古诗词

戊子除夕感述

陈曾寿

维昔壬申冬,倭难发津沽。wéi xī rén shēn dōng,wō nán fā jīn gū。
避地劳我皇,旅顺荒海隅。bì dì láo wǒ huáng,lǚ shùn huāng hǎi yú。
小臣奉召往,预为赁楼居。xiǎo chén fèng zhào wǎng,yù wèi lìn lóu jū。
床几逮匕箸,凡百备所须。chuáng jǐ dǎi bǐ zhù,fán bǎi bèi suǒ xū。
浮海赴行在,时已逼岁除。fú hǎi fù xíng zài,shí yǐ bī suì chú。
黑夜犯冰雪,下车风裂肤。hēi yè fàn bīng xuě,xià chē fēng liè fū。
求钥启居户,乞水叩邻闾。qiú yào qǐ jū hù,qǐ shuǐ kòu lín lǘ。
须臾中使来,■盘兼挈壶。xū yú zhōng shǐ lái,pán jiān qiè hú。
温暖回冷室,薪炭殷洪炉。wēn nuǎn huí lěng shì,xīn tàn yīn hóng lú。
随行表侄伟,分榻拥毡毹。suí xíng biǎo zhí wěi,fēn tà yōng zhān shū。
遥闻箫鼓声,涛风杂啸呼。yáo wén xiāo gǔ shēng,tāo fēng zá xiào hū。
播荡万端集,意气仍发舒。bō dàng wàn duān jí,yì qì réng fā shū。
明发趋朝正,赐食饫天厨。míng fā qū cháo zhèng,cì shí yù tiān chú。
筵前拜殊恩,报称惭微躯。yán qián bài shū ēn,bào chēng cán wēi qū。
帝谓患难际,义与兄弟俱。dì wèi huàn nán jì,yì yǔ xiōng dì jù。
惶恐首至地,肝脑岂足涂。huáng kǒng shǒu zhì dì,gān nǎo qǐ zú tú。
维时丰镐民,旦夕望来苏。wéi shí fēng gǎo mín,dàn xī wàng lái sū。
强邻假名义,胁诱张笼笯。qiáng lín jiǎ míng yì,xié yòu zhāng lóng nú。
我皇拒不纳,明志降手书。wǒ huáng jù bù nà,míng zhì jiàng shǒu shū。
凛凛十二条,正义折诡图。lǐn lǐn shí èr tiáo,zhèng yì zhé guǐ tú。
使者匿不出,仓卒迫乘舆。shǐ zhě nì bù chū,cāng zú pò chéng yú。
二月临长春,国号易曼殊。èr yuè lín zhǎng chūn,guó hào yì màn shū。
百官内外杂,非族据要枢。bǎi guān nèi wài zá,fēi zú jù yào shū。
迭望而迭食,非马亦非驴。dié wàng ér dié shí,fēi mǎ yì fēi lǘ。
朋分后胜金,卖国甘为奴。péng fēn hòu shèng jīn,mài guó gān wèi nú。
越宿我潜去,密疏明区区。yuè sù wǒ qián qù,mì shū míng qū qū。
帝曰成汝志,内帑仍颁诸。dì yuē chéng rǔ zhì,nèi tǎng réng bān zhū。
其年改官制,局设内廷初。qí nián gǎi guān zhì,jú shè nèi tíng chū。
职司奉陵庙,择人及庸愚。zhí sī fèng líng miào,zé rén jí yōng yú。
帝谓予家事,与国实分疏。dì wèi yǔ jiā shì,yǔ guó shí fēn shū。
义有不敢辞,黾勉策骀驽。yì yǒu bù gǎn cí,mǐn miǎn cè dài nú。
福陵气葱郁,乔木万万株。fú líng qì cōng yù,qiáo mù wàn wàn zhū。
皇产有三川,林矿实上腴。huáng chǎn yǒu sān chuān,lín kuàng shí shàng yú。
生心肆攘夺,严绝誓不渝。shēng xīn sì rǎng duó,yán jué shì bù yú。
撄怒讽使去,翻然还故都。yīng nù fěng shǐ qù,fān rán hái gù dōu。
芦沟事变起,倭患十载馀。lú gōu shì biàn qǐ,wō huàn shí zài yú。
诸弟隔南天,尺寸不可逾。zhū dì gé nán tiān,chǐ cùn bù kě yú。
今夕复何夕,聚族忘艰虞。jīn xī fù hé xī,jù zú wàng jiān yú。
梅花照杯酒,博塞为欢娱。méi huā zhào bēi jiǔ,bó sāi wèi huān yú。
旧交馀二三,沫湿相岣濡。jiù jiāo yú èr sān,mò shī xiāng gǒu rú。
至尊尚蒙尘,穆驾无回车。zhì zūn shàng méng chén,mù jià wú huí chē。
末由尽臣力,聊得申友于。mò yóu jǐn chén lì,liáo dé shēn yǒu yú。
回思旅顺时,遭际千载无。huí sī lǚ shùn shí,zāo jì qiān zài wú。
人生苦难全,甘苦纷荠荼。rén shēng kǔ nán quán,gān kǔ fēn jì tú。
自从决藩篱,流丸转瓯臾。zì cóng jué fān lí,liú wán zhuǎn ōu yú。
孑遗沟壑尽,诛求骨髓枯。jié yí gōu hè jǐn,zhū qiú gǔ suǐ kū。
驱之等犬豕,践之如土苴。qū zhī děng quǎn shǐ,jiàn zhī rú tǔ jū。
毒螫去蛇蝎,猛噬来貙貐。dú shì qù shé xiē,měng shì lái chū yǔ。
滔天非一族,神州竟沦胥。tāo tiān fēi yī zú,shén zhōu jìng lún xū。
出户望北辰,万里阴云铺。chū hù wàng běi chén,wàn lǐ yīn yún pù。
长夜何时旦,披写长欷歔。zhǎng yè hé shí dàn,pī xiě zhǎng xī xū。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

