古诗词

戊子除夕感述

陈曾寿

维昔壬申冬,倭难发津沽。wéi xī rén shēn dōng,wō nán fā jīn gū。
避地劳我皇,旅顺荒海隅。bì dì láo wǒ huáng,lǚ shùn huāng hǎi yú。
小臣奉召往,预为赁楼居。xiǎo chén fèng zhào wǎng,yù wèi lìn lóu jū。
床几逮匕箸,凡百备所须。chuáng jǐ dǎi bǐ zhù,fán bǎi bèi suǒ xū。
浮海赴行在,时已逼岁除。fú hǎi fù xíng zài,shí yǐ bī suì chú。
黑夜犯冰雪,下车风裂肤。hēi yè fàn bīng xuě,xià chē fēng liè fū。
求钥启居户,乞水叩邻闾。qiú yào qǐ jū hù,qǐ shuǐ kòu lín lǘ。
须臾中使来,■盘兼挈壶。xū yú zhōng shǐ lái,pán jiān qiè hú。
温暖回冷室,薪炭殷洪炉。wēn nuǎn huí lěng shì,xīn tàn yīn hóng lú。
随行表侄伟,分榻拥毡毹。suí xíng biǎo zhí wěi,fēn tà yōng zhān shū。
遥闻箫鼓声,涛风杂啸呼。yáo wén xiāo gǔ shēng,tāo fēng zá xiào hū。
播荡万端集,意气仍发舒。bō dàng wàn duān jí,yì qì réng fā shū。
明发趋朝正,赐食饫天厨。míng fā qū cháo zhèng,cì shí yù tiān chú。
筵前拜殊恩,报称惭微躯。yán qián bài shū ēn,bào chēng cán wēi qū。
帝谓患难际,义与兄弟俱。dì wèi huàn nán jì,yì yǔ xiōng dì jù。
惶恐首至地,肝脑岂足涂。huáng kǒng shǒu zhì dì,gān nǎo qǐ zú tú。
维时丰镐民,旦夕望来苏。wéi shí fēng gǎo mín,dàn xī wàng lái sū。
强邻假名义,胁诱张笼笯。qiáng lín jiǎ míng yì,xié yòu zhāng lóng nú。
我皇拒不纳,明志降手书。wǒ huáng jù bù nà,míng zhì jiàng shǒu shū。
凛凛十二条,正义折诡图。lǐn lǐn shí èr tiáo,zhèng yì zhé guǐ tú。
使者匿不出,仓卒迫乘舆。shǐ zhě nì bù chū,cāng zú pò chéng yú。
二月临长春,国号易曼殊。èr yuè lín zhǎng chūn,guó hào yì màn shū。
百官内外杂,非族据要枢。bǎi guān nèi wài zá,fēi zú jù yào shū。
迭望而迭食,非马亦非驴。dié wàng ér dié shí,fēi mǎ yì fēi lǘ。
朋分后胜金,卖国甘为奴。péng fēn hòu shèng jīn,mài guó gān wèi nú。
越宿我潜去,密疏明区区。yuè sù wǒ qián qù,mì shū míng qū qū。
帝曰成汝志,内帑仍颁诸。dì yuē chéng rǔ zhì,nèi tǎng réng bān zhū。
其年改官制,局设内廷初。qí nián gǎi guān zhì,jú shè nèi tíng chū。
职司奉陵庙,择人及庸愚。zhí sī fèng líng miào,zé rén jí yōng yú。
帝谓予家事,与国实分疏。dì wèi yǔ jiā shì,yǔ guó shí fēn shū。
义有不敢辞,黾勉策骀驽。yì yǒu bù gǎn cí,mǐn miǎn cè dài nú。
福陵气葱郁,乔木万万株。fú líng qì cōng yù,qiáo mù wàn wàn zhū。
皇产有三川,林矿实上腴。huáng chǎn yǒu sān chuān,lín kuàng shí shàng yú。
生心肆攘夺,严绝誓不渝。shēng xīn sì rǎng duó,yán jué shì bù yú。
撄怒讽使去,翻然还故都。yīng nù fěng shǐ qù,fān rán hái gù dōu。
芦沟事变起,倭患十载馀。lú gōu shì biàn qǐ,wō huàn shí zài yú。
诸弟隔南天,尺寸不可逾。zhū dì gé nán tiān,chǐ cùn bù kě yú。
今夕复何夕,聚族忘艰虞。jīn xī fù hé xī,jù zú wàng jiān yú。
梅花照杯酒,博塞为欢娱。méi huā zhào bēi jiǔ,bó sāi wèi huān yú。
旧交馀二三,沫湿相岣濡。jiù jiāo yú èr sān,mò shī xiāng gǒu rú。
至尊尚蒙尘,穆驾无回车。zhì zūn shàng méng chén,mù jià wú huí chē。
末由尽臣力,聊得申友于。mò yóu jǐn chén lì,liáo dé shēn yǒu yú。
回思旅顺时,遭际千载无。huí sī lǚ shùn shí,zāo jì qiān zài wú。
人生苦难全,甘苦纷荠荼。rén shēng kǔ nán quán,gān kǔ fēn jì tú。
自从决藩篱,流丸转瓯臾。zì cóng jué fān lí,liú wán zhuǎn ōu yú。
孑遗沟壑尽,诛求骨髓枯。jié yí gōu hè jǐn,zhū qiú gǔ suǐ kū。
驱之等犬豕,践之如土苴。qū zhī děng quǎn shǐ,jiàn zhī rú tǔ jū。
毒螫去蛇蝎,猛噬来貙貐。dú shì qù shé xiē,měng shì lái chū yǔ。
滔天非一族,神州竟沦胥。tāo tiān fēi yī zú,shén zhōu jìng lún xū。
出户望北辰,万里阴云铺。chū hù wàng běi chén,wàn lǐ yīn yún pù。
长夜何时旦,披写长欷歔。zhǎng yè hé shí dàn,pī xiě zhǎng xī xū。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

