古诗词

戊子除夕感述

陈曾寿

维昔壬申冬,倭难发津沽。wéi xī rén shēn dōng,wō nán fā jīn gū。
避地劳我皇,旅顺荒海隅。bì dì láo wǒ huáng,lǚ shùn huāng hǎi yú。
小臣奉召往,预为赁楼居。xiǎo chén fèng zhào wǎng,yù wèi lìn lóu jū。
床几逮匕箸,凡百备所须。chuáng jǐ dǎi bǐ zhù,fán bǎi bèi suǒ xū。
浮海赴行在,时已逼岁除。fú hǎi fù xíng zài,shí yǐ bī suì chú。
黑夜犯冰雪,下车风裂肤。hēi yè fàn bīng xuě,xià chē fēng liè fū。
求钥启居户,乞水叩邻闾。qiú yào qǐ jū hù,qǐ shuǐ kòu lín lǘ。
须臾中使来,■盘兼挈壶。xū yú zhōng shǐ lái,pán jiān qiè hú。
温暖回冷室,薪炭殷洪炉。wēn nuǎn huí lěng shì,xīn tàn yīn hóng lú。
随行表侄伟,分榻拥毡毹。suí xíng biǎo zhí wěi,fēn tà yōng zhān shū。
遥闻箫鼓声,涛风杂啸呼。yáo wén xiāo gǔ shēng,tāo fēng zá xiào hū。
播荡万端集,意气仍发舒。bō dàng wàn duān jí,yì qì réng fā shū。
明发趋朝正,赐食饫天厨。míng fā qū cháo zhèng,cì shí yù tiān chú。
筵前拜殊恩,报称惭微躯。yán qián bài shū ēn,bào chēng cán wēi qū。
帝谓患难际,义与兄弟俱。dì wèi huàn nán jì,yì yǔ xiōng dì jù。
惶恐首至地,肝脑岂足涂。huáng kǒng shǒu zhì dì,gān nǎo qǐ zú tú。
维时丰镐民,旦夕望来苏。wéi shí fēng gǎo mín,dàn xī wàng lái sū。
强邻假名义,胁诱张笼笯。qiáng lín jiǎ míng yì,xié yòu zhāng lóng nú。
我皇拒不纳,明志降手书。wǒ huáng jù bù nà,míng zhì jiàng shǒu shū。
凛凛十二条,正义折诡图。lǐn lǐn shí èr tiáo,zhèng yì zhé guǐ tú。
使者匿不出,仓卒迫乘舆。shǐ zhě nì bù chū,cāng zú pò chéng yú。
二月临长春,国号易曼殊。èr yuè lín zhǎng chūn,guó hào yì màn shū。
百官内外杂,非族据要枢。bǎi guān nèi wài zá,fēi zú jù yào shū。
迭望而迭食,非马亦非驴。dié wàng ér dié shí,fēi mǎ yì fēi lǘ。
朋分后胜金,卖国甘为奴。péng fēn hòu shèng jīn,mài guó gān wèi nú。
越宿我潜去,密疏明区区。yuè sù wǒ qián qù,mì shū míng qū qū。
帝曰成汝志,内帑仍颁诸。dì yuē chéng rǔ zhì,nèi tǎng réng bān zhū。
其年改官制,局设内廷初。qí nián gǎi guān zhì,jú shè nèi tíng chū。
职司奉陵庙,择人及庸愚。zhí sī fèng líng miào,zé rén jí yōng yú。
帝谓予家事,与国实分疏。dì wèi yǔ jiā shì,yǔ guó shí fēn shū。
义有不敢辞,黾勉策骀驽。yì yǒu bù gǎn cí,mǐn miǎn cè dài nú。
福陵气葱郁,乔木万万株。fú líng qì cōng yù,qiáo mù wàn wàn zhū。
皇产有三川,林矿实上腴。huáng chǎn yǒu sān chuān,lín kuàng shí shàng yú。
生心肆攘夺,严绝誓不渝。shēng xīn sì rǎng duó,yán jué shì bù yú。
撄怒讽使去,翻然还故都。yīng nù fěng shǐ qù,fān rán hái gù dōu。
芦沟事变起,倭患十载馀。lú gōu shì biàn qǐ,wō huàn shí zài yú。
诸弟隔南天,尺寸不可逾。zhū dì gé nán tiān,chǐ cùn bù kě yú。
今夕复何夕,聚族忘艰虞。jīn xī fù hé xī,jù zú wàng jiān yú。
梅花照杯酒,博塞为欢娱。méi huā zhào bēi jiǔ,bó sāi wèi huān yú。
旧交馀二三,沫湿相岣濡。jiù jiāo yú èr sān,mò shī xiāng gǒu rú。
至尊尚蒙尘,穆驾无回车。zhì zūn shàng méng chén,mù jià wú huí chē。
末由尽臣力,聊得申友于。mò yóu jǐn chén lì,liáo dé shēn yǒu yú。
回思旅顺时,遭际千载无。huí sī lǚ shùn shí,zāo jì qiān zài wú。
人生苦难全,甘苦纷荠荼。rén shēng kǔ nán quán,gān kǔ fēn jì tú。
自从决藩篱,流丸转瓯臾。zì cóng jué fān lí,liú wán zhuǎn ōu yú。
孑遗沟壑尽,诛求骨髓枯。jié yí gōu hè jǐn,zhū qiú gǔ suǐ kū。
驱之等犬豕,践之如土苴。qū zhī děng quǎn shǐ,jiàn zhī rú tǔ jū。
毒螫去蛇蝎,猛噬来貙貐。dú shì qù shé xiē,měng shì lái chū yǔ。
滔天非一族,神州竟沦胥。tāo tiān fēi yī zú,shén zhōu jìng lún xū。
出户望北辰,万里阴云铺。chū hù wàng běi chén,wàn lǐ yīn yún pù。
长夜何时旦,披写长欷歔。zhǎng yè hé shí dàn,pī xiě zhǎng xī xū。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

