zǎo jīng kuì jué cuī tiān zhù。
渊明黄唐喟世更,康乐湖海怜平生。yuān míng huáng táng kuì shì gèng,kāng lè hú hǎi lián píng shēng。
残年欲遇寒山语,一枕松风梦国清。cán nián yù yù hán shān yǔ,yī zhěn sōng fēng mèng guó qīng。

拟孟郊

陈曾寿

岁除非故春,夜曙非昨晨。suì chú fēi gù chūn,yè shǔ fēi zuó chén。
水流无回波,落叶不及根。shuǐ liú wú huí bō,luò yè bù jí gēn。
但有孝子传,曾无颂慈亲。dàn yǒu xiào zi chuán,céng wú sòng cí qīn。
亲慈为固然,子孝为凤麟。qīn cí wèi gù rán,zi xiào wèi fèng lín。
生养只半菽,死祭列八珍。shēng yǎng zhǐ bàn shū,sǐ jì liè bā zhēn。
人事每颠倒,岂属伤哉贫。rén shì měi diān dào,qǐ shǔ shāng zāi pín。
始知天壤间,有恩无报恩。shǐ zhī tiān rǎng jiān,yǒu ēn wú bào ēn。
自称报恩者,斯人真妄人。zì chēng bào ēn zhě,sī rén zhēn wàng rén。

题戴文节公湖天清晓图

陈曾寿

画家正宗称四王,导源董巨承悦黄。huà jiā zhèng zōng chēng sì wáng,dǎo yuán dǒng jù chéng yuè huáng。
从风蔚起纷百辈,谁欤殿者戴侍郎。cóng fēng wèi qǐ fēn bǎi bèi,shuí yú diàn zhě dài shì láng。
侍郎觥觥表节义,托兴丹青特馀事。shì láng gōng gōng biǎo jié yì,tuō xīng dān qīng tè yú shì。
云龙上下邵许曾,锁院风流后难继。yún lóng shàng xià shào xǔ céng,suǒ yuàn fēng liú hòu nán jì。
家住钱塘山水绝,尽化烟云为笔墨。jiā zhù qián táng shān shuǐ jué,jǐn huà yān yún wèi bǐ mò。
幽人怀抱非世间,爱摹清晓湖天色。yōu rén huái bào fēi shì jiān,ài mó qīng xiǎo hú tiān sè。
南北沉沉横两峰,落月未落闻疏钟。nán běi chén chén héng liǎng fēng,luò yuè wèi luò wén shū zhōng。
云鬟不动睡初起,愁绝西子难为容。yún huán bù dòng shuì chū qǐ,chóu jué xī zi nán wèi róng。
古来能手各争席,秀韵天成公第一。gǔ lái néng shǒu gè zhēng xí,xiù yùn tiān chéng gōng dì yī。
沆瀣吸取黄鹤仙,山林独往营邱笔。hàng xiè xī qǔ huáng hè xiān,shān lín dú wǎng yíng qiū bǐ。
卷中云物皆依旧,可惜灵区蒙海臭。juǎn zhōng yún wù jiē yī jiù,kě xī líng qū méng hǎi chòu。
忠魂应自恋清晖,华表堪悲朱鸟咮。zhōng hún yīng zì liàn qīng huī,huá biǎo kān bēi zhū niǎo zhòu。
故家乔木迹未芜,清泠有砚今在无。gù jiā qiáo mù jì wèi wú,qīng líng yǒu yàn jīn zài wú。
但应模糊灭闻见,夜山继绘高尚书。dàn yīng mó hú miè wén jiàn,yè shān jì huì gāo shàng shū。

秋怀三首

陈曾寿

微窍沸天地,百虫为一吟。wēi qiào fèi tiān dì,bǎi chóng wèi yī yín。
喧夺万籁寂,气噤龙象喑。xuān duó wàn lài jì,qì jìn lóng xiàng yīn。
长夜何怨诅,切切终古深。zhǎng yè hé yuàn zǔ,qiè qiè zhōng gǔ shēn。
意欲驻冥晦,日月不照临。yì yù zhù míng huì,rì yuè bù zhào lín。
露气裹重茧,九幽载俱沉。lù qì guǒ zhòng jiǎn,jiǔ yōu zài jù chén。
天既非昔秋,予亦违夙心。tiān jì fēi xī qiū,yǔ yì wéi sù xīn。
残釭对凄警,横臆蛾萧森。cán gāng duì qī jǐng,héng yì é xiāo sēn。