寄怀巩庵清华园

陈曾寿

腐儒生计破天悭,行乐端能出冷闲。fǔ rú shēng jì pò tiān qiān,xíng lè duān néng chū lěng xián。
酒渴盘空煮秋菊,灯残风吼画寒山。jiǔ kě pán kōng zhǔ qiū jú,dēng cán fēng hǒu huà hán shān。
绝怜一载同形影,似与孤云共往还。jué lián yī zài tóng xíng yǐng,shì yǔ gū yún gòng wǎng hái。
扰扰京华冠盖尽,不须憔悴损离颜。rǎo rǎo jīng huá guān gài jǐn,bù xū qiáo cuì sǔn lí yán。

陈曾寿

万幻犹馀泪是真,轻弹能湿大千尘。wàn huàn yóu yú lèi shì zhēn,qīng dàn néng shī dà qiān chén。
不辞见骨酬天地,信有吞声到鬼神。bù cí jiàn gǔ chóu tiān dì,xìn yǒu tūn shēng dào guǐ shén。
文叔同仇惟素枕,冬郎知己剩红巾。wén shū tóng chóu wéi sù zhěn,dōng láng zhī jǐ shèng hóng jīn。
桃花如血春如海,梦里西台不见人。táo huā rú xuè chūn rú hǎi,mèng lǐ xī tái bù jiàn rén。

乙丑二月赴行在所寓浪公斋中海棠二盆盛开

陈曾寿

绝艳相逢感鬓华,小窗低幔护风沙。jué yàn xiāng féng gǎn bìn huá,xiǎo chuāng dī màn hù fēng shā。
晚妆倭堕惊奇夜,晓梦纷纭散绮霞。wǎn zhuāng wō duò jīng qí yè,xiǎo mèng fēn yún sàn qǐ xiá。
正使滔滔移节序,何妨定定住天涯。zhèng shǐ tāo tāo yí jié xù,hé fáng dìng dìng zhù tiān yá。
歌唇衔雨平生恨,影静心苏倚此花。gē chún xián yǔ píng shēng hèn,yǐng jìng xīn sū yǐ cǐ huā。

