古诗词

江上

李振钧

不觉万山过,归帆饱顺风。bù jué wàn shān guò,guī fān bǎo shùn fēng。
昔人征战处,游客笑谈中。xī rén zhēng zhàn chù,yóu kè xiào tán zhōng。
云满垂秋碧,波摇落日红。yún mǎn chuí qiū bì,bō yáo luò rì hóng。
乡关极天际,远影没飞鸿。xiāng guān jí tiān jì,yuǎn yǐng méi fēi hóng。

李振钧

李振钧,字海初,太湖县人。道光己丑一甲一名进士,授编修。有《味镫听叶庐诗草》。 李振钧的作品>>

猜您喜欢

更得绝句

李振钧

几声啼鸟落花殷,不断清溪不尽山。jǐ shēng tí niǎo luò huā yīn,bù duàn qīng xī bù jǐn shān。
万里十年人再至,一帆两月客重还。wàn lǐ shí nián rén zài zhì,yī fān liǎng yuè kè zhòng hái。

病起听雨拈得声字

李振钧

愁未能祛病易生,情丝偏与雨丝萦。chóu wèi néng qū bìng yì shēng,qíng sī piān yǔ yǔ sī yíng。
冥蒙听到回栏外,可是花铃窸窣声。míng méng tīng dào huí lán wài,kě shì huā líng xī sū shēng。

病起听雨拈得声字

李振钧

养花天气半阴晴,消渴文园惯此生。yǎng huā tiān qì bàn yīn qíng,xiāo kě wén yuán guàn cǐ shēng。
忘却小楼人去久,梦回犹诧剪刀声。wàng què xiǎo lóu rén qù jiǔ,mèng huí yóu chà jiǎn dāo shēng。

病起听雨拈得声字

李振钧

啼痕襟上渍盈盈,心逐云边暗计程。tí hén jīn shàng zì yíng yíng,xīn zhú yún biān àn jì chéng。
已是泠泠不堪听,偏和檐铁作秋声。yǐ shì líng líng bù kān tīng,piān hé yán tiě zuò qiū shēng。

病起听雨拈得声字

李振钧

怯寒犹觉纻衣轻,自检青囊著药鎗。qiè hán yóu jué zhù yī qīng,zì jiǎn qīng náng zhù yào qiāng。
下却重帘添活火,飕飕浑似煮茶声。xià què zhòng lián tiān huó huǒ,sōu sōu hún shì zhǔ chá shēng。

病起听雨拈得声字

李振钧

开门四面好山迎,几日春归过听莺。kāi mén sì miàn hǎo shān yíng,jǐ rì chūn guī guò tīng yīng。
惆怅棠梨花下立,泪残粉褪落无声。chóu chàng táng lí huā xià lì,lèi cán fěn tuì luò wú shēng。

病起听雨拈得声字

李振钧

强起支筇看耦耕,一犁水足大田平。qiáng qǐ zhī qióng kàn ǒu gēng,yī lí shuǐ zú dà tián píng。
晓来林雾连山暗,啼鴂呼鸠绕树声。xiǎo lái lín wù lián shān àn,tí jué hū jiū rào shù shēng。

病起听雨拈得声字

李振钧

洗净烟梢众绿生,晨炊出屋湿云横。xǐ jìng yān shāo zhòng lǜ shēng,chén chuī chū wū shī yún héng。
隔邻香泼新醅熟,徐听相呼剥啄声。gé lín xiāng pō xīn pēi shú,xú tīng xiāng hū bō zhuó shēng。

病起听雨拈得声字

李振钧

打窗淅沥冷孤檠,渐觉山居梦不惊。dǎ chuāng xī lì lěng gū qíng,jiàn jué shān jū mèng bù jīng。
奈得清贫容得懒,不知春尽此中声。nài dé qīng pín róng dé lǎn,bù zhī chūn jǐn cǐ zhōng shēng。

重遣

李振钧

升屋招魂痛泪挥,伤心最苦是重闱。shēng wū zhāo hún tòng lèi huī,shāng xīn zuì kǔ shì zhòng wéi。
鼓山风急桐庐远,知否归来或未归。gǔ shān fēng jí tóng lú yuǎn,zhī fǒu guī lái huò wèi guī。

重遣

李振钧

跋涉经年返故庐,漫空风雪挽桓车。bá shè jīng nián fǎn gù lú,màn kōng fēng xuě wǎn huán chē。
影堂设奠人何处,爆竹声中又岁除。yǐng táng shè diàn rén hé chù,bào zhú shēng zhōng yòu suì chú。

重遣

李振钧

旁生甘蔗愿犹违,林竹枝枝玉笋肥。páng shēng gān zhè yuàn yóu wéi,lín zhú zhī zhī yù sǔn féi。
只为平时慈若母,今朝争欲著麻衣。zhǐ wèi píng shí cí ruò mǔ,jīn cháo zhēng yù zhù má yī。

重遣

李振钧

酸呻苦趣竟如何,目想神痴想见他。suān shēn kǔ qù jìng rú hé,mù xiǎng shén chī xiǎng jiàn tā。
知是生平重言笑,近年况复泪容多。zhī shì shēng píng zhòng yán xiào,jìn nián kuàng fù lèi róng duō。

重遣

李振钧

华灯彩仗拥钿车,甥馆春风二月初。huá dēng cǎi zhàng yōng diàn chē,shēng guǎn chūn fēng èr yuè chū。
凄咽箫声随逝水,不堪回忆武昌鱼。qī yàn xiāo shēng suí shì shuǐ,bù kān huí yì wǔ chāng yú。

重遣

李振钧

巾箱为检嫁时书,记得灯前共话馀。jīn xiāng wèi jiǎn jià shí shū,jì dé dēng qián gòng huà yú。
尽是阿爷亲口授,印章还刻女相如。jǐn shì ā yé qīn kǒu shòu,yìn zhāng hái kè nǚ xiāng rú。