为鹤亭作写经图题句

陈曾寿

风叶飘萧秋气深,寒柯瘦石墨如金。fēng yè piāo xiāo qiū qì shēn,hán kē shòu shí mò rú jīn。
虽然未得营丘笔,亦是山林独往心。suī rán wèi dé yíng qiū bǐ,yì shì shān lín dú wǎng xīn。

余曾梦至一寺寺旁有塘甚广青山回绕不见一人风境凄冷今至育王寺宛然梦境也

陈曾寿

丹垣一角背寒塘,日落青山迤逦长。dān yuán yī jiǎo bèi hán táng,rì luò qīng shān yí lǐ zhǎng。
到此分明徵梦境,只应梦境更萧凉。dào cǐ fēn míng zhēng mèng jìng,zhǐ yīng mèng jìng gèng xiāo liáng。

下好汉坡

陈曾寿

千步心随滑磴移,应怜赤足践冰澌。qiān bù xīn suí huá dèng yí,yīng lián chì zú jiàn bīng sī。
人生健者无壮老,但恨今无张柬之。rén shēng jiàn zhě wú zhuàng lǎo,dàn hèn jīn wú zhāng jiǎn zhī。

小楼

陈曾寿

小楼容膝亦云安,冻砚温茶伴岁阑。xiǎo lóu róng xī yì yún ān,dòng yàn wēn chá bàn suì lán。
灯火万家天尺咫,不知穷海有荒寒。dēng huǒ wàn jiā tiān chǐ zhǐ,bù zhī qióng hǎi yǒu huāng hán。

大觉寺迟立之不至

陈曾寿

当门树色非前度,绕沏泉声似旧时。dāng mén shù sè fēi qián dù,rào qī quán shēng shì jiù shí。
一笑僧房那易得,故人期会莫教迟。yī xiào sēng fáng nà yì dé,gù rén qī huì mò jiào chí。

