古诗词

感怀二首

夏子麟

不详最是富离忧,千古骚人少白头。bù xiáng zuì shì fù lí yōu,qiān gǔ sāo rén shǎo bái tóu。
忏悔愿参欢喜佛,无言镇日惩愆尤。chàn huǐ yuàn cān huān xǐ fú,wú yán zhèn rì chéng qiān yóu。
猜您喜欢

因病侠棘园依韵见和再叠前韵二首

夏子麟

买醉为消百斛忧,鸡窗何事苦低头。mǎi zuì wèi xiāo bǎi hú yōu,jī chuāng hé shì kǔ dī tóu。
叹卑嗟老非吾愿,且把言行慎悔尤。tàn bēi jiē lǎo fēi wú yuàn,qiě bǎ yán xíng shèn huǐ yóu。

前题再奉病侠

夏子麟

日坐案头身不动,年来人似晚秋蝉。rì zuò àn tóu shēn bù dòng,nián lái rén shì wǎn qiū chán。
吉凶悔吝何堪说,且向闲中问老禅。jí xiōng huǐ lìn hé kān shuō,qiě xiàng xián zhōng wèn lǎo chán。

咏雪依韵和愚公

夏子麟

一白浑无际,顿教径路微。yī bái hún wú jì,dùn jiào jìng lù wēi。
江头人独钓,驴背与遄飞。jiāng tóu rén dú diào,lǘ bèi yǔ chuán fēi。
银海澄千界,琪花灿四围。yín hǎi chéng qiān jiè,qí huā càn sì wéi。
絮飘沈复起,盐撒是耶非。xù piāo shěn fù qǐ,yán sā shì yé fēi。
鸟觅巢多误,鸿留爪尚稀。niǎo mì cháo duō wù,hóng liú zhǎo shàng xī。
荒黎悲转壑,卒岁叹无衣。huāng lí bēi zhuǎn hè,zú suì tàn wú yī。

感怀

夏子麟

修竹绿猗猗,萧疏亦淡宕。xiū zhú lǜ yī yī,xiāo shū yì dàn dàng。
中虚节弥坚,不卑亦不亢。zhōng xū jié mí jiān,bù bēi yì bù kàng。
心视桃李姿,秾郁非所望。xīn shì táo lǐ zī,nóng yù fēi suǒ wàng。
造物本无心,赋畀各有当。zào wù běn wú xīn,fù bì gè yǒu dāng。
春华几时荣,秋霜忽凋丧。chūn huá jǐ shí róng,qiū shuāng hū diāo sàng。
郁郁几寒期,松柏情相况。yù yù jǐ hán qī,sōng bǎi qíng xiāng kuàng。
不愿众人知,惟期幽人访。bù yuàn zhòng rén zhī,wéi qī yōu rén fǎng。
岂不羡繁华,零落恐滋怅。qǐ bù xiàn fán huá,líng luò kǒng zī chàng。