春尽日蔷薇花下作

陈曾寿

碧树人家往往深,残红一架恨难任。bì shù rén jiā wǎng wǎng shēn,cán hóng yī jià hèn nán rèn。
单衣时节寒仍恋,绝世芳菲梦一寻。dān yī shí jié hán réng liàn,jué shì fāng fēi mèng yī xún。
浩渺波流沉素鲤,氤氲朝夕换鸣禽。hào miǎo bō liú chén sù lǐ,yīn yūn cháo xī huàn míng qín。
不须极目愁烟雨,占断江南是绿阴。bù xū jí mù chóu yān yǔ,zhàn duàn jiāng nán shì lǜ yīn。

寄怀君适顷波

陈曾寿

伴愁络纬一秋啼,老径寒芜望欲迷。bàn chóu luò wěi yī qiū tí,lǎo jìng hán wú wàng yù mí。
败纸鸣窗风猎猎,湿萤缘竹雨凄凄。bài zhǐ míng chuāng fēng liè liè,shī yíng yuán zhú yǔ qī qī。
劳生留味馀灯幌,凉讯牵怀剩菊畦。láo shēng liú wèi yú dēng huǎng,liáng xùn qiān huái shèng jú qí。
剪烛论诗沉旧梦,何时二妙手重携。jiǎn zhú lùn shī chén jiù mèng,hé shí èr miào shǒu zhòng xié。

宿河坪丙舍

陈曾寿

眼冷家山合断魂,遗黎未尽是天恩。yǎn lěng jiā shān hé duàn hún,yí lí wèi jǐn shì tiān ēn。
蓬窗影与寒灯静,雪夜心同浊酒温。péng chuāng yǐng yǔ hán dēng jìng,xuě yè xīn tóng zhuó jiǔ wēn。
访旧残僧惊已化,破愁故侣肯相存。fǎng jiù cán sēng jīng yǐ huà,pò chóu gù lǚ kěn xiāng cún。
归来恸哭松楸下,犹作人生幸事论。guī lái tòng kū sōng qiū xià,yóu zuò rén shēng xìng shì lùn。

一日

陈曾寿

一日应知百岁情,睡前茶味不胜清。yī rì yīng zhī bǎi suì qíng,shuì qián chá wèi bù shèng qīng。
心寒未灭馀灯影,愁断仍回挟雨声。xīn hán wèi miè yú dēng yǐng,chóu duàn réng huí xié yǔ shēng。
江汉零丁终不死,文山忠孝太劳生。jiāng hàn líng dīng zhōng bù sǐ,wén shān zhōng xiào tài láo shēng。
才非往哲时加蹇,惝惘蹉跎只自惊。cái fēi wǎng zhé shí jiā jiǎn,chǎng wǎng cuō tuó zhǐ zì jīng。

次韵愔仲同年元旦试笔辛酉

陈曾寿

门对南山宝镜悬,焚香心耿一炉烟。mén duì nán shān bǎo jìng xuán,fén xiāng xīn gěng yī lú yān。
湘累极目伤千里,幕府吞声忍十年。xiāng lèi jí mù shāng qiān lǐ,mù fǔ tūn shēng rěn shí nián。
柏叶樽前还献岁,梅花枝底忽逢天。bǎi yè zūn qián hái xiàn suì,méi huā zhī dǐ hū féng tiān。
遗民犹戴王正月,比户春声笑语阗。yí mín yóu dài wáng zhèng yuè,bǐ hù chūn shēng xiào yǔ tián。

愔仲同年独游湖上园寄示二律次韵寄怀

陈曾寿

海棠吹雪送馀寒,日日风沙怯倚栏。hǎi táng chuī xuě sòng yú hán,rì rì fēng shā qiè yǐ lán。
客舍梦过三月暮,帝城花负十年看。kè shě mèng guò sān yuè mù,dì chéng huā fù shí nián kàn。
遣春如此宁无恨,纵酒何人惜未残。qiǎn chūn rú cǐ níng wú hèn,zòng jiǔ hé rén xī wèi cán。
却枉尺书诗句好,写愁犹得暂愁宽。què wǎng chǐ shū shī jù hǎo,xiě chóu yóu dé zàn chóu kuān。