书愤其二

陈曾寿

伤心鹞鲜久相持,败类谁吟芮伯诗。shāng xīn yào xiān jiǔ xiāng chí,bài lèi shuí yín ruì bó shī。
妖鸟有声愁滴血,角端无语警还师。yāo niǎo yǒu shēng chóu dī xuè,jiǎo duān wú yǔ jǐng hái shī。
不妨残局支青骨,但痛神州化赤眉。bù fáng cán jú zhī qīng gǔ,dàn tòng shén zhōu huà chì méi。
千古强梁遗辙在,滔天自孽岂能追。qiān gǔ qiáng liáng yí zhé zài,tāo tiān zì niè qǐ néng zhuī。

每日入宫内府教宗室子弟感赋

陈曾寿

朝朝适馆五云间,恰似参堂岁月闲。cháo cháo shì guǎn wǔ yún jiān,qià shì cān táng suì yuè xián。
法驾钩陈生净理,丹垣碧树想仙山。fǎ jià gōu chén shēng jìng lǐ,dān yuán bì shù xiǎng xiān shān。
许身稷契原虚语,托迹衰推亦强颜。xǔ shēn jì qì yuán xū yǔ,tuō jì shuāi tuī yì qiáng yán。
哀乐此心犹未死,穷通于世已无关。āi lè cǐ xīn yóu wèi sǐ,qióng tōng yú shì yǐ wú guān。

次韵鲤门

陈曾寿

日对秋芳灌小园,渐于人世隔悲欢。rì duì qiū fāng guàn xiǎo yuán,jiàn yú rén shì gé bēi huān。
不妨鸡雍时为帝,却笑蛙声亦属官。bù fáng jī yōng shí wèi dì,què xiào wā shēng yì shǔ guān。
画里溪山无恙在,吟边鸥鹭久盟寒。huà lǐ xī shān wú yàng zài,yín biān ōu lù jiǔ méng hán。
华予岁晚期无负,香几瓶花次第安。huá yǔ suì wǎn qī wú fù,xiāng jǐ píng huā cì dì ān。