题太原王氏双节徵文启后

夏子麟

皇古重三纲,天柱地维共立极。huáng gǔ zhòng sān gāng,tiān zhù dì wéi gòng lì jí。
君臣父子夫妇互相联系,为我文化之发源,四五千年不相贼。jūn chén fù zi fū fù hù xiāng lián xì,wèi wǒ wén huà zhī fā yuán,sì wǔ qiān nián bù xiāng zéi。
法穷而变固,有时不在纲纽尽破裂。fǎ qióng ér biàn gù,yǒu shí bù zài gāng niǔ jǐn pò liè。
今何时兮,沧海横流,千里金堤决。jīn hé shí xī,cāng hǎi héng liú,qiān lǐ jīn dī jué。
今何世兮,焚焬赫烈,昆冈一炬玉石无分别。jīn hé shì xī,fén xī hè liè,kūn gāng yī jù yù shí wú fēn bié。
地维倾,天柱折。dì wéi qīng,tiān zhù zhé。
簧鼓万千人,裂冠毁冕澜翻舌。huáng gǔ wàn qiān rén,liè guān huǐ miǎn lán fān shé。
四维一无存,那复言贞节?sì wéi yī wú cún,nà fù yán zhēn jié?
嗟我神明胄,祸同猛兽烈。jiē wǒ shén míng zhòu,huò tóng měng shòu liè。
卓哉野王有贤裔,不在须眉在巾帼。zhuó zāi yě wáng yǒu xián yì,bù zài xū méi zài jīn guó。
于归太原王,门第称赫赫。yú guī tài yuán wáng,mén dì chēng hè hè。
匝地黄巾来,祸如洪水逼。zā dì huáng jīn lái,huò rú hóng shuǐ bī。
巢覆无完卵,夫为贼所磔。cháo fù wú wán luǎn,fū wèi zéi suǒ zhé。
淋漓碧血惨模糊,斯时对之心如剨。lín lí bì xuè cǎn mó hú,sī shí duì zhī xīn rú huō。
随夫到黄泉,谁与存宗祏?忍死待须臾,谁与诉肝膈。suí fū dào huáng quán,shuí yǔ cún zōng shí?rěn sǐ dài xū yú,shuí yǔ sù gān gé。
立嗣有后一生心,五十八年驹过隙。lì sì yǒu hòu yī shēng xīn,wǔ shí bā nián jū guò xì。
发虽苍,心常赤。fā suī cāng,xīn cháng chì。
赫兮门楣光复光,继起更有闺中杰。hè xī mén méi guāng fù guāng,jì qǐ gèng yǒu guī zhōng jié。
太原王,南阳叶,丝萝缔,两情惬。tài yuán wáng,nán yáng yè,sī luó dì,liǎng qíng qiè。
夫婿无命欲何如,玉楼忽赴修文牒。fū xù wú mìng yù hé rú,yù lóu hū fù xiū wén dié。
从此首飞蓬,膏沐不复泽。cóng cǐ shǒu fēi péng,gāo mù bù fù zé。
揽镜泪如麻,呻吟卧床席。lǎn jìng lèi rú má,shēn yín wò chuáng xí。
手掣并剪断青丝,门掩秋风纑夜辟。shǒu chè bìng jiǎn duàn qīng sī,mén yǎn qiū fēng lú yè pì。
虽无子,犹有侄。suī wú zi,yóu yǒu zhí。
郑重蒸尝殷付托,抚之十年如一日。zhèng zhòng zhēng cháng yīn fù tuō,fǔ zhī shí nián rú yī rì。
欲迪前人光,赖有后人哲。yù dí qián rén guāng,lài yǒu hòu rén zhé。
泷冈表,舍人书,后人览之欷歔绝。lóng gāng biǎo,shě rén shū,hòu rén lǎn zhī xī xū jué。
哑哑念慈乌,中心悲郁结。yǎ yǎ niàn cí wū,zhōng xīn bēi yù jié。
匍匐述哀辞大府,叩求营绰楔。pú fú shù āi cí dà fǔ,kòu qiú yíng chuò xiē。
快哉东海公,准予褒扬无齮龁。kuài zāi dōng hǎi gōng,zhǔn yǔ bāo yáng wú yǐ hé。
呜呼,百年富贵如浮云,惟此芳名耿不灭。wū hū,bǎi nián fù guì rú fú yún,wéi cǐ fāng míng gěng bù miè。
视彼犬羊俦,能无天渊别。shì bǐ quǎn yáng chóu,néng wú tiān yuān bié。

壬申仲春之朔,为太师母张母王太夫人荣窆之期。敬成五古两章,以志哀悼,并慰师母及冠春亮吉赞衡诸弟

夏子麟

忆在己庚岁,问字叩瑶碧。yì zài jǐ gēng suì,wèn zì kòu yáo bì。
同志三四人,后先趋讲席。tóng zhì sān sì rén,hòu xiān qū jiǎng xí。
惟夫子哂之,壹录弟子籍。wéi fū zi shěn zhī,yī lù dì zi jí。
举以告萱帏,心许意更怿。jǔ yǐ gào xuān wéi,xīn xǔ yì gèng yì。
谓文字有缘,讲习资廲泽。wèi wén zì yǒu yuán,jiǎng xí zī lí zé。
我性最庸愚,才短文尤啬。wǒ xìng zuì yōng yú,cái duǎn wén yóu sè。
青眼误加推,相许外形迹。qīng yǎn wù jiā tuī,xiāng xǔ wài xíng jì。
课读进兰孙,传经开石壁。kè dú jìn lán sūn,chuán jīng kāi shí bì。
忽忽二十年,此意那可释。hū hū èr shí nián,cǐ yì nà kě shì。

壬申仲春之朔,为太师母张母王太夫人荣窆之期。敬成五古两章,以志哀悼,并慰师母及冠春亮吉赞衡诸弟

夏子麟

我师天下雄,奇气远尘俗。wǒ shī tiān xià xióng,qí qì yuǎn chén sú。
被服儒者俦,期为苍生福。bèi fú rú zhě chóu,qī wèi cāng shēng fú。
曰矿曰沙田,慷慨筹之熟。yuē kuàng yuē shā tián,kāng kǎi chóu zhī shú。
中道忽摧殂,冤沈抑何毒?zhōng dào hū cuī cú,yuān shěn yì hé dú?
茫茫大江濆,凄风摇慈竹。máng máng dà jiāng fén,qī fēng yáo cí zhú。
思子痛登台,老泪挥簌簌。sī zi tòng dēng tái,lǎo lèi huī sù sù。
绕膝赖孙曾,蔗境备五福。rào xī lài sūn céng,zhè jìng bèi wǔ fú。
昂首各青云,天衢骋骅騄。áng shǒu gè qīng yún,tiān qú chěng huá lù。
树德百年长,口碑非我独。shù dé bǎi nián zhǎng,kǒu bēi fēi wǒ dú。