大觉寺迟立之不至

陈曾寿

风泉声里残蛩语,松栝阴中碎月明。fēng quán shēng lǐ cán qióng yǔ,sōng guā yīn zhōng suì yuè míng。
永夜不眠清欲绝,何人与会此时情。yǒng yè bù mián qīng yù jué,hé rén yǔ huì cǐ shí qíng。

偶作

陈曾寿

苍水湖边占一丘,石斋江底有高楼。cāng shuǐ hú biān zhàn yī qiū,shí zhāi jiāng dǐ yǒu gāo lóu。
始知经略乾坤者,尚是人间第二流。shǐ zhī jīng lüè qián kūn zhě,shàng shì rén jiān dì èr liú。

病目初愈

陈曾寿

张玄岂遂蒙真解,冯信何时目即清。zhāng xuán qǐ suì méng zhēn jiě,féng xìn hé shí mù jí qīng。
且喜天遗读书眼,依然夜对短灯檠。qiě xǐ tiān yí dú shū yǎn,yī rán yè duì duǎn dēng qíng。

少壮

陈曾寿

少壮同心老护持,与君暂别亦何悲。shǎo zhuàng tóng xīn lǎo hù chí,yǔ jūn zàn bié yì hé bēi。
拖泥带水人间世,修到天空海阔时。tuō ní dài shuǐ rén jiān shì,xiū dào tiān kōng hǎi kuò shí。

读史二首

陈曾寿

晚节扶持仗友生,切偲每见古人情。wǎn jié fú chí zhàng yǒu shēng,qiè cāi měi jiàn gǔ rén qíng。
题门一日丝犹络,仰屋无常语可惊。tí mén yī rì sī yóu luò,yǎng wū wú cháng yǔ kě jīng。

读史二首

陈曾寿

林宗伦鉴蔚宗疑,从古惟人不易知。lín zōng lún jiàn wèi zōng yí,cóng gǔ wéi rén bù yì zhī。
苦向钟山辩心迹,多情犹觉惠卿痴。kǔ xiàng zhōng shān biàn xīn jì,duō qíng yóu jué huì qīng chī。

梦与娟净居士同移居于西山之麓精舍幽深红叶满阶下醒记以诗并邀娟净同作

陈曾寿

修到西山共一龛,阶前红叶醉霜酣。xiū dào xī shān gòng yī kān,jiē qián hóng yè zuì shuāng hān。
投边垂老心枯绝,那得高人落木庵。tóu biān chuí lǎo xīn kū jué,nà dé gāo rén luò mù ān。

梦与娟净居士同移居于西山之麓精舍幽深红叶满阶下醒记以诗并邀娟净同作

陈曾寿

旧约逡巡践未能,煮茶相对一枝藤。jiù yuē qūn xún jiàn wèi néng,zhǔ chá xiāng duì yī zhī téng。
天身衰相休辞避,合署霜龛红叶僧。tiān shēn shuāi xiāng xiū cí bì,hé shǔ shuāng kān hóng yè sēng。

怀人四首强甫

陈曾寿

后村集内方孚若,介甫诗中王广陵。hòu cūn jí nèi fāng fú ruò,jiè fǔ shī zhōng wáng guǎng líng。
愧我天泉空彻泪,千秋谁识有嘉兴。kuì wǒ tiān quán kōng chè lèi,qiān qiū shuí shí yǒu jiā xīng。

怀人四首强甫

陈曾寿

平生四海论交后,耐久方知谢复园。píng shēng sì hǎi lùn jiāo hòu,nài jiǔ fāng zhī xiè fù yuán。
苦忆深谈共群季,百年老屋一灯昏。kǔ yì shēn tán gòng qún jì,bǎi nián lǎo wū yī dēng hūn。