梅泉九日登高觞客怀伯夔赋诗寄示有「四海弥天少一人」之句次韵

陈曾寿

愁见萸囊系臂辰,萧寥孤抱与谁亲。chóu jiàn yú náng xì bì chén,xiāo liáo gū bào yǔ shuí qīn。
中央周角无净土,北斗以南还几人。zhōng yāng zhōu jiǎo wú jìng tǔ,běi dòu yǐ nán hái jǐ rén。
积惨暂欢求岂得,枯鳞相呴迹俱陈。jī cǎn zàn huān qiú qǐ dé,kū lín xiāng xǔ jì jù chén。
郢人今后何为质,四海弥天一聚尘。yǐng rén jīn hòu hé wèi zhì,sì hǎi mí tiān yī jù chén。

书梅泉今觉盦诗集后二首

陈曾寿

散原醲粹太夷巉,兼至重看今觉盦。sàn yuán nóng cuì tài yí chán,jiān zhì zhòng kàn jīn jué ān。
振古才难天不惜,百年心死味犹谙。zhèn gǔ cái nán tiān bù xī,bǎi nián xīn sǐ wèi yóu ān。
有涯何苦殉哀乐,相望几时同笑谈。yǒu yá hé kǔ xùn āi lè,xiāng wàng jǐ shí tóng xiào tán。
动地边风凄欲绝,尚吪无寐倚诗函。dòng dì biān fēng qī yù jué,shàng é wú mèi yǐ shī hán。

书梅泉今觉盦诗集后二首

陈曾寿

冷暖由来只自知,人间怪好未妨齐。lěng nuǎn yóu lái zhǐ zì zhī,rén jiān guài hǎo wèi fáng qí。
伤春有鸟惟啼血,饮酒何人解到脐。shāng chūn yǒu niǎo wéi tí xuè,yǐn jiǔ hé rén jiě dào qí。
灭性劳生言至痛,香炉古庙去仍迷。miè xìng láo shēng yán zhì tòng,xiāng lú gǔ miào qù réng mí。
平生风义陈袁郑,只与樊南作泪题。píng shēng fēng yì chén yuán zhèng,zhǐ yǔ fán nán zuò lèi tí。

梅泉重赀助刊拙集感赋

陈曾寿

蛛丝枯几度年年,息壤沉沉堕杳然。zhū sī kū jǐ dù nián nián,xī rǎng chén chén duò yǎo rán。
廷秀立朝馀结局,致尧留命岂符天。tíng xiù lì cháo yú jié jú,zhì yáo liú mìng qǐ fú tiān。
无成甘以诗人见,憎命犹为我辈怜。wú chéng gān yǐ shī rén jiàn,zēng mìng yóu wèi wǒ bèi lián。
佳处何由望端叔,幸同坡句一时编。jiā chù hé yóu wàng duān shū,xìng tóng pō jù yī shí biān。

十月廿三日夜梦节盦师来长春寓一小园中往谒语次涕泗横集呜咽而醒纪之以诗

陈曾寿

闻说高轩驻小园,急趋相见意难温。wén shuō gāo xuān zhù xiǎo yuán,jí qū xiāng jiàn yì nán wēn。
欲言石阙仍衔口,苦恋修门应怆魂。yù yán shí quē réng xián kǒu,kǔ liàn xiū mén yīng chuàng hún。
家国万端偿一泪,君臣孤注博沉冤。jiā guó wàn duān cháng yī lèi,jūn chén gū zhù bó chén yuān。
他年史笔谁能谅,丰镐遗黎倘有存。tā nián shǐ bǐ shuí néng liàng,fēng gǎo yí lí tǎng yǒu cún。

得梅泉书感赋

陈曾寿

郁郁闲居已寡欢,书来悢怅更无端。yù yù xián jū yǐ guǎ huān,shū lái liàng chàng gèng wú duān。
难言深恨空馀泪,强命诗人意已阑。nán yán shēn hèn kōng yú lèi,qiáng mìng shī rén yì yǐ lán。
世弃君平还自弃,化观康节竟何观。shì qì jūn píng hái zì qì,huà guān kāng jié jìng hé guān。
壁枯枝化浑闲事,只是难灰径寸肝。bì kū zhī huà hún xián shì,zhǐ shì nán huī jìng cùn gān。

