古诗词

庚申正月十三夜立春

慧霖

笑语东风解冻迟,立春翻在试镫时。xiào yǔ dōng fēng jiě dòng chí,lì chūn fān zài shì dèng shí。
老年无伴惟亲火,佳节能闲且赋诗。lǎo nián wú bàn wéi qīn huǒ,jiā jié néng xián qiě fù shī。
乞米书多因酒券,买花钱半是香资。qǐ mǐ shū duō yīn jiǔ quàn,mǎi huā qián bàn shì xiāng zī。
诸天雨洒莲台净,开到寒梅第几枝。zhū tiān yǔ sǎ lián tái jìng,kāi dào hán méi dì jǐ zhī。

慧霖

慧霖,字梅盦,新建人,本姓李。有《松云精舍诗录》。 慧霖的作品>>

猜您喜欢

平山堂

慧霖

平远楼台据蜀冈,三峰起伏万松苍。píng yuǎn lóu tái jù shǔ gāng,sān fēng qǐ fú wàn sōng cāng。
风流太守开公宴,江上诸山到此堂。fēng liú tài shǒu kāi gōng yàn,jiāng shàng zhū shān dào cǐ táng。
曾制荷觞倾碧酿,似甘棠。céng zhì hé shāng qīng bì niàng,shì gān táng。
醉翁之意髯翁得,同爇文忠一瓣香。zuì wēng zhī yì rán wēng dé,tóng ruò wén zhōng yī bàn xiāng。

砚生太史将入都同人于重阳于三日就菊设饯以屋小于舟人澹如菊分韵得屋字

慧霖

桂石已无山,松云尚有屋。guì shí yǐ wú shān,sōng yún shàng yǒu wū。
君还玉照堂,不羡王官谷。jūn hái yù zhào táng,bù xiàn wáng guān gǔ。
索笑春寻梅,撷芳秋摘菊。suǒ xiào chūn xún méi,xié fāng qiū zhāi jú。
离怀托篇什,共向篱根读。lí huái tuō piān shén,gòng xiàng lí gēn dú。
送酒劳白衣,敲诗剪红烛。sòng jiǔ láo bái yī,qiāo shī jiǎn hóng zhú。
更偷半日闲,相劝一杯足。gèng tōu bàn rì xián,xiāng quàn yī bēi zú。
公等文字豪,我惭笔花秃。gōng děng wén zì háo,wǒ cán bǐ huā tū。
愿随江月行,扣舷和清曲。yuàn suí jiāng yuè xíng,kòu xián hé qīng qū。

太史倚装待发连日枉顾话别恳恳无已叠韵奉简

慧霖

北风江上来,寒月照野屋。běi fēng jiāng shàng lái,hán yuè zhào yě wū。
荐士有昌黎,爱僧如郑谷。jiàn shì yǒu chāng lí,ài sēng rú zhèng gǔ。
拟上北阙书,还对南山菊。nǐ shàng běi quē shū,hái duì nán shān jú。
花不受人怜,诗成招我读。huā bù shòu rén lián,shī chéng zhāo wǒ dú。
临别重论文,夜游期炳烛。lín bié zhòng lùn wén,yè yóu qī bǐng zhú。
于意究云何,幽情畅未足。yú yì jiū yún hé,yōu qíng chàng wèi zú。
傥逢笑口开,无碍吟髭秃。tǎng féng xiào kǒu kāi,wú ài yín zī tū。
行行重行行,为君歌一曲。xíng xíng zhòng xíng xíng,wèi jūn gē yī qū。

李莲生茂才以长句为题小草依韵奉谢

慧霖

修竹心虚坚有节,老梅骨瘦硬如铁。xiū zhú xīn xū jiān yǒu jié,lǎo méi gǔ shòu yìng rú tiě。
乾坤清气得来难,一卧空山休漏曳。qián kūn qīng qì dé lái nán,yī wò kōng shān xiū lòu yè。
是空是色年复年,空中幻出云霞烟。shì kōng shì sè nián fù nián,kōng zhōng huàn chū yún xiá yān。
不恨生在千年后,但恨生不千年前。bù hèn shēng zài qiān nián hòu,dàn hèn shēng bù qiān nián qián。
有诗可吟酒可醉,菩提即是逃禅处。yǒu shī kě yín jiǔ kě zuì,pú tí jí shì táo chán chù。
一朵梅花一首诗,万个吟身万梅树。yī duǒ méi huā yī shǒu shī,wàn gè yín shēn wàn méi shù。
李侯生有冰雪姿,倾心为我题长句。lǐ hóu shēng yǒu bīng xuě zī,qīng xīn wèi wǒ tí zhǎng jù。
李侯李侯歌漫夸,请将此笔凌云霞。lǐ hóu lǐ hóu gē màn kuā,qǐng jiāng cǐ bǐ líng yún xiá。
不然署作护花使,愿与仙人扫落花。bù rán shǔ zuò hù huā shǐ,yuàn yǔ xiān rén sǎo luò huā。
君不见仙骨珊珊身落落,举头一拔红尘脚,定有清风振河岳。jūn bù jiàn xiān gǔ shān shān shēn luò luò,jǔ tóu yī bá hóng chén jiǎo,dìng yǒu qīng fēng zhèn hé yuè。

答和李晴川宗伯见赠原韵

慧霖

半生多愧一无能,况是云堂退院僧。bàn shēng duō kuì yī wú néng,kuàng shì yún táng tuì yuàn sēng。
花径得闲仍自扫,诗坛相望几人登。huā jìng dé xián réng zì sǎo,shī tán xiāng wàng jǐ rén dēng。
但教心地明如月,何碍头衔冷似冰。dàn jiào xīn dì míng rú yuè,hé ài tóu xián lěng shì bīng。
曾制荷觞邀竹醉,名山风雨话传镫。céng zhì hé shāng yāo zhú zuì,míng shān fēng yǔ huà chuán dèng。
面壁能参文字禅,一花一石总清妍。miàn bì néng cān wén zì chán,yī huā yī shí zǒng qīng yán。
法云珍重开初地,香火终须赖后贤。fǎ yún zhēn zhòng kāi chū dì,xiāng huǒ zhōng xū lài hòu xián。
自有洞天藏白鹿,本来居士属青莲。zì yǒu dòng tiān cáng bái lù,běn lái jū shì shǔ qīng lián。
投桃报李吾何敢,且结三生未了缘。tóu táo bào lǐ wú hé gǎn,qiě jié sān shēng wèi le yuán。

题云谷上人梅花帐额有罗浮清梦四字

慧霖

少年上人号云谷,不独修慧还修福。shǎo nián shàng rén hào yún gǔ,bù dú xiū huì hái xiū fú。
四大床参明月禅,一团瓢借梅花宿。sì dà chuáng cān míng yuè chán,yī tuán piáo jiè méi huā sù。
梅花之气清且幽,无端思入罗浮游。méi huā zhī qì qīng qiě yōu,wú duān sī rù luó fú yóu。
罗浮有约不能到,佛在心头莫远求。luó fú yǒu yuē bù néng dào,fú zài xīn tóu mò yuǎn qiú。
精蓝曾是将军宅,何不种梅伴老柏。jīng lán céng shì jiāng jūn zhái,hé bù zhǒng méi bàn lǎo bǎi。
暗香浮动影横斜,梦魂一觉东方白。àn xiāng fú dòng yǐng héng xié,mèng hún yī jué dōng fāng bái。
2112