古诗词

露香亭即事

范咸

夜凉树垂露,晨清花放香。yè liáng shù chuí lù,chén qīng huā fàng xiāng。
坐觉幽意适,不知白日长。zuò jué yōu yì shì,bù zhī bái rì zhǎng。
守宫鸣前楹,互答怪蝉螀。shǒu gōng míng qián yíng,hù dá guài chán jiāng。
机事久已息,掉臂惊螳螂。jī shì jiǔ yǐ xī,diào bì jīng táng láng。
感此发深喟,世态何张皇。gǎn cǐ fā shēn kuì,shì tài hé zhāng huáng。
营营名利窟,私欲羞难量。yíng yíng míng lì kū,sī yù xiū nán liàng。
曷弗顺大化,鼓腹游虞唐。hé fú shùn dà huà,gǔ fù yóu yú táng。
青青木兰树,金粟同芬芳。qīng qīng mù lán shù,jīn sù tóng fēn fāng。
离离赪桐枝,火燄烧扶桑。lí lí chēng tóng zhī,huǒ yàn shāo fú sāng。
但逞颜色好,终非金玉章。dàn chěng yán sè hǎo,zhōng fēi jīn yù zhāng。
吾生更何求,返璞是所望。wú shēng gèng hé qiú,fǎn pú shì suǒ wàng。
亢龙应有悔,大道归敛藏。kàng lóng yīng yǒu huǐ,dà dào guī liǎn cáng。
君子日乾乾,慎守千金方。jūn zi rì qián qián,shèn shǒu qiān jīn fāng。

范咸

清浙江钱塘人,字贞吉,号九池。雍正元年进士。官至御史,曾巡视台湾。有《周易原始》、《读经小识》、《碧山楼古今文稿》、《柱下奏议》、《台湾府志》、《浣浦诗钞》等。 范咸的作品>>

猜您喜欢

七月一日宴七里香花下作

范咸

唐昌玉蕊无踪迹,后土琼花再见难。táng chāng yù ruǐ wú zōng jì,hòu tǔ qióng huā zài jiàn nán。
官阁独馀春桂影,婆娑长得月中看。guān gé dú yú chūn guì yǐng,pó suō zhǎng dé yuè zhōng kàn。

七月一日宴七里香花下作

范咸

小叶荼蘼一丈馀,花开五出袭琼琚。xiǎo yè tú mí yī zhàng yú,huā kāi wǔ chū xí qióng jū。
生怜青琐无消息,难觅吹箫紫凤车。shēng lián qīng suǒ wú xiāo xī,nán mì chuī xiāo zǐ fèng chē。

七月一日宴七里香花下作

范咸

琼台原不在人间,素艳何来绿玉鬟。qióng tái yuán bù zài rén jiān,sù yàn hé lái lǜ yù huán。
长见蕊珠宫里雪,只缘地近补陀山。zhǎng jiàn ruǐ zhū gōng lǐ xuě,zhǐ yuán dì jìn bǔ tuó shān。

七月一日宴七里香花下作

范咸

聚仙也合依稀似,玉质秾香总不同。jù xiān yě hé yī xī shì,yù zhì nóng xiāng zǒng bù tóng。
欲向通明上封事,弹文先斥妒花风。yù xiàng tōng míng shàng fēng shì,dàn wén xiān chì dù huā fēng。

七月一日宴七里香花下作

范咸

幸留七里香名在,认取山矾为写真。xìng liú qī lǐ xiāng míng zài,rèn qǔ shān fán wèi xiě zhēn。
寄语世人休聚讼,冰姿原不藉前尘。jì yǔ shì rén xiū jù sòng,bīng zī yuán bù jí qián chén。

七月一日宴七里香花下作

范咸

瀛壖合是洞仙家,宴赏贪看玉树花。yíng ruán hé shì dòng xiān jiā,yàn shǎng tān kàn yù shù huā。
赋罢新诗消受得,春风何处七香车。fù bà xīn shī xiāo shòu dé,chūn fēng hé chù qī xiāng chē。

扶桑花

范咸

只是江乡木槿花,千重照殿炫红霞。zhǐ shì jiāng xiāng mù jǐn huā,qiān zhòng zhào diàn xuàn hóng xiá。
生来不遇繁霜雪,秾艳经年向客夸。shēng lái bù yù fán shuāng xuě,nóng yàn jīng nián xiàng kè kuā。

扶桑花

范咸

桃腮杏脸衬朝霞,那信红颜薄命嗟。táo sāi xìng liǎn chèn cháo xiá,nà xìn hóng yán báo mìng jiē。
两树新妆争睹胜,老夫无月不看花。liǎng shù xīn zhuāng zhēng dǔ shèng,lǎo fū wú yuè bù kàn huā。

交枝莲

范咸

产自污泥涅不缁,迎风承露号交枝。chǎn zì wū ní niè bù zī,yíng fēng chéng lù hào jiāo zhī。
看他亦解相萦抱,底事依依在水湄。kàn tā yì jiě xiāng yíng bào,dǐ shì yī yī zài shuǐ méi。

含羞草

范咸

萱花自昔可忘忧,少草如何却解愁。xuān huā zì xī kě wàng yōu,shǎo cǎo rú hé què jiě chóu。
为语世人休怪诧,风情太甚要含羞。wèi yǔ shì rén xiū guài chà,fēng qíng tài shén yào hán xiū。

茄藤社观番戏二绝句

范咸

连臂相看笑踏歌,陈词道是感恩多。lián bì xiāng kàn xiào tà gē,chén cí dào shì gǎn ēn duō。
剧怜不似弓鞋影,一曲春风奈若何。jù lián bù shì gōng xié yǐng,yī qū chūn fēng nài ruò hé。

茄藤社观番戏二绝句

范咸

妙相天魔学舞成,垂肩璎珞太憨生。miào xiāng tiān mó xué wǔ chéng,chuí jiān yīng luò tài hān shēng。
分明即是西番曲,齐唱多罗作梵声。fēn míng jí shì xī fān qū,qí chàng duō luó zuò fàn shēng。

五绝句

范咸

衣冠渐已学唐人,妇女红衫一色新。yī guān jiàn yǐ xué táng rén,fù nǚ hóng shān yī sè xīn。
金鼓齐鸣双举手,浅斟低唱又三巡。jīn gǔ qí míng shuāng jǔ shǒu,qiǎn zhēn dī chàng yòu sān xún。

五绝句

范咸

不须戛玉更敲金,声韵幽扬夜漏沈。bù xū jiá yù gèng qiāo jīn,shēng yùn yōu yáng yè lòu shěn。
自是天民歌帝力,儿家知识本无心。zì shì tiān mín gē dì lì,ér jiā zhī shí běn wú xīn。

五绝句

范咸

岛上方言语意深,依然天籁有清音。dǎo shàng fāng yán yǔ yì shēn,yī rán tiān lài yǒu qīng yīn。
须知声教通重译,倾尽尊亲万国心。xū zhī shēng jiào tōng zhòng yì,qīng jǐn zūn qīn wàn guó xīn。
114«2345678