愔仲同年独游湖上园寄示二律次韵寄怀

陈曾寿

遥忆湖园独破苔,残春如梦静池台。yáo yì hú yuán dú pò tái,cán chūn rú mèng jìng chí tái。
冬郎易得芳时恨,昭谏犹淹记室才。dōng láng yì dé fāng shí hèn,zhāo jiàn yóu yān jì shì cái。
云过龙鸾聊写影,风高燕雀漫相猜。yún guò lóng luán liáo xiě yǐng,fēng gāo yàn què màn xiāng cāi。
花边绀鬓低吟处,一片飘红可得回。huā biān gàn bìn dī yín chù,yī piàn piāo hóng kě dé huí。

咏史二首其一

陈曾寿

晋公早许济时才,少主恩缘数世来。jìn gōng zǎo xǔ jì shí cái,shǎo zhǔ ēn yuán shù shì lái。
跋扈强藩能驾驭,艰难天宪复昭回。bá hù qiáng fān néng jià yù,jiān nán tiān xiàn fù zhāo huí。
六年行意身何憾,万死投荒世可哀。liù nián xíng yì shēn hé hàn,wàn sǐ tóu huāng shì kě āi。
莫诮平泉犹未达,我心陵谷尚难灰。mò qiào píng quán yóu wèi dá,wǒ xīn líng gǔ shàng nán huī。

登天目山望云海

陈曾寿

山僧茶饭家常事,过客惊人句欲携。shān sēng chá fàn jiā cháng shì,guò kè jīng rén jù yù xié。
出壁纠枝兼石大,裹身龙气压天低。chū bì jiū zhī jiān shí dà,guǒ shēn lóng qì yā tiān dī。
泉飞寒洒秋衣湿,钟落初分咫尺迷。quán fēi hán sǎ qiū yī shī,zhōng luò chū fēn zhǐ chǐ mí。
离合神光时一见,群真端冕半身齐。lí hé shén guāng shí yī jiàn,qún zhēn duān miǎn bàn shēn qí。

观瀑亭

陈曾寿

百丈飞泉挂一亭,岩栏危坐俯冥冥。bǎi zhàng fēi quán guà yī tíng,yán lán wēi zuò fǔ míng míng。
松身独表诸天白,石气寒嘘太古青。sōng shēn dú biǎo zhū tiān bái,shí qì hán xū tài gǔ qīng。
涧草无心来鸟啄,梵潮如梦起龙腥。jiàn cǎo wú xīn lái niǎo zhuó,fàn cháo rú mèng qǐ lóng xīng。
元坛真宰愁何事,滃涌炉香会百灵。yuán tán zhēn zǎi chóu hé shì,wēng yǒng lú xiāng huì bǎi líng。

问散原先生疾

陈曾寿

违天忍事百堪死,一笑仍回冰雪容。wéi tiān rěn shì bǎi kān sǐ,yī xiào réng huí bīng xuě róng。
共语言缘无片石,与天地毕有孤松。gòng yǔ yán yuán wú piàn shí,yǔ tiān dì bì yǒu gū sōng。
出门傥羡弥明逝,危坐应悲叔夜慵。chū mén tǎng xiàn mí míng shì,wēi zuò yīng bēi shū yè yōng。
御鬼南山终战胜,灵禽枝上梦曾逢。yù guǐ nán shān zhōng zhàn shèng,líng qín zhī shàng mèng céng féng。

感愤

陈曾寿

今日犹为国有儒,奄奄气息李曹无。jīn rì yóu wèi guó yǒu rú,yǎn yǎn qì xī lǐ cáo wú。
薰天时见苓通帝,抱义真伤咫尺孤。xūn tiān shí jiàn líng tōng dì,bào yì zhēn shāng zhǐ chǐ gū。
孟博探汤宁顾族,伟卿入镬早忘躯。mèng bó tàn tāng níng gù zú,wěi qīng rù huò zǎo wàng qū。
欲奢持狭由来事,空奉彊华赤伏符。yù shē chí xiá yóu lái shì,kōng fèng jiàng huá chì fú fú。