古诗词

种菊同苕雪治芗作七首

陈曾寿

莹骨醒寒寐,竹雪明照窗。yíng gǔ xǐng hán mèi,zhú xuě míng zhào chuāng。
微风振琅玕,掩冉久难降。wēi fēng zhèn láng gān,yǎn rǎn jiǔ nán jiàng。
亲炉暖宿茗,犯冰浥寒缸。qīn lú nuǎn sù míng,fàn bīng yì hán gāng。
冬严入秋花,清绝不可双。dōng yán rù qiū huā,qīng jué bù kě shuāng。
坐觉萧寥心,敛定还在腔。zuò jué xiāo liáo xīn,liǎn dìng hái zài qiāng。
有弟尺书来,计程发龙江。yǒu dì chǐ shū lái,jì chéng fā lóng jiāng。
皑皑雪黏天,四极绝吠厖。ái ái xuě nián tiān,sì jí jué fèi páng。
遥知予季念,楚梦暗兰茳。yáo zhī yǔ jì niàn,chǔ mèng àn lán jiāng。
孤芳此相待,伫听幽径跫。gū fāng cǐ xiāng dài,zhù tīng yōu jìng qióng。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

四月返湖庐

陈曾寿

平生幽梦尚依依,不待他年事已非。píng shēng yōu mèng shàng yī yī,bù dài tā nián shì yǐ fēi。
绕砌犹争新竹长,辞枝空对落花飞。rào qì yóu zhēng xīn zhú zhǎng,cí zhī kōng duì luò huā fēi。
湖山信美宜为荐,鸥鸟寥翔可有机。hú shān xìn měi yí wèi jiàn,ōu niǎo liáo xiáng kě yǒu jī。
从此飘蓬任天地,小人无母尚何归。cóng cǐ piāo péng rèn tiān dì,xiǎo rén wú mǔ shàng hé guī。

送何庚生老人之葬路经安巢花盛开望见五峰草堂感赋寄愔仲天津

陈曾寿

行近青山忆故人,五峰云外旧嶙峋。xíng jìn qīng shān yì gù rén,wǔ fēng yún wài jiù lín xún。
我来已似辞枝絮,君去仍淹故国春。wǒ lái yǐ shì cí zhī xù,jūn qù réng yān gù guó chūn。
无主花开偏烂漫,多愁酒次易逡巡。wú zhǔ huā kāi piān làn màn,duō chóu jiǔ cì yì qūn xún。
此生不到人间世,岂少他年一聚尘。cǐ shēng bù dào rén jiān shì,qǐ shǎo tā nián yī jù chén。

九日焦山登高同公渚作寄君适庐山

陈曾寿

穿上烟萝拾堕樵,连江寒籁起萧萧。chuān shàng yān luó shí duò qiáo,lián jiāng hán lài qǐ xiāo xiāo。
已先霜木惊摇落,暂狎风鹰共泬寥。yǐ xiān shuāng mù jīng yáo luò,zàn xiá fēng yīng gòng jué liáo。
寄远恨无书付雁,浇愁难倚酒盈瓢。jì yuǎn hèn wú shū fù yàn,jiāo chóu nán yǐ jiǔ yíng piáo。
断崖何与人间世,溅蚀潮痕永不销。duàn yá hé yǔ rén jiān shì,jiàn shí cháo hén yǒng bù xiāo。

书诸暨蒋观云诗集后

陈曾寿

不曾相见廿年后,同异纷纷俱劫尘。bù céng xiāng jiàn niàn nián hòu,tóng yì fēn fēn jù jié chén。
初意全违应有悔,苦心难闭尚馀呻。chū yì quán wéi yīng yǒu huǐ,kǔ xīn nán bì shàng yú shēn。
荣枯迹已殊华管,功罪今犹混李荀。róng kū jì yǐ shū huá guǎn,gōng zuì jīn yóu hùn lǐ xún。
未暇相哀各沉恨,遗诗得失付闲人。wèi xiá xiāng āi gè chén hèn,yí shī dé shī fù xián rén。

题周子洁葬徐俟斋启

陈曾寿

穷儒沟壑浑常事,千古人传葬俟斋。qióng rú gōu hè hún cháng shì,qiān gǔ rén chuán zàng qí zhāi。
子洁书增吾党重,南枝字抵一钱佳。zi jié shū zēng wú dǎng zhòng,nán zhī zì dǐ yī qián jiā。
须知宇宙斯人责,何况平生死友埋。xū zhī yǔ zhòu sī rén zé,hé kuàng píng shēng sǐ yǒu mái。
分内都忘风义重,眼前孰与证孤怀。fēn nèi dōu wàng fēng yì zhòng,yǎn qián shú yǔ zhèng gū huái。

题冒巢民先生小像为其十二世孙鹤亭作

陈曾寿

早识公孙廿载前,今披遗像一潸然。zǎo shí gōng sūn niàn zài qián,jīn pī yí xiàng yī shān rán。
微知忧瘁侵高致,犹有林泉度厄年。wēi zhī yōu cuì qīn gāo zhì,yóu yǒu lín quán dù è nián。
钩党玉瑛偏并世,生祠委鬼欲弥天。gōu dǎng yù yīng piān bìng shì,shēng cí wěi guǐ yù mí tiān。
祲氛不陨秋霜烈,皓皓风期若可传。jìn fēn bù yǔn qiū shuāng liè,hào hào fēng qī ruò kě chuán。

奉和散原先生二首

陈曾寿

狼狈沉绵二十秋,忽惊傅翮落岩幽。láng bèi chén mián èr shí qiū,hū jīng fù hé luò yán yōu。
温燖积雪千峰底,刻画穷山二鸟囚。wēn xún jī xuě qiān fēng dǐ,kè huà qióng shān èr niǎo qiú。
黑夜熊啼通謦欬,晴天木甲散鋋矛。hēi yè xióng tí tōng qǐng kài,qíng tiān mù jiǎ sàn chán máo。
此身何得同沟断,化石当前恨即休。cǐ shēn hé dé tóng gōu duàn,huà shí dāng qián hèn jí xiū。

