古诗词

唐伯虎匡庐瀑布图

姚鼐

江南万重山,匡庐乃出万重上。jiāng nán wàn zhòng shān,kuāng lú nǎi chū wàn zhòng shàng。
人言秋晴万里峨嵋巅,青山一点东南望。rén yán qiū qíng wàn lǐ é méi diān,qīng shān yī diǎn dōng nán wàng。
连峰苍苍不见顶,日出彩烟生半岭。lián fēng cāng cāng bù jiàn dǐng,rì chū cǎi yān shēng bàn lǐng。
玉堂石室藏其中,纵有天风吹不冷。yù táng shí shì cáng qí zhōng,zòng yǒu tiān fēng chuī bù lěng。
群岩环峙不可名,岩端霞气升空行。qún yán huán zhì bù kě míng,yán duān xiá qì shēng kōng xíng。
石梁忽贯青霞落,倒海流云走空壑。shí liáng hū guàn qīng xiá luò,dào hǎi liú yún zǒu kōng hè。
万谷钧天广乐鸣,思鸟哀猿一时作。wàn gǔ jūn tiān guǎng lè míng,sī niǎo āi yuán yī shí zuò。
石门百仞当空开,吴越江帆千里来。shí mén bǎi rèn dāng kōng kāi,wú yuè jiāng fān qiān lǐ lái。
仰首见吴越,俯首闻风雷。yǎng shǒu jiàn wú yuè,fǔ shǒu wén fēng léi。
何人携杖凌倒影,萧条六合谁友哉。hé rén xié zhàng líng dào yǐng,xiāo tiáo liù hé shuí yǒu zāi。
林岑藤茑相撑拒,骖鸾过处原无路。lín cén téng niǎo xiāng chēng jù,cān luán guò chù yuán wú lù。
世间惟有银河数派通,溅珠飞玉流平处。shì jiān wéi yǒu yín hé shù pài tōng,jiàn zhū fēi yù liú píng chù。
我昨乘小艇,正出宫亭湖。wǒ zuó chéng xiǎo tǐng,zhèng chū gōng tíng hú。
湖心黯黕沈黛色,夕阳一半开菰蒲。hú xīn àn dǎn shěn dài sè,xī yáng yī bàn kāi gū pú。
是时初冬水不落,悬知崆贶巨壑轰千车。shì shí chū dōng shuǐ bù luò,xuán zhī kōng kuàng jù hè hōng qiān chē。
倾崖曲?天长雨,山鬼幽篁人见无。qīng yá qū tiān zhǎng yǔ,shān guǐ yōu huáng rén jiàn wú。
咫尺未登疑有命,评画看山定谁胜。zhǐ chǐ wèi dēng yí yǒu mìng,píng huà kàn shān dìng shuí shèng。
烟云绝境自人间,文采风流隔嘉靖。yān yún jué jìng zì rén jiān,wén cǎi fēng liú gé jiā jìng。
流落当年惜异才,江山尺绢今残剩。liú luò dāng nián xī yì cái,jiāng shān chǐ juàn jīn cán shèng。
人生衰老来无时,五岳求仙莫辞夐。rén shēng shuāi lǎo lái wú shí,wǔ yuè qiú xiān mò cí xiòng。
姚鼐

姚鼐

姚鼐(nài)(1731~1815)清代著名散文家,与方苞、刘大櫆并称为“桐城三祖”。字姬传,一字梦谷,室名惜抱轩(在今桐城中学内),世称惜抱先生、姚惜抱,安徽桐城人。乾隆二十八年(1763)中进士,任礼部主事、四库全书纂修官等,年才四十,辞官南归,先后主讲于扬州梅花、江南紫阳、南京钟山等地书院四十多年。著有《惜抱轩全集》等,曾编选《古文辞类纂》。 姚鼐的作品>>

猜您喜欢

杂诗

姚鼐

握有荆山璧,不以易银镠。wò yǒu jīng shān bì,bù yǐ yì yín liú。
韶虞发高音,阳阿何足讴。sháo yú fā gāo yīn,yáng ā hé zú ōu。
高门击钟磬,尊爵缺献酬。gāo mén jī zhōng qìng,zūn jué quē xiàn chóu。
酒肉虽饫人,豪杰当怀羞。jiǔ ròu suī yù rén,háo jié dāng huái xiū。
不闻弋鸾皇,披羽持为裘。bù wén yì luán huáng,pī yǔ chí wèi qiú。
一朝毁周鼎,铸作棘与耰。yī cháo huǐ zhōu dǐng,zhù zuò jí yǔ yōu。
白首不能言,小子方咿嘎。bái shǒu bù néng yán,xiǎo zi fāng yī gā。
原舍中闺态,君当听道周。yuán shě zhōng guī tài,jūn dāng tīng dào zhōu。

杂诗

姚鼐

步陟高岩巅,浮云郁如海。bù zhì gāo yán diān,fú yún yù rú hǎi。
扶桑升圜日,眩曜生五采。fú sāng shēng huán rì,xuàn yào shēng wǔ cǎi。
宛虹首幽恒,江汉拖其尾。wǎn hóng shǒu yōu héng,jiāng hàn tuō qí wěi。
氛雾倏清澄,岛岳乃错峙。fēn wù shū qīng chéng,dǎo yuè nǎi cuò zhì。
俯听深峥嵘,空曲巨声起。fǔ tīng shēn zhēng róng,kōng qū jù shēng qǐ。
勃上充元天,下达幽泉底。bó shàng chōng yuán tiān,xià dá yōu quán dǐ。
倡始义黄前,万世卒未止。chàng shǐ yì huáng qián,wàn shì zú wèi zhǐ。
倾耳魂九逝,返乃得宫徵。qīng ěr hún jiǔ shì,fǎn nǎi dé gōng zhēng。
独抱虚音归,中心窃自喜。dú bào xū yīn guī,zhōng xīn qiè zì xǐ。
写曲欲遗谁,冀有伶伦耳。xiě qū yù yí shuí,jì yǒu líng lún ěr。

离思

姚鼐

画角一声江郭,布帆几叠风亭。huà jiǎo yī shēng jiāng guō,bù fān jǐ dié fēng tíng。
前日故人千里,倚楼依旧山青。qián rì gù rén qiān lǐ,yǐ lóu yī jiù shān qīng。
481234