秋怀三首

陈曾寿

亭亭碧梧树,一夕秋风吹。tíng tíng bì wú shù,yī xī qiū fēng chuī。
书来问我瘦,有弟天一涯。shū lái wèn wǒ shòu,yǒu dì tiān yī yá。
气弱畏热候,形貌倏支离。qì ruò wèi rè hòu,xíng mào shū zhī lí。
镜颜朝暮异,递变子为谁。jìng yán cháo mù yì,dì biàn zi wèi shuí。
肥瘠两非我,刚馁要自知。féi jí liǎng fēi wǒ,gāng něi yào zì zhī。
澄潭映孤月,前路了不疑。chéng tán yìng gū yuè,qián lù le bù yí。
愿同保岁寒,过驷犹可追。yuàn tóng bǎo suì hán,guò sì yóu kě zhuī。

秋怀三首

陈曾寿

秀夫沉海中,扩廓窜塞外。xiù fū chén hǎi zhōng,kuò kuò cuàn sāi wài。
志事虽不成,生气千古在。zhì shì suī bù chéng,shēng qì qiān gǔ zài。
凛凛天泽义,一息持颠沛。lǐn lǐn tiān zé yì,yī xī chí diān pèi。
君臣二为多,孤舟地非隘。jūn chén èr wèi duō,gū zhōu dì fēi ài。
但得肝脑涂,足抵风云会。dàn dé gān nǎo tú,zú dǐ fēng yún huì。
屯运与昌期,同扶天纪坠。tún yùn yǔ chāng qī,tóng fú tiān jì zhuì。
时乎不骤得,谁识我心痗。shí hū bù zhòu dé,shuí shí wǒ xīn mèi。

八月初九夜梦至一处案上书装册甚古翻视为魏晋六朝人诗梁诗标曰梁言齐曰齐言妙趣纷纶盎有馀味醒后追忆不得遂拟二首仿佛所见云

陈曾寿

回薄万古松,掩抑朱丝桐。huí báo wàn gǔ sōng,yǎn yì zhū sī tóng。
相依北窗下,合奏生悲风。xiāng yī běi chuāng xià,hé zòu shēng bēi fēng。
霏霏香爇炉,疏疏灯映栊。fēi fēi xiāng ruò lú,shū shū dēng yìng lóng。
一弹清我心,再鼓遗我容。yī dàn qīng wǒ xīn,zài gǔ yí wǒ róng。

八月初九夜梦至一处案上书装册甚古翻视为魏晋六朝人诗梁诗标曰梁言齐曰齐言妙趣纷纶盎有馀味醒后追忆不得遂拟二首仿佛所见云

陈曾寿

声出幽涧泉,始知山雨歇。shēng chū yōu jiàn quán,shǐ zhī shān yǔ xiē。
湿香入庭户,檐卜花初发。shī xiāng rù tíng hù,yán bo huā chū fā。
一丝收钵云,半璧吐岩月。yī sī shōu bō yún,bàn bì tǔ yán yuè。
道人方不眠,清咏自怡悦。dào rén fāng bù mián,qīng yǒng zì yí yuè。

同陟甫印楼厚先公渚至别峰庵观落日归坐定慧寺山门

陈曾寿

削崖巃嵷俯浩荡,盘鶄风高身欲傍。xuē yá lóng sǒng fǔ hào dàng,pán jīng fēng gāo shēn yù bàng。
人间尘忧不到处,心在塔铃相轮上。rén jiān chén yōu bù dào chù,xīn zài tǎ líng xiāng lún shàng。
淮南烟树渺千里,江左群峦叠高浪。huái nán yān shù miǎo qiān lǐ,jiāng zuǒ qún luán dié gāo làng。
瘴合海门深复深,穿射红鳞献奇状。zhàng hé hǎi mén shēn fù shēn,chuān shè hóng lín xiàn qí zhuàng。
暝钟初发起江声,洄激噌?作悲壮。míng zhōng chū fā qǐ jiāng shēng,huí jī cēng zuò bēi zhuàng。
独抱琴心忍终古,山门孤桐为惆怅。dú bào qín xīn rěn zhōng gǔ,shān mén gū tóng wèi chóu chàng。