奉和散原先生二首

陈曾寿

万窍呼号声合时,孤怀起灭入支颐。wàn qiào hū hào shēng hé shí,gū huái qǐ miè rù zhī yí。
苦言世械深妨道,未绝天黥尚有诗。kǔ yán shì xiè shēn fáng dào,wèi jué tiān qíng shàng yǒu shī。
挟刃风威疑割席,翳灯岚气巧通帷。xié rèn fēng wēi yí gē xí,yì dēng lán qì qiǎo tōng wéi。
冰霜剥尽求真面,正要先生作导师。bīng shuāng bō jǐn qiú zhēn miàn,zhèng yào xiān shēng zuò dǎo shī。

来山中不得往游诸胜闷坐简散原先生

陈曾寿

残生万兀愁相见,未合寒山照独吁。cán shēng wàn wù chóu xiāng jiàn,wèi hé hán shān zhào dú xū。
敢望乖崖分洞壑,聊殊绛县在泥涂。gǎn wàng guāi yá fēn dòng hè,liáo shū jiàng xiàn zài ní tú。
云封狮口樵初断,冰薄龙潭涧欲枯。yún fēng shī kǒu qiáo chū duàn,bīng báo lóng tán jiàn yù kū。
剩得微吟安乐法,多时雪桧已模糊。shèng dé wēi yín ān lè fǎ,duō shí xuě guì yǐ mó hú。

同君颖宿圣华精舍

陈曾寿

忽误泉声是雨声,夜灯小阁不胜清。hū wù quán shēng shì yǔ shēng,yè dēng xiǎo gé bù shèng qīng。
暗滋净几流云气,微白遥峰漏月明。àn zī jìng jǐ liú yún qì,wēi bái yáo fēng lòu yuè míng。
好梦直疑身再至,劳心涩与静相迎。hǎo mèng zhí yí shēn zài zhì,láo xīn sè yǔ jìng xiāng yíng。
人心苦相良多负,闲话前踪感易成。rén xīn kǔ xiāng liáng duō fù,xián huà qián zōng gǎn yì chéng。

夜坐二首

陈曾寿

雪闭巉岩石屋深,荒山岁月益骎骎。xuě bì chán yán shí wū shēn,huāng shān suì yuè yì qīn qīn。
枉旋蚁磨人间世,难淬龙场死后心。wǎng xuán yǐ mó rén jiān shì,nán cuì lóng chǎng sǐ hòu xīn。
泄雾飞云轻变灭,寒莎衰笛共销沉。xiè wù fēi yún qīng biàn miè,hán shā shuāi dí gòng xiāo chén。
易堂一去焦团老,愁绝昆山老鹤吟。yì táng yī qù jiāo tuán lǎo,chóu jué kūn shān lǎo hè yín。

夜坐二首

陈曾寿

此身何分万峰藏,饱饭藜羹傲子桑。cǐ shēn hé fēn wàn fēng cáng,bǎo fàn lí gēng ào zi sāng。
眼净烟霏山寂定,心降泉滴夜清凉。yǎn jìng yān fēi shān jì dìng,xīn jiàng quán dī yè qīng liáng。
果堪空谷了身世,愿就非人为道场。guǒ kān kōng gǔ le shēn shì,yuàn jiù fēi rén wèi dào chǎng。
落月寒躔低欲尽,海天回首恨茫茫。luò yuè hán chán dī yù jǐn,hǎi tiān huí shǒu hèn máng máng。

晚霁

陈曾寿

天鉴疏慵不世情,忽辞漫诞入峥嵘。tiān jiàn shū yōng bù shì qíng,hū cí màn dàn rù zhēng róng。
居然许掾全家住,欲学庞公采药行。jū rán xǔ yuàn quán jiā zhù,yù xué páng gōng cǎi yào xíng。
煮茗偶参高士座,开云晚霁女儿城。zhǔ míng ǒu cān gāo shì zuò,kāi yún wǎn jì nǚ ér chéng。
我无住岳圭师力,但吁神君转死生。wǒ wú zhù yuè guī shī lì,dàn xū shén jūn zhuǎn sǐ shēng。

闻近事偶作

陈曾寿

狐搰狐埋亦苦辛,濡须何罪共成尘。hú hú hú mái yì kǔ xīn,rú xū hé zuì gòng chéng chén。
长看野战龙无首,信有天骄恙噬人。zhǎng kàn yě zhàn lóng wú shǒu,xìn yǒu tiān jiāo yàng shì rén。
缟夜霾晨移寤寐,冰天雪窟作清新。gǎo yè mái chén yí wù mèi,bīng tiān xuě kū zuò qīng xīn。
此中公道殊人世,终郁前头万木春。cǐ zhōng gōng dào shū rén shì,zhōng yù qián tóu wàn mù chūn。

拟游白鹿洞未果

陈曾寿

东林香火散秋烟,淡薄儒门更可怜。dōng lín xiāng huǒ sàn qiū yān,dàn báo rú mén gèng kě lián。
问道不曾逢总老,结庐何处访穷禅。wèn dào bù céng féng zǒng lǎo,jié lú hé chù fǎng qióng chán。
山空疏把文公盏,潮落都无子静船。shān kōng shū bǎ wén gōng zhǎn,cháo luò dōu wú zi jìng chuán。
欲扫斋坛寻旧约,洞门云锁已千年。yù sǎo zhāi tán xún jiù yuē,dòng mén yún suǒ yǐ qiān nián。