伥伥

陈曾寿

伥伥兀兀是家常,虐雪饕风夜正长。chāng chāng wù wù shì jiā cháng,nüè xuě tāo fēng yè zhèng zhǎng。
惯少睡眠仍点茗,了无知见独焚香。guàn shǎo shuì mián réng diǎn míng,le wú zhī jiàn dú fén xiāng。
担寻榔枥心犹在,井渫寒泉意已凉。dān xún láng lì xīn yóu zài,jǐng xiè hán quán yì yǐ liáng。
传舍萧颓鱼少水,不应归路尚茫茫。chuán shě xiāo tuí yú shǎo shuǐ,bù yīng guī lù shàng máng máng。

悲凉

陈曾寿

不曾萧瑟叹平生,绝世悲凉亦可惊。bù céng xiāo sè tàn píng shēng,jué shì bēi liáng yì kě jīng。
时至则行原不恪,死而后已竟何成。shí zhì zé xíng yuán bù kè,sǐ ér hòu yǐ jìng hé chéng。
冬郎解笑东方朔,汉武能知马长卿。dōng láng jiě xiào dōng fāng shuò,hàn wǔ néng zhī mǎ zhǎng qīng。
漫效实斋书感遇,负恩深处涕先倾。màn xiào shí zhāi shū gǎn yù,fù ēn shēn chù tì xiān qīng。

闭口

陈曾寿

年来闭口废吟呻,竹罄辞穷但受辛。nián lái bì kǒu fèi yín shēn,zhú qìng cí qióng dàn shòu xīn。
小乘固应无实语,昌期端合有真人。xiǎo chéng gù yīng wú shí yǔ,chāng qī duān hé yǒu zhēn rén。
枯枰柯烂馀残劫,本愿香寒忏宿因。kū píng kē làn yú cán jié,běn yuàn xiāng hán chàn sù yīn。
占谢灵氛忍终古,回风悲煞楚灵均。zhàn xiè líng fēn rěn zhōng gǔ,huí fēng bēi shā chǔ líng jūn。

书杜集后

陈曾寿

风骚而后此英灵,飘泊江湖一客星。fēng sāo ér hòu cǐ yīng líng,piāo pō jiāng hú yī kè xīng。
犹有精诚动天地,虚蒙记识到朝廷。yóu yǒu jīng chéng dòng tiān dì,xū méng jì shí dào cháo tíng。
奄奄枥骥宁辞辱,的的高鸿不易冥。yǎn yǎn lì jì níng cí rǔ,de de gāo hóng bù yì míng。
幕府身容托疏放,谁知心苦忍伶俜。mù fǔ shēn róng tuō shū fàng,shuí zhī xīn kǔ rěn líng pīng。

赠别元初

陈曾寿

缱绻师门谊最隆,无如坡老说欧公。qiǎn quǎn shī mén yì zuì lóng,wú rú pō lǎo shuō ōu gōng。
与君共事梁夫子,感遇何殊六一翁。yǔ jūn gòng shì liáng fū zi,gǎn yù hé shū liù yī wēng。
并坐春风馀几在,追随寒日复谁同。bìng zuò chūn fēng yú jǐ zài,zhuī suí hán rì fù shuí tóng。
十年趋走伤心地,剩有孤吟望断鸿。shí nián qū zǒu shāng xīn dì,shèng yǒu gū yín wàng duàn hóng。

众异寄和予曩岁张园海棠诗次韵答之

陈曾寿

难藉年芳遣有涯,几番夜雨峭寒加。nán jí nián fāng qiǎn yǒu yá,jǐ fān yè yǔ qiào hán jiā。
春怜归路迷芳草,佛待修成是落花。chūn lián guī lù mí fāng cǎo,fú dài xiū chéng shì luò huā。
绝艳海棠真一梦,香栖燕子定谁家。jué yàn hǎi táng zhēn yī mèng,xiāng qī yàn zi dìng shuí jiā。
枯禅且入橐驼坐,不问歧途万里沙。kū chán qiě rù tuó tuó zuò,bù wèn qí tú wàn lǐ shā。