十月率室人及儿子邦直女荃视长女疾于庐山之芦林适散原先生先来牯岭过访先生有诗奉和

陈曾寿

急难来山中,意外与翁会。jí nán lái shān zhōng,yì wài yǔ wēng huì。
惊魂亲紫眉,暂分窗日晒。jīng hún qīn zǐ méi,zàn fēn chuāng rì shài。
渊明去何之,位置天心怪。yuān míng qù hé zhī,wèi zhì tiān xīn guài。

十月率室人及儿子邦直女荃视长女疾于庐山之芦林适散原先生先来牯岭过访先生有诗奉和

陈曾寿

云岚媚老眼,稍喜闻见隘。yún lán mèi lǎo yǎn,shāo xǐ wén jiàn ài。
返庐调药鼎,颠风鸣万籁。fǎn lú diào yào dǐng,diān fēng míng wàn lài。
平生安心方,临事忽破碎。píng shēng ān xīn fāng,lín shì hū pò suì。
晓窗隔雾雪,一室乃无外。xiǎo chuāng gé wù xuě,yī shì nǎi wú wài。
似将入混沌,弥缝大宙坏。shì jiāng rù hùn dùn,mí fèng dà zhòu huài。
身落五蕴中,安能正灾害。shēn luò wǔ yùn zhōng,ān néng zhèng zāi hài。
累劫儿女恩,镌刻木石界。lèi jié ér nǚ ēn,juān kè mù shí jiè。
何时世械轻,忧端释华岱。hé shí shì xiè qīng,yōu duān shì huá dài。
炉灰拨阴何,静与希夷对。lú huī bō yīn hé,jìng yǔ xī yí duì。

次韵散原先生大雪后过访

陈曾寿

入山寒拾真伴侣,蹑踵云间复相聚。rù shān hán shí zhēn bàn lǚ,niè zhǒng yún jiān fù xiāng jù。
我视女疾讨灵药,翁就子养栖岩堵。wǒ shì nǚ jí tǎo líng yào,wēng jiù zi yǎng qī yán dǔ。
万峰晴雪光眩乱,风帽篮舆闻打户。wàn fēng qíng xuě guāng xuàn luàn,fēng mào lán yú wén dǎ hù。
问知有瘳一开颜,盎然春气回吾所。wèn zhī yǒu chōu yī kāi yán,àng rán chūn qì huí wú suǒ。
造化控抟岂穷极,颠倒殃祥递戚舞。zào huà kòng tuán qǐ qióng jí,diān dào yāng xiáng dì qī wǔ。
一身煎熬不自克,乾坤疮痍谁为主。yī shēn jiān áo bù zì kè,qián kūn chuāng yí shuí wèi zhǔ。
大哉死息吾未竟,剩补讴吟偿肺腑。dà zāi sǐ xī wú wèi jìng,shèng bǔ ōu yín cháng fèi fǔ。
吐嘘冤氛满岩谷,浪使山灵惊苦语。tǔ xū yuān fēn mǎn yán gǔ,làng shǐ shān líng jīng kǔ yǔ。
濡愁吮墨遗作图,防损匡君貌奇古。rú chóu shǔn mò yí zuò tú,fáng sǔn kuāng jūn mào qí gǔ。

同君颖至黄龙寺

陈曾寿

黄龙寺前娑罗树,直干斑文屹天柱。huáng lóng sì qián suō luó shù,zhí gàn bān wén yì tiān zhù。
我坐其下诵金经,苍翠婆娑开古庭。wǒ zuò qí xià sòng jīn jīng,cāng cuì pó suō kāi gǔ tíng。
苔地阴冷拥黄叶,四山龙气交冥冥。tái dì yīn lěng yōng huáng yè,sì shān lóng qì jiāo míng míng。
石上犹刻昙诜字,手种已是千年事。shí shàng yóu kè tán shēn zì,shǒu zhǒng yǐ shì qiān nián shì。
高僧有情何处逢,遗踪独起寒山意。gāo sēng yǒu qíng hé chù féng,yí zōng dú qǐ hán shān yì。