题无锡荣承馀堂四并头莲图后

夏子麟

荣子贻我玉版笺,中著金萤妙相莲。róng zi yí wǒ yù bǎn jiān,zhōng zhù jīn yíng miào xiāng lián。
莲花世界亿万千,胡为乎此独喧传。lián huā shì jiè yì wàn qiān,hú wèi hū cǐ dú xuān chuán。
翳维星缠某岁年,奇葩忽放花联翩。yì wéi xīng chán mǒu suì nián,qí pā hū fàng huā lián piān。
一萼两萼三四萼,开从左右相后先。yī è liǎng è sān sì è,kāi cóng zuǒ yòu xiāng hòu xiān。
此岂关于地气偏,亦非系从雨露全。cǐ qǐ guān yú dì qì piān,yì fēi xì cóng yǔ lù quán。
同胞厚谊出性天,祥徵瑞应不踵旋。tóng bāo hòu yì chū xìng tiān,xiáng zhēng ruì yīng bù zhǒng xuán。
并头莲,并头莲,出于淤泥濯清涟,昔由耳闻今目前。bìng tóu lián,bìng tóu lián,chū yú yū ní zhuó qīng lián,xī yóu ěr wén jīn mù qián。
滋养由元气,培植自心田。zī yǎng yóu yuán qì,péi zhí zì xīn tián。
尔根来自玉井千刃太华巅,移植汪洋万顷笠泽之湖边。ěr gēn lái zì yù jǐng qiān rèn tài huá diān,yí zhí wāng yáng wàn qǐng lì zé zhī hú biān。
吴苑江子今之贤,题词首唱意拳拳。wú yuàn jiāng zi jīn zhī xián,tí cí shǒu chàng yì quán quán。
吁嗟乎,燃萁煮豆泣相煎,荆树忽萎家道颠。xū jiē hū,rán qí zhǔ dòu qì xiāng jiān,jīng shù hū wēi jiā dào diān。
几人能咏常棣篇,起视此莲色倍鲜。jǐ rén néng yǒng cháng dì piān,qǐ shì cǐ lián sè bèi xiān。

乙丑岁暮,接吴江薛公侠五十初度诗,欲酬而病未能。越年正月,友人招饮大醉,纵笔为此,不知于意云何也

夏子麟

前亿万千年乃有松陵公侠诗,后亿万千年而有松陵公侠诗。qián yì wàn qiān nián nǎi yǒu sōng líng gōng xiá shī,hòu yì wàn qiān nián ér yǒu sōng líng gōng xiá shī。
公侠之诗非偶然,九霄绛云微风吹,一缕飘瞥落江湄。gōng xiá zhī shī fēi ǒu rán,jiǔ xiāo jiàng yún wēi fēng chuī,yī lǚ piāo piē luò jiāng méi。
有人对此欷歔三叹而为辞。yǒu rén duì cǐ xī xū sān tàn ér wèi cí。
公侠读书三万卷,尚谓未尽名山奇。gōng xiá dú shū sān wàn juǎn,shàng wèi wèi jǐn míng shān qí。
书城坐拥日汲取,孜孜搜讨自道我非痴。shū chéng zuò yōng rì jí qǔ,zī zī sōu tǎo zì dào wǒ fēi chī。
壮岁入黉宫,奇才已不羁。zhuàng suì rù hóng gōng,qí cái yǐ bù jī。
沪皖并梁汉,学于仰大师。hù wǎn bìng liáng hàn,xué yú yǎng dà shī。
忽忆吾党童,狂简不可欺。hū yì wú dǎng tóng,kuáng jiǎn bù kě qī。
揽镜忽唏老将至,五十驹光等隙驰。lǎn jìng hū xī lǎo jiāng zhì,wǔ shí jū guāng děng xì chí。
握管自写初度词,追昔抚今有所思。wò guǎn zì xiě chū dù cí,zhuī xī fǔ jīn yǒu suǒ sī。
长歌千字纷离披,人雊诵之沁肝脾。zhǎng gē qiān zì fēn lí pī,rén gòu sòng zhī qìn gān pí。
呜呼,人间今世为何世,洪流猛兽杂恣睢。wū hū,rén jiān jīn shì wèi hé shì,hóng liú měng shòu zá zì suī。
豺豕当门虎当关,飞者为雄伏者雌。chái shǐ dāng mén hǔ dāng guān,fēi zhě wèi xióng fú zhě cí。
冠冕毁裂,诗书刍狗,焚坑等于秦皇时。guān miǎn huǐ liè,shī shū chú gǒu,fén kēng děng yú qín huáng shí。
嗟我一邱貉,咿唔穷岁欲何为,日月逝兮岁不留。jiē wǒ yī qiū háo,yī wú qióng suì yù hé wèi,rì yuè shì xī suì bù liú。
曷不把云母钟进中山酒,长醉不醒,与尔同消万古忧。hé bù bǎ yún mǔ zhōng jìn zhōng shān jiǔ,zhǎng zuì bù xǐng,yǔ ěr tóng xiāo wàn gǔ yōu。
541234